[GL] - The Circle Of Love - Fahlada Thananusak, Earn Sanitada

Chương 26. Lời nguyện dưới chân Thần



Ba ngày.
Ba đêm.
Không một dấu hiệu.

Lada như bốc hơi khỏi thế gian này, để lại một khoảng trống khổng lồ trong tim từng người yêu thương cô. Nhưng với Earn, khoảng trống ấy đã hóa thành vực thẳm không đáy, nơi mọi hy vọng và lý trí đang lần lượt bị nhấn chìm.

Sáng ngày thứ tư, một người dân địa phương, bà cụ trạc bảy mươi, tóc bạc phơ, tới đưa cho Earn một mảnh vải gấp vuông cẩn thận, trên vải là hình xăm cổ của rắn thần uốn lượn cùng những dòng chữ Phạn đã phai nhạt. Bà cụ chỉ tay lên triền núi phía Tây, nơi mây mù phủ quanh một ngôi đền cổ ẩn giữa rừng tre rậm, khe đá và tầng tầng lớp lớp rêu phong:

- Nếu con không còn cách nào nữa... hãy thử đến đó. Người xưa gọi nơi đó là Phra Nakhara Naka, đền của rắn thần Naga. Nhưng  con phải dùng lời nguyện chân thật nhất trong tim.

Earn không chần chừ. Không hỏi lại, không đắn đo. Cô chỉ đứng dậy và đi.

Ngôi đền nằm sâu giữa rừng, con đường dẫn lên đền quanh co, lởm chởm đá tảng và rễ cây. Không có bảng chỉ dẫn. Không tín hiệu điện thoại. Không tiếng người. Chỉ có tiếng gió xuyên qua tre, xào xạc như lời thì thầm của một cõi nào đó không thuộc về trần thế.

Phra Nakhara Naka là một đền đá cổ, không lớn nhưng đầy linh khí. Mái lợp bằng đá xám phủ đầy rêu, những cột trụ điêu khắc hình rắn thần uốn lượn như sắp trườn ra khỏi bệ đá. Chính điện sâu thẳm, chật hẹp, hương khói đã nguội lạnh từ lâu, nhưng vẫn còn vương mùi nhang trầm và hoa lài héo.

Ở trung tâm điện là tượng rắn thần Naga trỗi dậy uy nghi giữa sân đền như một linh hồn cổ xưa. Thân rắn uốn lượn, phủ vảy óng ánh xanh ngọc bích xen lẫn ánh vàng, tỏa ra luồng hào quang nhè nhẹ như đang sống, đang hít thở cùng gió trời.

Đầu rắn vươn cao với bảy tán vảy xòe như chiếc quạt thần, ánh mắt rực cháy một thứ ánh nhìn sâu thẳm, không dữ dằn mà đầy trí tuệ cổ xưa và sự tỉnh thức vĩnh hằng. Xung quanh tượng, khói hương bay lên cuồn cuộn, xen lẫn tiếng tụng kinh vang vọng trong gió, tạo nên cảm giác như thời gian ngưng đọng, không gian mở ra cánh cổng tâm linh huyền ảo.

Phía dưới tượng là bệ đá chạm khắc chữ Phạn cổ, với các ký tự tròn uốn như chính thân hình rắn, từng dòng như những câu thần chú vĩnh cửu, khắc ghi lời thề bảo hộ chúng sinh và kết nối giữa cõi người với thế giới huyền bí.

Earn quỳ xuống.

Không ai đi cùng. Không một ánh đèn. Chỉ có cô và thần.

Earn quỳ từ dưới chân bậc thang đá phủ rêu lên đến chính điện, ba bước lại quỳ gối, một bước lại dập đầu. Trán cô đập lên đá lạnh, trầy xước. Nhưng cô không dừng. Từng bước một, dâng lên cả thân thể và trái tim cho những lời cầu nguyện từ nơi sâu nhất trong lồng ngực.

- Con cầu xin
Xin người hãy cho Fahlada Thananusak sống...
Hãy để chị ấy trở lại...
Con sẵn sàng đánh đổi mọi thứ... kể cả chính con.

Trong điện, gió rít mạnh hơn qua khe đá. Trong bóng tối linh thiêng và lạnh lẽo của ngôi đền cổ, ngọn lửa nhỏ le lói như sắp vụt tắt.

Trước mặt là vòng hạt gỗ đàn hương, đã được đặt ngay ngắn như một lễ vật dâng lên rắn thần.
Hai tay Earn chắp lại, đặt chéo lên nhau theo thế vái lạy, cúi thấp đến mức mái tóc đen xõa phủ kín đôi vai run rẩy. Trán cô chạm xuống nền đá lạnh, nơi khắc đầy chữ Phạn cổ và đã rớm máu từ những lần cúi lạy không ngơi nghỉ. Nhưng cô không dừng lại.

Một lần

Một lần

Một lần nữa...

