[Hoàn] Chỉ Vì Yêu! - LingOrm
Chương 7: Cậu ta là gì của em?
LingLing rời khỏi cuộc họp cũng chạm mốc 7h tối, cô có uống 1 2 ly rượu, không say nhưng có cồn vẫn sẽ khó chịu một chút."N'Orm..."Không có ai trả lời cô, chỉ có Charsiu là ra cửa vẩy đuôi vui vẻ sủa 1 2 tiếng đáp trả, cô khom xuống xoa đầu nó rồi tìm em.Nghĩ Orm trong phòng, cô mở cửa ra thì đúng là em đang ở trong phòng và em đang chơi game, em đeo tai phone, nói cười vui vẻ với bạn bè trong đó. Cô thấy vậy cũng chỉ khép cửa lại.Sau khi cửa đóng lại, Orm ngờ ngợ gì đó tháo tai phone xuống nhìn ra cửa - "Có ai vừa mở cửa đúng không nhỉ?"Em chỉ nghĩ vậy rồi lại bị game trước mặt và bạn bè kêu réo quay trở lại, tiếp tục cuộc vui...........Khi ra bếp cô thấy bếp trống trơn thì hiểu Orm chưa nấu cái gì, cả Charsiu cũng đói đang quấn lấy dưới chân cô sủa inh ỏi.Đổ một ít thức ăn vào bát cho chó, cô xoa xoa đầu nó mấy cái rồi trở về phòng.Ling không có tâm tình hay ý định để nấu cái gì đó, cô đặt thức ăn bên ngoài.............Thức ăn được giao tới, Ling đem phần mì Spaghetti đã đặt cho em vào phòng, cô mở cửa và đi đến chỗ em em vẫn không hay biết, chỉ khi cô đặt hộp mì xuống trước mặt em, em mới giật mình gỡ tai phone nhìn cô - "LingLing Kwong...""Ăn đi, để có sức mà chơi"Rồi cô quay lưng rời khỏi phòng...........Orm tắt máy tính, cầm hộp mì chạy theo cô, nhưng cô đã về phòng và khóa cửa lại...Orm ngẩn ngơ đứng trước cửa phòng cô, cảm thấy...bản thân mình vừa làm chuyện có lỗi, Ling không vui ra mặt, chị ấy bình thường có giận cũng sẽ không lộ ra ngoài, còn khi nảy thì...Orm không ăn, chỉ để hộp mì trên bàn bếp, ngồi ở ngoài nhìn vào cửa phòng của cô, đợi cô mở cửa.9h, 10h, 11h, 12h đêm...cánh cửa gỗ vẫn im lìm đến đáng sợ. Orm bật khóc, không phải vì giận cô mà khóc, Orm khóc vì giận chính mình, cảm giác bị cô lạnh nhạt thật sự rất đáng sợ.Charsiu ở với em cũng lâu, nó cũng đã quấn quýt em, thấy em khóc nó đi đến quấn lấy chân em, sủa vài tiếng để dỗ dành.Ling nghe thấy tiếng chó sủa, còn sủa rất nhiều nên là giở mền ra đi kiểm tra, trước khi ra khỏi phòng cô cũng nhìn xem là mấy giờ rồi.Kết quả nhìn thấy Orm ngồi khóc, nhìn thấy hộp mì còn y nguyên, cô nhíu mày...tại sao lại khóc, tại sao còn chưa ăn?? Tình huống này cô không có nghĩ đến.Đứng cách một khoảng, Ling ngồi xuống, đưa tay ra vẫy Charsiu - "Charsiu, đến đây với mẹ"Charsiu lẫn Orm nhìn về phía cô, Charsiu chạy lại cô, cô vuốt ve nó rồi chỉ vào ổ ngủ - "Đi ngủ đi Charsiu"Charsiu rất ngoan, nghe hiểu liền lập tức đi lại ổ, nó cũng yên tâm khi cô sẽ thay nó dỗ dành Orm.Orm đang ngồi thì lồm cồm đứng dậy, nhưng vì ngồi quá lâu hai chân đã tê cứng làm em loạng choạng muốn té, cô theo bản năng đã chạy đến đỡ em."LingLing Kwong, em xin lỗi"Ling không có biểu hiện gì từ nảy tới giờ, lại buông ra một tiếng thở dài."Sao em còn chưa ăn?""Em không muốn ăn...""Vậy thì tùy em vậy, cũng trễ rồi, mai chị còn đi làm nữa" - Ling định bỏ về phòng thì em giữ cổ tay cô lại"Em thật sự xin lỗi mà, em không nên chỉ biết chơi mà không để ý gì hết"Xem ra, bé con cũng biết mình sai chỗ nào, cô nghĩ lại dù gì cũng lần đầu, nên cho em một cơ hội."N'Orm, chị không biết mình chiều chuộng em, tin những lời em nói là đúng hay sai nữa?"Em im lặng nghe cô trách cứ."Em