(GL-ĐN Gia đình phép thuật) Nguyên phái thứ 3 {tg: Lục Thi}

Chương 2: Nhiệm vụ mới



       Đặt chân xuống mặt đất ghồ ghề, ánh nắng nhè nhẹ len lõi qua mái tóc đen tô điểm bởi vài lọn tóc vàng kim, Aki đưa tay che đi ánh sáng mạnh mẽ chiếu qua mắt, nhìn xuyên qua kẻ hở ngưng thần cảm thụ thứ ánh sáng chói mắt ấm áp đến thoải mái.

        Mọi thứ ở đây, một cái cây hay một ngôi nhà đều hết sức mới lạ đối với Aki, đặc biệt là bầu trời trong xanh, sáng sủa, hoàn toàn khác biệt với khung cảnh âm u, lờ mờ ở thế giới của cô. Đúng là một nơi gây ấn tượng khá tốt dù chỉ mới đến đây vài giờ đồng hồ.

        Aki đi đi lại lại một vòng lớn, bắt gặp được khá nhiều người, đi riêng lẻ cũng có mà đi theo từng nhóm nhỏ cũng có, cách ăn mặc, tuổi tác, dáng vẻ điều là mang sự riêng biệt rõ ràng. Nhưng hình như, bọn họ đã phát hiện kì lạ gì trên người cô chăng, tại sao từ lúc đến đây, ai nấy đi ngang qua đều nhìn chằm chằm vào cô hết vậy?

        Sau khi suy nghĩ cẩn thận, có lẽ là do y phục khác biệt cùng với chiếc mặt nạ đen của bản thân. Aki quyết định dùng phép thuật biến đổi một chút theo kiểu cách của những người nơi đây. Giây tiếp theo, bộ đồ đặc trưng của Aki được thay thế bởi một chiếc áo thun trắng cổ cao, mặc cùng chiếc quần jean ôm, bên ngoài phủ thêm một chiếc áo khoác đen mỏng có nón, dài tới đầu gối, tay áo dài tiện lợi để che đi đồng hồ trên tay.

        Đây có lẽ là kiểu cách đơn giản nhất ở đây, Aki sờ lên chiếc mặt nạ, do dự một hồi vẫn là quyết định đeo tiếp, cô bèn đội lên nón, kéo thấp một chút để không quá lộ ra mặt nạ.

        Cảm thấy đã ổn, Aki tiếp tục xuôi theo dòng người, lúc này cô mới để ý, dường như bọn họ từ nãy giờ đều đi về một hướng, tò mò nên Aki cũng lẵng lặng đi theo.

        Đến chỗ tập trung, Aki đứng phía ngoài quan sát, nhìn poster to lớn dựng phía trên sân khấu nhỏ, có lẽ ở đây đang mở một buổi biểu diễn ngoài trời.

        Sau khi người đại diện giới thiệu, Aki mới cảm thán nhìn nhân vật chính của chương trình. Là người của phái Nguyên Lão.

- Không ngờ chỉ mới đi trước mình một lúc thôi mà bọn họ đã có thể thân thiết được người ở đây.

        Aki quyết định ở lại tiếp tục xem thử Ma Baram được giới thiệu nồng nhiệt nọ sẽ làm gì để thu hút con người đây.

.....

- MC: Mời mọi người hưởng thức màn ảo thuật đầu tiên của nhà ảo thuật tài ba Ma Baram. Màn nối dây.

Ông Baram bắt đầu cắt sợi dây dài thành nhiều mảnh nhỏ, cuối cùng thì gom tất cả lại trong tay, miệng niệm chú nối lại như lúc ban đầu. Nhưng khi mở tay ra lần nữa thì vẫn là những mảnh cắt nhỏ lúc nãy, màn biểu diễn thất bại khiến cho khán giả bên dưới đài bắt đầu khó chịu, nghị luận xôn xao.

Không phải câu chú có vấn đề, mà là bị ngoại lực cản trở, Aki nhíu mày nhìn những người có mặt ở đây, cuối cùng nhìn thấy được 2 kẻ khả nghi, 1 nam 1 nữ, đang rất thả dạ cười cợt vì màn biểu diễn thất bại. Cô đưa tay đeo đồng hồ hướng bọn họ kiểm tra tín hiệu phép thuật, môi khẽ cong. Thì ra là phái Ma Nữ. Bọn họ chạm mặt cũng nhanh quá nhỉ.

