Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet
gấu hồng ngày chủ nhật
Hôm nay là chủ nhật nên Lan Ngọc quyết định đi chơi một bữa cho thỏa thích. Điểm đến của ngày là Sydney Fish Market, một thiên đường ẩm thực siêu hấp dẫn. Nhắc đến đồ ăn thức uống, đột nhiên em lại nhớ đến chị gái tóc hồng giấu tên nào đó. Mở tủ ra chọn đồ ấm, đập vào mắt lại là chiếc mũ gấu màu hồng, một lần nữa khiến em liên tưởng đến người kia.Nghĩ lại thì lúc em mua chiếc mũ này, cũng là vì nó gợi nhớ đến Thùy Trang. Hồng hồng mềm mềm ấm áp đáng yêu.Lan Ngọc cảm thấy có lẽ mình bị bệnh rồi. Dạo gần đây chị cứ quanh quẩn trong tâm trí em mãi thôi, lúc thì nghĩ đến chị, khi thì buột miệng nhắc chị, lâu lâu còn có chút nhớ mong. Đúng là sắp phát điên tới nơi...Do buổi tối mới có sự kiện nên Thùy Trang khá thong thả. Hôm qua nghe lời em bé nhà mình đi ngủ sớm, thành ra hôm nay chị thức dậy đúng giờ đúng giấc như bao người bình thường.Mở điện thoại lên thấy mới 9 giờ sáng, nhưng đập ngay vào mắt chị là loạt tin nhắn được Lan Ngọc gửi từ 2 tiếng trước.Hình ảnh nào là tôm hùm, bạch tuộc, hàu, phô mai, đủ loại sơn hào hải vị."..."Con bé này là đang muốn kiếm chuyện à?
Gấu bông bán rẻ ]Ngày chủ nhật của gấu hồng bình dị biết mấy, hầu hết đều nghĩ về con gấu hường đang say dưới ánh đèn quyến rũ kia. Đúng là mất giá.Ninh Dương Lan Ngọc quyết định tắt máy mặc kệ vạn vật, trùm chăn đi ngủ sớm. Em dỗi. Đến lúc Lan Ngọc tỉnh giấc đã là hơn 6 giờ sáng bên Úc. Mở điện thoại lên, vẫn chẳng có một tin nhắn nào từ Thùy Trang, điều này khiến em khẽ nhíu mày. Mỗi tối Thùy Trang đều nhắn tin tám chuyện với em, bình thường đi sự kiện xong cũng sẽ kể cho em nghe hôm đó có gì vui. Đặc biệt, khi em bảo về nhà nhắn em thì chị chưa bao giờ quên. Lan Ngọc không muốn thừa nhận nhưng có lẽ em đã quen với các tin nhắn của chị rồi, giờ đây không có thì lại cảm thấy trống vắng. Tuy đang muốn dỗi, nhưng sự lo lắng trong lòng lại lớn hơn tất thảy. Em không chút chần chừ mà bấm gọi cho Thùy Trang.Sau ba hồi chuông, cuối cùng cũng bắt máy. Lan Ngọc nhìn người bên kia màn hình lồm cồm bò dậy mở đèn ngủ, tựa lưng vào đầu giường, hai mắt lim dim như vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Bỗng nhiên cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng em."Ngọc?""Ừm. Em không thấy chị nhắn nên lo thôi, không có gì đâu. Chị ngủ tiếp đi."Thùy Trang chợt cười khúc khích, hai mắt híp lại trông đáng yêu vô cùng. Phản ứng của chị khiến Lan Ngọc có chút bất ngờ. Em cứ tưởng chị sẽ khó chịu rồi mắng em cơ. "Em giống mẹ chị hồi xưa quá. Lâu rồi không có ai lo lắng cho chị đến vậy."Tim của Lan Ngọc lập tức mềm nhũn, ánh mắt vốn hơi đanh lại của em liền dịu đi. "Hồi tối chị về mệt quá nên ngủ quên mất, xin lỗi bé nha.""Về nhà an toàn là tốt rồi. Chị ngủ tiếp đi.""Bé dậy sớm vậy?""Hôm nay em có lớp.""À... vậy thôi bé mau chuẩn bị đi.""Dạ. Chị ngủ đi, em làm phiền chị rồi.""Không phiền. Cảm ơn em đã luôn quan tâm đến chị."Thùy Trang lại cười, đôi mắt khẽ cong lên như trăng lưỡi liềm. Chị luôn có thể chính xác nắm bắt góc mềm mại nhất trong lòng em.Vì vậy Ninh Dương Lan Ngọc chẳng bao giờ có thể dỗi Nguyễn Thùy Trang quá lâu. ..ý là otp đừng bắt em múa freestyle nhạc ko lời nữa đc ko, cho em nhạc có lời để dễ bề múa với 🫠
