[GL] Nửa Bản Tình Ca
Chương 14
Four Seasons - Công ty giải trí mới thành lập, trực thuộc Tập đoàn Y Dược TOMORROW hùng mạnh.Nghe qua thì có vẻ chẳng liên quan, nói thẳng ra là đâm bang, tập đoàn y dược lại đi mở công ty giải trí, định rửa tiền à, chẳng uy tín tẹo nào!?Nhưng chính sự "đâm bang" kia lại càng làm dậy sóng dư luận khi dàn nhân sự đứng phía sau Four Season được công khai, là dàn ekip mà bất kỳ cô cậu nào có ước mơ thành sao đều muốn bước vào cửa.Phải, chính là dàn ekip của cô nàng "phù thuỷ" lắm tài nhiều tật, người đã thành công đào tạo ra hàng chục tên tuổi đình đám trên thế giới, tiêu biểu là nữ hoàng thanh âm Elma (dù hiện tại đã đường ai nấy đi với ekip cũ), nhưng nếu công tâm nhìn nhận, không có dàn ekip ấy, chẳng có Elma ngày hôm nay.Từ lúc có tin hành lang Hạ Băng từ chức tại HarmonySpin Records đến lúc thành lập Four Seasons, đã tốn của báo giới không ít giấy mực, có người đoán Hạ Băng sẽ về đầu quân cho đối thủ của HarmonySpin, có người lại đồn nàng tách ra tự lập hãng đĩa riêng vì dàn sao dưới trướng hiện giờ dư sức để nàng lập đế chế mới...Thông tin cuối cùng đúng, nhưng chưa đủ, Hạ Băng đưa ra quyết định lập tổng công ty ở quê nhà và lập chi nhánh ở nước A.Hệt như một quả bom phát nổ, người ta bảo nàng hết thời, bao nhiêu nghệ sĩ châu Á muốn ra quốc tế, nàng lại làm ngược lại?Đang bơi ngoài đại dương lại muốn về ao làng? Sau khi lập Four Seasons, ai cũng ai cũng nghĩ Phó tướng Cindy sẽ ở lại nước A quản lý chi nhánh, tiếp tục duy trì hoạt động cho các nghệ sĩ nổi tiếng. Nhưng Hạ Băng đã tát vào mặt hết mấy người thích dự đoán bằng việc lôi Cindy về đây, chi nhánh bên kia giao cho người khác quản lý.Dân mạng nói Hạ Băng dùng đại bác bắn chim sẻ, người có chuyên môn lại nhìn ra được rằng nàng muốn "try hard", rất lâu rồi nàng không chính thức dẫn dắt ai, chắc chắn là muốn tạo ra một ngôi sao quốc tế người châu Á rồi!Xem ra giấc mơ trở thành nghệ sĩ toàn cầu của những cô cậu trẻ tuổi không phải là xa vời...!Mang hết những công thần đình đám như Producer AD cùng Quản lý tài ba Cindy đến đây, cộng với phát biểu hùng hồn trên báo của Hạ Băng, không khó nhận ra lần này nàng muốn mang những người cùng dòng máu với nàng trở thành siêu sao quốc tế, xoá nhoà ranh giới phân biệt chủng tộc vẫn luôn tồn đọng dù bao nhiêu thập kỷ đã qua đi nữa-Phương châm lần này là gì, Fuyu?Tại cuộc họp cấp cao đầu tiên tại Four Seasons, chủ đề chính lần này về việc tuyển chọn thí sinh, như thường lệ Cindy là người dẫn dắt.-Hợp mắt thì chọn?- Cũng như thường lệ, nàng sếp "trời đánh" trả lời một câu không thể vô tri hơn.-Hợp mắt cô hay tụi tui?- AD trêu chọc.-Tôi muốn biết cô hướng về mẫu thế nào? Nam hay nữ?- Cindy đập bàn.- Nếu là nữ thì tôi phải suy xét thật kỹ. Tôi sợ cô lắm- Một lần bị rắn cắn sợ 3 năm, tuy Elma không thật sự hợp tác với Cindy ngay từ đầu, nhưng chuyện tình của hai đứa này khiến Cindy có bóng ma tâm lý.