[Jiminjeong] Ta đoạt bạch nguyệt quang của nam chủ

Chương 60: Hoàn chính văn



Minjeong thành ảnh hậu quốc tế, sau khi về nước lời mời không ngừng, nàng nói với Hanna mình tính toán công bố tin tức kết hôn của mình.

Hanna đối với chuyện này rất ủng hộ, "Đúng rồi, Yu giáo sư bây giờ dạy học ở đại học nào? Xem thử chúng ta có thể quyên góp thư viện gì đó cho đại học hay không, trước tiên làm tăng độ hảo cảm của nhóm sinh viên này lên."

Minjeong: "..... Em có phải là quên nói cho chị, Jimin đã sớm không còn đi dạy học hay không?"

Hanna mở to hai mắt nhìn: "Em không nói cho chị! Yu giáo sư làm sao sẽ không đi dạy học?"

"Chị ấy thành lập công ty, bắt đầu kinh doanh." Minjeong nói.

Hanna nghĩ mình đều không có nghe qua bất kì tin tức gì, phỏng chừng công ty Jimin phát triển cũng không phải thực thuận lợi, cũng đúng, thiên tài cũng không nhất định cái gì cũng đều giỏi a.

"Công ty Yu giáo sư tiêu thụ sản phẩm gì? Chị mua một chút ủng hộ." Hanna nói.

"Không cần." Minjeong nói, "Lần trước em không phải đã tặng cho chị một bộ mỹ phẩm dưỡng da sao? Chị dùng thế nào?"

Nói đến mỹ phẩm dưỡng da, Hanna nháy mắt đã quên ý tưởng vừa rồi của mình, có chút kích động nói: "Chị ban đầu cho rằng nhãn hiệu không nổi tiếng sẽ không dùng tốt, nào biết sau khi dùng xong cả nếp nhăn cũng biến mất, cả người thoạt nhìn trẻ hơn cả 5 tuổi!"

"Nhãn hiệu tốt như vậy vì sao không nổi tiếng!!!" Hanna phát ra tiếng hét từ linh hồn.

Minjeong cười nói: "Đấy là sản phẩm của công ty Jimin, đương nhiên xài tốt, không nổi tiếng là bởi vì còn chưa bắt đầu tuyên truyền."

Hanna ngây ngẩn cả người, "Em nói đây là sản phẩm của công ty Yu giáo sư?"

"Đúng rồi."

"Nhưng, nhưng đây không phải là sản phẩm của Tập đoàn JMJ sao?" Hanna nghĩ đến một loại khả năng, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

"Tập đoàn JMJ chính là công ty của Jimin a, chị đã quên, mấy tháng trước em đi phỏng vấn "Vấn Mang", phỏng vấn xong chị đưa em đi tập đoàn JMJ tìm người, em chính là đi tìm Jimin."

"!!!" Hanna muốn khóc, vừa rồi nàng còn nói mua sản phẩm công ty Yu giáo sư hỗ trợ, nào biết Yu giáo sư là tổng tài tập đoàn JMJ!

Phạm vi kinh doanh của tập đoàn JMJ trải rộng, chất lượng tính năng của sản phẩm công ty đều vượt qua các công ty khác, thực mau liền đứng vững gót chân mình ở Long Thành, tổng tài tập đoàn JMJ hiện tại đã là nhân vật ngồi được chung bàn với nhà giàu số một Long Thành, chỉ là thân phận bí ẩn, chưa bao giờ xuất hiện trên màn ảnh, công ty cũng không cho nhân viên truyền bá thảo luận, điều này cũng khiến cho người biết tập đoàn JMJ là công ty do Jimin mở không được mấy người.

Jimin là lực lượng mới xuất hiện ở Long Thành, thế cực mạnh, người từng ở bên tai Kim Domun châm ngòi bị ông đưa vào sổ đen gần đây thích nhất là thảo luận cùng người khác đề tài chính là thân phận nhà giàu số một Long Thành của Kim Domun khi nào sẽ bị tổng tài thần bí của tập đoàn JMJ cướp đi, trong ngôn ngữ tràn đầy trào phúng.

Những lời này truyền tới bên tai Kim Domun, Kim Domun không giận lại cười, chỉ nói một câu, "Tôi cũng chờ cái ngày đó đây." Như vậy ông liền có thể an tâm về hưu đưa Kyung Hee đi du lịch vòng quanh thế giới rồi.

Những người khác lại đem những lời này của ông trở thành lời nói mạnh miệng, thương nhân bị đưa vào sổ đen kia vì vậy mà mở riêng một party chúc mừng.

Kim Domun căn bản khinh thường để ý tới loại tiểu nhân này.

"Tình Si" thực mau qua được kiểm duyệt trong nước, lời khen tới không ngừng, Ji Eunha cùng hai diễn viên chính thu hoạch được một đống ca ngợi.

Trước khi công chiếu, số vé đặt trước "Tình Si" đã đạt tới hơn một trăm triệu, vượt xa các phim chiếu cùng thời gian.

