[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?

Chương 3. Kết hôn



Chương 3

[ Hay là chị bay lên vai em ngồi đi.] Cô nhắn.

Thế lực trong game của chị là ma pháp. Thạch Thảo bay lên vai cô ngồi. Một tiểu hồ ly ở dạng người.

Thạch Thảo thả tin nhắn thoại: "Em chê chị tạ hả?" Thảo Nghi còn nghe được tiếng chị cười khẽ. Sao chị lại đáng yêu tới như vậy được chứ. Cô cười.

Sông này cũng không khó để qua được, đôi khi Thạch Thảo cũng thả vài chiêu tiếp ứng cho Thảo Nghi. Hai người đánh một lúc cũng qua dù rằng tốn máu và năng lượng hơn Nghi nghĩ, thậm chí cô cũng hư vài món trang bị. Nhưng bù lại, Thảo Nghi được người đẹp ngồi trên vai, cũng không lỗ gì cả, thậm chí còn lời. Khi cô đánh xong, nhân vật của chị vẫn ngồi trên vai nhân vật của cô. Cô đưa chị qua sông, lại tiếp tục hỗ trợ chị tìm trang bị trong hang.

Xong xuôi, Thảo Nghi còn muốn chơi cùng Thạch Thảo, chủ yếu để có thể nghe giọng chị nhưng chị lại cảm ơn và thoát game, cô cũng không luyến tiếc gì nữa mà thoát.

Cô nhấn vào khung chat của chị, có lẽ nên rủ chị lần sau chơi tiếp, khi cô còn đang do dự mãi không thôi thì chị lại gửi một ảnh qua, là ảnh nhân vật tiểu hồ ly thay trang phục mới, bộ kimono ngắn màu đỏ hở hai bả vai có kèm hiệu ứng hoa anh đào rơi xung quanh.

[ Em nhìn nè, chị chế tạo được bộ này rồi. ]

[ Từ nguyên liệu ở sông Đào Thạch Nham hả chị? ]

[ Đúng đúng. ]

[ Em có thể hỏi chị một câu được không? ]

Chị im lặng một lúc lâu, không có trả lời cô.

[ Không có gì riêng tư đâu chị, em chỉ hỏi về game thôi. ] Cô vội vã nhắn thêm, sợ chị hiểu lầm.

[ Hả? Chị mới nghe điện thoại chút thôi. Em hỏi đi. ]

[ Ừm. Sao cấp thuộc tính của chị tới 30 mà cấp kĩ năng chỉ có 6 thôi vậy...]

[ Chị lên cấp kĩ năng làm gì, chị thấy không cần thiết. ]

Rồi sao chị chiến đấu?

[ Chị không lên cấp kĩ năng để giao chiến hả chị? ]

[ Không cần đâu, chị chỉ làm nhiệm vụ để kiếm trang phục và xây thành phố thôi. ]

[ Em xem nè, trang phục chị đẹp lắm. ]

Thạch Thảo gửi ảnh qua, khoe quá trời đồ. Thảo Nghi tạm thời không biết nói gì, cách chơi game của chị thật lạ...

Thạch Thảo tiếp tục gửi tin nhắn.

[ Nhưng mà có một số nguyên liệu cần phải giao chiến mới có được. ]

[ Trước chị được một anh trong kia hay kéo đi đánh mấy cái ải dễ để kiếm mà giờ ổng chán rồi, không đưa chị đi nữa. ]

[ Ổng để thời gian đi giao chiến chỗ cấp cao hơn. ]

Em đoán là anh ta có ý định với chị đó, cô nghĩ nhưng không nói.

Cô đánh liều nhắn: [ Vậy để em hỗ trợ chị được không. Cấp em cũng không cao, đi cùng chị cũng thích hợp. ]

[ Chị còn sợ là mong mà không được. ] Chị gửi một biểu tượng hôn.

[ Ừm. ]

[ Em chơi bao lâu rồi? ]

[Dạ, 2 tuần. ]

[ Gì??? ]

Cô không hiểu sao chị ngạc nhiên.

[ Mới 2 tuần sao em có thể chơi được như vậy? Em pro thật đó. ]

[ Ừm, em đọc hướng dẫn kĩ, trên mạng cũng có mấy bài chỉ. ] Thật ra là cô xem video chỉ cách chơi, game này không nổi ở Việt Nam nhưng trái lại ở nước ngoài khá nổi, cô tìm những video hướng dẫn bằng tiếng Anh để xem, video bằng tiếng Việt hầu như không có.

