Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet

Cacao và Cookie



Dạo này Thùy Trang cảm thấy mình bị thất sủng lắm rồi, vì ai cũng mê hai đứa nhỏ nhà chị hơn cả chị, đặc biệt là trái Nho đang ngồi xổm nhìn hai bé với ánh mắt trìu mến kia. Chỉ sau một lần khoe Cacao và Cookie với mọi người, Lan Ngọc đã nằng nặc bắt chị dẫn theo hai bé đến phòng tập mỗi ngày cho em ngắm.

Mắc cái gì người đẹp đây không ngắm, đi ngắm chó làm gì?

"Ngọccccc~"

Thùy Trang choàng hai tay qua vai, ôm lấy em từ phía sau. Lan Ngọc đang ngồi xổm, cảm thấy một lực nặng đè lên lưng mình thì suýt nữa không giữ được thăng bằng.

"Nặng quáaaa."

Chị chu môi hờn dỗi, nhưng dù bị chê nặng thì vẫn không buông ra, mà em miệng tuy chê nhưng vẫn để yên cho chị đu đeo, thậm chí còn đưa tay ra sau vỗ vỗ vào mông chị.

"Cacao Cookie, down."

Cacao và Cookie đang chồm chồm lên muốn níu lấy đầu gối của Lan Ngọc, nghe giọng Thùy Trang thì không náo nữa mà ngoan ngoãn nằm rạp dưới sàn. Hai đứa ngước mắt nhìn mẹ mình hóa gấu trúc nằm trên lưng dì xinh đẹp trước mặt, thật muốn đánh giá một câu.

"Làm gì mà khó coi ghê."

Ngọc Huyền như nói hộ tiếng lòng của toàn bộ những sinh vật có mặt tại phòng tập. Mới tới nơi đã bị cái cảnh tượng này đập vào mắt, cô có chút muốn chửi lộn.

"Kệ chị."

Thấy mọi người đã dần tập trung đầy đủ, Thùy Trang mới trượt xuống khỏi lưng Lan Ngọc, đưa tay kéo em đứng dậy. Dù sao việc cả hai xà nẹo nhau cũng đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện, không ai thắc mắc gì thêm nữa, nhanh chóng giải tán để bắt đầu công việc.

Trong lúc tập luyện, Cacao và Cookie chăm chú nằm giữa phòng xem mẹ và các dì xinh đẹp nhảy múa, không hề sủa hay quấy phá. Cacao đặc biệt chú ý đến Lan Ngọc, cứ dao dác nhìn em mãi. Hình như mùi hương trên cơ thể dì xinh đẹp này hơi quen thuộc, nó từng ngửi được trên người mẹ nó rồi.

Bình thường mỗi khi nghỉ giữa giờ, Lan Ngọc sẽ tìm cặp má phúng phính của Thùy Trang để nựng, nhưng hôm nay em đã đổi đối tượng sang hai chú cún nhà chị. Thật ra không chỉ mình em mà hai bé dường như cũng bắt đầu mê dì Ngọc hơn mẹ Trang, chị không biết là nên dỗi hay tự hào nữa.

"Nằm nằm."

Phụt, những trận mưa rào trực diện khiến Lan Ngọc xay sẩm mặt mày, nhưng lại là trò giải trí của Thùy Trang.

"Em phải down down."

"Đao đao đao đao."

"..."

"Turn around turn around."

Cacao phấn khích vẫy đuôi nhổm người lên trước mặt em, muốn được dì xinh đẹp ôm ôm.

Mặc kệ Lan Ngọc vẫn đang niệm "đao đao", mọi người bật cười khanh khách khi nhìn Cacao dọa ngọc nữ đến mức phải thốt lên "đau quá". Để giải oan cho hai đứa con nhà mình, Thùy Trang đành thị phạm cho em xem.

"Nè nhìn nè, nhìn Cookie nè. Cookie, down."

Cookie nãy giờ vẫn đang ngoan ngoãn ngồi trước mặt chị, vừa nghe lệnh liền nằm rạp xuống sàn.

"Thấy chưa~"

Thùy Trang thưởng bé hạt đồ ăn, còn đưa tay ra lắc lắc móng vuốt nhỏ.

"Cacao, đảoooo."

Phía bên kia Lan Ngọc lập tức thực hành cho bằng chị bằng em, và lần nay Cacao đã thực sự nằm xuống theo lệnh.

"À không phải down mà là đảo."

Em rất phấn khích, muốn thử lại thêm một lần nữa, nhưng nhóc con này chẳng hiểu giống ai mà tăng động quá chừng. Không để Cacao tiếp tục quậy phá, Thùy Trang đành phải nhờ đến sự mê hoặc của đồ ăn, cuối cùng thành công gọi nhóc quay về bên mình.