Màn biểu diễn đầu tiên kết thúc thất bại, MC duyên dáng cố gắng lôi kéo khán giả hướng tới màn biểu diễn tiếp theo. Ông Baram lấy chiếc mũ trên đầu xuống, bắt đầu niệm phép biến ra một chú chim bồ câu bay ra từ mũ.

Tất nhiên, 2 người kia sẽ không để yên tiếp tục phá đám, người nữ lập tức niệm phép vô nhẫn bắn tia phép thuật đen vào chiếc mũ. Aki cũng nhanh tay bắn lên một tia phép thuật cản lại đòn phá đám vừa rồi.

- Aki cười lạnh: Để xem, thực lực của các người tới đâu!

....

       Màn biểu diễn thành công, ông Baram và mọi người thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu thích thú vỗ tay cổ vũ. Còn 2 người kia thì lại kinh ngạc khó hiểu.

- Ủa sao phép thuật của chị không có tác dụng gì hết vậy?

       Ma Nam lên tiếng thắc mắc, hắn ta thực lực kém hơn đàn chị nên chỉ đứng nhìn mà không ra tay.

- Kì vậy, rõ ràng là ta đã niệm phép rồi mà. Chẳng lẽ ông ta đã phản kháng lại chúng ta?

       Ma Nữ cũng khá khó hiểu, nhưng rõ ràng sự xuất hiện của bọn họ ở đây, gia đình Baram sẽ không thể nào biết được.

        Baram tiếp tục màn biểu diễn thứ 3, lấy chiếc khăn mùi xoa cuộn tròn lại, niệm phép biến ra một cành hoa từ đó.

         Ma Nữ tiếp tục bắn tia phép thuật phá đám, Aki cũng liền vui vẻ ngăn cản. Cô khoanh tay thích thú nhìn dáng vẻ quẩn bách của 2 người nọ.

- Ma Nữ căng thẳng, tức giận nói: Charu, mày nhìn thử coi kẻ nào đang phá lại chúng ta.

- Hả, là sao? Ý chị là ngoài chúng ta, còn có nhà phép thuật nào khác xuất hiện nữa sao?

        Kẻ tên Charu kinh ngạc bởi lời suy luận của mình vừa rồi, bởi vì cả gia đình Baram đều ngồi ở hàng ghế đầu, không hề phát hiện điều dị thường, hắn ta nhanh chóng liếc mắt tìm kiếm người đáng ngờ.

         Aki biết họ đang tìm kiếm người cản trở, vội kéo thấp nón, cuối thấp đầu muốn lùi dần ra ngoài. Dù sao, hiện tại vẫn là không nên lộ diện thì hơn.

         Dù là thực lực thấp kém, nhưng với độ nhiều chuyện và lẹ mắt, Charu rất nhanh liền phát hiện người che kín mặt khả nghi, hắn ta báo cho Ma Nữ, cả 2 liền đuổi theo người nọ.

.....

        Aki ra khỏi khu phố, quẹo đại vào một đường hẻm, cố tình lẫn tránh nhưng 2 kẻ phiền phức kia vẫn quyết tâm đuổi tới cùng.

- Tên kia, đứng lại.

        Charu mất kiên nhẫn, lớn tiếng. Thấy người nọ vẫn không có ý định ngừng lại, hắn ta liền bắn ra tia phép thuật nhưng không có tác dụng, Aki hoàn toàn miễn nhiễm. Lúc này, Ma Nữ cũng tấn công, lần này thì Aki cũng chịu ngừng lại, xoay người né tránh, nón cũng theo đó mà rớt xuống, lộ ra mái tóc hai lai giống như đặc trưng của nhà phép thuật, theo gió mà bay tán loạn, Aki ngẩng cao đầu nhìn bọn họ thông qua chiếc mặt nạ của mình.

Không có dây chuyền lẫn nhẫn phép thuật. Ý nghĩ đầu tiên của Hoa Hồng Đen nàng chính là nghĩ Aki là những nhà phép thuật đột biến.

