[GL - HP - Tự Viết] Nơi Ánh Mắt Người - Lucasta.N
Chương 6: Casandra Sutherland - Draco Malfoy
Sau khi đã tắm rửa xong xuôi, Ivory xem xét lại thời khóa biểu rồi soạn lại sách vở trước khi rời khỏi phòng. Xách lên balo, rời khỏi tháp Nhà Gryffindor, rảo bước trên hành lang cổ kính của Hogwarts, nhưng em không rảnh để thưởng thức nét đẹp thời đại ấy của tòa lâu đài này, em hãy còn đang bận đấu tranh với những con chữ trên quyển sách giáo khoa trên tay mình. Mặc dù vừa đọc sách vừa đi trên đường là điều không hay ho gì, thậm chí là nó còn có chút nguy hiểm nữa, nhưng mà Ivory là vậy đấy, em cần phải tiếp thu kiến thức nhiều hơn nữa, em không thể phí phạm thời gian.Đột nhiên, từ đằng sau một người vỗ vai Ivory, gọi em lại: "Ivory!"Em ngoái đầu nhìn lại, thì ra đó là Fergal và Delwyn, điều này làm em như nhận ra, hình như từ lúc em tới trường và được gặp lại Hermione, em dường như đã quên mất sự tồn tại của anh chị họ mình."Tới Đại sảnh đường phải không?" Delwyn hỏi với giọng điệu cà lơ phất phơ thường thấy."Vâng, em đang định tới đó ăn trưa? Anh chị tìm em sao?" Ivory ngoan ngoãn đáp lại Delwyn."Thế thì đi theo chị." Delwyn vừa dứt lời đã nắm lấy tay em kéo đi, không hề cho em cơ hội để từ chối. Mà Fergal nãy giờ chỉ như pho tượng, Delwyn phân công gì thì làm nấy, không nói lấy một lời. Ivory chú ý thấy trên tay Fergal đang ôm một giỏ đựng đồ khá nặng nề. Cũng không biết hai người họ tính mang em đi đâu mà phải chuẩn bị kỹ càng thế này.Ivory im lặng đi theo Delwyn, quyển sách trên tay cũng đã bị chị tịch thu từ lúc nào, vì vậy chỉ có thể tập trung đi đường và ngó nghía xung quanh, em để ý rằng hai người đang dẫn em tới khoảnh sân đầy bóng râm. Ở dưới gốc cây, em thấy đã trải sẵn thảm và có người ngồi đợi từ lúc nào.Delwyn đưa em đến, đẩy em ngồi xuống, rồi quay sang nói với Fergal: "Mang đồ ăn ra đi anh."Fergal gật đầu, đảm nhận việc đưa đồ ăn ra. Bấy giờ Ivory mới ngộ ra, hóa ra thứ anh mang theo nãy giờ là đồ ăn trưa của cả bọn."Ra đây là bảo bối thiên tài của hai anh em nhà Wright - Ivory Hall." Một câu cảm thán khẽ khàng để em chú ý đến, ngẩng đầu nhìn lại... chỉ thấy một phù thủy sinh Nhà Slytherin đang chăm chú đánh giá em, một ánh mắt sắc sảo đầy toan tính, nhưng cũng thật lạ, chị ta cười mở lời làm thân: "Casandra Sutherland, rất vui được biết em." Nhìn nụ cười ma mãnh rồi lại nhìn cái bắt tay của chị ta, em mỉm cười đưa tay ra nắm, bình thản nói: "Ivory Hall, rất vui được làm quen với chị.""Thế... hôm nay, không phải tới để làm quen đâu đúng không, cậu Wright?" Vẫn nụ cười ma mãnh ấy, Casandra quay sang đặt câu hỏi cho Fergal.Fergal trầm tĩnh đáp lại: "Hôm nay chỉ để làm quen thôi, Casandra. Vẫn chưa đến lúc."Anh vẫn soạn đồ ăn một cách chăm chú, như không để tâm lắm, Casandra thì ra vẻ tiếc nuối vô cùng, chị ta quay sang nhìn em rồi nói: "Thế đấy, chỉ làm quen thôi. Chúng ta vẫn chưa thể cùng nhau xem xét thời thế... thay đổi gốc rễ vấn đề đâu." Ivory nghiêm mặt nhìn chị ta, có những chuyện không phải muốn giải quyết là có thể dễ dàng làm được, nếu không thì nó đã không phải là mối nguy, em lại bắt đầu chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Casandra không để ý đến tâm trạng của Ivory lắm, quay sang bắt chuyện với