Lan Ngọc × Trang Pháp | A Little Sweet
hôn thanh long
Sau khi ghi hình xong cho "Lãng Tỷ 5", mọi người đều có thời gian tham thú xung quanh nước bạn một chút. Do ai cũng có những nơi mình muốn đến, nên chỗ nào trùng nhau thì sẽ đi chung, không thì chị một nơi em một ngã. Đến lúc cả nhóm lục tục về tới khách sạn thì cũng đã gần 6 giờ tối. Thùy Trang và Ngọc Huyền là hai người cuối cùng về đến nơi, bấy giờ 3 người kia đang tụ lại ở phòng Khổng Tú Quỳnh. Chị nhìn bé út nằm lăn quay trên giường đến đồ còn chưa thèm thay, gãi gãi đầu."Con bé này lại ngủ à? Mới 6 giờ mà?""Quỳnh nó ngủ có cần biêt giờ giấc đâu chị, chắc quẩy cả ngày mệt quá."Ngọc Huyền ở bên cạnh đáp lời, một tia bất ngờ cũng chẳng có, rất ung dung ngồi xuống ghế xem qua mấy túi đồ cô vừa shopping cà thẻ rẹt rẹt."Ủa rồi ăn uống gì chưa? Chị với Huyền tính về rủ mọi người đi ăn chung mà chưa gì đã lăn quay rồi..." Đối với Thùy Trang thì việc ăn uống vẫn là ưu tiên hàng đầu."Hay mua đại gì về ăn đi bà. Tui cũng lười quá, còn phải gọi về cho mấy đứa nhỏ nữa." Nghe Diệp Lâm Anh nói vậy, Ngọc Huyền cũng gật đầu đồng ý."Ừ đúng rồi, hay mua đồ về khách sạn ăn đi. Em cũng phải gọi về cho xồng iu với bé bi nhà em nữa." "Rồi sao nãy em không nói vậy đi Huyền? Nãy em quẹt thẻ sung lắm mà?""Hì, về đến khách sạn mới nhớ ra." Thùy Trang thở dài. Toàn những con người có chồng có con, không chồng cũng con, không con không chồng thì ngủ như heo. Thật là không công bằng cho mỹ nữ độc thân tự do như chị đây.Lan Ngọc nãy giờ im lặng giải quyết công việc, bấy giờ nhìn lên thấy cái mặt rầu rĩ của Thùy Trang thì nén cười. Chị gái tóc hồng đang phụng phịu, em mà cười ra tiếng thì lại bị dỗi tiếp mất."Để em đi với Trang. Mọi người hôm nay cũng tàn tạ quá rồi, mai tính tiếp. Giờ mua đồ ăn lấp đầy bụng thôi." Lan Ngọc khoác áo vào, tiến đến vỗ vỗ lên đầu người kia như dỗ dành. Thùy Trang chu môi, tuy có chút hụt hẫng nhưng mà mọi người đã nhất trí thì chị đành chiều theo vậy.Lan Ngọc và Thùy Trang cùng với trợ lý đi bộ ra một quán ăn nhỏ gần khách sạn được nhân viên giới thiệu, mua vài món đặc sản đủ cho 5 người ăn. "Chị muốn mua thêm gì ăn vặt không?"Trong lúc đợi làm đồ ăn, Lan Ngọc thấy Thùy Trang cứ đứng trước cửa ngó ngang ngó dọc xung quanh, ánh mắt đặc biệt dừng lại ở siêu thị bên kia đường. "Ừm, chị nghe review snack Trung có vài loại ngon lắm, muốn mua ăn thử."Chị bé nhà em đúng chuẩn 3.5 tuổi, thích nhất là ăn vặt. Vì vậy hai người căn dặn trợ lý mang đồ ăn về trước cho 3 vị ở khách sạn, còn họ sẽ vào siêu thị mua một ít đồ rồi về sau. Đảo quanh một vòng siêu thị, Thùy Trang bỏ vào giỏ hàng mấy bịch que cay, bánh ngọt, bún ốc, và vài món khác trong danh sách "must try" của mình. Thỏa thích gom cả cái siêu thị xong chị mới đi tìm em yêu.Vừa thấy Lan Ngọc đang đăm chiêu phân vân giữa hai vị nước, Thùy Trang không vội đến gần mà đứng từ xa ngắm em một lúc. Cảm nhận được có người đang nhìn mình, Lan Ngọc ngước lên liền bắt gặp ánh mắt chăm chú của chị. Em không thèm chọn nữa mà quyết định cầm cả hai chai nước chạy về phía người kia, một bên bỏ đồ vào giỏ hàng, một bên tiện thể xách luôn cái giỏ trên tay Thùy Trang."Chị đang nghĩ gì thế?""