"Con ơi xấu hổ quá con ạ, ở nhà con làm bao nhiêu chuyện."

Tuy là bốn chị em quây quần nhưng chủ yếu chỉ có Thùy Trang và Lan Ngọc chơi với hai bé. Cacao rất hợp năng lượng với em nên nhóc cũng quấn em hơn, liên tục ở trước mặt làm trò cho em xem. Trong khi đó Cookie lại nhẹ nhàng giống chị, chỉ một lòng dõi theo hộp thức ăn trên tay mẹ mình.

"Hát lại nè hát lại nè, love me love me love me."

Thùy Trang vuốt ve hai đứa nhỏ nhà mình, lặng lẽ nhìn Lan Ngọc chơi đùa cùng chúng, dường như có một dòng nước mát dịu dàng len lỏi qua tim.

"Love míiii~"

"Em hát xong bắt đầu tắt đài luôn thấy không Ngọc."

"Ờ đó. Dỗi."

Chị khẽ cười, xem em dẩu môi ra diễn nét giận hờn, nhưng tay vẫn bốc đồ ăn cho hai bé. Cookie và Cacao cũng rất ngoan, thấy em dỗi thì liền cọ cọ đầu vào lòng bàn tay dì xinh đẹp, cảm giác mềm mềm ấm áp khiến em không nhịn được mà cong môi cười.

"Hai nhóc học chị y đúc luôn á Trang."

Bình thường khi Lan Ngọc dỗi, Thùy Trang cũng sẽ cọ cọ cặp má bánh bao của chị vào lòng bàn tay em.

"Con chị thì tất nhiên giống chị rồi."

Em bật cười thành tiếng, trả lại hộp đồ ăn cho chị rồi đứng dậy đi nhận mấy ly nước vừa được giao tới. Hai bé cún ngúng nguẩy đuôi chạy về bên chân Thùy Trang, chị liền nhấc Cacao để lên đùi, gãi gãi bụng của nhóc.

"Con hư quá nha, mê dì bỏ mẹ."

Lan Ngọc ở phía sau nghe vậy thì chép miệng tự hào, sinh vật nào cũng phải đầu hàng trước mị lực của em thôi. Đem hai ly nước lại ngồi xuống bên cạnh Thùy Trang, một tay em cầm ly tự uống, một tay cầm ly giúp chị uống.

"Mai em không đi tập hả?"

"Ừm, mai em bận rồi."

Chị đặt Cacao xuống đất, để bé quấn quýt chơi cùng Cookie, sau đó nhích đến gần em thêm một chút. Thùy Trang ngáp ngắn ngáp dài tựa đầu lên vai Lan Ngọc, chốc chốc sẽ há mồm để em hiểu ý đưa ống hút tới ngay môi.

"Đau đầu đúng không?"

Chị do dự một lát rồi gật gật, chuẩn bị sẵn tâm lý nghe em mắng.

"Đã bảo sáng nay ăn chút gì rồi hẵng đi tập mà không nghe."

"Chị sợ trễ giờ..."

"Ở đây có ai bắt bẻ chị đi trễ đâu."

"..."

Một dịp nào đó vào một ngày nào đó, chị nhất định sẽ đến sớm hơn con bé này.

Lan Ngọc đưa tay lên xoa xoa má của Thùy Trang, cảm nhận được sự mềm mại khiến em không ngăn được những tiếng cười vô tri thoát ra. Chị gái tóc hồng nhà em vẫn là nhất.

"Chu môi hoài, muốn cắn miếng ghê."

"Chê."

Chị vừa nhăn mặt chê bai, lập tức cảm nhận được tay em bóp chặt cặp má phúng phính của mình.

"Đauuuu."

"Cho chừa cái tội dám chê em."

Hai bé cún nép vào chân mẹ Trang để được vuốt ve, mẹ Trang lại vùi mặt vào hõm vai dì Ngọc để dụi dụi cái đầu nhỏ, dì Ngọc lại cười dịu dàng mà cưng nựng mẹ. Hai bé sủa ăng ẳng, đúng là một cảnh tượng gia đình hòa hợp.

.

.

người người nhà nhà nghỉ lễ nhưng toi vẫn tăng ca múa cho otp =))))))) lên chap này chỉ để nói từ từ đợi ạ, chứ toi cũng ko biết nên viết sao để hợp lý hóa cái cảnh cưỡi ngựa kia =)))))))))))

Chương trước Chương tiếp
Loading...