9:08 AM
Thanh Long: Em giỡn mặt hả Ninh Dương Lan Ngọc? Bé Nho: Không cóa, yêu nhắm thương nhắm mới gửi cho xem đóa Thanh Long: ...Bé Nho: Chị đã ăn sáng gì chưa?Thanh Long: Chưa ạBé Nho: Ừ nên nãy em đặt phở cho chị rồi, canh cửa điThanh Long: Ỏ yêu em nhấttttttThùy Trang nói chuyện kiểu này đã chẳng còn là điều mới mẻ, và bản thân Lan Ngọc cũng đã quen với điều đó, thậm chí còn khá hưởng thụ nó. Sau đó nhận được video call từ chị, em chẳng chút do dự mà lập tức nhận cuộc gọi. Vừa kết nối, người ở phía bên kia đang xả nước rửa mặt ào ào."Chị gọi để em nhìn chị rửa mặt à?""Chị skincare không nhắn tin được, gọi cho tiện."Từ vị trí Thùy Trang đặt điện thoại, Lan Ngọc có thể ngắm trọn xương quai hàm cực phẩm kia cùng chiếc mũi cao của chị, còn có xương quai xanh lấp ló đằng sau váy ngủ mỏng manh.Yêu gì mà yêu, yêu nghiệt thì có."Tối nay chị có event với Diệu Nhi hả?""Ừm, trời ơi chị ngóng cái event đấy cực. Còn được ăn kem nữaaaa."Lan Ngọc bật cười. Chỉ có ăn là nhanh.Skincare xong xuôi, lâu khô tay rồi Thùy Trang cầm điện thoại lên, bấy giờ mới nhìn thấy chiếc mũ gấu hồng siêu hợp gu trên đầu em."Ơ nay có con gấu đáng yêu thế.""Chị đừng có hòng cướp của em. Em không cho đâu."Thùy Trang bĩu môi, tỏ vẻ giận dỗi."Hứ, em làm như chị suốt ngày cướp đồ của em ấy.""Còn không phải à?""Mượn chút thôi chứ bộ. Hông, nhưng mà cái mũ này hợp với chị, chị được nhiều bé fan gọi là gấu hường á.""Ừ, gấu hường của người ta, trái thanh long của em.""..."Cái tên gấu hường quả thật đáng yêu, cũng khá phù hợp với Thùy Trang, nhưng Lan Ngọc thích gọi chị là trái thanh long hơn vì em cảm giác như nó thuộc về riêng mình, chỉ có em mới thường gọi chị như vậy. Hơn nữa còn rất phù hợp với biệt danh Nho của em."Trái thanh long nào của em...""Chị không muốn làm thanh long của em, vậy muốn thử làm gấu của em không?""???""Bên Úc vào mùa đông rồi, em cũng muốn có gấu để ôm."Thùy Trang thực sự là cạn lời. Hôm nay Ninh Dương Lan Ngọc ăn trúng cái gì vậy trời."Em học đâu ra cái thói thả thính lung tung vậy?""Học chị đó.""..."Đúng ra phải là chị trap người ta, sao lại thành bị người ta trap rồi."Bớt thả thính lung tung đi. Em bảo chị đừng làm vậy mà giờ y chang.""Em đâu có thả lung tung, em chỉ thả với mình chị thôi mà."Thùy Trang cảm nhận được hai má mình đang nóng ran. Bình thường chị tự tin là mình cũng khá lành nghề trong việc phản thính và né thính, nhưng hôm nay bị tập kích bất ngờ quá, có chút trở tay không kịp.Nhìn qua cũng biết bà chị kia ngại rồi, điều này khiến Lan Ngọc trở nên vui vẻ. Xem ra trình độ thả thính của em vẫn còn xài được."Giờ em phải đi rồi. Tối chị về nhắn em nhá.""Suốt ngày về nhắn em, người yêu của nhau hay gì mà đòi nhắn.""Em là đang giúp chị lấp đầy khoảng trống trong lúc ế đó.""..."Ai mượn? Ai cần? Ai đòi hả?"Tôi không có ế, tôi chọn độc thân cô nghe chưa.""Ừ cũng không khác mấy."Thùy Trang tính phản bác nhưng lại nghe shipper bấm chuông, đành nén cái tính hơn thua của mình xuống. "Đi đi, tôi tha cho cô lần này đấy."Lan Ngọc đưa tay ra dấu OK và cuộc gọi liền được ngắt. Ghẹo chị lúc nào cũng vui như vậy, ghẹo trực tiếp hay ghẹo xuyên màn hình đều vui...9:13 PM
