[Girl × Girl] Hoa Vô Sắc

20. Đối Với Em , Chị Là Gì ?




Kết thúc bữa tiệc , ông bà Austin liền mời cô ở lại nhà tối nay khi thấy bên ngoại bầu trời có bão tuyết . Căn phòng của Charlotte cũng giống như bao ô cửa sổ đối hàng xóm , nó tối om không có một ánh đèn , chỉ lấp ló thân hảnh mờ mờ khuất sau rèm cửa , là Engfa , cô vẫn chưa thể nào vào giấc vì lạ chỗ ngủ , đành đứng bên ô kính nhìn ra ngoài đường tuyết trắng xoá , ánh sáng do đèn đường không thể nào thắp sáng nỗi u buồn bao quanh lấy cơ thể cô độc đó .

Engfa nghĩ về bữa cơm lúc nãy , nghĩ về bao nhiêu tiếng cười mà cô và họ dành cho nhau , nghĩ về sự ấm áp trong không khí căn nhà này , nó đầy ấp những âm thanh rôm rả cười đùa của những người ở đây . Như thế này mới giống gia đình thực thụ , đủ ba , đủ mẹ , đủ bạn bè thật khác với cô quá , mà đúng quá rồi còn gì ? Căn nhà gỗ đó chỉ một mình cô thì làm sao có được sự hạnh phúc đó chứ .

Một mình lẳng lặng ngắm nhìn bao nhiêu hoa tuyết đáp xuống vệ cửa kính , khẽ thở dài không có lý do , những hạt tuyết trắng buốt ngoài kia chắc chỉ còn chờ mình tan đi dưới ánh nắng ban mai mà thôi , rời khỏi đám mây kia vốn chẳng có lựa chọn cho riêng mình , cuộc đời của nó đã định sẵn khi rơi sẽ tan biến theo tiết trời ấm áp , nếu như nó có lựa chọn thì sao ? Nếu nó là một cơn mưa thì sao ? Thì nó sẽ rơi xuống tạo thành mặt hồ trong xanh và mãi mãi ở đó không thể nào biến mất như bản thân nó hiện tại . Nhưng đâu ai có được lựa chọn cho riêng mình đâu , đứa trẻ sinh ra vốn không được lựa chọn mình là ai , giàu nghèo hay bệnh tật . Số phận đã như vậy làm sao có thể thay đổi .

"Suy nghĩ gì sao ? Trời tối lạnh lắm đó " - Charlotte ôm lấy thân hình nhỏ bé đó từ phía sau , Engfa của nàng vốn luôn bé xíu như những cô gái khác mà thôi

"Vu vơ , chị lạ chỗ nên khó ngủ " - cô bật cười rờ lên cánh tay đang ôm lấy eo mình

"Làm sao vu vơ được ? Khuôn mặt này chị nghĩ em tin chị à ? " - tự cằm vào vai người phía trước , nhìn vào hình ảnh phản chiếu trên cửa kính của chị thì làm sao có thể nói dối nàng được đây .

"Liệu em từng nghĩ sau này chúng ta sẽ xa nhau chưa ?"

"Chưa dám nghĩ đến "

"Chuyện yêu em nói thật chị phải dùng hết can đảm của cả cuộc đời chị để đồng ý , có hơi quá đúng không ? Nếu như sau này chúng ta có xa nhau em có buồn hong ?" - nói chuyện với em bằng tone giọng đều đều , cổ họng có hơi run lên khi hỏi em câu này , cô sợ phải nói những lời như vầy lắm , lỡ như nó trở thành hiện thực thì sao ? Tuy là vậy nhưng cô vẫn muốn hỏi em , dù câu trả lời như thế nào đi nữa thì cuộc đời này vẫn còn người làm tia hy vọng để cô sống tiếp , chính là em .

"Làm sao em không buồn ? Chị đã hỏi thì em phải trả lời , yêu từ cái nhìn đầu tiên rất nhanh nhưng lại khó phai lắm chị à , đâu phải muốn quên là quên được , đâu phải nói không buồn là không buồn . Cho dù tương lai có ra sao em vẫn muốn bên chị mãi mãi...đó không phải là lời qua loa đâu , chị là cái gì đó rất quan trọng đối với em , tình cảm không phải ngày một ngày hai , mong chị đừng suy nghĩ quá nhiều . Đừng nghĩ mình chẳng là gì đối với em , lần đầu tiên em biết yêu ai đó và chị là tình đầu cũng như tình cuối , em hứa . Tin không ?" - từng lời nói phải lấy hết sự chân thành từ trong tim mới thốt ra được , Engfa của em hay suy nghĩ lung tung , nàng phải làm gì để cho chị ngừng nghĩ mình không quan trọng đối với nàng bây giờ ?

"Không phải chị suy nghĩ quá nhiều , chỉ là chị sợ mất em . Cũng giống như em , chị cũng yêu em từ lúc em mỉm cười , ngày mai ra sao làm sao chị có thể biết được , bên nhau được ngày nào vui ngày đó , lòng lúc nào cũng chỉ suy diễn lung tung lên chị thật ngốc đúng không ? Làm sao chị lại không tin em , Charlotte em cũng quan trọng đối với chị , ngoài em và Phalo ra chị cũng chẳng còn ai để nói câu này nữa đâu . " - lời nói có phần nghẹn ngào , đúng đó cô chẳng còn ai cả

"Khờ quá , những lời nói này đừng nói lại một lần nào nữa nha không ?" - nàng xoay người Engfa lại , gõ nhẹ vào trán cô một cái .

"Ừm..."

"Mau đi ngủ thôi "

Nghe câu nói của em liền leo lên giường , nằm ôm lấy thân hình của người bên cạnh , mùa tuyết này theo cô nghĩ nó rất vui , hôm nay lại còn cùng gia đình em dùng bữa tối nữa chứ , thật giống với ra mặt nhà bạn gái .

Chương trước Chương tiếp
Loading...