[ Chị thấy hình như mình vừa tóm được một báu vật *biểu tượng cười lớn*. ]

[ Em sẽ gánh chị. ]

[ Bé ngoan. Đừng bỏ chị giữa đường đó. ]

Thảo Nghi vùi mặt vào gối, cười thật sâu. Em sẽ ngoan.

Mặc dù cả hai hẹn nhau như vậy, nhưng gần hai tuần cô và chị cũng chưa chơi chung tiếp. Thỉnh thoảng Thảo Nghi vẫn vào game làm nhiệm vụ, giao chiến, cấp thuộc tính hay kĩ năng lên đều đều. Cô dành thời gian để học mà bên kia, chị cũng bận công việc.

Thảo Nghi vừa tắm xong, cầm khăn lau tóc, nhấn vào story của Thạch Thảo, chị chỉ ghi vỏn vẹn một câu: "Hôm nay buồn thiệt đó."

Cô kéo tìm biểu tượng thương thương, tính thả thương thương cho story này của chị nhưng trượt tay, nhấn vào haha. Thảo Nghi hoảng sợ nhấn thu hồi nhưng quên mất đây là story, cảm xúc thả ở đây không thu hồi được, thành ra cô đã nhấn hai lần haha. Bối rối không biết làm sao, cô đành vội vã nhắn tin giải thích.

[ Em xin lỗi, em trượt tay nhấn vào haha, em tính thu hồi mà quên mất ở đây không thu hồi được nên thành ra nhấn haha hai lần. Em không cố ý. ]

Cô thấp thỏm chờ tin nhắn của Thạch Thảo, sợ rằng chị nghĩ cô tìm cớ để nói chuyện hoặc nghĩ cô đùa giỡn không vui.

Thạch Thảo gửi biểu tượng cười.

[ Không sao, ít ra là do em lỡ tay, chứ bạn chị nó haha cũng không ít đâu. ]

[ Tàn nhẫn, chị up story buồn mà tụi nó lỡ haha. ]

[ Thứ gì không à. ]

Thạch Thảo nhắn liên tục ba tin nhắn. Thảo Nghi mừng rơn mà cô lại không biết nên trả lời thế nào, chỉ nhắn lại một biểu tượng cười, giống biểu tượng cười chị đã gửi, muốn hỏi sao hôm nay chị buồn nhưng lại sợ mình chưa đủ gần gũi để hỏi.

Thạch Thảo không nhắn gì nữa.

[ Chút chị có vào game không? ]

Chị trả lời gần như ngay lập tức.

[ Có nè, hôm nay chị rảnh. Em chơi không? ]

Dạ có, em nguyện ý vì chị.

[ Dạ có, nay em cũng xong hết bài tập rồi. ]

[ Em học năm mấy rồi bé? ]

[ Dạ, đại học năm 4. ]

Em học chung trường với chị đó, cô thầm nghĩ.

[ Hình như em học chung trường với chị? ]

Chị lại nhắn thêm.

[ Chị có vô coi profile của em, trường ĐH X phải không? ]

Có lẽ nụ cười của Thảo Nghi lúc này đã kéo dài tới mang tai, chị vô coi thông tin của mình, chút chú ý nhỏ này thôi cũng đủ cô thỏa mãn rồi.

[ Dạ vâng. ]

[ Em ngành gì? ]

[ Truyền thông đa phương tiện. ]

Theo phép lịch sự, cô nên hỏi lại chị đúng không? Nhưng cô sợ mình nói nhiều quá chị lại thấy phiền, cô biết chị hỏi cô cũng chỉ là duy trì những câu xã giao bình thường. Cô nhập tin nhắn, rồi lại xóa, lại nhập nhưng cuối cùng cô quyết định không hỏi lại. Cô biết chị ngành gì, thậm chí cô còn biết chị vốn dĩ ra trường xong là làm công việc trái ngành. Phía bên kia chị cũng không nhắn gì nữa, có phải mình giỏi nhất là kết thúc cuộc trò chuyện không, sao lại dở tới như vậy chứ. Cô thở dài, đưa tay vò vò tóc.

[ Giờ em vào game, khi nào chị online ở trỏng, chị nhắn em nha. ]

Thạch Thảo thả nút thích tin nhắn này, không nhắn thêm gì nữa.

Thảo Nghi làm nhiệm vụ chừng nửa tiếng, cô thấy chị nhắn tin trong game.

[ Em đang làm gì? ]

[ Em làm nhiệm vụ ngày thôi chị.]

[ Này bạn nhỏ, em có lén cày đêm không? ]

[ Sao chị? ]

[ Em lên level nhanh quá đó, em thiệt sự không cày sao? *biểu tượng ngạc nhiên* ]

[ Dạ không, nếu mình chơi đúng cách, mình lên nhanh lắm chị.]