Fergal, những câu chuyện không mấy hay ho, chủ yếu toàn là việc gia tộc và làm ăn mà thôi.Delwyn nãy giờ không để tâm mấy câu chuyện của cả ba, chị đang nghiên cứu cuốn sách tịch thu được từ Ivory, xem hồi lâu mới nói với em: "Chị tưởng em không có hứng thú với những cuốn tự truyện, Ivory?""Em đọc nó bởi vì nó là sách giáo khoa, em muốn biết tại sao nó được thêm vào danh sách cần mua của năm nay mà thôi." Ivory cướp lại quyển sách từ tay chị Delwyn, nhanh tay nhét vô balo, rồi lại vớ lấy miếng bánh mì kẹp trên dĩa, bắt đầu ăn một cách chậm rãi.Nhìn quyển sách trên tay bị giật lại, Delwyn lắc đầu tỏ vẻ mình vô hại, tiếp tục thắc mắc của mình: "Thế em đã biết lý do tại sao đống sách ấy lại được thêm làm sách giáo khoa chưa?""Ý chị là đống sách của Lockhart ấy." Như sợ Ivory không hiểu ý mình, Delwyn bổ sung thêm."Văn hay chữ tốt, cách kể chuyện lôi cuốn, nhưng..." Ivory đặt cốc sữa xuống, thờ ơ đưa ra vài lời nhận xét: "Chúng vẫn chỉ là những cuốn tự truyện về phiêu lưu thôi, có Merlin mới biết vì cái gì mà đống sách ấy trở thành sách giáo khoa cho môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám năm nay."Nghe vậy, Delwyn than thở: "Cầu mong rằng ổng thực sự có bản lãnh như trong tự truyện ổng viết."Fergal gật gù đồng ý: "Phải, mong ổng thực sự có gì đó để dạy cho chúng ta.""Một Quirell là quá đủ." Casandra cười trừ nhớ lại năm học trước của mình với phòng học đầy mùi tỏi."Em có linh cảm là năm nay mọi người phải tự học môn này." Ivory hững hờ nói ra suy nghĩ của mình.Ba người không hẹn mà cùng nhớ đến nụ cười tỏa nắng khờ khạo của Lockhart trên trang nhất Nhật báo tiên tri hôm bữa, đồng loạt thở dài, có vẻ lại là một năm học khó khăn rồi đây.Dùng xong bữa, Fergal như một người anh cả chăm lo cho đàn em nhỏ, hì hục dọn dẹp, còn ba người con gái thì thảnh thơi nằm nghỉ.Ivory dựa vào thân cây già cỗi, hững hờ ngắm nhìn khoảng trời bao la bát ngát, không ai trong cả ba biết em đang suy nghĩ điều gì. Nhìn Ivory như vậy, Casandra mới thấm nỗi lo của hai anh em nhà Wright, Ivory như kẻ đứng ngoài thế giới này, hờ hững với mọi thứ, dường như không điều gì có thể khiến em thực sự hứng thú và để tâm, tất cả những gì Casandra thấy trong Ivory chỉ là ngọn lửa hận thù âm ỉ, những người như em rất dễ sa lầy vào Nghệ thuật Hắc ám, lo lắng là không thừa.Còn đang tận hưởng không gian tĩnh lặng, yên bình hiếm thấy thì chợt một giọng cậu trai thô lỗ vang vọng khắp sân trường: "Mọi người sắp hàng mau lên! Harry Potter đang phát ảnh có chữ ký đấy." Fergal lo lắng nhìn sang Ivory, hiếm khi anh mới được thấy em thả lỏng tinh thần như vậy, thế nhưng thật khó để khoảng khắc ấy kéo dài, anh thấy Ivory nghiêng đầu dõi theo nơi vừa phát ra thanh âm hoặc bởi vì có tên Chúa cứu thế nên em mới nhìn sang, nhưng cũng chỉ là nhìn thôi, không tức giận vì bị phá bĩnh lúc nghỉ ngơi hay gì cả."Draco Malfoy? Thằng nhóc này luôn thế, luôn thích kiếm chuyện với bộ ba nhà Gryffindor." Delwyn chặc lưỡi nói khi thấy thằng nhóc tóc vàng chóe đang gây sự bên kia.Liếc mắt thấy Hermione ở đó, Ivory lập tức có tinh thần, chồm dậy không quên xách theo balo của mình mà chạy sang, trước khi đi còn nói vọng lại với anh chị mình: "Em đi đây."Casandra ở một bên, yên lặng trông thấy tất cả, khẽ cười, hóa ra vẫn có mỏ neo mà.Fergal thở dài nhìn theo bóng lưng em, rồi lại ngó sang Delwyn và Casandra, hỏi: "Đi chứ?""