-Chị cũng biết nguyên tắc của em là gì mà, không phải sao? Không qua lại với nghệ sĩ cùng nhà!- Hạ Băng tỏ ra thờ ơ, dù nàng phóng khoáng, nhưng nguyên tắc vẫn là nguyên tắc.-Thế Elma là gì của cô?- Cindy cười "hiền", chị cực kỳ ghi thù việc này, năm đó Elma và Hạ Băng làm đầu chị muốn hói luôn. Trời ạ, thời trẻ trâu cả hai người cứ tung tung hứng hứng, khiến chị bị xoay như dế!?Elma khi ấy đang ở đỉnh cao sự nghiệp, dù là ở xứ sở tự do đi nữa, tranh cãi vẫn có, chỉ là nó diễn ra ngầm, không nổi lên bề mặt. Chỉ những người trong ngành mới hiểu được "Phong sát ngầm" là thế nào, việc này dẫn đến không biết bao nhiêu hợp đồng bị cắt. Thêm việc khi ấy rất hút fan nam, càng có nhiều fan nam độc hại, thị trường cạnh tranh gay gắt, đối thủ được nước làm tới, việc fan ồ ạt ngừng ủng hộ là điều không thể tránh, các fan còn ở lại thì đứng lên biểu tình mắng chửi, công kích Hạ Băng là người dụ dỗ Elma, cái giao diện "hồ ly" của nàng nói lên tất cả.Elma lại cục tính, theo Cindy miêu tả thì "con nhỏ này yêu vào mất não" không ngăn lại là chửi tay đôi với fan luôn, có lần Elma lén mò tới nhà kẻ đã chửi Hạ Băng trên mạng làm cho ra lẽ, trời ạ Cindy muốn nhảy lầu!!! Siêu sao quốc tế gì trẻ trâu dữ vậy má? Nếu bây giờ có điều kiện gặp gỡ thân mật, Cindy thật muốn hỏi "nữ thần thanh âm" kia một câu là "Nhớ lại chuyện xưa có thấy mắc cỡ hông bé?"Fan Elma gây chuyện còn chưa đủ phiền hay sao, chả biết con nhỏ Fuyu Hạ Băng lấy đâu ra một đám fan tuy không nhiều nhưng lại có cái nết y hệt ả, não tàn!!! Bọn fan này không mắng chửi ngôn từ tục tĩu, thay vào đó lại múa phím đại loại thế này: "Chửi chị tao nhiều vô đi, đêm về chị mày lại phải quỳ lên mặt chị tao xin lỗi, hi hi hi"Damn it, quỳ lên mặt là gì hả lũ kia? Đừng nói sự thật ra huỵch toẹt như thế chứ?Cindy đọc lướt còn bực ngang, huống chi fan của Elma! Cứ như vậy, hai nhà ngày nào cũng hỗn chiến trên mạng xã hội, một bên thích chọc, một bên thích chửi, chiến trường đẫm máu khắp nơi trong khi hai thân chủ thì lôi nhau lên giường mây mưa... giải quyết mâu thuẫn. Ừ thì... fan mất não của ả Fuyu nói cũng đúng... con bé Elma tuy tính nết ngang ngược vậy thôi chứ chỉ hận không thể đội Fuyu lên đầu! Cindy đôi lúc còn tự hỏi liệu Hạ Băng có chơi bùa ngải gì không?Cindy không hiểu hết tất cả sự việc, chỉ biết mọi chuyện kết thúc ở chỗ Hạ Băng, mà Elma sau đó cũng chấm dứt hợp đồng với công ty, cuộc chiến mới dịu lại...Từ đó trở đi, Cindy như bị PTSD*, phòng bệnh hơn chữa bệnh, mỗi lần Hạ Băng nhận người mới thì chị luôn tụng những tràn kinh bất hủ vào tai nàng. Dù từ lúc ấy Hạ Băng chỉ tuyển nam giới, lại còn đưa cho Cindy quản lý hết, nàng chỉ vạch hướng đi sơ nét, vui sẽ chỉnh sửa ca khúc cùng AD.