[GL] Kairosclerosis

Ngoại truyện: Bí mật H



Lưu ý: Thể loại ABO, có yếu tố cưỡng ép quan hệ nên ai không ưng thì thôi nhé.

__________

Trong khuôn viên trường học vào buổi chiều luôn ồn ào, náo nhiệt, nhưng ở một góc khuất của thư viện, Seong Sooji đang chìm đắm trong đống sách vở của mình. Ở một nơi như thế này, giữa vô số học sinh, em vẫn cảm thấy an toàn. Không ai nhận ra em là Omega cả, với lớp vỏ bọc là một Beta độc lập, kiên định thì chả ai nghĩ em sẽ là một Omega yếu đuối. Trong cái xã hội mà Omega chỉ được xem là công cụ sinh sản cho Alpha này, Sooji không muốn mình trở thành món đồ chơi vô tri mặc cho bọn Alpha kiêu ngạo đấy dày vò. Seong Sooji không như những Omega khác, những người dễ dàng bị kiểm soát bởi pheromone và bản năng sinh học. Thuốc ức chế và khả năng kiểm soát cảm xúc đã giúp em che giấu thân phận suốt những năm qua.

Seong Sooji luôn tránh xa các Alpha, đặc biệt là những người như Baek Harin- Alpha nữ nổi tiếng nhất trường, kiêu ngạo, ngạo mạn và luôn thích kiểm soát mọi thứ. Harin không chỉ sở hữu ngoại hình sắc sảo mà còn có trí thông minh và tài năng nổi bật, điều khiến cô ta càng trở nên đáng sợ. Và hơn hết cô luôn dùng cái quyền lực tuyệt đối chó chết của mình để ép buộc kẻ khác phải khuất phục.

______
Hôm nay vẫn như những ngày bình thường, Sooji đang trong một tiết học thí nghiệm thực tế. Thật xui xẻo khi lớp em phải học chung lớp với lớp dẫn đầu- lớp học dành cho bọn Alpha được xem là tài năng của đất nước. Không khí giữa lớp em và lớp đấy vẫn rất hòa thuận cho đến khi đám người của Baek Harin bước vào, cả phòng thí nghiệm dường như trở nên ngột ngạt hơn.

Từ khi bước chân vào phòng, ánh mắt của Harin luôn cứ dính chặt vào người của Sooji. Cô cứ cảm thấy có điều gì đó sai trái nhưng không rõ đó là gì. Harin quay người sang hỏi cô nàng Alpha kế bên:

" Đây là lớp học dành cho Alpha và Beta đúng chứ, Dayeon?"

" Tất nhiên rồi, bọn Omega thấp kém đấy thì làm sao có thể ngồi học cùng những Alpha cao quý như chúng ta."

Lời nói của Dayeon vang lên đầy khinh miệt, giống như một sự thật hiển nhiên mà chẳng ai có thể tranh cãi. Cô không trả lời Dayeon, ánh mắt của Harin lại quay về phía Sooji, cô dường như chẳng mảy may quan tâm đến cuộc trò chuyện của các Alpha quanh mình. Cô chăm chú nhìn nàng "Beta" Seong Sooji vẫn đang cặm cụi viết báo cáo thí nghiệm. Ngay cả Dayeon- một Alpha trội như cô cũng không hề cảm nhận được điều khác lạ. Harin khẽ cười, đôi môi cong lên trong sự thích thú khó tả.

Sau giờ học, Seong Sooji nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc của mình để thoát khỏi căn phòng chứa đầy Pheromone Alpha. Baek Harin đứng dậy, đi theo sau Sooji. Đến một nơi vắng vẻ, Harin liền gọi tên cô, giọng nói trầm ấm nhưng không giấu được sự áp đảo của một Alpha.

"Seong Sooji."

Theo phản xạ Sooji quay người nhìn về phía phát ra âm thanh, đôi mắt ngạc nhiên thoáng hiện, nhưng rồi em nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

" Chuyện gì vậy, Harin?"