Đi. Dù gì cũng phải quan tâm phù thùy nhỏ nhà mình chứ." Casandra ẩn ý nhìn về phía thiếu gia nhà Malfoy với Fergal."Ganh tức? Ganh tức cái gì? Tao đâu cần có cái thẹo giữa trán? Xin cảm ơn à. Tao không nghĩ là phải chẻ cái đầu mình ra để tự làm cho mình đặc biệt." Vừa đến, cả bốn người đã nghe thấy những lời cao ngạo từ Draco. Theo đó là sự đáp trả đầy tức giận của cậu bạn Ron: "Mày ăn ốc sên đi, Malfoy.""Chà, cậu Weasley, tôi nhớ là không được tấn công bạn học của mình trong trường mà nhỉ?" Fergal bất chợt lên tiếng, ngăn chặn mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng tồi tệ hơn.Casandra bất chợt xen vào: "Thật may vì chúng tôi không phải là Huynh trưởng, nếu không thì có vẻ điểm Nhà Gryffindor lại phải bớt đi chút ít vì hành động lỗ mãng của cậu rồi." Ivory đánh giá, Casandra nói chuyện cũng không bớt cà chớn hơn Draco là bao nhiêu, lẽ nào phù thủy thuần chủng đều ăn nói kiểu vậy à? Hiển nhiên là Ivory đã tự loại mình ra khỏi danh sách các phù thủy thuần chủng trong trường hợp này."Cậu Malfoy, tôi không nghĩ cậu lại quan tâm chuyện riêng của người khác vậy đó? Lẽ nào cha cậu không dạy cậu không nên tọc mạch chuyện riêng của người khác sao?" Bất chợt Casandra lại chuyển hướng sang Draco đang dương dương tự đắc vì có chỗ chống lưng cho hành động của mình."Chị!?" Draco tức giận nhìn sang.Em liếc thấy Lockhart đang đi tới từ xa, còn chưa kịp nói gì thì đã bị Hermione túm lại, cả hai nhìn nhau chưa kịp nói gì. Thầy Lockhart đã đến, tấm áo chùng màu ngọc lam bay phất phơ sau lưng: "Chuyện gì thế? Có chuyện gì thế? Ai đang phân phát ảnh có chữ ký hả?" Vừa nói, thầy vừa quàng tay qua vai Harry, và thầy lại tiếp tục nói với cái giọng vui vẻ như sấm rền của thầy: "Lẽ ra tôi chẳng cần phải hỏi làm gì! Harry, chúng ta lại gặp nhau!"Ivory thấy mặt Harry đỏ lên vì ngượng, anh chị nhà mình thì sửng sốt vì đây là ông thầy sẽ dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám sắp tới của mình. Draco thì bỏ lại một câu: "Ba tôi sẽ biết chuyện này!" rồi lỉnh vào đám người bỏ đi cùng đồng bọn của mình với sự bực tức.Ông thầy Lockhart thì tươi cười, nói với cậu nhóc cầm máy ảnh: "Chụp đi, cậu Creevey. Hình có cả hai người thì không gì đẹp bằng, và cả hai chúng tôi sẽ ký tên vào ảnh cho em."Chuyện sau đó em không quan tâm lắm, bàng quan chứng kiến tất cả, Hermione bên cạnh thì dường như không quan tâm đến bạn mình lắm, chăm chăm nhìn vào Fergal, phù thủy sinh nhà Slytherin hôm bữa khi không nói lời cảm ơn với mình. Hermione rất muốn hỏi Fergal, hôm đó tại sao lại nói lời cảm ơn với mình, sự thắc mắc này mãi cũng chưa được giải đáp.Nhưng còn chưa kịp hỏi thành câu, thì chuông báo hiệu buổi học chiều bắt đầu đã reo lên, Ivory đành chào tạm biệt chị rồi vội vã chạy tới lớp. "Gặp lại chị sau, chị Hermione!"Nghe chị Delwyn bảo, giờ học của giáo sư McGonagall luôn luôn căng thẳng vô cùng, giáo sư cũng khá nghiêm khắc, nên em cần phải chạy đến lớp cho kịp giờ.Hermione nhìn theo bóng lưng rời đi một cách vội vã của Ivory, vẫy tay gọi với theo: "Chút nữa gặp." Rồi cũng đi hòa theo dòng người đến lớp của mình.