(GL-ĐN Gia đình phép thuật) Nguyên phái thứ 3 {tg: Lục Thi}

Chương 53: Ruột cầu vồng



Không chỉ Hoàng Nam mà tất cả đều ngơ mặt với câu trả lời đầy ý vị nọ.

- Là sao chứ?

Hoàng Nam nhíu mày hỏi lại, không tin vào tai mình.

- Ngọc Uyên: ý là vì Hoa Hồng Đen là chị gái Aki nên cậu ấy phải yêu thương chăm chút hơn anh rồi. Phải không Aki?

Hoàng Nam hạ mày, chờ mong cái gật đầu của Aki, nhưng sau đó lại thất vọng tràn trề.

- Tất nhiên là...không rồi!

Aki đơn giản nói, cười đầy thâm tình nhìn Hoa Hồng Đen bên cạnh.

- Lam Nhi: thế cuối cùng là thế nào? 2 người...có phải chị em thật không vậy?

- Hoa Hồng Đen: ừ thì là chị em...vì Aki nhỏ tuổi hơn chị mà.

- Trọng Khiêm rối não: ủa...vậy là sao?

Aki lẫn Hoa Hồng Đen có chút buồn cười nhìn bọn họ, cứ phải để nói thẳng ra thì mới chịu hiểu hay sao?

- Aki: chị ấy là người yêu của tôi. Hiểu rồi chứ?

"..."

- Cái gì?x4

Aki bỏ ánh mắt thất kinh của tất cả, cô chủ yếu tập trung lên người Hoàng Nam, cười gằn nói.

- Vậy nên, anh không cần tốn sức làm gì!

        Địch ý hiện rõ như vậy, không cần nói thêm thì tất cả cũng hiểu chuyện gì trong đó. Ai nấy đều lạc vào trạng thái khó xử, có chút bàng hoàng.

        Đúng lúc này, ở một bên bàn khác có tiếng xung đột lớn, lật ngả cả bàn ăn, thành công thu hút tập trung của mọi người qua đây.

       Aki cũng thu hồi tầm mắt với Hoàng Nam, nhíu mày nhìn kẻ gây chuyện phía bàn khác.

        Một kẻ tóc tai bù xù choàng một áo khoác dài đen bên ngoài, dường như chính người nọ cố tình kiếm chuyện với bàn khách, tới khi bị họ ý kiến lại thì hắn ta hẳn tay lật đổ cả bàn ăn, còn bóp cổ vị khách nam vừa chửi mắng mình.

- Tên này nhìn kì lạ quá...có khi nào...?

       Hoa Hồng Đen nói nhỏ bên tai Aki, 2 người hiểu ý trao đổi ánh mắt với nhau. Cùng lúc bắn tia phép thuật vào hắn ta đồng thời khiến hắn ta buông tay, nhờ vậy mà người khách cũng được cứu một mạng.

Kẻ nọ nhanh chóng nhìn thẳng vào 2 người, đôi mắt trong tối ánh lên sắc đỏ nguy hiểm, hắn ta dường như không bất ngờ vì đòn tấn công vừa rồi mà còn hứng thú nở nụ cười mãn nguyện.

- Không ổn, là hắn ta tới tìm chúng ta!

Aki căng thẳng kéo Hoa Hồng Đen lại gần mình hơn, hết sức đề phòng kẻ nọ.

- Hoa Hồng Đen: làm sao bây giờ, có con người ở đây!

Aki nhìn quanh, cuối cùng quyết định cùng Hoa Hồng Đen chào tạm biệt nhóm người Ngọc Uyên ra về trước rồi chậm rãi bước ra ngoài, cố ý dẫn dụ kẻ nọ ra một nơi vắng vẻ. Người nọ dường như cũng có ý này, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm 2 người, thấy họ di chuyển hắn ta cũng đi theo.

.....

Cả 3 ra một khoảng đất trống, đứng đối diện nhau, chẳng ai yếu thế hơn ai, đều trong trạng thái sẵn sàng bất cứ khi nào.

- Nhìn bộ dạng này...chắc là tên có năng lực biến đổi hoặc là tên hình bóng...

        Hoa Hồng Đen nhỏ giọng phân tích cùng Aki.

- Không ngờ, chỉ một thời gian ngắn mà bọn chúng đã có thể biến thành bộ dạng như con người rồi.

