Jensoo • Muốn Thẳng? Mơ Đi!

Chap 9



Jennie hiện tại đang vô cùng nổi giận, lúc nãy Jisoo thật là chiều quá sinh hư rồi, nàng hậm hực đá thật mạnh vào thân ghế một cái rầm, chị ở bên cạnh khẽ hốt hoảng, còn bác tài xế có lẽ đã quá quen với cảnh phát tiết thất thường của Jennie. Ông ta biết người khiến cho cô chủ nhỏ của ông nổi giận đùng đùng như vậy ắt chỉ có cô gái ưu tú bên cạnh. Ông nhìn qua gương chiếu hậu, gương mặt đẹp kia cũng không quá nhiều biểu tình, có lẽ cũng đã quen đến sự nóng lạnh thất thường của Jennie Kim. Nhưng ông cảm thấy cô gái ấy cũng thực sự quá may mắn đi, có thể thoát qua nhiều trận cuồng phong của Jennie.

- Từ nay cấm chị qua lại với tên đó.

Jennie cuối cùng cũng không chịu được im lặng liền lớn tiếng ra lệnh với Jisoo, chị quả thật dù có bị nàng đánh chết cũng không bao giờ mở miệng ra bắt chuyện với nàng. Với câu nói đó gương mặt của chị một khắc cũng không động, nàng nghĩ chị đang không đặt lời nói của nàng vào trong đầu. Nàng lại bắt đầu nổi giận vì nghĩ chị đang lo lắng cho Hoon Dong.

Jennie đạt đến sức chịu đựng liền xoay người sang mạnh bạo đem gương mặt xinh đẹp kia đẩy vào cửa xe bóp mạnh.

- Chị có nghe em nói gì không.

Jisoo bị một màn này làm cho kinh động, đôi con ngươi run lên e dè.

- Em không có quyền ra lệnh cho tôi.

Jennie cứ nghĩ Jisoo sẽ không vì bất cứ lời nói của nàng mà phá vỡ đi mối quan hệ tình yêu với Hoon Dong, nghĩ đến đây đáy lòng nàng phập phồng ngọn lửa nóng giận, nàng phẫn nộ tiến đến đặt đôi môi mình ngay ngắn trên cánh môi của Jisoo mà điên cuồng chiếm hữu. Hiện tại nàng bị sự tức giận lôi kéo, không kiểm soát được hành động của bản thân.

Jisoo hiểu được tình hình lập tức vùng vẫy, cổ tay chị bị nàng siết chặt đến mức đỏ tấy, cả người bị nàng áp vào cửa không thể cựa quậy, đôi môi của nàng điên cuồng áp vào đôi môi trái tim xinh đẹp của chị, gấp gáp mút lấy như tìm chút ngọt ngào. Kim Jisoo cảm thấy thật quá kinh tởm rồi, chị dùng sức đẩy nàng ra nhưng nàng vẫn dính lấy mà cắn một cái thật mạnh vào môi chị làm chị thé lên một tiếng. Con rắn lưỡi điêu luyện của nàng nhanh chóng chui tọt vào khoang miệng ngọt ngào của chị như đang muốn tìm lấy và thưởng thức dịch vị như rượu vang đắt tiền.

- Chị đẩy tôi ra tôi liền lập tức khiến nhà của chị phân li tán biệt.

Jisoo nghe thấy lại lần nữa vùng vẫy, cảm giác bị nắm bắt như vậy thật khó chịu, chị cũng không thể đánh nàng. Chị biết nàng là kiểu người nói được là có gan làm được, hơn nữa với người cha của nàng chuyện đẩy nhà chị đi khỏi nơi này không phải chuyện khó. Chị cứ thế để mặc Jennie làm loạn trên môi mình.

