[HSR - GI] Fanfic
Arlecchino x Clervie
Tro tàn còn sót lại phần 1
#ArleVieNăm tôi lên sáu nhìn thấy Crucabena tức người mẹ hiện tại của Căn Nhà Hơi Ấm. Đưa con gái ruột của mình đến đây, cô bé ấy tên là Clervie và nói rằng nơi đây như thế giới cổ tích, người lớn hiền hòa trẻ con hòa đồng.Crucabena chính là người kiểm soát Căn Nhà Hơi Ấm, bà ta không chỉ là mẹ ruột của Clervie, mà còn là "Mẹ" của tất cả lũ trẻ.Clervie đã trải qua một khoảng thời gian vô lo vô nghĩ, cô bé còn làm quen với một bé khác ở đây người đó không ai khác là tôi Peruere."Thì ra cậu ở đây sao? Mẹ đang tìm cậu đó Perrie". "Tôi nói cậu bao nhiêu lần rồi tên tôi là Peruere, không phải cái tên này"."Biết chứ nhưng mà tớ gọi vậy cho nó thân thiết như kiểu biệt danh hì hì". Khác với tính cách nhiệt tình và cởi mở của Clervie, tôi chỉ là một đứa trẻ máu lạnh, cũng vì thế mà không ai ngờ rằng giữa tôi và Cler lại có trở thành bạn."Đừng có mãi chơi với mấy con nhện nữa, cùng nhau đi ra sông bắt cá đi". "Không muốn đâu" tôi cố từ dối nhưng không đáng kể với Cler, cậu ấy kéo tôi dậy và lôi đi. Bất lực tôi cũng không thể làm gì nên đành theo ý Cler."Chán quá, bắt mãi mà không được con nào hay tụi mình đi về đi". "Này không đùa chứ? Cậu bỏ về vì không bắt nổi một con cá nào thôi à". Bị Peruere chọc quê Cler phồng má tỏ ý hờn dỗi mình. "Vậy cậu bắt thử một con đi"."Nè!". Cler không biết tôi đã bắt được nó từ lúc nào, càng làm cô bị quê nhiều hơn nên đã bỏ tôi lại mà đi về 1 mình."Này Cler?" Trời cũng gần tối cũng không nén lại trả con cá về sông chạy theo Clervie.Trở lại Căn Nhà Hơi Ấm Crucabena cho gọi Clervie trách vấn hỏi cô đã đi đâu mà lại bỏ bữa đấu tập hôm nay. Cô nói dối rằng mình thấy không khỏe nên đã không đến. Tuy nhiên bà ta không tin lời cô cả hai lời qua tiếng lại, Clervie đi ra khỏi phòng với đầy vết thương trên cơ thể. Perueru bắt gặp hình ảnh người bạn đó của mình đến bên cạnh dịu cô bé đi.Clervia cố nhịn đau, khập khiễng bước đến mở cửa sổ, rủ người bạn Perueru của mình cùng ngắm trăng đêm. Perueru nhìn trông đôi mắt của Clervie một khao khát tự do."Mẹ con ruột suốt ngày cãi nhau vậy sao?" Tuy Clervie không nói nhưng Perueru biết rõ trong lòng cô như thế nào. "Nghe nói trên bầu trời đêm của Snezhnaya, sẽ có cực quang đầy màu sắc...""Đợi khi lớn lên chúng ta cùng đi xem nhé?"."Liệu chúng ta có thể không? Cậu cũng biết Mẹ cho chúng ta đấu tập để làm gì rồi phải không"."Nếu có ngày mà tụi mình phải quyết đấu thì cậu hãy trở thành một "vị vua" tốt"."Clervie! Đừng nói vậy bỏ trốn đi hãy rời khỏi đây, đâu thể ngồi đây mà chờ chết chứ, bà ta có là mẹ ruột của cậu cũng sẽ đẩy cậu vào chỗ chết mà thôi".Vì ý tưởng của Crucabena rất mới mẻ, bà ta dạy võ cho lũ trẻ ở căn nhà, để họ chém giết lẫn nhau để chọn ra "vị vua" có thiên phú tốt.Số lượng tử vong ngày càng nhiều không thể ước lượng được, bà ta bỏ qua những kẻ mất mạng, lũ trẻ bị thương bị đẩy cho Dottore để làm thí nghiệm hoặc cho lũ trẻ làm nhiệm vụ nguy hiểm, coi họ như đồ bỏ sau khi sử dụng xong.Clervie cũng đã từng khuyên nhủ nhưng thất bại, muốn phản kháng nhưng đáng tiếc lũ trẻ lại tin vào lời Crucabena thêu dệt lên, ôm lấy hạnh phúc hư ảo."Liệu có thể thoát ra khỏi đây và tìm sự tự do sao Perueru?".4 mắt nhìn nhau nổi lên tia hy vọng, Perueru chắc chắn với cô rằng sẽ thành công lần này sẽ đi cùng cô.Trước đây do Clervie bỏ trốn một mình nhưng lun bị bà ta bắt lại được, mỗi lần bị bắt về trên người cô bé toàn những vết thương nặng. Crucabena không có tình cảm gì với cô chỉ xem cô như công cụ mà thôi."Lần này sẽ thành công vì có Perueru đi cùng với tớ mà! Ở đâu có cậu thì sẽ có tớ"."Clervie tớ hứa sẽ đưa cậu rời khỏi nơi luyện ngục này".
