[Lan Ngọc - Thuỳ Trang] Thiên Thần
13 - Được Dỗ Dành
---
Trở lại với Thuỳ Trang, nàng ta cũng phải tự dằn vặt bản thân mình cả tuần nay. Nàng không nghĩ việc bản thân muốn bắt chuyện với Lan Ngọc lại khó đến như vậy. Thuỳ Trang vừa muốn nói chuyện với Lan Ngọc, vừa sợ cô sẽ tránh né mình để rồi cả tuần nay tự làm bản thân buồn phiền.
Cô biết chứ, Thuỳ Trang đau 1 thì Lan Ngọc đau 10, nàng khổ thì cô cũng vậy thôi. Cô không chỉ đau mà còn rất xót Thuỳ Trang nữa kìa! Lan Ngọc chưa bao giờ có cảm giác này, cô vốn vô cảm từ bé nên những thứ cảm xúc không đáng có đều bị cô vứt bỏ. Không hiểu vì sao ngay giờ phút này đây cũng dần xuất hiện lại.
Thấy Thuỳ Trang đã bình tĩnh hơn, Lan Ngọc hỏi:
- Sao lại khóc, hửm?
- T.. tớ sợ ...
- Bé Trang sợ cái gì, nói Lan Ngọc nghe với có được không? - Cô vẫn nhẹ nhàng xoa lưng cho nàng.
- S.. sợ Lan Ngọc không cần tớ nữa, sợ L.. Lan Ngọc sẽ bỏ tớ đi, gi.. giống như cách mà cha mẹ tớ bỏ đi vậy ...
Lan Ngọc thấy nàng ấp úng thì có chút buồn cười. Cô lấy tay lau nước mắt cho công chúa nhỏ trong lòng.
- Thuỳ Trang ngốc à? Không phải Lan Ngọc vẫn ở đây sao?
- Cả tuần nay tớ k.. không nói chuyện với Lan Ngọc là tại ...
- Không cần nói đâu, Thuỳ Trang muốn làm gì cũng được. Lan Ngọc chiều bé Trang tất! - Cô nhẹ nhàng dỗ dành.
- Tớ sợ Lan Ngọc biết tớ mồ côi sẽ không muốn chơi cùng nữa ...
Lan Ngọc không khỏi bật cười, Thuỳ Trang của cô đáng yêu hết sức!
Cô cười làm nàng có chút bất ngờ, nhưng bất ngờ 1 thì nàng quê tới 10! Ai đời mà người ta sợ mất mình mà mình lại cười chọc quê người ta như vậy!?
- Lan Ngọc đâu có quan tâm đến cha mẹ của Trang làm gì đâu. - Cô dỗ dành.
- Nhưng mà tớ sợ thiệt mà!
- Để Lan Ngọc kể cho Thuỳ Trang nghe cái này nha, nhưng mà Thuỳ Trang phải hứa là không kể cho ai cơ!
- Tớ hứa!
--- END CHAP ---