Không còn là lời cầu khẩn.
Mà là một lời nguyện thiêng liêng.
Là một giao ước âm thầm giữa linh hồn và đấng linh thiêng.
Là sự đánh đổi tuyệt đối, không mong hồi đáp, không chừa đường lui.
Là một hành động tự hiến , trọn vẹn, đau đớn và đẹp đẽ như một ngọn nến cháy hết mình trong đêm.

Giọng cô bật ra từ đáy tim, rạn vỡ như sấm ngầm giữa đêm tối:

- Thần Naga linh thiêng...
Con - Earn Sanitada không xin cho mình sức khoẻ.
Không xin giữ lại hào quang.
Không xin tình yêu của ai khác.
Cũng không xin đời sau được tái sinh.

- Chỉ xin... một điều duy nhất.
Là chị ấy – Fahlada Thananusak, được sống.
Dù thân thể con mục rữa,
Dù hào quang con hóa bụi.
Dù con mãi chìm trong bóng tối, không còn được ai gọi tên,
Con cũng cầu mong chị ấy khoẻ mạnh trở về!

Giọng Earn nhỏ dần, khản đặc.

Earn nâng vòng hạt lên ngang trán, đặt nó vào lòng bàn tay, và dập đầu ba lần. Dấu đỏ in sâu nơi trán cô, tay vẫn giữ chặt lấy vòng hạt, như muốn truyền lời khấn ấy vào từng thớ gỗ, để nó trở thành chứng nhân của thề nguyện.

Gió nổi lên dữ dội trong lòng đền. Tượng rắn thần vẫn bất động, nhưng không khí xung quanh như đang dịch chuyển, xoắn lại, run rẩy, trầm xuống như một hơi thở nghìn năm.

Ánh mắt Earn mở to, trong khoảnh khắc ấy, cô thấy tượng rắn thần gật đầu. Không thật. Không mộng. Chỉ là một cái cúi nhẹ, như thừa nhận sự đánh đổi đã được ghi nhận.

Rồi tất cả chìm vào tĩnh lặng tuyệt đối. Vòng hạt trước mặt nằm giữa vệt nắng sớm rọi qua mái ngói vỡ, lặng lẽ. Earn cúi đầu, đeo vòng hạt lên cổ tay. Từ giờ trở đi, cô mang nó như lời nguyện chưa thành, vết thương chưa lành, và lời hứa không thể nuốt lại.

Khi trời sáng, Earn rời khỏi đền, mặt trắng bệch, môi tím tái, toàn thân mất sức như vừa đi qua cánh cổng sinh tử. Vivian đỡ lấy cô khi cô bước vào trạm y tế và ngất lịm đi.

Đêm đó, cô mơ thấy Lada nằm trong bóng nước, giữa một khoảng sáng chập chờn màu ngọc trai. Cánh tay Lada vươn lên, môi không động nhưng mắt nói:

- Chị vẫn còn đây... Chỉ là em chưa tìm thấy...

Earn bật dậy giữa đêm. Cô chạy thẳng vào lều chỉ huy:

- Tôi biết rồi! Tôi biết nên tìm ở đâu! Là phía nam, hạ lưu! Dưới hang đá nước, nơi có tảo xanh!

Vivian, Bow, Tan, Phu nhân Ratsami và cả Giám đốc Phutares cùng đồng loạt nhìn về phía Earn, không cần hỏi cô đã biết bằng cách nào. Họ chỉ nhìn thấy đôi mắt cô, không còn là tuyệt vọng, mà là niềm tin cháy bùng.

Giữa ánh mặt trời đầu ngày, mọi người cùng Earn lên đường, bắt đầu cuộc tìm kiếm mới, không dựa vào thiết bị hiện đại, mà dựa vào một niềm tin sâu thẳm vượt khỏi logic, vượt khỏi mọi thực tại.

Earn, tay còn lại nắm chặt chiếc vòng hạt đang đeo ở cổ tay, đôi môi mấp máy không ngừng:

- Lada... đừng để em ở lại một mình...



-------

Lưu ý dành cho bạn đọc:

Từ chương này, truyện bắt đầu khai thác các yếu tố huyền huyễn, giả tưởng, với cảm hứng được lấy từ nhiều nền văn hóa Á Đông, trong đó có hình tượng thần rắn Naga và một số nét đặc trưng thuộc văn hóa Thái Lan.

Tác phẩm hoàn toàn mang tính sáng tạo, hư cấu, không nhằm phản ánh hay đại diện cho bất kỳ tín ngưỡng, tôn giáo hay nền văn hóa nào. Tác giả luôn trân trọng và tôn kính sự đa dạng văn hóa, mọi chi tiết xuất hiện trong truyện đều được xây dựng với tinh thần tôn trọng và trân quý nguồn cảm hứng.

Hy vọng bạn đọc sẽ đón nhận tác phẩm với tâm thế cởi mở và cùng đồng hành trong hành trình khám phá thế giới giả tưởng đầy huyền bí này.

Cẩm nang cho chương sau:

- Fahlada Thananusak: có liên quan nữ thần rắn - Nakee Khantiya.

- Earn Sanitada: có liên quan nữ thần biển cả - Samudra Devi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...