Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet
Trang làm em phát điên
10:11 PM
Bé Nho: Trang ơi?
Bé Nho: Trang ơi chị rep em đi mờ 😭
10:20 PM
Bé Nho: Tranggggggg xaooooo chịiiii lạiiiiii giậnnnnnn
Bé Nho: Trang ơi chị là Thanh Long mà đâu phải Bơ đâu 😾
Lan Ngọc thở dài, quyết định đi uống cốc nước cho hạ hỏa. Tầm 10 phút sau quay lại nhìn điện thoại, thấy bài đăng mới được cập nhật bởi người dùng Thuy Trang Nguyen mà em luôn tin tưởng, em cảm thấy như mình mới bị phản bội.
[ Thuy Trang Nguyen: Chợt nhận ra tháng 8 rồi mà không có hình đăng. Nên chụp vội tấm selfie check in với cả nhà 👍🏻 #trangphap ]
Thùy Trang có thời gian đăng bài vô tri, nhưng lại không thèm trả lời tin nhắn của em. Cái đồ máu lạnh nhà chị.
10:29 PM
Bé Nho: Ủa alo Trang?
Bé Nho: Người đâu rồi?
Bé Nho: Sao chị lơ em?
Đợi thêm 10 phút vẫn không thấy động tĩnh gì, Lan Ngọc thực sự là khẩn trương lắm rồi. Em lục ảnh trong máy, tìm tấm hình selfie gần nhất rồi copy paste bài đăng của Thùy Trang, vẫn còn đủ tỉnh táo để xóa hashtag tên chị. Chị muốn tránh thì tôi sẽ dí chị đến cùng.
[ Ninh Dương Lan Ngọc: Chợt nhận ra tháng 8 rồi mà không có hình đăng. Nên chụp vội tấm selfie check in với cả nhà 👍🏻 ]
10:45 PM
Bé Nho: Chị tròn ủm như vậy chắc chắn không rớt bồn cầu được
Bé Nho: Chị mau ra đây cho tôi :)
Lan Ngọc nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, giống như thợ săn canh từng động thái của con mồi, chỉ cần nó vụt ra là em sẽ lập tức chộp ngay. Vì vậy khi người dùng Trang Pháp vừa đăng vlog mukbang, em liền gọi cho vị quản lý thân yêu đang cách mình nửa vòng trái đất.
"Gì nữa mẹ điên?"
Mỗi lần nhận được của gọi của Lan Ngọc giờ này, Duy Tường biết đó chẳng phải điềm tốt lành gì.
"Cái job bánh chừng nào trả cho brand?"
"Sáng mai hay mốt gì đó, cuối tuần á."
"Trả bây giờ đi."
"???"
Cậu muốn phát điên rồi. Dạo gần đây nghệ sĩ nhà cậu cứ nắng mưa thất thường thế nào ấy. Khi thì cười tủm tỉm nhắn tin, lúc thì bồn chồn lo lắng, lâu lâu lại hờn dỗi gì đó, bây giờ thì ngoi lên quay cậu vòng vòng.
"Ai chọc gì bà? Tự nhiên lên cơn vậy?"
"8 giờ tối thứ 6 mọi người lướt mạng nhiều, ngày đẹp giờ đẹp quá còn gì. Mày đi làm việc đi."
"..."
Thế là Duy Tường lại phải xách cái mông đi nói chuyện với đối tác, may sao bên đó lại thấy cái lý lẽ nghệ sĩ nhà cậu đưa ra cũng phù hợp nên nhanh chóng gật đầu. Thật ra cậu thấy không vấn đề gì, nhưng cậu vẫn rất quan ngại cái tính khí không đâu vào đâu này.
"Rốt cuộc chị bị làm sao?"
"Sao Trang gì đâu. Thấy nay xôm quá, phù hợp để trả job thôi."
"Sao, chị Trang làm gì bà?"
"..."
Vừa định nói gì đó, điện thoại Lan Ngọc rung lên một tin nhắn mới. Cuối cùng thì cái người em đợi mòn mỏi cả ngày trời cũng trả lời.
11:30 PM
Thanh Long: Em chơi trò gì đấy?
Lan Ngọc như quên béng đi tất cả mọi thứ, giờ đây chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện này. Vì thế em trực tiếp tống khứ Duy Tường đi."Ngủ đi Tường, thức trễ quá rồi em."
"???"
Ý là ở Việt Nam mới hơn 8 giờ tối ấy? Tôi còn phải thức để giúp con báo nhà chị nữa chứ?
