[GL] Kairosclerosis

Ngoại truyện: Quá khứ.



Baek Harin sinh ra trong một gia đình giàu có và quyền lực. Cô là đứa con duy nhất của nhà họ Baek vì thế ngây từ khi sinh ra cô đã ấn định vào vị trí kế thừa. Dù là đứa con độc nhất nhưng cha mẹ của cô chẳng yêu thương cô. Hay nói đúng hơn bọn họ chỉ coi cô là công cụ cho họ đạt được gia sản từ tay người bà tài năng của cô. Cha cô - Baek Hyun Joon là một kẻ nhu nhược, bất cẩn và chả được bà công nhận để có thể kế thừa gia nghiệp. Mẹ cô - Choi Yi Hwa là con dâu của nhà tài phiệt tuy nhiên chả có tiếng nói gì trong gia đình vì người chồng nhu nhược của mình. Bọn họ không thật sự yêu thương Baek Harin, đỉnh điểm là trong lần đi gây quỹ từ thiện cho một trường dành cho trẻ mồ côi thì vô tình lạc mất Baek Harin. Bà Harin tức điên lên mà tát thẳng vào mặt đứa con trai tệ hại của mình.

Harin năm 7 tuổi vẫn còn ngây thơ, non nớt. Cô không hiểu thế nào là quyền lực thế nào là vật chất. Cô chỉ đơn giản hờn dỗi khi bố mẹ không dành nhiều thời gian cho mình.

Nhà họ Baek lật tung cả thành phố lên để tìm cô cháu gái độc nhất. Khi tìm được Harin thì trời cũng sụp tối. Cô òa khóc nức nở trong vòng tay của bà mình. Harin sợ rằng bố mẹ đã quên mất cô, quên đi sự hiện diện của cô. Nỗi cô đơn và sợ hãi bao trùm lấy cô bé nhỏ tuổi. Ngay giây phút này Harin nhận ra người yêu thương cô nhất không phải bố mẹ mà là bà của cô.

Sự cẩu thả của bố mẹ Harin đã động đến an toàn của đứa cháu độc nhất của bà Baek. Cơ hội để ông Hyun Joon kế thừa tập đoàn tuột về con số 0. Từ lúc đấy thì bố cô xem cô như kẻ thù của chính mình. Harin chả hiểu tại sao bố cô là đối xử với cô như thế. Ông ta lạnh nhạt hất tay cô ra khỏi người mình, ánh mắt không hề hướng về cô mà nuông chiều như trước kia. Trong ánh mắt đấy chỉ toàn sự chán ghét và ruồng bỏ. Mẹ cô thì luôn bắt ép cô phải tươi cười trước mặt mọi người. Bà Yi Hwa không cho phép Harin tỏ ra vẻ mặt cau có mặc dù Harin đang rất khó chịu trước những cái nhìn gớm ghiếc từ mấy người đàn ông xấu xí kia. Harin luôn bị ép học các cách ứng xử của người thừa kế, luôn không được bộc lộ chút cảm xúc nào. Điều đó đối với một đứa trẻ thì thật kinh khủng. Bọn họ luôn nhồi nhét vào đầu cô thứ tư tưởng thượng đẳng, coi những người ở tầng lớp thấp hơn là cỏ rác. Việc bị đặt quá nhiều kì vọng và áp lực khiến Harin không thể không ép mình trưởng thành trước những đứa trẻ khác. Một đứa trẻ bị bắt ép phải trưởng thành khi còn chưa hiểu thế nào là tình cảm, cảm xúc.

Vào năm 11 tuổi Baek Harin học cùng với Seo Doah- đứa con gái của viện trưởng bệnh viện SeoSim. Seo Doah được bố mình dặn dò kĩ càng về việc phải kết bạn với Baek Harin. Lúc đó trong mắt Doah thì Harin là một con nhỏ chảnh chọe khó gần, lúc nào cũng một mình không cho ai tiếp xúc. Doah chán ghét cái dáng vẻ đó, ghét cái cách cô ta ra lệnh cho mọi người. Doah cũng chỉ vì nghe lời bố nên mới cố gắng kết bạn với Baek Harin.

Nhưng trong buổi tiệc sinh nhật tròn 11 tuổi của Baek Harin. Nói là sinh nhật như thực chất đây là chỉ là cái cớ để mấy người ở tầng lớp trên tiếp xúc và trao đổi lợi ích cho nhau. Vẻ mặt vô hồn của Harin khi thổi nến khiến Doah có chút rung động về suy nghĩ của mình dành cho Harin. Miệng Harin vẫn luôn nở nụ cười thật tươi, nhưng lại chất chứa một cái gì đấy thoáng buồn. Rõ ràng đấy chả phải nụ cười mà đứa trẻ 11 tuổi nên có.

Doah vốn dĩ thông minh và hiểu chuyện nhưng nàng lại không dám bước ra khỏi vùng an toàn mà bố nàng đặt ra. Buổi tiệc đó vẫn diễn ra nhưng chả ai chú ý đến nhân vật chính của buổi tiệc đã biến mất. Doah thật sự tò mò không biết Harin lại biến đi đâu. Doah loay hoay trong khu vườn rộng lớn của nhà họ Baek thì bắt gặp hình ảnh một cô bé ngồi khóc dưới gốc cây. Đó là Baek Harin một con người mà Doah cho là tự cao, chảnh chọe. Dường như giờ phút này Doah nhận ra được áp lực mà Harin luôn vác trên vai. Nó còn lớn hơn cả Doah rất nhiều. Một con người luôn được người khác quay quanh nhưng cũng là con người cô đơn nhất. Doah không lại gần Harin chỉ đứng một góc lẳng lặng nhìn bóng dáng cô đơn kia.

Qua vụ việc đó thái độ của Doah đối với Harin khác đi. Harin cảm nhận được và chả hiểu sao cô nàng kia lại làm vậy. Harin cũng không nói ra nghi vấn của mình, Doah cũng vậy và cứ thế họ trở thành bạn của nhau. Hai con người cô đơn ấy dần dần mở lòng với nhau hơn. Harin biết rõ sau vẻ mặt lạnh lùng ấy là một con người ấm áp. Đấy cũng là lí do tại sao Harin có thể buông bỏ sợi xích cảm xúc của mình khi bên cạnh Doah. Và Doah cũng thế, dù biết bạn mình sai nhưng luôn khuyên bảo, bao bọc và che chở.

Baek Harin và Seo Doah coi nhau là gia đình- thứ mà hai cô nàng chưa từng có.

Chương trước Chương tiếp
Loading...