*Rối loạn căng thẳng sau chấn thương.Nhưng nói đi thì phải nói lại, sau khi tách khỏi nhau, sự nghiệp của Hạ Băng phất lên như diều gặp gió và ngược lại, Elma cũng thế, cô ấy thành công chuyển mình, đi theo những hình tượng bạo gan hơn, nhưng đâu đó trong cộng đồng fan cũ, đôi khi vẫn tiếc nuối về nụ cười của Elma lúc xưa.Họ nói rằng nữ thần Elma đã thay đổi.Còn Cindy thì thấy, Hạ Băng thay đổi nhiều hơn. Là một người đồng nghiệp, và còn là một người chị thân thiết, Cindy lo cho nàng nhiều hơn tất thảy.-Tóm lại cứ làm vậy đi, không đặt ra mục tiêu để khỏi phải thất vọng.- Hạ Băng gõ gõ bút xuống bàn. AD cười khà khà vỗ đùi.-Tôi có kế hoạch này hay nè Fuyu!-Sao?- Hạ Băng nhướng mày.-Không ấy cô đặt làm giày thủy tinh đi, xem em gái nhỏ nào mang vừa giày thì chọn. Tôi có cảm giác lần này cô chọn nữ, vũ trụ mách bảo tôi như thế!Chẳng là trong thông báo tuyển chọn, để tránh đàm tiếu, công ty đã không quy định chỉ nam mới được ứng tuyển, vậy nên lượng hồ sơ của nữ nhiều gấp mấy lần nam!Hạ Băng:...Cindy:...Không gian phòng họp lặng xuống, AD đột nhiên cảm thấy sai sai, rõ ràng anh ấy chỉ đang đùa, nhưng hai quý cô đây đều lộ rõ vẻ không vui là sao?-Anh muốn giày à?Hạ Băng sau một hồi im lặng thì nhếch môi nói, sau đó nàng nhìn sang Cindy, chị liền hiểu ý gật đầu, tháo chiếc giày cao gót mười phân nhọn hoắt của mình nâng lên, chuẩn bị phóng vào mặt AD.-Hu hu, tôi biết lỗi rồi mà tha cho tôi đi mà~- AD chui xuống gầm bàn trốn tránh.Hai quý cô này thật cũng quá nóng tánh rồi~Mimi ngồi im một chỗ, tự nãy giờ im lặng bỗng cất tiếng, kèm theo một tờ giấy.-Tôi xong rồi nè!AD ló đầu lên từ gầm bàn rồi lập tức bật ngón cái thay lời khen ngợi, Hạ Băng bật cười, Cindy thì lắc đầu ngán ngẩm chẳng buồn nhìn thêm bức ảnh giày thủy tinh của Mimi thêm khắc nào. Cả phòng đứng hình hồi lâu, chỉ có Kemira ngồi bên cạnh Mimi đưa tay lên xoa đầu cô nàng lolita mà khen ngợi.Cái đám ô hợp này có họp một trăm cuộc họp vẫn sẽ luôn vào bế tắc như thế, cuối cùng, Cindy cũng chỉ có thể bất lực tuyên bố: "What must be, must be"..-... Dù tôi đã nói "Ra sao thì ra", nhưng mà...Cindy quay trái quay phải, nhìn từng gương mặt không thể nào quen thuộc hơn, nhưng tuyệt nhiên chẳng có bản mặt đáng ghét chị cần tìm.-FUYU!Đám người xung quanh liền quay đi chỗ khác, hệt như đối với chuyện này không hề liên quan, chỉ có duy nhất Khả Hân ngồi bên cạnh vẫn cố gắng nở nụ cười, tay thì xoa lưng Cindy an ủi.-Con khốn ấy lại trốn.- Cindy nghiến răng ken két.-Dạ... dạ chị Fuyu có chút việc nên... nhờ em chuyển lời là đến trễ ạ.Chả trách chị Băng luôn rùng mình khi nhắc đến Cindy, hôm nay Khả Hân đã được tận mắt chứng kiến cảnh "núi lửa phun trào" trong truyền thuyết, hèn chi bà chị luôn lắm mồm của nàng thư ký lại "rén" đến thế.-Thôi khỏi, em khỏi nói giúp con nhỏ đó, để tôi đoán nhé, lại đi cặp kè với ai đúng không? Mai xem báo là biết ngay ấy mà.- Cindy cười khẩy một tiếng.