Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet
dịu dàng em đến
❝ dịu dàng là ngày em đến,
giọng nàng là bài hát êm ❞
"Em sang đón nhé?"
"Lúc nãy mới có mưa, em đừng đi vòng kẻo nguy hiểm."
"Vậy chị đã đi ăn gì chưa?"
"Rồi ạ. Xong việc là chị qua liền, đợi chị nhé."
Đó là cuộc nói chuyện giữa Lan Ngọc và Thùy Trang tầm 30 phút trước, còn hiện tại em vẫn chưa thấy tăm hơi của chị đâu. Trong vòng nửa tiếng, chị cứ đi loanh quanh trong đầu em, lạc ngay vào tim em khiến nó trĩu nặng.
Dạo này Sài Gòn mưa tầm tã, mang lại cảm giác u buồn khiến cảm xúc con người ta cũng trở nên thất thường theo. Lan Ngọc ngoài mặt nghiêm túc cùng biên đạo trao đổi, nhưng chỉ có em mới biết bản thân đang phải gắng gượng từng cơn đau như sóng vỗ ngay vùng bụng dưới.
Ẳng ẳng.
Bắt đầu từ một khoảnh khắc nào đó trong một tháng gần đây, những tiếng sủa nho nhỏ của Cacao và Cookie tựa như tiếng chuông leng keng vui tai, mỗi lần nghe thấy đều giúp em trở nên phấn chấn hơn rất nhiều.
Tất nhiên người khiến em phấn chấn hơn tất cả vẫn là mẹ yêu của hai nhóc.
"Trang."
Lan Ngọc dang hai tay ra, chỉ chờ Thùy Trang chạy thẳng vào lòng mình. Hôm nay em vẫn còn trong mùa dâu, tâm tình thực sự không tốt.
Và chị luôn là người hiểu rõ em nhất, chưa bao giờ ngần ngại trao cho em cái ôm dịu dàng khi em cần nhất.
Dưới chân là Cookie và Cacao đang vẫy đuôi, hai đứa nhỏ vẫn như cũ, vừa đến nơi liền hướng thẳng đến chỗ Lan Ngọc. Thùy Trang cũng đã quen với cảnh tượng con mình quấn em, để chúng ở lại bầu bạn cùng em còn mình đi cất đồ. Cookie ngoan ngoãn đứng im cho Lan Ngọc bế lên, trong khi đó Cacao vẫn là đứa trẻ tăng động như mọi ngày, ngúng nguẩy mung chạy quanh quẩn bên chân em. "Hôm qua chị mới cắt móng cho hai đứa nè~"Xong xuôi hết Thùy Trang mới lon ton chạy đến, lắc lắc móng vuốt nhỏ của Cookie khoe với em. Lan Ngọc ôm "bánh quy" trong lòng, áp má vào bộ lông mềm mại, trái tim lập tức trở nên ấm áp dễ chịu hơn hẳn."Thơm nữa~ Chị mới tắm cho hai bé hả?""Đúng òi, mới cho đi spa á."Chị cúi người xuống bế Cacao, từ đầu đến cuối hai bé cún đều yên ổn nằm trong vòng tay của Lan Ngọc và Thùy Trang. Sự hiện diện của idol giới trẻ tại phòng tập giống như kỳ quan thế giới, ai cũng chạy đến nựng một phen."Chuẩn bị tập nè mấy bà cố ơi."Nhật Anh nhìn màn giao lưu với FC của hai nhóc chưa có dấu hiệu dừng lại, đành phải lên tiếng kéo mọi người về công việc chính. Để mấy cái mỏ này sáp lại với nhau lâu một chút là không ai cản được.Ừ nhưng thì cũng chỉ cản được lúc đó thôi, chứ khúc sau không ai cản được những câu hỏi kỳ lạ thoát ra từ miệng của các chị. "Tối qua em bật hoạt hình lên coi.""Hoạt hình gì?""Hai ông yêu một bà, sự tích ba vị Táo Quân.""???"Mới tập luyện hơn hai tiếng nhưng có vẻ mọi người đều mệt đến loạn trí. Nhiều lúc Lan Ngọc nói những thứ mà đến bản thân em cũng không hiểu rõ."Một bà táo hai ông táo đúng không chị?""Hả?"Thùy Trang là điển hình của một "người không xương", còn em chính là "cây cột" để "người không xương" dựa dẫm. Mỗi lần chị mệt thì sẽ tìm đến em như một thói quen, khoác tay tựa vào người em, rúc đầu vào hõm vai tìm kiếm hơi ấm."