Làm Bộ Gái Thẳng
48. Em chọn đi
Ta: "......"Ta không thể hoảng, ta phải dựa theo dự tính, ít nhất trông thật bình tĩnh.Nàng còn hơi nhướng mày, tiếp tục nói: "Siêu ngọt?".Ta lại câm lặng: "......"Thấy ta như vậy, nàng khẽ cười rồi quay đầu không nhìn ta nữa, tập trung xào đồ ăn. Máy hút khói đang quay vù vù, nhiệt khí bốc lên từ cái chảo nhanh chóng bị hút đi. Thi Cảnh Hòa đứng rất thẳng lưng, tay phải cầm muôi chuyên chú đảo xóc.Gian bếp nhỏ hơn bên ngoài một chút, tủ lạnh ở góc trong cùng, trên mặt đất cạnh tủ lạnh là một bọc khoai lang.Thi Cảnh Hòa nhìn theo tầm mắt của ta, sau đó vừa xào vừa nói:
"Muốn ăn khoai lang huh?"
"Nhiên Nhiên mới mua ở chợ chiều, nếu em muốn ăn, chị có thể nướng cho em."Nhìn khoé miệng nàng cong cong, xem ra tâm tình không tệ, nhờ vậy tâm tình ta cũng sáng sủa theo.Ta lắc đầu: "Không phải, không có ý đó, em chỉ đang cảm khái không ngờ có một nơi như thế này..."Ta bổ sung, "...thật tốt".
Thật là biết hưởng thụ.Có phòng ăn thế này cũng quá đã, tuy không lớn, nhưng bày trí ấm áp, bếp đặc biệt gọn và sạch, đầy đủ dụng cụ, nồi chảo lò nướng gì đều có.Thi Cảnh Hòa nhìn xung quanh, gật gù: "Xác thật rất tốt."Ta vẫn còn đứng chỗ cửa, cách nàng khoảng hai mét, cạnh ta là bồn rửa chén, phía trên là kệ tủ hé mở làm ta thấy một ít chén dĩa bên trong.Ta chưa từng xào đồ ăn, chỉ biết ăn, nhưng mùi thơm cũng đủ làm ta nhận món, ta hỏi: "Chị đang làm món thịt heo xắt sợi Tứ Xuyên ha?"
Lúc ra cửa ta có đeo, nhưng sau đó đã lộn trở về phòng ngủ, tháo nó xuống.Thú thật ta bị xấu hổ, bởi vì vuốt tới khuyên tai ta liền nhớ tới hai chữ "Đã đọc".Ta giật giật cánh môi, vẫn là giải thích vì bản thân: "Ở trong túi em nè."Thi Cảnh Hòa lắc đầu, giống như đứa con nít, "Chị không tin." Ta: "......"Ta đang đeo túi, vì chứng minh mình trong sạch, ta lấy cái hộp ra: "Xem đi, thật sự có mang theo."May mà dù tháo xuống nhưng ta vẫn do dự mang đi, bằng không ta cảm thấy khó tránh khỏi kiếp nạn này.Thi Cảnh Hòa đi về phía ta, càng ngày càng gần, đứng trước mặt ta. Ta nhìn vào mắt nàng, hỏi: "Ơ? Chị không đi về sao?""Không tự tay tặng cho em đã làm chị thấy tiếc nuối lắm rồi."
"Có ngại để chị giúp em đeo nó lên bây giờ không?"
"Chỉ có thể trả lời không ngại và không ngại, em chọn đi."
"Muốn ăn khoai lang huh?"
"Nhiên Nhiên mới mua ở chợ chiều, nếu em muốn ăn, chị có thể nướng cho em."Nhìn khoé miệng nàng cong cong, xem ra tâm tình không tệ, nhờ vậy tâm tình ta cũng sáng sủa theo.Ta lắc đầu: "Không phải, không có ý đó, em chỉ đang cảm khái không ngờ có một nơi như thế này..."Ta bổ sung, "...thật tốt".
Thật là biết hưởng thụ.Có phòng ăn thế này cũng quá đã, tuy không lớn, nhưng bày trí ấm áp, bếp đặc biệt gọn và sạch, đầy đủ dụng cụ, nồi chảo lò nướng gì đều có.Thi Cảnh Hòa nhìn xung quanh, gật gù: "Xác thật rất tốt."Ta vẫn còn đứng chỗ cửa, cách nàng khoảng hai mét, cạnh ta là bồn rửa chén, phía trên là kệ tủ hé mở làm ta thấy một ít chén dĩa bên trong.Ta chưa từng xào đồ ăn, chỉ biết ăn, nhưng mùi thơm cũng đủ làm ta nhận món, ta hỏi: "Chị đang làm món thịt heo xắt sợi Tứ Xuyên ha?"
Lúc ra cửa ta có đeo, nhưng sau đó đã lộn trở về phòng ngủ, tháo nó xuống.Thú thật ta bị xấu hổ, bởi vì vuốt tới khuyên tai ta liền nhớ tới hai chữ "Đã đọc".Ta giật giật cánh môi, vẫn là giải thích vì bản thân: "Ở trong túi em nè."Thi Cảnh Hòa lắc đầu, giống như đứa con nít, "Chị không tin." Ta: "......"Ta đang đeo túi, vì chứng minh mình trong sạch, ta lấy cái hộp ra: "Xem đi, thật sự có mang theo."May mà dù tháo xuống nhưng ta vẫn do dự mang đi, bằng không ta cảm thấy khó tránh khỏi kiếp nạn này.Thi Cảnh Hòa đi về phía ta, càng ngày càng gần, đứng trước mặt ta. Ta nhìn vào mắt nàng, hỏi: "Ơ? Chị không đi về sao?""Không tự tay tặng cho em đã làm chị thấy tiếc nuối lắm rồi."
"Có ngại để chị giúp em đeo nó lên bây giờ không?"
"Chỉ có thể trả lời không ngại và không ngại, em chọn đi."