- Chắc giờ này vẫn còn say xỉn trên giường.Thân là chủ nhưng lại vắng mặt tại buổi tuyển chọn thì trên đời này có duy nhất mỗi con nhỏ Fuyu Hạ Băng ấy làm được chứ ai!-Chị...- Khả Hân vẫn không chùn bước, nhiệm vụ của nàng ấy là "xoa dịu" chị Cindy mà.Cindy vốn còn định trút giận, nhưng thấy ánh mắt long lanh của Khả Hân cùng gương mặt thành khẩn đáng yêu, chị thở dài một hơi, nhận ra mình không thể nào giận cá chém thớt được thì mới xìu xuống.-Anou... Cindy onee chan, chúng ta vẫn tuyển chọn chứ ạ?- Mimi chọt hai ngón tay vào nhau, thấy Khả Hân làm mặt đáng yêu có hiệu quả nên cô nàng liền bắt chước làm theo.-Hỏi dư thừa.Nào ngờ, thay vì dịu xuống như khi nhìn Khả Hân, Cindy lại cốc đầu Mimi một cái khiến cô nàng la oai oái lên.-Phân biệt đối xử! Phân biệt đối xử! Tôi phải kiện chị ra tòa!-Ha.- Cindy nhếch môi, kéo micro, uy lực lên tiếng.- Có gì thì liên hệ với luật sư của tôi ấy, còn giờ thì...Start!Buổi tuyển chọn tài năng được thực hiện tại phòng hội nghị chuyên dụng của tòa nhà Four Seasons, nơi này như một rạp chiếu phim, toàn bộ thiết kế và trang thiết bị hiện đại nhất để đảm bảo đầu ra âm thanh chuẩn chỉnh nhất. Thật ra, Cindy cáu gắt chủ yếu vì cảm thấy Hạ Băng chưa đủ nghiêm túc với cương vị người đứng đầu, chứ việc có con ả hay không cũng không đáng kể lắm. Cindy có cách của mình, mà Hạ Băng rất tin tưởng chị ấy trong khâu chọn người, vậy nên Cindy sẽ sàng lọc tất thảy, sau đó "lôi" con ả ra để đánh giá vòng cuối.Ban giám khảo hôm nay bao gồm Cindy đứng đầu; Khả Hân (bị bắt) đại diện cho Hạ Băng; AD là producer mà lại rất muốn "sủi" như Hạ Băng, điểm khác biệt là anh ấy sợ Cindy hơn nên không dám trốn; Mimi đảm nhiệm vị trí giảng dạy thanh nhạc tất nhiên phải có mặt để tư vấn chuyên môn.Ngoài ra, còn có hai giám đốc sáng tạo, làm tầm nhìn tuyển chọn mở rộng thêm.Một người tên Priya, tính cách khó gần, đầu quân cho Hạ Băng từ ngày đầu, các tác phẩm đầu tay rất tốt, nhưng về sau dường như giảm sút phong độ bởi cách tư duy dần độc đoán.Cindy từng nghiêm túc nói với Hạ Băng về vấn đề này, chị cảm thấy Priya dường như đặt cảm xúc lên trên công việc, thụt lùi phong độ thì thôi đi, dường như chỉ với nghệ sĩ ưa thích, cô ta mới dốc hết lòng. Hạ Băng lại đáp rằng Priya như vậy là do bảo thủ thôi, dù sao công việc cũng thiên về sáng tạo nên nàng chỉ khuyên cô ta nên mở lòng hơn. Cindy rất không hài lòng, chị ấy và Hạ Băng có nhiều ý kiến khác biệt trong công việc, nhưng sau một thời gian đều sẽ tự tìm đường hòa hợp, chỉ riêng vấn đề nhân sự này là Cindy nói thế nào cũng không được. Về sau, Cindy đành lờ đi, dù Hạ Băng quái đản hay bất cần, chung quy tính cách thật sự rất tốt, dễ hoà hoãn. Nàng trọng dụng những người trung thành, chỉ là Cindy nghĩ nàng đang lầm tưởng giữa trung thành và "Nằm vùng". Chẳng cần lắc nhẹ não cũng biết ả Priya có qua lại với Elma! Cindy dám khẳng định điều này!Người còn lại là Ava, năm nay chỉ mới 22 