Aki thận trọng gật đầu nói, mắt liếc nhìn tín hiệu trong đồng hồ đang dao động không nhẹ, chứng tỏ năng lực của tên đột biến này khá mạnh. Không nhịn được mà nuốt xuống ngụm khí lạnh. Lúc nãy có lẽ bị nhóm người Ngọc Uyên khiến cô tập trung quá mức nên không để ý đến điều này, không cảm nhận được có kẻ khác tới gần.

- Giao con nhỏ đó ra đây thì ta sẽ tha cho ngươi con đường sống.

Giọng nói trầm bỗng lẫn lộn không phân biệt được nam hay nữ, kẻ nọ chỉ vào Hoa Hồng Đen, tà ác lên tiếng.

- Thì ra là nôn nóng muốn tìm chị ấy nên mới không kiêng kị lộ mặt giữa nơi đông người như vậy. Ngươi xem thường chúng ta quá rồi.

Aki cao ngạo đáp trả, đồng thời bước lên một bước che lại Hoa Hồng Đen phía sau, ý chí chiến đấu dâng cao thêm một bậc. Chủ động muốn che mắt hắn ta để Hoa Hồng Đen lén lút liên lạc người tới giúp.

- Thế ngươi nghĩ chỉ bằng 2 người các ngươi có thể đấu lại với ta sao?

Tên đột biến khinh miệt nói, một tay khởi động bắn qua đây một tia phép thuật.

Aki nhanh lẹ ôm Hoa Hồng Đen né qua một bên, không quên bắn trả.

- Chị không sao chứ?

Aki nhỏ giọng quan tâm người trong lòng, Hoa Hồng Đen biết rõ tình hình hiện tại đang nguy hiểm tới cỡ nào nên cũng không dám làm gì dư thừa, thận trọng gật đầu.

- Hoa Hồng Đen: Chị đã gọi mọi người rồi, cố gắng kéo dài thêm chút nữa đi, em cũng đừng chọc điên hắn ta, chúng ta không biết được mấy tên đột biến còn lại có đang ở gần đây không...

- Aki nhẹ giọng nói: Tôi biết rồi! Chị ở đây chờ mọi người, tôi lên cầm chân hắn ta!

Hoa Hồng Đen vội bắt lại tay người nọ, nghiêm túc nói: Cùng lên đi, chúng ta đã nói trước đó rồi mà!

        Aki khó xử nhìn nàng, dằn co một lúc cuối cùng cũng bất đắc dĩ gật đầu.

- Cẩn thận đó, có gì phải chạy ngay, biết chưa?

        Aki không yên tâm, dặn dò.

- Chị biết mà, yên tâm đi. Mà cho dù có vậy thì chị cũng kéo em theo chứ không có để em ở lại một mình đâu.

       Hoa Hồng Đen nửa đùa nửa thật nói, không quên búng nhẹ trán người nọ trêu chọc.

- Thật tình...

        Bị coppy trắng trợn như vậy, Aki cũng chỉ biết thở dài cười trừ...

......

Giao đấu vài hiệp, có thể thấy rõ kẻ nọ có 2 phương thức chiến đấu khác nhau, nhất thời chưa được đồng điệu, có lẽ việc biến đổi thành hình dạng hiện tại chưa được bao lâu nên cử động không nhịp nhàng cho lắm, vì vậy tạm thời Aki và Hoa Hồng Đen có thể cầm cự được một lúc.

- Xem ra đây là tên 'Hình bóng' rồi nhỉ?

Aki nhỏ giọng nói sau khi né tránh được một chiêu của người nọ.

- Ừm...có lẽ hắn ta vẫn chưa điều khiển được hoàn toàn cơ thể mới, chúng ta nên nhân cơ hội này diệt trừ luôn không?

Hoa Hồng Đen tinh ý nêu ý kiến, Aki lại chần chừ chưa ra quyết định vì e sợ còn những tên khác chưa xuất hiện mà đang nấp ở đâu đó chờ thời cơ dù cho đồng hồ không định vị được chút năng lượng khác lạ nào.

- Tại sao hắn ta lại ra mặt lúc này? Chắc không chỉ vì vừa biến đổi được hình dạng nên liền tự tin mà tới bắt chị đó chứ?

Hoa Hồng Đen nói lên suy nghĩ của bản thân cũng như người yêu.