Suất chiếu của "Tình Si" ở rạp chiếu phim cơ hồ chiếm tới 80%, vào ngày chiếu phim, rạp chiếu chật ních.

Weibo Minjeong fan cơ hồ vùn vụt tăng lên, không đến thời gian 1 tháng liền có được 8000 vạn fan.

Lúc này cách lần đầu tiên nàng đóng phim còn chưa đến thời gian một năm, mà giờ phút này nàng đã vọt lên hàng ngũ các nữ minh tinh lớn, rất nhiều thương hiệu lớn trong nước liên hệ Hanna hy vọng Minjeong làm đại sứ cho sản phẩm của bọn họ.

Sau khi bộ phim bùng nổ, công việc của Minjeong đến không ngừng, mỗi ngày đi sớm về trễ, sau khi trở về cơm nước tắm rửa xong, nói với Jimin không được mấy câu liền mệt mỏi ngủ mất.

Jimin nhìn mà đau lòng, liên hệ Hanna, để nàng xếp cho Minjeong vài ngày nghỉ ngơi, Hanna lí do cũng không hỏi, lập tức đồng ý.

Hanna rất bội phục thái độ chuyên nghiệp của Minjeong, nếu nàng là đại tiểu thư trong gia đình có tiền, còn có một nửa kia tuyệt vời như vậy, tuyệt đối sẽ nằm liệt ở nhà mỗi ngày hoặc là sống mơ mơ màng màng mà mua mua mua, tuyệt đối sẽ không nỗ lực mà công tác như vậy.

Một tháng qua Minjeong cơ hồ là làm việc liên tục, vì vậy thân thể xác thật là cần nghỉ ngơi thật tốt.

Ngày hôm sau, Minjeong quay quảng cáo xong, Hanna nói cho nàng công việc của nàng đều đẩy qua tuần sau, tuần này nàng có thể nghỉ ngơi thật tốt.

Minjeong thích làm việc, cũng thích về nhà cùng với Jimin, nghe được Hanna nói, phản ứng đầu tiên chính là nói: "Là Jimin để chị xếp ra ngày nghỉ cho em." Ngữ khi rất là khẳng định, biểu tình dị thường ngọt ngào.

Hanna ăn một miệng cẩu lương dừng một chút, nói: "Yu giáo sư đau lòng em, hơn nữa đúng là em cần phải nghỉ ngơi."

Minjeong về đến nhà, Jimin trực tiếp đưa nàng đi bằng phi cơ tư nhân ra hải đảo nghỉ phép.

Các nàng ở trên đảo nhỏ xinh đẹp chơi sáu ngày, sáng sớm ngày cuối cùng, khi Minjeong tỉnh lại trên giường lớn mềm mại không có nhìn thấy Jimin.

Minjeong xuống giường đi rửa mặt, làm cho mình một kiểu tóc đẹp, trang điểm nhẹ, thay một bộ đầm ren trắng tuyết.

Đây là nàng với Jimin hôm qua ước định với nhau, ngày cuối cùng muốn trang điểm thật đẹp, ở đảo nhỏ chụp ảnh lưu niệm.

Minjeong trang điểm tốt cho mình xong, đi ra ngoài tìm Jimin.

Nàng cho rằng Jimin đang làm bữa sáng, chính là không có thấy người ở phòng bếp, Minjeong tìm khắp nhà đều không tìm được Jimin, liền mở cửa đi ra bãi biển tìm cô.

"Jimin!" Minjeong nhìn thấy Jimin ngồi ở trên đá bên bờ biển, cao hứng chạy tới gọi cô.

Hạt cát mềm mại từ trên bàn chân tuyêt trắng của nàng chảy xuống, Jimin đưa tay cho Minjeong, kéo Minjeong lên trên đá.

"Minjeongie." Jimin nhẹ nhàng nắm đầu ngón tay Minjeong, ôn nhu gọi nàng một tiếng.

"Hửm?" Minjeong nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cô.

Jimin quỳ một gối xuống đất, buông một tay ra, lấy ra nhẫn kim cương đã chuẩn bị tốt, đưa tới trước mặt Minjeong, nghiêm túc nói: "Minjeongie, gả cho chị được không?"

Minjeong kinh hỉ nhìn Jimin, nước mắt lập tức ngập tràn hốc mắt, nàng dùng sức gật đầu, nói: "Được."

Jimin cầu hôn thông qua camera truyền đi toàn quốc, lập tức oanh động khắp nơi.

Bọn họ vốn là vào xem Yu giáo sư phát sóng trực tiếp để xin một chút khí chất học bá, nào biết khí chất học bá không được tý nào, ngược lại ăn một bụng cẩu lương!

[Ảnh hậu thế mà lại là một đôi với Yu giáo sư! Quả nhiên người ưu tú chỉ bị người ưu tú hấp dẫn, hôm nay lại là một ngày rơi lệ vì tình yêu tuyệt mỹ.]