tuổi, có thể xem là nhân sự nhỏ tuổi nhất trong đám bọn họ. Ava được Cindy "kéo" vào công ty từ năm 18 tuổi bởi tư duy nghệ thuật xuất chúng, "nhạc nào cũng chơi- style nào cũng quẩy". Hạ Băng tất nhiên cũng rất hài lòng, nên Ava mới đạt được vị trí như hôm nay, đứng sau thành công của không ít nghệ sĩ nhà Four Seasons với những concept độc lạ, thậm chí, khi xu hướng thị trường ngày càng không chuộng xem music video như trước, họ vẫn phải xem và tấm tắc khen...Cũng chính vì điều này mà Priya ghét Cindy ra mặt, nhưng vì công việc, vẫn buộc phải làm việc chung. Hơn nữa Cindy dù sao cũng là cấp trên của Priya.Hạ Băng đương nhiên biết hết tình hình nhân sự, nàng định tách hai người họ ra, nhưng không hiểu vì sao Priya vừa nghe tin Cindy sẽ sang chi nhánh châu Á cũng muốn sang cùng. Nếu không phải Cindy thẳng và "cực kỳ ghét mấy trò đùa", Hạ Băng thật ngứa mồm muốn trêu hai con người này.-Ok, next.- Cindy mỉm cười công nghiệp, nói lời cảm ơn rồi dang tay mời thí sinh vừa trình diễn xong xuống.Thư ký Khả Hân cảm thấy việc đến đây xem biểu diễn cũng không tệ, khác hẳn công việc thường nhật với mớ giấy tờ và những khách hàng khô khan của nàng ấy. Hơn hết, quả không hổ danh là ekip quốc tế, Khả Hân tưởng chỉ có các thí sinh trong nước thôi, nhưng thật ra quy tụ rất nhiều quốc tịch, có người còn từ nước A bay qua đây để thi. Trong lúc Khả Hân còn phấn khích thì chợt nàng ấy nghe thấy tiếng Priya.-Hold on, tôi có chuyện còn muốn hỏi.Hoàn toàn đối nghịch với lời Cindy, cô ta muốn mời người vừa trình diễn ở lại. Đám người xung quanh chỉ im lặng nhìn, bao gồm cả thư ký Khả Hân, nàng nghiêng người sang Mimi để hỏi chuyện. Mimi tinh ý giải thích, Khả Hân mới hiểu tình hình mà gật gù, bảo sao, đây đã là người thứ mười mà Priya làm trái ý Cindy.Cindy đã quá quen với chuyện này, chị ấy làm ngơ, nhẫn nhịn chờ thí sinh tiếp theo.-Xin mời em Đoàn Lam Hạ.- Khả Hân phụ trách việc gọi tên và phiên dịch.Ừ thì nếu không phải nàng thư ký thì còn ai khác ở đây có thể phát âm được mấy cái tên này? Mimi ấy hả? Cô nàng kiểu gì cũng lại chế tên người ta mất thôi...Như lúc nãy có cậu chàng tên Lê Minh, Mimi lại gọi Lemon, có cô bé tên Mẫn Nhi, lại hóa thành Money, còn người tên Phúc... à thôi, Khả Hân không muốn nói đến.Trên tay cả năm người còn lại trong ban giám khảo đều cầm một chiếc iPad được tổng hợp tỉ mỉ tất tần tật về thí sinh. Khả Hân thấy hơi lạ, rõ ràng các thí sinh khác còn hận không thể trình bày kín hết năm trang giấy, mà cái cô bé tên Lam Hạ này chỉ ghi vỏn vẹn thông tin cá nhân cùng một đoạn clip không rõ ràng thể hiện giọng hát.-Muốn tạo ấn tượng à? Tầm thường.- Priya cười khẩy.-Cũng không hẳn đâu, người ta hướng nội thì sao? Ghi nhiều quá về bản thân làm gì? Chẳng phải chủ yếu vẫn là trình diễn à?- Ava cất lời nói, cô ấy rất thích ca khúc ứng tuyển của bạn nhỏ này.Priya quay sang liếc Ava một cái.