"Chị—""Ngủ ngon."Không buồn đợi người kia đáp lời, em cúp máy rồi nhấn vào cuộc hội thoại với Thùy Trang.Bé Nho: Ồ vẫn chưa rớt bồn cầu. Chịu trả lời rồi? Thanh Long: Chị bận mà Bé Nho: Tự nhiên nay lạnh như Elsa bận như tổng thống Lại không thèm trả lời. Lan Ngọc không biết chị sắp phát điên chưa chứ em thì phát điên rồi, không chần chờ mà trực tiếp bấm gọi video cho Thùy Trang. Lần này thì cuộc gọi cũng thông qua, chị không từ chối nữa. Nhưng em lại không thấy mặt mũi chị đâu."Mặt đâu? Cho em xem mặt.""Xem làm gì.""Nguyễn Thùy Trang.""Này em đừng có hỗn nhá, lên giọng với ai đấy?"Một câu nói của Lan Ngọc thành công kéo gương mặt tròn tròn của Thùy Trang xuất hiện trong màn hình. Tuy rằng trông chị cau mày có hơi đáng sợ, nhưng em cũng đạt được mục đích rồi."Em xin lỗi.""Em thì có lỗi gì?""Chỉ cần em làm chị không vui thì đều là lỗi của em."Lan Ngọc cảm nhận được tâm tình của Thùy Trang dịu lại, dường như khá hài lòng với câu trả lời của em. Sau gần một năm đúc kết, em nghĩ có lẽ hiện tại mình đã đủ khả năng để viết một quyển sách giáo khoa về Thùy Trang rồi. Viết về sở thích của chị, về những thứ chị ghét, về cách nhận biết tâm trạng chị, về cách dỗ dành chị, vân vân và mây mây. "Dẻo mồm.""Dạ, dẻo với mình chị. Rồi giờ nói em nghe tại sao lại giận?"Thùy Trang chu chu môi, gương mặt phụng phịu với cặp má tròn ủm khiến Lan Ngọc thực sự ngứa tay vô cùng. Ngứa đến khó chịu."Em đi công tác không báo với chị."Lan Ngọc chớp chớp mắt, giờ đây mới hiểu ra vấn đề. Bình thường em chỉ báo lịch công tác với gia đình, bạn bè thì tất nhiên không báo, ngay cả với người yêu thì nhiều khi cũng phải bay đến nơi rồi mới báo. Vì thế trước đây không ít lần em bị mấy anh người yêu cũ ý kiến về việc này, nhưng thú thật là em cũng chẳng quan tâm lắm, thậm chí còn cảm thấy họ rất phiền. Trăm công nghìn việc, quên một chút thì đã sao chứ? "Em có biết chị đã đợi em không?"Gần đây Thùy Trang cực kỳ bận rộn cho album sắp ra mắt, hầu như là không có thời gian để cập nhật thông tin. Một ngày đẹp trời, Lan Ngọc ngụp lặn không hề nhắn tin hay gọi điện. Phải đến khi chị lướt mạng mới biết em có lịch ở Úc, xác nhận với Duy Tường mới hay em đã lên máy bay."Em xin lỗi, sau này nhất định không quên nữa. Về Sài Gòn em đền bù cho Trang nha?"Lượng công việc của Ninh Dương Lan Ngọc không thay đổi, tính chất công việc cũng không thay đổi, nhưng có lẽ Ninh Dương Lan Ngọc đã thay đổi rồi."Chị muốn một bữa ăn hải sản thật thịnh soạn.""Chị muốn mấy bữa cũng được. Em không có gì ngoài tiền." "Xờiii."Thùy Trang bật cười, Lan Ngọc cũng buông bỏ được tảng đá trong lòng. Khoảnh khắc chị tươi cười vẫn là dáng vẻ đẹp nhất, rung động nhất. "Bé bay có mệt không?""Không mệt, em quen rồi." "Thôi bé ngủ đi, bên đó nữa đêm rồi nhỉ, mai nói chuyện. Chị không làm phiền nữa." "Vẫn phiền, tại em nhớ Trang không ngủ được.""Mấy người nói chuyện kiểu này thường red flag ạ."Lan Ngọc bĩu môi, tỏ vẻ oan ức vô cùng. Nỗi oan này bao đại nhân cũng giải không được. "Người ta cũng chỉ nhớ được một người một lúc thôi.""À, thế lúc nhớ người nay khi nhớ người khác à?""Dạo này thì chỉ có một người thôi. Vì người đó tròn quá, tâm trí em chỉ đủ chỗ cho người đó." "Cái mồm của cô đúng thật là..."Lan Ngọc cười cười, sau đó không nhịn được mà ngáp một cái. Thực sự phải đi ngủ rồi."Mau đi đi. Chị cũng phải làm nhạc tiếp." "Trang cũng nhớ ngủ sớm nha, đừng thức khuya quá. Ngủ ngon.""Bé Nho ngủ ngon~"Thùy Trang làm việc thêm một chút, đợi đến trước khi bản thân chuẩn bị say giấc nồng, chị mới vào bài đăng của em để lại bình luận.[ Thuy Trang Nguyen: Cái cap quen thế nhở 😂 ]Nếu như Lan Ngọc có thể viết sách về Thùy Trang, vậy thì em chắc chắn chị cũng có thể viết một quyển về mình. Bởi vì dù vô tình hay cố ý, chị luôn khéo léo nắm bắt được em, mềm mỏng đúng lúc và cứng rắn khi cần thiết, biết rõ điểm dừng và giới hạn. Điều đó khiến em luôn sẵn lòng dùng sự kiên nhẫn dịu dàng để đối đãi với chị. Và có lẽ thứ khích lệ sự kiên nhẫn dịu dàng của Lan Ngọc, chính là vì nó đổi lấy sự chân thành từ Thùy Trang...ra đây xem otp nhà ai chơi cap đôi dí nhau nèee trộm vía tỷ lầnnnnn 🙏🙏🙏