Harin đi đến bên cạnh Sooji, mùi Pheromone mang hương rượu vang Seven Merlot của Harin bắt đầu lan tỏa, mặc dù không quá mạnh mẽ, nhưng cũng đủ để tạo ra áp lực ngầm. Sooji liền lui người về phía sau tránh tiếp xúc gần với Alpha như Harin. Cô cau mày nhìn em, giọng nói vẫn ấm áp.

" Sooji luôn giữ mình kín đáo như vậy sao? Tôi sẽ không làm gì một Beta như cậu đâu. Trừ khi..."

Đôi mắt Harin nheo lại khi quan sát từng cử chỉ của Sooji. Em chỉ mỉm cười nhạt, ánh mắt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh không hề hoảng loạn.

" Tôi chỉ cảm thấy không khỏe, tôi sợ mình sẽ lây bệnh cho một Alpha cao quý như cậu. Đều đó là một tội lớn không phải sao?"

Sooji quá điềm tĩnh, quá hoàn hảo trong việc giấu giếm thân phận. Nếu không phải Harin đủ tinh tế để nhận ra, có lẽ cả trường cũng chẳng ai biết.

" Cậu nghĩ mình có thể giấu mãi thân phận của mình sao, Sooji?" Harin đột ngột nói thẳng, không vòng vo.

Sooji sững người trong giây lát, nhưng em nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

" Tôi không hiểu cậu đang nói gì."

Harin cười nhẹ, rồi cúi đầu thấp hơn, mùi pheromone của cô bỗng nhiên trở nên nồng nặc, tràn ngập không gian xung quanh họ.
" Đừng giả vờ. Tôi biết cậu không phải Beta."

Sooji khó chịu vì mùi pheromone của Harin quá nồng, nó khiến một người không biết uống rượu như em bị choáng. Sooji cắn răng, siết chặt bàn tay mình, cố giữ bình tĩnh nhưng vẫn không giấu được một tia sợ hãi thoáng qua trên khuôn mặt. Sooji đã cố gắng giấu đi thân phận Omega của mình trong nhiều năm để tránh sự chú ý từ Alpha. Nhưng giờ đây, trước mặt em là một Alpha nguy hiểm như Harin, kẻ không dễ gì buông tha cho bất kỳ điều gì mà cô ta đã nhắm đến.

" Cậu muốn gì?" Sooji nói, giọng cô khẽ run, nhưng vẫn giữ vững sự kiên định trong ánh mắt.

Harin khẽ cười, rồi đưa tay chạm nhẹ vào cằm Sooji, nâng gương mặt cô lên đối diện với mình.

" Tôi muốn gì à? Tôi muốn cậu, Sooji. Cơ thể của cậu."

Sooji kinh ngạc không thôi, em cố gắng rút lui nhưng pheromone của Harin mạnh mẽ và áp đảo đến mức em cảm thấy đầu óc mình quay cuồng. Cơ thể Omega của em đang bắt đầu phản ứng nhưng lí trí em vẫn đang cố gắng đấu tranh chống lại sự xâm chiếm của bản năng.

"Tôi không phải đồ vật mà cô nói muốn là sẽ có. Chết tiệt Baek Harin!"
Sooji cố gắng giữ vững thái độ kiên định trong lời nói, nhưng giọng cô ngày càng yếu đi.

Harin không ngừng mỉm cười, ánh mắt đầy vẻ đắc thắng.
" Ồ, vậy sao mặt cậu lại đỏ lên như vậy? Có cần tôi giúp đỡ không? nàng Beta độc lập của tôi ơi."

" Câm mồm."
Sooji bật ra trong tiếng gằn, nhưng giọng nói của em lộ rõ sự mất kiểm soát.

Harin chỉ cười khẩy, cúi xuống gần hơn, mùi pheromone của cô càng nồng nặc, vây chặt lấy Sooji như một chiếc lồng vô hình.