-Ranh con. Hướng nội thì làm ca sĩ làm cái chó gì?Ava nhún vai, cô ấy đã quen với chuyện này. Lười cãi với loại tư duy này.-Lâu vậy?- Cindy gõ gõ bút lên mặt bàn, mắt nhìn về hướng cửa.-Mời em Đoàn Lam Hạ 17 tuổi.- Khả Hân đọc lại lần nữa, để cho uy tín, nàng ấy còn điện đàm với nhân viên cấp dưới đốc thúc.Nhưng chờ thêm 2 phút nữa, vẫn chẳng có động tĩnh gì, Priya là người mất kiên nhẫn trước, đập bàn.-Next.Cindy hiển nhiên không hài lòng về tác phong chậm trễ này, nhưng còn không hài lòng với cái đập bàn của Priya hơn, đây rõ ràng là không xem chị ra gì, hoặc vừa rồi nghe Ava khen thì lại muốn chống đối.
-Cô có quyền sao? Tôi còn chưa nói gì đâu đó.- Cindy nhàn nhạt lên tiếng.-Cô chấp nhận loại tác phong vậy sao?- Priya cáu kỉnh.-Còn chưa đến 5 phút nữa, cô biết tình huống sao mà nói như vậy?- Mimi chống tay, trong cuộc chiến này, cô nàng như dầu vậy, thích châm thêm cho vui.-Em Đoàn Lam Hạ có đó không?- Khả Hân lại nói qua bộ đàm với cấp dưới.-...Em ấy hơi run, mọi người chờ một chút đi nha.Thư ký Khả Hân đã nhận lời thay mặt cho chị gái, nên nàng ấy nghĩ mình phải làm tròn nghĩa vụ giữ gìn hòa bình.AD ngáp ngắn ngáp dài, hoàn toàn tách biệt khỏi trận chiến của những người phụ nữ. Để cho bớt chán, anh mang tai nghe vào, nghe thử đoạn clip trong iPad, chỉ sau vài giây, hai mắt anh sáng rực, nhìn vào dòng chữ: [Self-composed song]. Giai điệu đơn giản với tiếng guitar mộc, kết hợp cùng lời hát hệt như một giai điệu chữa lành., thí sinh này còn hát bằng tiếng A, phát âm cũng được phết đó chứ lị?-Mimi, xem này.- AD kéo tai nghe ra, chỉ vào màn hình.Mimi làm theo, liền gật gù.-Cindy, em thấy ổn đó, chờ chút đi.-Đúng vậy, rất ổn.- Ava cũng lên tiếng.Mọi người cùng lên tiếng, Priya chỉ biết tức đỏ mặt.Rất nhanh sau đó, cánh cửa bật mở, ban giám khảo hướng mắt chờ đợi, một nhân viên ánh sáng rảnh rỗi thậm chí còn tạo hiệu ứng đèn về phía cửa, chỉ chờ nhân vật chính lên sàn.Đôi giày đen xuất hiện trước, tiếp đến là một cô gái cao gầy, vai mang guitar, gương mặt thanh lãnh hệt như tiết trời vào đông.-Nhìn không giống lắm nhỉ?- Ava nhìn vào đoạn clip mờ kia, vì mờ quá không nhìn rõ ràng, nhưng vẫn có thể nhận ra dáng dấp khác hẳn.Không để mọi người tự hỏi quá lâu, ánh mắt họ đổ dồn vào đôi tay mà cô gái cao gầy đang nắm.-A...- Ava lúc này mới vỡ lẽ, đây mới đúng là dáng dấp trong clip. Nhưng mà đăng ký một người mà, bây giờ thành hai là sao?Ava quay sang nhìn Cindy, chị cầm micro lên, mắt nhìn về sân khấu, cô gái cao gầy đứng như bức tượng, còn cô bé mũm mĩm kế bên lại đang run như cầy sấy. -Which of you two is the performer? -Ai trong hai bạn là người trình diễn đây?- Khả Hân tốt bụng dịch lại.Cô gái cao gầy nâng micro nói.-My sister.Cô gái mũm mĩm lại chỉ về hướng cô gái cao gầy.Ban giám khảo: ?