mê game, em không cho Charsiu ăn, em cũng không nấu bất cứ cái gì, kể cả chị về hay mở cửa phòng em em cũng không hay biết nữa" - Tông giọng Ling bắt đầu cao hơn một chút - "Rất nguy hiểm nếu như vào nhà không phải là chị, em có nghĩ tới chưa??"Orm ôm chầm lấy cô, trong giọng nói có ý cười - "P'Ling lo cho em hả?""Hỏi thừa thế?"Orm lắc lắc người cô - "Orm sẽ không vậy nữa đâu mà, thật ra á...là lúc chiều em có bài tập phải làm, làm rất lâu mới xong, em làm xong rồi em mới chơi game với bạn vì cậu ấy giúp em học, nhưng là lỗi của em vì không để ý đến thời gian"Cái ôm được em siết chặt thêm một chút - "Em sẽ không vậy nữa, P'Ling đừng giận em có được không? Orm buồn lắm...""Chị không cấm em đâu N'Orm nhưng chị mong em có trách nhiệm với mọi thứ hơn, chị...đã thất vọng một chút" - Ling nói ra cảm giác của mình, thật sự...cô điềm tĩnh là bản năng, nhưng bên trong lòng cũng đã buồn bã không ít.Orm áp hai lòng bàn tay lên má cô - "Là em không tốt, là em làm chị buồn...chị có thể phạt em, nhé! Nhưng đừng buồn...em không muốn thấy đôi mắt của chị buồn bã như thế"Ling cầm bàn tay em trên mặt mình, rồi khe khẽ gật đầu. Cả hai nhìn nhau cười một cái, hòa giải thành công."Mì nguội rồi, để chị hâm nóng lại rồi em ăn, khuya rồi còn đi ngủ nữa"Lại là LingLing dịu dàng như thế, Orm gật gật đầu vui vẻ trở lại.Trong lúc Orm ăn cô cũng ngồi với em, nhìn đứa nhỏ khi nảy khóc cô cũng đau lòng lắm chứ. Cô làm cái gì cũng chỉ đều muốn em tốt hơn thôi, kể cả khi nảy...cô giận cũng vậy nữa.Ling xoa xoa thái dương, tự dưng cô bị đau đầu."Chị bị sao vậy?""Khi nảy có uống 2 ly rượu, hơi đau đầu thôi""Đợi em một chút"Orm ăn nhanh mấy đũa mì rồi đem dọn dẹp bào bồn rửa, em cũng rửa tay lau khô, đi đến nắm tay Ling kéo về phòng mình, em ấn Ling ngồi xuống, vòng ra sau lưng cô.Mấy ngón tay thon dài uyển chuyển lướt trên da đầu cô, Ling thoải mái thở hắt ra một cái, môi cười nhẹ hưởng thụ sự chăm sóc từ em."Tốt hơn không chị?""Ừm, tốt lắm, thoải mái nữa""Vậy chị nằm xuống đi""Hả?""Nằm xuống đi ạ""Ok" - Ling ngã lưng nằm xuống, nhắm mắt lại.Orm cứ đều đều từ tốn massage da đầu cô, lâu lâu sẽ miết lên trán cô rồi kéo một đường đến thái dương, Ling vì thoải mái quá mà ngủ quên luôn. Orm thấy cô thở đều đều thì cười nhẹ, cũng nằm xuống cạnh cô. Ôm lấy cô, cùng cô ngủ! Kết thúc buổi tối giận hờn, buồn vui lẫn lộn.****************Ling giật mình dậy, cảm nhận được hơi ấm quen thuộc nên biết em đang ôm mình, cô dụi mắt nhìn ra bên ngoài thì cảm thấy trời còn chưa sáng hẳn nữa, chỉ là cô muốn đi tiểu nên mới tỉnh giấc lúc này.Ling rời khỏi giường, Orm vì mất đi hơi ấm mà vùi vào chăn theo bản năng, Ling khẽ cười rồi đi vào nhà vệ sinh.Lúc trở ra, cô thấy điện thoại của em trên bàn nên định là mở sáng màn hình xem giờ thì trên màn hình hiện lên rất nhiều tin nhắn.Người gửi tên Kat, nội dung hiện lên chỉ là vài dòng tin nhắn nhỏ nhưng...có một tin nhắn làm cô nhíu mày - "Orm thông minh quá, ngày mai lại tiếp tục nhé, anh với em sẽ làm được nhiều thứ hay ho lắm đấy"Ling tự hỏi, làm gì là làm gì?? Đọc tin nhắn nghe mờ ám quá vậy?Là người nghĩ nhiều, Ling bị tin nhắn đó quấy nhiễu không thể ngủ lại nữa, đành trở về phòng mình. Tự đắm chìm trong mớ hỗn độn bản thân vẽ ra, cho đến khi trời sáng hẳn...........Orm chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, đợi cô ra cùng ăn sáng rồi cô đi làm em thì đi học.Ling biết chỉ là mình tự nghĩ nhiều nên là vẫn cố giữ thái độ bình thường với em, nhưng không tránh khỏi vẫn lơ đãng một chút.Còn em ngược lại, trông khá vui vẻ nên không nhìn ra được cô khác lạ"Có gì vui sao em?""