[ Chỉ chị với. ]

[ Chút em nhắn ở messenger được không, dài quá nhắn ở đây hơi bất tiện. ]

[ Em có thể thả tin nhắn voice. ]

Thảo Nghi sắp xếp lại câu từ, giải thích dễ hiểu nhất cho chị. Thạch Thảo gửi tin nhắn thoại: "Em đang nói ngôn ngữ loài người đó hả? Chị thật sự không hiểu."

Có phải chị đang làm nũng không? Thảo Nghi nghe đi nghe lại câu đó, câu sau chị nói rất nhẹ, hơi ngân một số tiếng, chất giọng trong trẻo, dễ nghe. Nghi đã từng nghe qua giọng chị rồi nhưng sau hai năm khi nghe chị trò chuyện bằng âm thanh thế này, cô cảm giác tai mình hơi nóng. Sau khi nghe thêm tin nhắn thoại tiếp theo cô biết chính xác là chị đang làm nũng: "Thật đó."

Cô nhắn lại: [ Vậy để tới đâu em chỉ tới đó nha. ]

Hôm nay, họ chơi cùng nhau những hai tiếng đồng hồ, chủ yếu làm nhiệm vụ giao chiến, tìm trang bị, tài nguyên. Cấp kĩ năng của chị còn yếu, phần lớn là Nghi đánh trận, Thảo hỗ trợ, may là lần này chị có tiến bộ là không còn tung chiêu nhầm vào đồng đội nữa, có điều mỗi một trận đánh chị đều dành thời gian để thay trang phục, cách chơi đúng kiểu kĩ năng đánh trận có thể kém nhưng đồ nhất định phải đẹp. Chị thả ba tin nhắn thoại: "Bạn nhỏ giỏi quá đi!", "Bạn nhỏ siêu pro!", "Chị giống bình bông đi theo em quá ta ơi."

Thảo Nghi cười lớn. Cô ước là chị cũng sẽ nhắn tin thoại như thế này bên messenger cho mình. Lúc đó, Nghi có thể nghe lại lúc nào mình muốn, còn ở đây, tin nhắn thì thầm không lưu trữ, cũng không lưu về được. Đáng tiếc thật.

[ Em có nghĩ là level cao rồi sẽ bỏ chị lại không? ]

Lúc này đánh trận cũng đã xong, hai nhân vật đứng ở cánh đồng, tương đối rảnh tay nên chị gửi một tin nhắn qua.

[ Em không. ]

[ Thật chứ? ]

[ Dạ. ]

"Em biết mấy người hứa hẹn với chị vậy rồi không? Mấy ổng nhìn cách chị chơi mà nản, bỏ chị lại rồi đó. Mấy ổng còn hỏi cách chơi của chị đỡ không có nổi." Chị thả một tin nhắn thoại, có lẽ dài quá chị lười nhập.

[ Em cũng thấy cách chơi chị lạ. ] Cô nhắn, cô tính nói là cách chơi của chị không hợp với game chiến thuật, nhưng cô cũng không hiểu sao chị lại thích chơi game này như vậy.

[ Đợi một thời gian nữa đi, em sẽ được mở mang tầm mắt. ]

Ồ, thật sao? Thảo Nghi rất mong đợi, cô chờ ngày chị pro lên để gánh lại mình. Và đúng là một thời gian sau đó, cô được mở mang tầm mắt thật nhưng theo một kiểu khác với kiểu cô nghĩ.

[ Chị có muốn ghép đôi với em không? ] Cô thực sự thu hết can đảm của tháng này lại, gửi những dòng tin nhắn đó. Mà lúc này nhân vật game của chị đang ngồi dưới gốc cây, một tiểu hồ ly lười biếng, thậm chí rảnh rỗi chị còn đổi trang phục liên tục. Nhân vật của cô trái lại yên tĩnh hơn, chỉ ngồi cạnh, trang phục cũng đơn giản, phù hợp với thế lực sát thủ, những nhân vật sát thủ nữ trong game đồ họa rất đẹp, sắc bén và nhanh nhẹn.

"Em cơ hội thật đó. Gánh chị hai giờ thôi đòi chị dùng thân báo đáp. Thật khôn lỏi."

Thạch Thảo gửi tin nhắn thoại, giọng điệu nhẹ nhàng đủ để người nghe biết chị đang giỡn nhưng Thảo Nghi cũng sợ mình quá lộ liễu. Dù rằng ghép đôi cùng giới trong game này không có gì lạ, nhìn bảng xếp hạng cô thấy khá nhiều cặp ghép đôi nữ nữ để cùng làm nhiệm vụ, với họ ghép đôi trong đây cũng như ghép đôi chị em. Nhưng cũng có những cặp là ghép đôi kiểu tình cảm mập mờ.