-I apologize for the inconvenience, my sister is a bit shy, hopefully everyone will give her a chance. (Xin lỗi vì sự bất tiện này, chị gái tôi hơi nhát, mong mọi người cho chị ấy thêm 1 cơ hội.)- Cô gái cao gầy nói nhàn nhạt, nhưng lại có thể nghe ra được sự quan tâm đặc biệt dành cho chị gái.-Sure.- Cindy ngược lại còn mỉm cười, đột nhiên cảm thấy hai cô nhóc này rất đáng yêu. Nhưng có người lại không như thế.-If you're hesitant, feel free to leave, this competition isn't for the timid, Don't you see that you're wasting our time? (Nếu bạn do dự, cứ rời đi, cuộc thi này không dành cho kẻ nhút nhát. Bạn không thấy mình đang lãng phí thời gian của chúng tôi sao?)- Priya cọc cằn nói, thái độ không thiện cảm thể hiện ra mặt. Khả Hân cau mày, nhìn về phía sân khấu, bạn "cầy sấy" trước đã run, nay mặt không còn một giọt máu, rõ ràng là muốn bỏ chạy tới nơi rồi, nhưng bạn lạnh lùng vẫn đứng im tại chỗ, hệt như một cây cổ thụ sừng sững, nắm lấy tay không cho chị gái xê dịch đi dù chỉ một chút.-Don't worry about her, we don't feel like we're wasting time. (Kệ cổ đi, tụi chị không thấy phí là được rồi)- Cindy chẳng thèm nhìn Priya, chị mỉm cười an ủi hai cô bạn nhỏ, nhìn vào số tuổi trên sơ yếu lý lịch...Chậc, nói không ngoa thì chị mà lấy chồng sớm thì con lớn cũng bằng tuổi bạn nhỏ này, là một người lớn, chị cảm thấy việc bắt nạt hay nặng lời với trẻ con thế này cực kỳ bất lịch sự.-Cô nên biết cô là ai!- Cindy nói nhỏ, tránh làm Priya mất mặt.Thình thịch—Thình thịch—Thình thịch—Hai bên loa đột nhiên truyền đến tiếng tim đập, mọi người còn đang tự hỏi nhau tiếng quái quỷ gì thế thì nhìn xuống sân khấu liền vỡ lẽ, cô em gái đang cầm micro để ngay trước tim chị gái.Mimi bỗng nhiên bật cười sảng khoái.-Just relax, I'll wait until you calm down. Don't worry about anyone or anything.
-Cô có quyền sao? Tôi còn chưa nói gì đâu đó.- Cindy nhàn nhạt lên tiếng.-Cô chấp nhận loại tác phong vậy sao?- Priya cáu kỉnh.-Còn chưa đến 5 phút nữa, cô biết tình huống sao mà nói như vậy?- Mimi chống tay, trong cuộc chiến này, cô nàng như dầu vậy, thích châm thêm cho vui.-Em Đoàn Lam Hạ có đó không?- Khả Hân lại nói qua bộ đàm với cấp dưới.-...Em ấy hơi run, mọi người chờ một chút đi nha.Thư ký Khả Hân đã nhận lời thay mặt cho chị gái, nên nàng ấy nghĩ mình phải làm tròn nghĩa vụ giữ gìn hòa bình.AD ngáp ngắn ngáp dài, hoàn toàn tách biệt khỏi trận chiến của những người phụ nữ. Để cho bớt chán, anh mang tai nghe vào, nghe thử đoạn clip trong iPad, chỉ sau vài giây, hai mắt anh sáng rực, nhìn vào dòng chữ: [Self-composed song]. Giai điệu đơn giản với tiếng guitar mộc, kết hợp cùng lời hát hệt như một giai điệu chữa lành., thí sinh này còn hát bằng tiếng A, phát âm cũng được phết đó chứ lị?-Mimi, xem này.- AD kéo tai nghe ra, chỉ vào màn hình.Mimi làm theo, liền gật gù.-Cindy, em thấy ổn đó, chờ chút đi.-Đúng vậy, rất ổn.