- Hôm nay chị có xem dự báo thời tiết chưa?

- Ý quên, vốn lúc sáng chị tính đi ra ngoài mua báo nhưng mẹ Hoàng Lan lại rủ đi siêu thị nên nhất thời quên mất chuyện này.

Hoa Hồng Đen lúc đầu khó hiểu với câu hỏi không liên quan lắm tới tình hình hiện tại của Aki, nhưng sau đó liền sáng tỏ hiểu ý cô, nàng thất kinh mà bật thốt.

- Có khi nào...? Chẳng lẽ đã tới ngày đó rồi sao? Nên bọn chúng mới gấp gáp như vậy lộ mặt?

- Có lẽ khả năng cao là vậy rồi...

Aki trầm trọng gật đầu, vừa nghĩ đến chuyện Hoa Hồng Đen bị bắt làm vật tế thì cả người liền khó chịu, nóng nảy hẳn ra, bước lên một bước bắn tia phép thuật vào tên 'Hình bóng'.

.....

- Một lũ cứng đầu!

Tên đột biến cũng tăng thêm lực, từng tia phép mạnh mẽ áp chế Hoa Hồng Đen và Aki. Hắn ta cười khẩy với kế hoạch to lớn ban đầu của mình.

- Chống chọi cũng vô ích, thời khắc Nguyệt Thực sẽ là ngày mà các ngươi phải chịu khuất phục trước 'ngài' ấy và chúng ta. Hoa Hồng Đen, Ngươi cuối cùng cũng sẽ trở thành vật tế để chứa đựng ruột cầu vồng cho ngài ấy hấp thụ mà thôi, haha!

- Cái gì, ruột cầu vồng?

Cả Aki lẫn Hoa Hồng Đen thất kinh mà nói lớn, bọn họ dường như là không nghĩ tới chuyện này từ lâu. Không ngờ lần chuẩn bị này của nhóm đột biến gen đến TGLN lại liên quan đến ruột cầu vồng, một thứ sức mạnh quý hiếm mà dường như chỉ có trong truyền thuyết.

Đúng lúc này ông Baram, Mây và Bắp Cải kịp thời xuất hiện, trợ giúp 2 người.

Vốn tên đột biến còn muốn tách lẻ Aki và Hoa Hồng Đen để dễ dàng bắt người nhưng hắn ta lại không ngờ bọn họ lại có thực lực gần như ngang cơ mình, vì vậy không thể nhanh gọn giải quyết được , còn để dư giả thời gian cho 2 người kêu đồng minh, nếu như đổi lại Hoa Hồng Đen đi với một người khác thì sẽ tốt việc rồi, đây có lẽ là sơ xuất mà tên đột biến không nghĩ tới. Hắn ta cắn răng không đành lòng đi trước, tính cách khác với đồng bọn của mình.

        Sau khi tên đột biến rời đi, nhóm Aki cũng trở về nhà ngay sau đó, vừa về tới thì đã có vợ chồng Pungun, Chini chờ sẵn ở phòng trà.

- Pungun: sao rồi, có bắt được hắn ta không?

- Mây: hắn ta chạy rồi, chắc thấy bên ta đông quá nên sợ đi.

- Ông Baram: ở nhà có chuyện gì không? Mấy tên khác có tới đây không?

- Chini: không có thưa ba!

- vậy là tốt rồi.

        Ông Baram nói rồi nhìn sang Hoa Hồng Đen và Aki, quan tâm dặn dò: Tôi nghĩ từ giờ mọi người nên ở nhà đừng ra ngoài riêng nữa, chúng ta không biết bọn chúng sẽ nhân cơ hội đánh lén lúc nào đâu.

Hoa Hồng Đen và Aki nhìn nhau rồi cùng lúc gật đầu đáp lại.

- Hoa Hồng Đen: lúc nãy tên đột biến có nhắc đến ruột cầu vồng, có khi nào bọn chúng đã biết cách tìm thứ đó rồi không?

- Mây: có thể lắm bởi vì chúng tôi cũng vừa nhận được một tin tức khá quan trọng.

- Aki: tin gì?

- Mây: nơi chứa đựng ruột cầu vòng và bí mật thật sự về nó!