Cô vội vã giải thích: [ Em không có ý đó. Mình ghép đôi thì dễ làm nhiệm vụ hơn, được điểm bonus nhiều. ]

Cô chột dạ, có phải mình giải thích hơi dài dòng không. Người nói dối thường nói nhiều hơn cần thiết.

Thảo Nghi bổ sung thêm: [ Mình không ghép cũng không sao. ]

"Chưa gì đã bỏ cuộc rồi. Chị ghép đôi với em vậy em có trách nhiệm gánh chị lên cao thiệt cao nha!"

Cô nghe đi nghe lại tin nhắn thoại này, cô phát hiện, từ lúc này chị toàn gửi tin nhắn thoại. Thật thích!

Thảo Nghi và Thạch Thảo thật sự đến chỗ tổ chức hôn lễ. Nghi gửi lời cầu hôn, chị nhấn đồng ý, hai nhân vật liền nắm tay nhau đi về lễ đường, xoay người lại hôn nhau, đồ họa rất sinh động, nhân vật của chị thấp hơn nhân vật của cô một chút, nên tiểu hồ ly phải kiễng chân hôn, hiệu ứng bong bóng ngập màn hình, còn có nhiều tinh linh vây quanh.

Nhưng phần thông tin cặp đôi hơi gặp chút vấn đề. Dù rằng game cho phép ghép đôi cùng giới nhưng thông tin cặp đôi vẫn chia thành hai khung nhỏ, bên trái chồng, bên phải vợ. Nếu là nhân vật một nam một nữ, hệ thống tự xếp nhân vật nam qua ô chồng, nhân vật nữ qua ô vợ nhưng với cặp cùng giới thì người chơi tự chọn, cũng không đổi được thành vợ - vợ hay chồng – chồng vì ô thông tin là mặc định.

[ Ai chồng? ] Với những tin nhắn ngắn gọn như thế này, Thạch Thảo nhập tin nhắn.

[ Em không biết. ]

"Chia ra có ảnh hưởng gì tới chức năng nhân vật không? Hay chỉ hiện ở ô thông tin thôi?" Chị thả tin nhắn thoại.

[ Hình như không ảnh hưởng. ]

Mà chắc là không ảnh hưởng thật, chẳng qua là xếp ảnh đại diện hai bên, một bên chồng, một bên vợ. Ảnh đại diện trong game của chị là tấm ảnh giống với ảnh đại diện facebook của chị, tấm chị mặc váy dây, tóc dài quăn phủ bờ vai, xương quai xanh hờ hững lộ, quay mặt mỉm cười, rất quyến rũ. Ảnh đại diện game của cô chỉ đơn giản để hình nhân vật trong game.

[ Vậy thì như nhau mà. ] Nhắn xong, chị xếp nhân vật chị bên cột phải (vợ), nhân vật cô bên cột trái (chồng).

Chị nói: "Cho em làm chồng, em pro như vậy hệt như cột nhà đỡ cái quả tạ là chị vậy."

Thảo Nghi cười, phải nhảy cẫng lên mới thể hiện hết được cô đang vui như thế nào. Cô nằm trên giường lăn qua lăn lại. Hạnh phúc quá đi!

"Chị sẽ là nóc nhà của em." Giọng chị êm ái.

Thạch Thảo nói "bye" với Thảo Nghi rồi chị thoát game. Còn cô nhìn thông tin cặp đôi một hồi lâu, rất lâu tới mức cô nghĩ mình đã nhìn chằm chằm vào đó nửa tiếng đồng hồ. Rồi cô lại nhìn phía dưới ảnh đại diện cặp đôi, ô thông tin giới thiệu cặp đôi vẫn đang để trống. Nghi không dám ghi gì cả, vẫn là để chị ghi thôi. Cô hy vọng chị sẽ ghi vài ba câu đơn giản cũng được.

Ngày hôm nay, Thạch Thảo đã phát cho cô quá nhiều mật ong rồi. Cô ước rằng ở ngoài thực tế cô và chị cũng có thể tiến triển như thế này. Nghi thấy rằng dường như càng tiếp xúc với chị, cô càng trở lên tham lam hơn. Lúc trước bản thân đã nghĩ rằng chỉ cần theo dõi từ xa cuộc sống của Thạch Thảo cũng được, sau đó lại muốn một phần được xuất hiện bên cạnh chị, mà tới lúc này cô lại muốn mình có thể ở bên chị thật nhiều, với tư cách một người bạn cũng được.

Cô thoát game.

Chương trước Chương tiếp
Loading...