- Ava cũng lên tiếng.Mọi người cùng lên tiếng, Priya chỉ biết tức đỏ mặt.Rất nhanh sau đó, cánh cửa bật mở, ban giám khảo hướng mắt chờ đợi, một nhân viên ánh sáng rảnh rỗi thậm chí còn tạo hiệu ứng đèn về phía cửa, chỉ chờ nhân vật chính lên sàn.Đôi giày đen xuất hiện trước, tiếp đến là một cô gái cao gầy, vai mang guitar, gương mặt thanh lãnh hệt như tiết trời vào đông.-Nhìn không giống lắm nhỉ?- Ava nhìn vào đoạn clip mờ kia, vì mờ quá không nhìn rõ ràng, nhưng vẫn có thể nhận ra dáng dấp khác hẳn.Không để mọi người tự hỏi quá lâu, ánh mắt họ đổ dồn vào đôi tay mà cô gái cao gầy đang nắm.-A...- Ava lúc này mới vỡ lẽ, đây mới đúng là dáng dấp trong clip. Nhưng mà đăng ký một người mà, bây giờ thành hai là sao?Ava quay sang nhìn Cindy, chị cầm micro lên, mắt nhìn về sân khấu, cô gái cao gầy đứng như bức tượng, còn cô bé mũm mĩm kế bên lại đang run như cầy sấy. -Which of you two is the performer? -Ai trong hai bạn là người trình diễn đây?- Khả Hân tốt bụng dịch lại.Cô gái cao gầy nâng micro nói.-My sister.Cô gái mũm mĩm lại chỉ về hướng cô gái cao gầy.Ban giám khảo: ?-I apologize for the inconvenience, my sister is a bit shy, hopefully everyone will give her a chance. (Xin lỗi vì sự bất tiện này, chị gái tôi hơi nhát, mong mọi người cho chị ấy thêm 1 cơ hội.)- Cô gái cao gầy nói nhàn nhạt, nhưng lại có thể nghe ra được sự quan tâm đặc biệt dành cho chị gái.-Sure.- Cindy ngược lại còn mỉm cười, đột nhiên cảm thấy hai cô nhóc này rất đáng yêu. Nhưng có người lại không như thế.-If you're hesitant, feel free to leave, this competition isn't for the timid, Don't you see that you're wasting our time? (Nếu bạn do dự, cứ rời đi, cuộc thi này không dành cho kẻ nhút nhát. Bạn không thấy mình đang lãng phí thời gian của chúng tôi sao?)- Priya cọc cằn nói, thái độ không thiện cảm thể hiện ra mặt. Khả Hân cau mày, nhìn về phía sân khấu, bạn "cầy sấy" trước đã run, nay mặt không còn một giọt máu, rõ ràng là muốn bỏ chạy tới nơi rồi, nhưng bạn lạnh lùng vẫn đứng im tại chỗ, hệt như một cây cổ thụ sừng sững, nắm lấy tay không cho chị gái xê dịch đi dù chỉ một chút.-Don't worry about her, we don't feel like we're wasting time. (Kệ cổ đi, tụi chị không thấy phí là được rồi)- Cindy chẳng thèm nhìn Priya, chị mỉm cười an ủi hai cô bạn nhỏ, nhìn vào số tuổi trên sơ yếu lý lịch...Chậc, nói không ngoa thì chị mà lấy chồng sớm thì con lớn cũng bằng tuổi bạn nhỏ này, là một người lớn, chị cảm thấy việc bắt nạt hay nặng lời với trẻ con thế này cực kỳ bất lịch sự.-Cô nên biết cô là ai!- Cindy nói nhỏ, tránh làm Priya mất mặt.Thình thịch—Thình thịch—Thình thịch—Hai bên loa đột nhiên truyền đến tiếng tim đập, mọi người còn đang tự hỏi nhau tiếng quái quỷ gì thế thì nhìn xuống sân khấu liền vỡ lẽ, cô em gái đang cầm micro để ngay trước tim chị gái.Mimi bỗng nhiên bật cười sảng khoái.-Just relax, I'll wait until you calm down. Don't worry about anyone or anything.