- Ma Nữ mặt đề phòng: Ngươi là ai, tại sao lại cản trở chúng ta?

         Aki không trả lời, khoé môi khẽ nhếch lên cười nhạt, trêu ngươi bọn họ.

        Charu nhát gan nấp sau lưng Ma Nữ, dựa hơi đàn chị hung hăng nói lớn: Ngươi còn không khai thì đừng trách bọn ta không khách sáo.

        Aki cho Charu cái liếc mắt cảnh cáo khiến hắn ta lập tức im miệng. Cô nhìn sang Ma Nữ, ánh mắt ý vị, phái Ma Nữ xem như cũng chứa được vài người có tư sắc.

- Muốn biết tên người khác thì trước tiên phải giới thiệu bản thân. Nguyên tắc đơn giản như vậy các người không biết sao?

        Dứt câu, Aki liền đã dịch chuyển đến trước mặt Ma Nữ, nở nụ cười tạo nên sức ép tinh thần lên 2 người nọ.

        Nhận ra được chênh lệch thực lực 2 bên, 2 người nhất thời biết điều không dám ra vẻ hùng hồn như lúc đầu, e sợ lùi lại một nhịp chân.

- Xem ra cả 2 phái cũng rất chịu chơi, cử người cũng rất có thực lực xuống đây. Nhìn vào vũ khí tuỳ thân của các người, chắc cũng phải từ cấp độ 7 trở xuống nhỉ?

- Tên gì?

       Aki được đà tiến tới, ngón trỏ bá đạo nâng cằm Ma Nữ, âm giọng không nhận ra được cảm xúc gì.

- Tôi...Hoa Hồng Đen.

        Ma Nữ đỏ mặt chậm chạp trả lời, có trời mới biết hiện tại bọn họ bị doạ đến mức nào. Chỉ mới liếc mắt nhìn sơ thôi mà đã biết được cấp độ phép thuật của tất cả bọn họ rồi.

       Aki hài lòng buông tay, chuyển mắt sang Charu: Còn ngươi?

- Dạ em là Charu.

       Charu khúm núm cười ngọt ngào trả lời.

         Aki buồn cười nhìn 2 người, cô cũng chỉ tính doạ một chút để cho 2 người bớt ra vẻ hùng hổ như lúc đầu thôi, không ngờ lại thành ra thế này, đúng là một đám nhát gan nhưng lại thích phá phách.

- Yên tâm đi, ta tới đây không phải khiêu chiến hay cản trở các người, chỉ cần không vi phạm vào luật thì muốn pha trò gì thì tuỳ.

       Aki nhẹ giọng, thả ra bầu không khí thoải mái hơn chút cho tất cả.

- Vậy mục đích của ngài tới đây là gì?

       Hoa Hồng Đen nhẹ giọng muốn dò xét, nàng chưa từng gặp người nào bí hiểm như thế này, đã vậy còn không thuộc môn phái nào mình biết. Có lẽ nên báo cáo lại ngay khi rời khỏi.

- Chuyện này thì các người không cần biết, chỉ cần biết hành động của 2 người lẫn gia đình Baram đều sẽ được tôi nắm rõ, nên đừng ngu ngốc mà vi phạm luật cấm. Giờ thì tạm biệt.

- Khoan đã, tôi còn chưa biết danh tính của ngài...

        Hoa Hồng Đen vội nói theo nhưng người đã biến mất.

- Hừ, cái gì mà muốn biết tên người khác thì phải giới thiệu bản thân trước, nói người ta cho lắm rồi tới phiên mình thì im ru. Ngon tới đây lần nữa, tôi liền đấm cho mấy cái bỏ ghét.

        Charu nhảy ra sau lưng Hoa Hồng Đen, mạnh miệng nói.

- Sao lúc nãy không nói, đợi người ta đi rồi mày mới dám lộ mặt. Đúng là...

       Hoa Hồng Đen ghét bỏ, vỗ một cái vào đầu Charu răn đe.

- Charu ôm đầu, ranh ma đáp: Tôi đâu có ngu, lỡ lúc nãy tôi nói cái cô ta bẻ cổ tôi rồi sao.

- Cái thằng ngu ngốc này!!

Chương trước Chương tiếp
Loading...