Cạch một cái, Jennie ngồi dậy vô ý cốc đầu chị một cái thật mạnh vào cánh cửa phía sau, chị thở hắt ra một cái đau đớn. Nước mắt theo quán tính rơi ra khỏi đáy mắt, rơi thỏm xuống bàn tay đang nắm chặt cổ tay chị của nàng. Jennie như bị đánh boong một cái vào đầu lập tức tỉnh táo, nàng nhìn lấy gương mặt xinh đẹp cam chịu của chị rồi nhìn giọt nước mắt đang trực trào khoé mi nơi chị. Đôi môi trái tim của chị đang rướm máu đỏ, nàng hoảng hốt liền run rẩy mà ôm lấy chị nức nở.

- Jisoo... em... em...

Kim Jisoo thật không biết là nên khóc hay là nên cười trong tình cảnh này, người bị chiếm tiện nghi là chị, nếu người ngoài nhìn vào thực sự sẽ nghĩ chị là kẻ bắt nạt con người nhỏ bé trong lòng. Nàng như mèo nhỏ đem gương mặt mềm mại úp vào hõm cổ của chị mà ngắn dài những dòng lệ ấm ức. Đôi vai nhỏ khẽ run lên từng đợt đáng thương, dáng vẻ thật nhỏ bé, thật muốn ôm vào lòng. Jisoo lại đột nhiên thở dài, hiện tại chị là nên ôm nàng hay nên đẩy nàng ra xa đây.

- Jisoo... em... em không cố ý mà... hức...

Jisoo dở khóc dở cười, chị dùng đôi tay của mình vỗ vỗ tấm lưng nhỏ của nàng. Liệu chị có phải là quá dung túng cho Jennie hay không, người bị cưỡng hôn là chị, người bị chiếm tiện nghi cũng là chị, mà con mèo nhỏ này lại là người khóc mà làm nũng cầu chút yêu thương từ chị.

- Được rồi, chị không trách em. Mau nín khóc, người ta cứ ngỡ chị ức hiếp em.

Nói đoạn Jennie liền khẽ sụt sịt, nàng vẫn không rời khỏi cơ thể ấm nóng của chị, nàng dùng đôi mắt long lanh nhìn lên gương mặt của chị; gương mặt của Jisoo quả thật là tuyệt tác thần tiên, gương mặt khiến nàng ngày đêm quay cuồng trong men tình, nàng xót xa đưa ngón tay nhỏ nhắn chạm vào đôi môi đã bị mình làm rách một phần.

- Jennie, Jennie. Jennie Kim.

Jennie mơ hồ nghe tiếng gọi của ai đó, nàng chập chờn mở đôi mắt mệt mỏi của mình ra, là Jisoo đang lay lay nàng, đánh thức nang khỏi mộng mơ. Nàng khẽ sực tỉnh rồi nhìn đôi môi của chị, đôi môi trái tim vẫn xinh đẹp và gọi tên nàng một cách chậm rãi, không có dấu hiệu gì gọi là bị chạm đến. Nàng đẩy chị ra khiến chị khẽ chau mày rồi cũng nhanh chóng không có biểu tình.

Nàng liền ôm lấy gò má đang ửng đỏ của mình vì ngại ngùng, nàng là vừa mơ đến việc nàng nổi giận và hôn chị sao. Giấc mơ ấy rất thực, rất thực, rồi nàng nhìn về phía ghế lái, bác tài xế đã ngồi đó từ khi nào. À, nàng nhớ rồi, lúc nãy vì nổi giận chuyện Jisoo lo lắng cho Hoon Dong nên nàng đã gọi tài xế chở hai người đi, nàng sợ rằng chạy xe trong lúc tức giận sẽ làm hại đến chị. Nàng cùng chị ngồi ở hàng ghế sau rồi nàng ngủ gục khi nào không hay.

- Jennie, em định đem chị đến tận đâu đây.

Jisoo khẽ bật cười khi trông thấy đôi tai của nàng đang đỏ lên theo từng nhịp thở của nàng, nàng hiện tại thật đáng yêu, dáng vẻ thật không giống tiểu bá đạo lúc nãy. Đôi khi Jisoo chị còn nghĩ Jennie nàng bị đa nhân cách.

- A! Bác tài mau dừng.

