[GL] [Tự viết] Lần cuối em yêu cô!
Chap 8: Nổi niềm của cô
Sau 1 tiếng sửa soạn cô bước vào cái phòng nồng nặc mùi sát trùng ấy trên tay còn cầm theo trái cây và mấy chai nước, cô bước vào cô tự giới thiệu và cũng chào Ngọc Trân, Ngọc Trân thấy vậy liền chọc ghẹo cô.
Ngọc Trân:" chào con, con là người yêu của Bé thỏ nhà ta đúng không? " cô ấy không ngằn ngại mà nói.
Cô:" dạ...dạ...con là cô giáo của con bé ấy " cô ngại ngùng đỏ mặt nói dấp hiện lên rõ việc cô thích Thanh Di.(tuy nhỏ hơn vài tuổi nhưng cô vẫn xưng hô như vậy).
Ngọc Trân:" haiz...đúng là mấy đứa thời nay, cứ không nhận làm người nhau chứ " cô ấy ở dài mà nói.
Cô thấy vậy liền nói:" con xin lỗi, là do con nên con bé ấy mới bị thương như vậy, lẽ ra người nằm đó là con mới đúng " cô nói mà nước mắt cứ rơi từng giọt.
Ngọc Trân thấy vậy liền sợ mình nói gì không đúng khiến con dâu tự cho mình rồi khóc như vậy, cô ấy liền an ủi cô lấy tay lau đi giọt nước mắt trên má cô.
Ngọc Trân:" cô bé à, đừng khóc nữa, không phải tại con đâu với lại mọi chuyện đã xong rồi, mẹ mới về mà thấy con dâu của mẹ khóc như vậy cũng không vui cho lắm, haiz...đợi Thanh Di thức dậy mẹ sẽ đánh cho nó một trận mới được " cô ấy vừa an ủi cô vừa thêm mấy câu chọc ghẹo để cô vui lên.
Cô:" dạ???...cô gọi cô là mẹ của con??
" cô nói mặt ngây thơ vô số tội.
Ngọc Trân:" haha dù gì cũng sắp làm con dâu ta thoi nên gọi như vậy cho quen dần haha " cô ấy nói rồi cười mà quên đi con người đang hôn mê nằm trên giường.
Cô:" dạ...dạ mẹ " cô ngập ngừng nói.
Trời đã khuya Ngọc Trân đưa cô về và cũng về nhà mình, Ngọc Trân quay về nhà cũ vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ con bé con của cô ấy. Sau khi tắm rửa cô ấy soạn đồ lên bệnh viện để chăm sóc con gái mình nhưng trước khi đi cô ghé cty làm cho ai cũng ngạc nhiên vì chủ tịch bất ngờ về nước, cô xem xét tình hình cũng ổn rồi cô chạy thẳng qua bệnh viện vì sợ con gái thức dậy mà không có ai, cô ấy biết tính Thanh Di nên đi nhanh nhất có thể.