[Thời điểm "Phương Đình Di Động" và "Thấy Nam Sơn" phát sóng tôi đã sớm cảm thấy hai người đó khẳng định có vấn đề, hiện tại quả nhiên, tôi là một nhà tiên tri ha ha ha.]

[Hâm mộ, ghen tỵ, yêu! Hai vị thần tiên tỷ tỷ xin hãy yêu nhau cả đời đi, tôi lại tin tưởng tình yêu rồi!]

Những bình luận đầu đều là chúc phúc, về sau lại dần dần trộn lẫn một ít lời không tốt.

[Chỉ có tôi cảm thấy Yu Jimin không xứng với Kim Minjeong sao?]

[Cậu không có một mình, Yu Jimin cho dù lợi hại, cũng chỉ là một giáo sư, Kim Minjeong chính là ảnh hậu quốc tế, kiếm tiền gấp mấy ngàn mấy vạn tiền lương của Yu Jimin đi, còn là thiên tài, thiên tài ăn cơm mềm* sao?]

( * Được bao nuôi.)

Sau khi Minjeong cùng Jimin về nước, từ chỗ Hanna biết được tin tức anti nói xấu Jimin ăn cơm mềm.

Tâm tình Hanna cực kỳ phức tạp: "Bọn họ sẽ hối hận, Yu giáo sư, không đúng, tiền lương của Yu tổng bọn họ muốn tưởng tượng cũng không ra."

Minjeong nhịn không được cười, "Em đây liền nói Jimin đi đổi chứng thực Weibo, cần vả mặt."

Jimin để trợ lý liên hệ Weibo, đổi chứng thực của mình thành "CEO tập đoàn JMJ".

Hiệu quả vả mặt mười phần, anti tức khắc bị nghẹn đến bất lực.

Nhưng bọn họ sở dĩ là anti, chính là bởi vì bọn họ luôn có thể nói được chuyện xấu không thể tưởng tượng được.

Trong nháy mắt, hướng gió đột biến, bình luận đổi từ "Yu Jimin ăn cơm mềm" thành "Kim Minjeong dựa hơi người giàu có".

Minjeong thiếu chút bị chọc giận bật cười, "Em nói em là đại tiểu thư tập đoàn Hee Mun, em cùng Yu Jimin có phải là sẽ biến thành liên hôn kinh doanh hay không?" Dù sao giải thích như thế nào thì anti đều sẽ có các loại hoài nghi.

Minjeong lười phản ứng bọn họ.

Minjeong không để ý tới anti, Kim Domun lại thấy không thể để con gái chịu uỷ khuất, ông trực tiếp để Weibo Tập đoàn Hee Mun đăng một tin, @ Kim Minjeong cùng Yu Jimin, sau đó dùng nick chính của mình chia sẻ.

@ Kim Domun: Thêm một đứa con gái, vui vẻ ~

@ Tập đoàn Hee Mun: Chúc đại tiểu thư của Kim Domun @ Kim Minjeong cùng Yu tổng @ Yu Jimin người có tình sẽ thành quyến thuộc, vĩnh viễn ngọt ngọt ngào ngào ~

[Đm, nhạc phụ đại nhân, ý của ngài không phải là Kim Minjeong là con gái ngài đi!]

[Tôi biến thành chanh tinh rồi, ba ba, tôi cũng muốn làm con gái ngài.]

[Ô ô ô, môn đăng hộ đối, cường cường liên hợp, rốt cuộc chưa bao giờ thấy tình yêu nào tốt đẹp hơn Kim Minjeong và Yu Jimin!]

[Ba ba ngài có để ý nhiều thêm một con gái nữa hay không, loại sẽ làm nũng dễ thương, có học đại học?]

Kim Domun trả lời: Tôi đã có hai đứa con gái tốt nhất thế giới, không cần thêm con gái nữa ha ha ha!

Cư dân mạng lập tức biến thành chanh tinh*.

( * Chua ấy, ghen tỵ đến chua thành quả chanh :v)

Một tháng sau, Minjeong cùng Jimin ở đảo nhỏ tổ chức một hôn lễ long trọng, khách mời một phần là giới giải trí một phần là doanh nhân một phần là nhà nghiên cứu khoa học....., niềm vui lớn nhất của cư dân mạng là từ trong màn ảnh tìm được đại lão* mình biết!

( * Người nổi tiếng, thành công.)

Minjeong cùng Jimin mặc áo cưới hoa mỹ đặt may riêng, ở trong ánh mắt hàng vạn người trao cho nhau lời hứa ưng thuận.

"Từ nay về sau, em là người yêu của tôi, vợ của tôi, bất luận phú quý hay bần hàn, khoẻ mạnh hay bệnh tật, thuận lợi hay nghịch cảnh, chúng tôi đều sẽ yêu thương lẫn nhau, vĩnh viễn không chia lìa."
_________________

Chương trước Chương tiếp
Loading...