Nàng nhìn qua phía cửa sổ, cũng đã đến nơi cần đến hiện tại nàng cũng không cần người tài xế này nữa. Nàng mở cửa bước khỏi chiếc xe, Jisoo ngồi đó vẫn chưa tiêu hoá được mọi chuyện thì nàng đã gọi người kia đi xuống. Nhanh tay đưa những tờ tiền cho người kia rồi nàng cũng nhanh chóng ngồi vào ghế lái và tìm chỗ đổ xe, nàng làm những hành động đó kiên trì không nhìn lấy chị. Jisoo khẽ băn khoăn, có phải là vì chị đánh thức nàng nên nàng mới giận dỗi như vậy?

- Jennie...

Jisoo khẽ gọi tên Jennie khi nàng bước ra ngoài và đóng sập cửa, có phải là nàng đã quên chị rồi không? Nếu nàng bỏ mặc chị thì chị cũng không biết phải làm sao, chị không biết cách mở cửa xe, những thứ này chị chưa từng nghĩ sẽ có ngày ngồi lên, cũng chưa từng nghĩ bản thân sẽ đi cùng Jennie nên không chuẩn bị cho việc này. Không thừa chỗ cho sự lúng túng Jennie đã mở cánh cửa nơi chị ngồi còn ra vẻ cúi chào lịch thiệp lắm. Chị khẽ bật cười vì sự đáng yêu bất ngờ của Jennie Kim, đúng là không phải nàng lúc nào cũng mè nheo nhõng nhẽo với chị.

Jisoo nhìn khung cảnh xung quanh, đây là tầng hầm giữ xe, những chiếc ô tô mới toanh và bóng lưỡng dưới những bóng đèn vàng cam, những người đấy đây chắc hẳn cũng thuộc dạng giàu có. Chị nhìn những logo xe cũng biết chúng thuộc dạng đắt đỏ mặc dù chị không hề quan tâm đến chúng, những chiếc xe với những logo quen thuộc hay được giới nhà giàu khoe mẽ trên tivi. Rồi chị nhìn đến bảng hiệu "cẩn thận", nhắm chừng thấy Jennie đã bước gần đến đó liền nắm chặt lấy tay nàng mà kéo lại.

Jennie bị một trận làm cho tim trong lồng ngực phập phồng hân hoan.

- Em thật hậu đậu, em không thấy biển báo kia sao?

Jisoo đanh mắt lại chỉ tay đến biển báo, đó là cách mà chị thể hiện sự lo lắng, còn Jennie lại cho rằng đó là biểu hiện cho sự cáu gắt của chị.

- Thấy thì sao mà không thấy thì sao?

- Em có thể sẽ bị trượt ngã.

Jisoo duy trì đôi mắt chau lại đó.

- Đưa tay cho chị, nếu không em sẽ bị trượt.

Jennie được Jisoo quan tâm liền chảnh chọe.

- Chị muốn nắm tay em thì nói đại ra, bất quá em cho ch...

Jennie nàng chưa nói dứt câu thì Jisoo đã nhanh tay bỏ ra, nàng liền trượt chân mà té một cái oạch xuống thềm trơn trượt, mông của nàng hoàn hảo tiếp đất tạo nên âm thanh "bộp". Nàng đau đến chảy cả nước mắt rồi nhưng Jisoo lại ra vẻ ung dung tự tại bước vào, bỏ mặc nàng ngồi ê chề giữa cửa vào trung tâm rộng lớn.

- YAH KIM JISOO CHỊ THẬT ĐÁNG GHÉT!

Jennie vùng vằng la hét phía sau nào có biết phía trước Jisoo đã bật ra nụ cười vui vẻ xinh đẹp vì nàng đâu. Nếu nàng biết chị vì mình mà cười vui vẻ như vậy thì cũng không nể mặt mũi mà té lại vài lần, nói nàng yêu đến điên rồi cũng được. Chỉ cần Jisoo vui thì Jennie cái gì cũng có thể làm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...