"Thú vị thật, Sooji. Cậu có biết mình dễ thương đến mức nào khi cố tỏ ra mạnh mẽ không? Cơ thể cậu thì đang phản bội lại chính cậu đây này."
Harin chạm nhẹ vào eo của Sooji, sau đó nói với giọng chứa đầy vẻ thách thức.
" Sớm hay muộn, cậu cũng sẽ phải khuất phục. Cơ thể cậu sinh ra để phục tùng một Alpha duy nhất, và đó là tôi."

Harin vừa nói vừa nhẹ nhàng bế cơ thể đang không còn sức chống cự kia lên, từng bước tiến vào trong phòng quỹ của trường. Nơi này chỉ có người đại diện trường được bước vào, và tất nhiên trường này là của cô cơ mà. Cơ thể Sooji đang dần bị cuốn vào trạng thái không kiểm soát, hơi thở dần trở nên gấp gáp. Thuốc ức chế không còn tác dụng, và mùi hương pheromone của Seong Sooji đang hòa quyện với của Harin tạo nên một thứ cảm giác nguy hiểm, cuốn hút đến mê hoặc.

" Chết tiệt, cậu mau buông tôi ra."
Sooji hét lên, nhưng giọng nói cô yếu ớt, không có chút sức mạnh nào.

Harin cúi đầu xuống, gần như chạm vào môi em, nụ cười của cô chứa đựng sự đắc thắng.

" Là do cậu quá kín đáo, điều đó khiến tôi càng chú ý đến cậu hơn. Cậu thấy đó, rõ ràng chỉ có một mình tôi nhận ra, điều này chứng minh cậu ngây từ đầu đã thuộc về tôi."

Harin nhẹ nhàng đặt Sooji lên ghế sofa giữa phòng. Cô cúi người ép môi mình lên môi em, hai tay em được cô giữ chặt khiến em không thể phản kháng. Sự áp đảo từ pheromone của cô lan tỏa khắp cơ thể em, từng thớ cơ bắp của em run rẩy trước ham muốn không thể cưỡng lại.
Sooji như bị nhấn chìm trong pheromone của cô, và trước khi em kịp nhận ra thì chiếc cà vạt đen đã nằm lăn lộn trên mặt sàn. Đôi tay thon dài của cô đã từng bước cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng, phô bày toàn bộ cảnh đẹp bên trong. Làng da trắng sáng nay đã ửng hồng bởi dục vọng. Harin nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể mềm mại của Omega dục vọng ngày càng lớn mạnh.

Cô ngồi thẳng dậy, chậm rãi cởi từng món đồ đắt tiền trên người mình. Ánh mắt cô vẫn không thể rời khỏi cơ thể xinh đẹp trước mắt. Mùi hương anh đào tươi mát, nhẹ nhàng làm cho Harin đê mê không lối thoát. Quả nhiên cô hoàn toàn không nhìn lầm, một Omega đặc biệt như em mới hoàn toàn xứng đáng với cô. Cô muốn nghiền nát cơ thể này bằng thứ dục vọng mà cô từng cho là tầm thường.

" Đừng, xin cậu đấy Beak Harin."
Những câu nói van xin yếu ớt được cất lên từ cơ thể mềm mại bên dưới làm cho dục vọng của alpha càng lớn hơn. Nó như tiếng rên rỉ bất lực của những con mồi khi bị dồn ép không còn đường trốn chạy. Sooji bất lực nhìn cơ thể mình từng bước từng bước bị người khác xâm chiếm. Baek Harin chả quan tâm đến cảm xúc của "con mồi" mà tận hưởng những khoái cảm thuần túy. Cô cuối xuống hôn lên từng thớ thịt trắng nõn bên dưới, mỗi nơi đi qua điều để lại dấu ấn riêng. Cơ thể omega sớm đã không thể chống lại được bản năng của mình, nó hưởng ứng mạnh mẽ với những tiếp xúc thuần túy từ da thịt.

"Ưm, dừng lại đi."