À, chuyện học á P'Ling, hôm nay em cực kì háo hức đến lớp luôn"Mặt Ling sượng hẳn đi, đồ ăn ăn được một nửa cũng không ăn nỗi nữa, uống nốt ly sữa rồi thôi."Sao vậy?? Chị chưa ăn hết mà""No rồi, em ăn lẹ đi còn đi học, hay là thôi đi...hôm nay chị không đi làm, nên em cũng đừng đi học nữa, nghỉ một bữa đi""P'Ling mệt hả??" - Em đứng dậy chồm về phía cô, áp tay lên trán cô kiểm tra nhiệt độ, chân mày nhíu nhẹ, lo lắng. Mà trán không có nóng."Ừ đúng rồi, chị hơi mệt..." - Sẵn tiện đây cũng là cái cớ cho cô muốn em ở nhà."Vậy P'Ling ở nhà nghỉ ngơi đi, em có thể đi grab tới trường"Orm triệt để giết chết ý niệm trong đầu Ling rồi, cảm thấy em sẽ không vì mình mà...lồng ngực khó chịu, hung hăng nhói một cái."Thôi, không sao đâu, em ăn xong thì chị đưa em đi" - Ling mất hứng vô cùng, bây giờ cũng chẳng tha thiết nữa đâu."Nếu không khỏe đừng cố nhé P'Ling, em sẽ lo lắng đấy"/Em mà lo lắng ư?? Em chỉ đang háo hức gặp Kat gì đó của em thôi/Ling cũng không hiểu thái độ đang giấu trong lòng của mình là thế nào, cô từ trước tới nay chưa từng như vậy...Nhìn Orm đi vào trong, lòng lại quá nhiều suy tư, thích thầm một cô bé...quá phiền lòng, em ấy hoạt bát đáng yêu cho nên rất dễ có người để ý. Ling không thích chuyện cảm xúc của mình đang bị chi phối, nhưng cũng không thể chối bỏ cảm xúc thật được, liệu rằng Orm có nhận ra, nếu biết cô thích em thì...em sẽ phản ứng thế nào đây.Buông một tiếng thở dài, nấn ná vài phút nhìn em đi khuất sau cánh cổng rồi lái xe đi đến chỗ làm...cô bật cười, khi nảy cô bị điên rồi mới có ý giả bệnh bỏ làm ngang xương kiểu vậy, cô rất cuồng việc, nói đúng hơn là cô có trách nhiệm tuyệt đối trong công việc,, bản thân cô thay đổi quá nhiều.............Cô tan làm sớm, muốn cùng với em đi siêu thị mua thêm đồ, nấu một bữa cơm hai người.Cô tan làm trước giờ em tan học hơn 40 phút, cô ngồi trong xe chờ em.Cô nhìn thấy em từ phía xa, nhưng mà...em đang đi cùng ai đó, cười nói rất vui vẻ, cô đoán đó là Kat, thật ra cô chưa từng gặp Kat, chỉ vừa mới biết đến người này qua tin nhắn tối qua.Orm thấy xe cô đậu ở nơi hay đậu liền chạy tới, em gõ gõ vào cửa xe của cô, cô hạ kính xuống."N'Orm, lên xe""Sao chị tan làm rồi??""Hôm nay xong việc sớm, chị muốn..."Nụ cười trên môi LingLing đang nở liền tắt ngấm khi em ngắt lời cô, ý định của cô còn chưa kịp nói ra - "P'Ling về một mình nhé, em có hẹn với bạn""Bạn??"Orm chỉ tay về phía có một chàng trai đang đứng, cậu ấy vẫy tay với Orm, còn có động tác hơi cúi đầu chào Ling trong xe."Anh ấy tên là Kat, học cùng lớp với em á P'Ling, em sẽ về sớm, P'Ling về nghỉ ngơi đi nhé"Orm nói xong đã chạy về phía người bạn kia không đợi cô có phản ứng gì, Ling vội vã nâng kính xe lên, tay siết chặt vô lăng đến nỗi gân xanh.Thất vọng có, đau lòng có...mất mát cũng có!"Cậu ta là gì của em?? Mà em lại xem cậu ta quan trọng đến vậy?"ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