#ArleVieNăm tôi lên sáu nhìn thấy Crucabena tức người mẹ hiện tại của Căn Nhà Hơi Ấm. Đưa con gái ruột của mình đến đây, cô bé ấy tên là Clervie và nói rằng nơi đây như thế giới cổ tích, người lớn hiền hòa trẻ con hòa đồng.Crucabena chính là người kiểm soát Căn Nhà Hơi Ấm, bà ta không chỉ là mẹ ruột của Clervie, mà còn là "Mẹ" của tất cả lũ trẻ.Clervie đã trải qua một khoảng thời gian vô lo vô nghĩ, cô bé còn làm quen với một bé khác ở đây người đó không ai khác là tôi Peruere."Thì ra cậu ở đây sao? Mẹ đang tìm cậu đó Perrie". "Tôi nói cậu bao nhiêu lần rồi tên tôi là Peruere, không phải cái tên này"."Biết chứ nhưng mà tớ gọi vậy cho nó thân thiết như kiểu biệt danh hì hì". Khác với tính cách nhiệt tình và cởi mở của Clervie, tôi chỉ là một đứa trẻ máu lạnh, cũng vì thế mà không ai ngờ rằng giữa tôi và Cler lại có trở thành bạn."Đừng có mãi chơi với mấy con nhện nữa, cùng nhau đi ra sông bắt cá đi". "Không muốn đâu" tôi cố từ dối nhưng không đáng kể với Cler, cậu ấy kéo tôi dậy và lôi đi. Bất lực tôi cũng không thể làm gì nên đành theo ý Cler."Chán quá, bắt mãi mà không được con nào hay tụi mình đi về đi". "Này không đùa chứ? Cậu bỏ về vì không bắt nổi một con cá nào thôi à". Bị Peruere chọc quê Cler phồng má tỏ ý hờn dỗi mình. "Vậy cậu bắt thử một con đi"."Nè!". Cler không biết tôi đã bắt được nó từ lúc nào, càng làm cô bị quê nhiều hơn nên đã bỏ tôi lại mà đi về 1 mình."Này Cler?" Trời cũng gần tối cũng không nén lại trả con cá về sông chạy theo Clervie.Trở lại Căn Nhà Hơi Ấm Crucabena cho gọi Clervie trách vấn hỏi cô đã đi đâu mà lại bỏ bữa đấu tập hôm nay. Cô nói dối rằng mình thấy không khỏe nên đã không đến. Tuy nhiên bà ta không tin lời cô cả hai lời qua tiếng lại, Clervie đi ra khỏi phòng với đầy vết thương trên cơ thể. Perueru bắt gặp hình ảnh người bạn đó của mình đến bên cạnh dịu cô bé đi.Clervia cố nhịn đau, khập khiễng bước đến mở cửa sổ, rủ người bạn Perueru của mình cùng ngắm trăng đêm. Perueru nhìn trông đôi mắt của Clervie một khao khát tự do."Mẹ con ruột suốt ngày cãi nhau vậy sao?" Tuy Clervie không nói nhưng Perueru biết rõ trong lòng cô như thế nào. "Nghe nói trên bầu trời đêm của Snezhnaya, sẽ có cực quang đầy màu sắc...""Đợi khi lớn lên chúng ta cùng đi xem nhé?"."Liệu chúng ta có thể không? Cậu cũng biết Mẹ cho chúng ta đấu tập để làm gì rồi phải không"."Nếu có ngày mà tụi mình phải quyết đấu thì cậu hãy trở thành một "vị vua" tốt"."Clervie! Đừng nói vậy bỏ trốn đi hãy rời khỏi đây, đâu thể ngồi đây mà chờ chết chứ, bà ta có là mẹ ruột của cậu cũng sẽ đẩy cậu vào chỗ chết mà thôi".Vì ý tưởng của Crucabena rất mới mẻ, bà ta dạy võ cho lũ trẻ ở căn nhà, để họ chém giết lẫn nhau để chọn ra "vị vua" có thiên phú tốt.Số lượng tử vong ngày càng nhiều không thể ước lượng được, bà ta bỏ qua những kẻ mất mạng, lũ trẻ bị thương bị đẩy cho Dottore để làm thí nghiệm hoặc cho lũ trẻ làm nhiệm vụ nguy hiểm, coi họ như đồ bỏ sau khi sử dụng xong.Clervie cũng đã từng khuyên nhủ nhưng thất bại, muốn phản kháng nhưng đáng tiếc lũ trẻ lại tin vào lời Crucabena thêu dệt lên, ôm lấy hạnh phúc hư ảo."Liệu có thể thoát ra khỏi đây và tìm sự tự do sao Perueru?".4 mắt nhìn nhau nổi lên tia hy vọng, Perueru chắc chắn với cô rằng sẽ thành công lần này sẽ đi cùng cô.Trước đây do Clervie bỏ trốn một mình nhưng lun bị bà ta bắt lại được, mỗi lần bị bắt về trên người cô bé toàn những vết thương nặng. Crucabena không có tình cảm gì với cô chỉ xem cô như công cụ mà thôi."Lần này sẽ thành công vì có Perueru đi cùng với tớ mà! Ở đâu có cậu thì sẽ có tớ"."Clervie tớ hứa sẽ đưa cậu rời khỏi nơi luyện ngục này".