Ý là, ý là một bà táo hai ông táo đúng hông?"Kẻ hỏi vô tri, người nghe vô giác. Đây không phải lần đầu tiên Lan Ngọc khiến Thùy Trang đang tươi cười cũng phải ngơ cái mặt ra. Con bé này rốt cuộc đang nói về cái gì vậy? Tự nhiên ông Công ông Táo gì ở đây?"Rồi thôi ra đây tập đi không có nói nữa, nói nhiều quá."Và trước khi chị kịp hiểu cái mô tê ất giáp gì thì đã bị biên đạo kéo đi mất.Một buổi tập trung bình của LUNAS chính là tập 1 tiếng, nghỉ 30 phút, thêm 15 phút nựng chó và tía lia cái mỏ 15 phút nữa. Thôi thì các chị U40 hết cả rồi nên Nhật Anh cũng thông cảm, có điều quả thật anh chưa thấy cái nhóm người nào vừa "siêng năng" vừa ồn như vậy.Tuy nhiên, chỉ cần Lan Ngọc mệt thì cái sự náo nhiệt ấy sẽ giảm bớt ít nhất 50%.Giờ đây em lặng lẽ ngồi ở một góc phòng tập, ánh mắt chăm chú dõi theo bóng dáng mảnh khảnh của Thùy Trang trước mặt. Em chống tay lên má, mơ màng thu vào tầm mắt từng bước nhảy của chị, sau đó thấy chị chống nạnh trao đổi gì đó với biên đạo, rồi lại nằm dài ra sàn đùa giỡn cùng Cookie và Cacao.Mỗi khi Thùy Trang nghiêm túc làm việc, chị toát ra vẻ trưởng thành vô cùng cuốn hút. Nhưng đối với Lan Ngọc ấy mà, chị lúc nào cũng đáng yêu. Thùy Trang trong mắt em là sự dung hòa hoàn hảo giữa sự đáng yêu và quyến rũ, lại còn rất dịu dàng, là một tâm hồn thuần khiết và chân thành. Trông chị có thể giống một cục bông ngơ ngơ, nhưng kỳ thực lại luôn để tâm đến từng thứ nhỏ nhất xung quanh em.Trong lúc Lan Ngọc còn đang miên man trong dòng suy nghĩ, Thùy Trang đã ngồi xuống bên cạnh, vỗ vỗ đùi em gọi Cacao và Cookie đến chơi cùng.Có lẽ hai đứa nhỏ cũng cảm nhận được em đang mệt nên không náo như bình thường, chỉ ngoan ngoãn hóa bông gòn nằm giữa hai mẹ, như vậy mẹ lớn và mẹ nhỏ có thể nựng bất cứ lúc nào.Thùy Trang không rời mắt khỏi Lan Ngọc, nhìn em chơi với Cookie. "Chị xoa bụng cho nhé?"Nghe tiếng chị bên tai, em hơi giật mình ngước nhìn, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Đều là phụ nữ với nhau, còn ai có thể hiểu rõ hơn nỗi khổ khi đến ngày chứ."Chị không đau à?""Chị đỡ rồi, cơ địa tốt thôi."Thùy Trang lại vỗ vỗ đùi mình, Cacao và Cookie cũng hiểu ý mẹ lớn, nhanh chóng tránh đường để Lan Ngọc thuận lợi gối đầu lên đùi chị. "Ngọc mệt à?""Ẻm đến ngày.""Ồ."Ngọc Huyền hỏi cho có lệ thôi, chứ hai người này xem phòng tập như chốn không người đã không còn ngày một ngày hai, cô cũng chẳng thiết tha gì nữa. Tú Quỳnh và Diệp Anh ở xa xa thoáng nhìn qua phía này, sau đó một người quay lưng lại nằm áng binh bất động trên đất, người kia thì tiếp tục tám chuyện với kẻ khác.Hãy coi như chúng tôi đui mù câm điếc đi, chúng tôi ăn tối rồi.Thùy Trang dùng tay làm ấm, sau đó bắt đầu xoa bóp nhẹ nhàng vùng bụng dưới cho Lan Ngọc. Em nhắm mắt, duỗi thẳng người, tận hưởng sự ân cần của chị."Cảm ơn Trang.""Sau này đau thì đừng nhịn, nói với chị một tiếng.""Dạ.""Bé đỡ đau chưa?""Có chị ở đây thì không còn đau nữa rồi."Lan Ngọc chậm rãi mở đôi mắt xinh đẹp, vừa đúng lúc Thùy Trang cong môi cười cười. Đêm đó, có một trái đất vì nụ cười của ánh sao mà tim lỡ hẫng một nhịp. Cũng trong đêm đó, có ánh sao đã dùng tất thảy sự dịu dàng của mình để vỗ về trái đất.❝ bầu trời giờ là sân khấu,
nụ cười người là ánh sao giữa đêm thâu,
khiến trái đất lạc quên lối về. ❞
.
.
vưng, thời buổi bây giờ phải đợi mấy chỉ nhả source cho múa chứ toi tự múa thì sao làm lại mấy chỉ nữa =))))))
p.s. còn đoạn ttn chọc néch ndln mọi người coi tư liệu có thật đại đại đi nha, chưa toi cũng ko biết viết sao 🥲