* Diệu Nhi đã gửi một video *Diệu Nhi: Hôm nay hai chị em tụi tui thế nào? Mời khenĐặng Ngọc Huyền: Ôi thôi xê't Đặng Ngọc Huyền: Xinh qua'sssssKhổng Tú Quỳnh: Ngon nghẻ luôn hai chị ơiiiiNinh Dương Lan Ngọc: Trang xỉn rồi hả?Đặng Ngọc Huyền: Một là đã xỉn, hai là sắp xỉn :)))Diệu Nhi: Suốt ngày Trang với chả Thùy Trang Diệu Nhi: Khen đã chớ @Ninh Dương Lan NgọcNinh Dương Lan Ngọc: Đẹp, ai cũng đẹpDiệu Nhi: Miễn cưỡng thếNinh Dương Lan Ngọc: @Thuy Trang Nguyen ơi?Ninh Dương Lan Ngọc: Chỉ không được uống nhiều đâuDiệu Nhi: Chưa có xỉn đâu, chỉ đang quẩy bên kia kìaDiệu Nhi: Ê bả mà bả feel nhạc nhìn cuốn cực, thêm cái váy xẻ hôm nayDiệu Nhi: Tui mà là đàn ông tui quỳ dưới chân bả luônKhổng Tú Quỳnh: Không là đàn ông cũng quỳ được á chịDiệu Nhi: Chồng chị đang ở đây em :))Khổng Tú Quỳnh: =)))))Lan Ngọc chờ mãi đợi mãi, thế nhưng cả buổi vẫn chẳng thấy Thùy Trang ló mặt vào group chat. Điều đó khiến em có chút hụt hẫng. Lúc mua đồ ăn cho thì bảo yêu em nhất, giờ thì hay rồi.Nguyễn Thùy Trang ham chơi quên lối về. Quên mất cả em.[ Ninh Dương Lan Ngọc: Gấu hồng ngày trủ nhật ][ Ninh Dương Lan Ngọc: Ai mà chả có lúc đẹp lúc gấu thế này 😊Gấu bông bán rẻ ]Ngày chủ nhật của gấu hồng bình dị biết mấy, hầu hết đều nghĩ về con gấu hường đang say dưới ánh đèn quyến rũ kia. Đúng là mất giá.Ninh Dương Lan Ngọc quyết định tắt máy mặc kệ vạn vật, trùm chăn đi ngủ sớm. Em dỗi. Đến lúc Lan Ngọc tỉnh giấc đã là hơn 6 giờ sáng bên Úc. Mở điện thoại lên, vẫn chẳng có một tin nhắn nào từ Thùy Trang, điều này khiến em khẽ nhíu mày. Mỗi tối Thùy Trang đều nhắn tin tám chuyện với em, bình thường đi sự kiện xong cũng sẽ kể cho em nghe hôm đó có gì vui. Đặc biệt, khi em bảo về nhà nhắn em thì chị chưa bao giờ quên. Lan Ngọc không muốn thừa nhận nhưng có lẽ em đã quen với các tin nhắn của chị rồi, giờ đây không có thì lại cảm thấy trống vắng. Tuy đang muốn dỗi, nhưng sự lo lắng trong lòng lại lớn hơn tất thảy. Em không chút chần chừ mà bấm gọi cho Thùy Trang.Sau ba hồi chuông, cuối cùng cũng bắt máy. Lan Ngọc nhìn người bên kia màn hình lồm cồm bò dậy mở đèn ngủ, tựa lưng vào đầu giường, hai mắt lim dim như vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Bỗng nhiên cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng em."Ngọc?""Ừm. Em không thấy chị nhắn nên lo thôi, không có gì đâu. Chị ngủ tiếp đi."Thùy Trang chợt cười khúc khích, hai mắt híp lại trông đáng yêu vô cùng. Phản ứng của chị khiến Lan Ngọc có chút bất ngờ. Em cứ tưởng chị sẽ khó chịu rồi mắng em cơ. "Em giống mẹ chị hồi xưa quá. Lâu rồi không có ai lo lắng cho chị đến vậy."Tim của Lan Ngọc lập tức mềm nhũn, ánh mắt vốn hơi đanh lại của em liền dịu đi. "Hồi tối chị về mệt quá nên ngủ quên mất, xin lỗi bé nha.""Về nhà an toàn là tốt rồi. Chị ngủ tiếp đi.""Bé dậy sớm vậy?""Hôm nay em có lớp.""À... vậy thôi bé mau chuẩn bị đi.""Dạ. Chị ngủ đi, em làm phiền chị rồi.""Không phiền. Cảm ơn em đã luôn quan tâm đến chị."Thùy Trang lại cười, đôi mắt khẽ cong lên như trăng lưỡi liềm. Chị luôn có thể chính xác nắm bắt góc mềm mại nhất trong lòng em.Vì vậy Ninh Dương Lan Ngọc chẳng bao giờ có thể dỗi Nguyễn Thùy Trang quá lâu. ..ý là otp đừng bắt em múa freestyle nhạc ko lời nữa đc ko, cho em nhạc có lời để dễ bề múa với 🫠