[Hoàn] [BHTTღEDIT] [Phiên Ngoại] Cung Khuynh - Minh Dã
Chương 2.
“Tổ phụ.” Vệ Minh Khê còn đang xem một hồi biện luận mà năm đó tổ phụ luận tài ở Tụ Hiền Các, nhìn thấy Vệ Tử Phong, liền nhanh chóng đứng lên nói.“Sao vẫn còn xem trận biện luận này, ngươi đều đã thuộc làu làu, còn xem làm gì nữa?” Vệ Tử Phong cười hỏi.Thế nhân tôn xưng Vệ gia mãn môn quân tử, Vệ Tử Phong càng là phong lưu, chính là tổ phụ của Vệ Minh Khê. Năm đó Vệ Tử Phong tuấn mỹ tiêu sái, tài học hơn người, phóng khoáng phong lưu, môn sinh vô số. Năm năm trước, Vệ Tử Phong cùng Lý Huyền ở Tụ Hiền Các luận tài, đáng tiếc lại bại bởi Lý Huyền, Vệ Tử Phong tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng mỗi khi cùng Vệ Minh Khê nói về cảnh luận tài Tụ Hiền Các năm ấy, trong mắt luôn lấp lánh rực rỡ, hiển nhiên đó là một hồi tranh tài vô cùng thích chí, làm cho hắn vui vẻ khoái hoạt.Vệ Minh Khê từ nhỏ đã được tổ phụ hun đúc, còn đặc biệt hướng về những màn tranh luận ở Tụ Hiền Các cùng những bậc anh tài trong thiên hạ. Trận so tài năm đó tổ phụ tham dự, thậm chí những văn tập luận tài trước đây ở Tụ Hiền Các, Vệ Minh Khê đều xem qua, nàng đã đọc qua là không quên được, thậm chí có thể thuộc làu làu.“Chỉ nhi đang nghĩ, nếu là con, con sẽ ứng đối như thế nào.” Vệ Minh Khê nghiêm túc trả lời.“Chỉ nhi nhất định từng thầm diễn luyện vô số lần trong tâm, không làm khó được Chỉ nhi. Nếu Chỉ nhi là thân nam nhi, tổ phụ tin tưởng, quân thủ kì tiếp theo nhất định là Chỉ nhi, đáng tiếc.” Vệ Tử Phong không chút nghi ngờ tài học của tôn nữ, chỉ đáng tiếc là thiếu niên khí phách hăng hái, đầy bụng kinh luân lại bị giới tính bó buộc.Vệ Minh Khê nghe vậy, trong lòng không khỏi có chút ảm đạm, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.“Tổ phụ, Chỉ nhi cũng không tiếc nuối, so với rất nhiều nữ tử, con đã vô cùng may mắn rồi.” Vệ Minh Khê trấn an.Vệ Tử Phong nhìn tôn nữ ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, không khỏi phiền muộn thở dài một hơi.“Hoàng thượng lại lần nữa khen ngươi.” Vệ Tử Phong khó nén ưu sắc, mở miệng nói.Vệ Minh Khê khẽ nhíu mày, nàng biết thanh danh của mình ở bên ngoài không khỏi có liên quan tới đương kim hoàng thượng, không chỉ khoe khoang một lần trước bàn dân thiên hạ, mới làm cho thanh danh của nàng càng lan xa, Vệ Minh Khê lo lắng, ngày sau bản thân đại khái sẽ bị danh tiếng trói buộc gò bó.“Hoàng thượng lại nhiều lần khoe khoang về ngươi, ngươi cũng biết dụng ý này chứ?” Vệ Tử Phong hỏi.“Thí dụ, giống như chi lan ngọc thụ vậy, có khí tiết, có phẩm chất cao quý, phục vụ vì xã tắc giang sơn.” Vệ Minh Khê trả lời.“Có phải tổ phụ sai rồi hay không, không nên để cho ngươi đọc nhiều sách như thế, cứ để ngươi giống như những nữ tử khác, bình phàm một chút, gả vào gia đình bình thường, làm phụ nhân tầm thường sống cuộc sống vui vẻ?” Vệ Tử Phong đương nhiên là miễn cưỡng nếu tôn nữ gả vào hoàng thất, chẳng qua dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của thiên tử, trên đất này, dân nào mà không phải là dân của thiên tử, còn có biện pháp nào đây?“Tổ phụ, con cũng không hối hận vì đã đọc nhiều sách vở, hết thảy sở ngộ ngày sau, Chỉ nhi đều có thể thản nhiên ứng đối.” Ngữ khí Vệ Minh Khê dị thường kiên nghị.“Hoàng Thượng nói, trong đông đảo hoàng tử, ngươi có thể chọn một người làm phu quân, ngươi là Thái tử phi, vị hôn phu của ngươi chính là Thái tử, Thái tử liền do ngươi định đoạt.” Hoàng đế để Vệ gia quyết định chuyện quan trọng như ai làm Thái tử, Vệ Tử Phong không những không cảm thấy được thịnh sủng mà tự đắc, ngược lại còn sốt ruột lo âu.