Mây đơn giản nói lại thông tin mà mình vừa nhận được, ông Baram nghe xong thì cũng gấp gáp hối húc tất cả mau đi tìm

- Mây: khoan đã anh, chúng ta chỉ biết Ruột cầu vồng thường sẽ tự mình tái tạo ở những không gian hẹp, sâu và kín đáo, ít ánh sáng mặt trời và nhiệt độ ẩm. Chứ có biết rõ vị trí cụ thể đâu. Phải tìm hiểu những nơi như vậy ở TGLN đã.

- Ông Baram: vậy thì tất cả mau đi tìm tài liệu kiếm những chỗ đó.

         Dù trời đã tối khuya nhưng ông Baram vẫn khí thế hừng hực yêu cầu mọi người. Vì là chuyện quan trọng nên cũng không có ai dám từ chối, nhanh chóng lao đầu vào những quyển sách có sẵn ở nhà.

......

Cả buổi tối không ngủ, tất cả đúc kết được vài ngọn núi phù hợp với những điều kiện mà Ruột cầu vồng có thể xuất hiện. Đến hôm sau, cả gia đình chia nhau mà đi tìm từng nơi một. Vợ chồng Chini, Pungun, ông Baram một nơi, Bắp Cải và Mây một nơi, Aki và Hoa Hồng Đen một nơi.

         Cho đến chiều tối ngày hôm đó cũng không thu được cái quả nào, tất cả mệt mỏi về nhà.

- Bắp Cải gần như tuyệt vọng nói:  ngày Nguyệt Thực đang đến dần, mà bây giờ chúng ta không rõ ràng vị trí cụ thể tìm Ruột cầu vồng, vũ khí thì chưa xong. Phải làm sao bây giờ?

- Pungun: đúng đó, cứ đâm đầu đi tìm vậy hoài cũng không phải là cách hay đâu.

- Mây: chứ bây giờ phải làm sao, chúng ta chỉ biết những nơi không gian hẹp, sâu và kín đáo, ít ánh sáng mặt trời và ẩm ướt thì ruột cầu vồng mới xuất hiện, mà TGLN đầy rẫy những nơi như vậy, đâu thể nào tìm được hết trong một lần.

- Chini: để con đi ra nhà sách tìm thêm thông tin.

- Hoa Hồng Đen: để tôi đi với chị!

2 người chủ động đi ra ngoài, nhóm người còn lại nhìn nhau thở dài bất lực, cũng nhanh chóng đứng lên ra ngoài cùng.

Aki ngay lúc xuống lầu thì gặp được nhóm bạn Hoàng Lan đến chơi, thiếu đi Suri trông cả nhóm có chút trống vắng, Aki cũng man mác buồn rầu thay cho bọn nhỏ.

- Thái Hồ: Ủa chị Aki, chị tính đi đâu vậy?

- Aki: chị tính đi ra nhà sách, mấy đứa ở lại chơi vui vẻ.

- Ngọc Vân: thật tình, lần nào gặp chị cũng thấy chị ôm đầu vào sách hết trơn.

- Hoàng Lan: đúng rồi đó, em nghe chị Hoa Hồng Đen nói bình thường chị không ở trong phòng nghiên cứu gì đó thì cũng ra phòng khách ngồi đọc sách uống trà. Vậy mà không biết buồn chán.

- Aki sờ mũi xấu hổ: ờ thì...chị cũng quen rồi...

- Thu Hà: hay nay chị đi chơi với tụi em một bữa thư giãn đầu óc đi, lâu rồi mình không đi chơi với nhau rồi đó.

- Ngọc Vân: vắng Suri đã buồn, giờ ngay cả chị cũng nghỉ ở quán Chibi, không ai chơi với tụi em hết trơn.

Nhìn vẻ mặt người nào người nấy sắp xệ đến cả chân, Aki có chút buồn cười, nghĩ lại đúng là dạo này cô ít gặp bọn nhỏ hơn hẳn, vậy ra hôm nay cũng nên ngồi lại ôn chuyện đi chứ hả?

- Aki: Được rồi, vậy hôm nay chị dẫn mấy đứa đi xã stress một bữa được không?

Ngay lập tức kéo lại nụ cười tươi tắn trên môi tất cả.

- Thái Hồ: hay mình ra quán Chibi ăn đi mọi người, lâu rồi không đến đó.

- Hoàng Lan: được đó, sẵn ôn lại kĩ niệm luôn. Hehe

- Aki: Vậy mình đi!

Chương trước Chương tiếp
Loading...