Đang nghĩ về em." Lan Ngọc bật cười. Lại tiếp tục rồi đó, nhưng mà mặt em bây giờ cũng dày hơn một chút a."Xời, cứ như người yêu nói chuyện với nhau ấy nhở."Thùy Trang nghe em đáp thì khẽ nhướn mày. Ồ, hôm nay con bé này còn biết hùa theo luôn cơ đấy. "Thế người yêu thì nên làm gì cho phải nhở?" "Hả?" "Người yêu hồi nãy bao ăn, mua hàng không cần chọn lựa, còn xách đồ giùm nữa..."Thùy Trang bước một bước liền thu hẹp lại khoảng cách giữa cả hai, ngẩng mặt lên khiến Lan Ngọc có thể phảng phất cảm nhận được hơi thở ấm nóng của chị. "Có phải nên thưởng một cái hôn không?""???"Câu hỏi của chị trực tiếp làm em điếng người, da đầu tê dại. "Cái gì cơ?"Lan Ngọc trợn tròn mắt, hai khuôn mặt giờ đây chỉ cách nhau xấp xỉ một gang tay. Trước đây không phải là chưa từng giỡn, cũng có hôn má, nhưng mà Thùy Trang chưa bao giờ bạo dạn đến mức này.Trái tim của em lại tăng tốc, trong phút chốc đầu óc trắng xóa, bối rối vơ đại thứ gì đó ở quầy gần nhất. Một trái thanh long hồng lựng vừa hay chen ngang giữa hai đôi môi. "Nguyễn Thùy Trang! Chị điên à? Lỡ có ai nhìn thấy thì sao!" Mặt của Lan Ngọc giờ đây ửng đỏ còn hơn thanh long, chắc phải cỡ cà chua luôn rồi. "Ai thèm nhìn đâu. Đất khách quê người mà còn sợ à.""Ai mà biết được có thằng nào con nào bám theo đến tận đây hay không." Thùy Trang phì cười lùi về sau. Chị làm gì cũng nhìn trước ngó sau, hơn nữa bây giờ họ đang ở nước ngoài, cũng chẳng ai để ý nên chị mới dám đùa như vậy."Em cứ lo xa. Ai chẳng biết chị em mình gái thẳng, nhìn vào là biết đang giỡn." Thùy Trang ngó xung quanh không một bóng người rồi đưa mắt về phía Lan Ngọc, nhích mặt đến gần, đôi mắt hơi híp lại giống như đang dò xét em."Có điều phản ứng mạnh như vậy... hay là bé thích chị rồi?"Lan Ngọc lườm Thùy Trang một phát, đưa tay đẩy cái đầu hồng ra xa."Chị thôi đi. Em thề em còn thẳng hơn cây cột mà chị đu hồi sáng đó." "Vậy thì lo cái gì." Thùy Trang vươn tay xoa đầu Lan Ngọc giống như an ủi em bé, cầm trái thanh long trên tay em rồi thẩy vào giỏ hàng."Chị muốn ăn thanh long à?" "Chị đâu có mua để ăn."Ủa rồi không mua để ăn thì làm gì má?"Tín vật đánh dấu nụ hôn đầu của chúng ta thì cần phải được giữ gìn."Lan Ngọc chưa kịp kích hoạt cái mỏ hỗn thì Thùy Trang đã đưa ngón tay lên môi em suỵt một tiếng, khoác tay kéo em đi ra quầy tính tiền.Ninh Dương Lan Ngọc cảm giác như mình chỉ vừa mới khám phá được một nửa con người của Nguyễn Thùy Trang. Cứ tưởng đã quen thì cái đồ không biết xấu hổ này lại tìm ra cách mới khiến em ngại chết đi được..."Ủa sao có trái thanh long ở đây vậy?" "Hai chị sao mua có một trái vậy? Rồi ai ăn ai nhịn?""Bà Trang đưa tôi con dao tôi cắt ra cho.""Ai cho ăn mà ăn. Bỏ xuống.""???"Ngọc Huyền, Tú Quỳnh, Diệp Anh ngơ ngác nhìn Thùy Trang nâng niu trái thanh long như nâng trứng, rồi lại nhìn sang Lan Ngọc ghét bỏ nó ra mặt, không hẹn mà cùng chấm hỏi đầy đầu.Em cảm nhận được ánh mắt của ba vị kia đặt trên người mình thì thở dài. Lan Ngọc thề có chết em cũng không hé răng về sự tích trái thanh long này."Con rơi của Trang đó.""...""Ừ, thiên hạ toàn đồn Lan Ngọc đẻ mà có ai ngờ chị mới là người đẻ." "...""Ẻm không chịu đẻ, ẻm góp gạo nấu cơm thôi." "Chị im đi Trang."Đủ rồi, em sẽ không nói chuyện với cái trái thanh long biết đi kia đến hết hôm nay. ..mới nghỉ ngơi chút mà lại bị dựng đầu quay ngược dòng sự kiện mà múa :v