“Chọn Thái tử liên quan đến giang sơn xã tắc, không thể khinh suất, Vệ gia chúng ta vẫn là không nên nhảy vào vũng nước đục này, để cho Hoàng thượng tự mình quyết định, Hoàng thượng muốn Chỉ nhi gả cho hoàng tử nào, Chỉ nhi chắc chắn đều vâng theo.” Vệ Minh Khê nói.“Ý của Chỉ nhi cũng giống như tổ phụ, chỉ là sẽ ủy khuất Chỉ nhi.” Vệ Tử Phong sờ đầu tôn nữ một chút, tiếc nuối vô hạn.“Chỉ nhi không ủy khuất.” Vệ Minh Khê tựa hồ tâm như nước lặng, bình thản nói.Vệ Tử Phong nhìn tôn nữ hiểu đạo lý như thế, vừa thương tiếc vừa an ủi, lại không hề nói thêm gì nữa.Sau khi Vệ Tử Phong rời khỏi, Vệ Minh Khê mới lộ ra ưu sầu nhàn nhạt, nàng mới mười hai tuổi, vốn tưởng rằng chuyện hôn nhân vẫn còn sớm, ai ngờ, nhanh như vậy.“Tiểu thư, Vũ Dương công chúa triệu người lập tức vào cung.” Người hầu của Vệ gia nói với Vệ Minh Khê.Vệ Minh Khê nghe xong liền khẽ nhíu mày, nàng mới gặp qua Vũ Dương công chúa vài lần, cũng không có quan hệ riêng tư gì, Vũ Dương công chúa đột nhiên muốn gặp, thật sự có chút kỳ quái. Vệ Minh Khê nghĩ đến chuyện tổ phụ nói với mình hôm qua, thầm nghĩ đây là việc riêng giữa Hoàng thượng cùng tổ phụ, theo lý mà nói, sẽ không truyền ra ngoài, bất quá Hoàng thượng luôn luôn sủng ái Vũ Dương, cũng là có khả năng nói lỡ miệng.“Ta đổi một thân xiêm y, lập tức liền đi.” Tuy Vệ Minh Khê không muốn nhảy vào vũng nước đục này, nhưng Vũ Dương triệu kiến, nàng không thể không đi.Vệ Minh Khê không có quá nhiều cảm xúc khi ngồi trong cỗ kiệu đón mình vào cung, thời điểm kiệu được nâng vào trong cung, Vệ Minh Khê vén lên tấm mành, nhìn bức tường bao quanh hoàng cung cao lớn đến vậy, nghĩ đến ngày sau chính mình phải gả vào trong cung, nội tâm vẫn là không khỏi có chút thổn thức.Dung Vũ Ca phái người đi đón Vệ Minh Khê, nghĩ đến lát nữa liền được nhìn thấy Vệ Minh Khê, trong lòng nàng khẩn trương đến độ đứng ngồi không yên, xiêm y cũng là thay đổi hết bộ này tới bộ khác.“Công chúa, người đây là gặp Vệ Minh Khê mà sao lại khẩn trương như vậy chứ, ai không biết, còn tưởng người là chuẩn bị gặp tình lang nha!” Bội Dao cười nói, nàng cảm thấy công chúa trước giờ vẫn luôn ổn trọng đoan trang, sau khi lành bệnh lần này, tính tình liền có chút biến hóa, trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.Dung Vũ Ca nghe xong chỉ cười một chút, Bội Dao nào biết rằng, nàng gặp chính là người trong lòng, đó là Vệ Minh Khê khi mới mười hai tuổi, dáng vẻ nhất định rất non nớt ngon miệng, ngẫm lại, Dung Vũ Ca liền nhịn không được phát ra ý cười hoa si.Bội Dao thấy Dung Vũ Ca cười đến vẻ mặt vũ mị, trong lòng luôn có loại cảm giác khác thường.“Lát nữa, ngươi để cho Vệ Minh Khê trực tiếp tiến vào, các ngươi đều canh giữ ở bên ngoài, không được phép vào trong.” Dung Vũ Ca phân phó.Tuy Bội Dao cảm thấy hành động của Vũ Dương ngày càng kỳ quái, nhưng cũng không dám đưa ra dị nghị, chỉ có thể vâng theo.Trong niềm mong đợi của Dung Vũ Ca, rốt cuộc Vệ Minh Khê cũng đã tới.“Công chúa, Vệ Minh Khê đến rồi, đang chờ ở ngoài.” Bội Dao tiến vào bẩm báo.Dung Vũ Ca vốn dĩ còn đang ngồi, nghe vậy, khẩn trương đến độ ngay lập tức đứng lên.“Để…… Để cho nàng tiến vào……” Dung Vũ Ca căng thẳng tới mức nói cũng đều ấp úng, lúc trước nàng từng nghĩ đến vô số loại cảnh tượng cùng tư thái khi gặp lại Vệ Minh Khê, chẳng qua giờ khắc này, một cái nàng cũng đều không nhớ nổi, đại não đã sớm bởi vì quá mức khẩn trương, biến thành trống rỗng.Ngay lúc Dung Vũ Ca còn chưa sẵn sàng, Vệ Minh Khê liền vào được.