" Cảm giác thế nào? Quả nhiên Omega chỉ để cho Alpha bọn tôi phát tiếc dục vọng."

Cô vừa nói vừa bắt đầu cuộc xâm chiếm lãnh thổ, nơi vốn dĩ không nên có sự xuất hiện của cô bên trong. Không nhẹ nhàng, không nâng niu, Harin chỉ thực hiện theo bản năng của con thú bên trong cô. Sooji đau đớn thét lên, cơn đau như cơ thể em bị xé rách ra thành nhiều mảnh. Quá trình xâm chiếm xảy ra cực kỳ thuận lợi đối với cô, từng đợt khoái cảm truyền đến như thể đưa cô lên tận trời mây. Cảm giác thật lạ lẫm, thật khó chịu nhưng cũng thật dễ chịu. Đây là lần đầu của cả hai, cô chả có chút kinh nghiệm gì cả, mọi thứ đều theo bản năng. Beak Harin cứ liên tục ra vào mặc kệ nét mặt đau đớn của người bên dưới. Dục vọng che mờ lí trí, thứ cô thấy bây giờ chỉ là làm cách nào để có thể thỏa mãn dục vọng của bản thân. Nước mắt Omega chảy dài trên đôi má ửng hồng, Sooji không thể chịu nổi được sự thô bạo như muốn xé toạt cơ thể mình của Harin.

" Đau, dừng lại đi. Tôi xin cậu đấy."
Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ, đau đớn khiến Harin có chút xiêu lòng.
" Đừng quấy. Ngoan, thả lỏng thì sẽ không còn đau."

Harin cúi đầu định đặt xuống một nụ hôn trấn an Omega của mình. Âm thanh của hai cơ thể nguyên thủy va chạm vang lên làm vỡ vụn không gian tĩnh lặng, cuốn lấy từng ngóc ngách của căn phòng. Sau bao lần ra vào thô bạo cuối cùng Alpha cũng đạt điểm cao trào. Mặc kệ người kia có chấp nhận hay không, cô cứ tự tiện mà đưa hết tinh túy của mình vào bên trong em. Cơ thể Sooji bị hành hạ đến mức chả còn chút sức lực nào để phản kháng. Cứ như thế bất lực nhìn người kia chiếm hết tiện nghi của bản thân. Em chả có cái quyền gì để phản kháng lại, như cô nói em chỉ là omega là món đồ chơi của bọn alpha. Cơ thể em trần trụi ngồi trong lòng alpha mà em ghét nhất, nước mắt rơi không kiểm soát.

" Sao lại khóc nữa rồi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm mà."

" Không cần."

" Muốn cái gì? Tôi sẽ cho cậu hết."

Sooji không trả lời, vẫn ngồi yên bất động một chỗ. Harin đứng dậy nhặt quần áo và mặc lại cho em. Nhìn từng dấu vết trên cơ thể nhỏ bé của em khiến cô có chút chột dạ. Rõ ràng thì alpha ép buộc omega quan hệ là điều hết sức bình thường trong xã hội này.

" Tôi xin lỗi."

" Xin lỗi? Cậu chả có lỗi gì cả mà. Lỗi là do tôi sinh ra chỉ là một Omega thấp kém. Là do tôi không tự lượng sức mình."

Harin cau mày, cô dùng tay ép chặt vào đôi má của Sooji. Bắt em phải nhìn trực tiếp vào mắt mình.

" Tôi xin lỗi vì đã sỉ nhục cậu lúc nãy. Cậu yên tâm đi đối với tôi thì bọn alpha não tàn kia cũng thấp kém thôi. Cậu đối với tôi rất đặc biệt, cậu khác với bọn họ."
Harin nheo mắt, cố gắng để có thể biểu thị hết cảm xúc của bản thân.
" Tôi đã để ý cậu từ rất lâu rồi Sooji. Tôi thật sự rất thích cậu và cậu là của tôi, một mình tôi. "

Chương trước Chương tiếp
Loading...