[FUTA] [BHTT] HÔM NAY BẠN ĐÃ ĐỌC ĐƯỢC TRUYỆN HỢP GU CHƯA?

Ngực Có Sữa



Tên truyện: Thiếu Nữ Tiết Sữa

Tác giả: Trà Hảo Manh Manh

Editor chuyển ver: NtnDungg_

Huỳnh Mạn × Vi Diên

Cô × Nàng




Từ khi Vi Diên học sơ nhất, thân thể nàng biến hóa rõ ràng.


Tới lúc Vi Diên học sơ nhị --


Ngực cao ngất ngưỡng, mông vểnh, eo nhỏ thướt tha yêu kiều, đùi thon dài thẳng tắp, mỗi phút đều muốn lấy mạng người.


Ông trời dường như đem tất cả ưu thế đều cho Vi Diên.


Dáng người ma quỷ, khuôn mặt thanh thuần lại mị hoặc, làn da trắng nõn nà dưới ánh mặt trời thu hút mọi ánh mắt, trên người nàng thoang thoảng hương hoa Diên Vĩ.


Mọi người trong trường đều biết Vi Diên là vưu vật. Nhưng vưu vật trong mắt mọi người, tâm tình cực kì buồn bực.


Huỳnh Mạn nhìn bạn gái không ngừng thở dài, không nhịn được hỏi.


"Bảo bối, sao thế?"


Vi Diên ngẩng đầu, đôi mắt ướt sũng như muốn bắt lấy linh hồn cô, muốn nói lại thôi, rốt cuộc không nói được.


Huỳnh Mạn là bạn gái của Vi Diên, cô cao, xinh đẹp, khí chất xuất chúng, trong đám người như hạc trong bầy gà, quanh thân xuất hiện vầng sáng, từ xa nhìn thấy cô tim liền đập nhanh, Vi Diên vẫn còn nhớ rõ.



Huỳnh Mạn cũng vậy.


Lần đầu tiên cô gặp Vi Diên, cô liền luân hãm, hai người ưu tú đứng cùng một chỗ làm cho bọn họ càng thêm sáng chói.



Yêu nhau hai năm, Huỳnh Mạn và Vi Diên chưa làm bước cuối cùng, còn lại cái gì cũng đều làm.



Cho dù như thế, Vi Diên vẫn rất khó mở lời, chẳng lẽ muốn nàng nói.

"Buổi sáng hôm nay em phát hiện bộ ngực của mình chảy ra sữa sao?!"


Liêm sỉ đâu?! Không nói nên lời!


Huỳnh Mạn cũng không biết trong lòng Vi Diên suy nghĩ cái gì, trong đầu cô đều là ánh mắt Vi Diên vừa nhìn cô, giống một con mèo tìm không thấy đường, nức nở muốn cùng cô về nhà...


Cô nhìn chung quanh, hôm nay là thứ sáu, trường học vắng người, huống hồ bọn họ đang ở địa phương hẻo lánh như thế.


Huỳnh Mạn thấy hôm nay Vi Diên buồn bực cho nên kéo nàng đến căn cứ nhỏ.


"Diên Diên..."


Giọng nói của Huỳnh Mạn trầm thấp, nội tâm Vi Diên rung động, vừa ngẩng đầu lên đã bị hôn.



"Huỳnh Mạn...! Chị đợi chút..."


Vi Diên không rõ nàng bị làm sao?


Huỳnh Mạn hôm nay không giống với cô ngày thường, bộ dáng tiêu thư kiêu sa không dính khói lửa nhân gian, bây giờ đang gấp gáp chỉ muốn cùng nàng hoà làm một.


Nàng cũng không phản cảm.


Huỳnh Mạn thân dưới sưng lớn, cùng Vi Diên giữa hai chân dính sát vào nhau, cách vải dệt đều có thể cảm nhận được sự nóng bỏng.


Tay của Huỳnh Mạn theo áo sơmi của Vi Diên từ vạt áo dò xét vào bên trong...


Ngực Vi Diên rất lớn, mặc yếm rộng rãi.



Hôm nay nàng xuyên áo ngực hình nụ hoa, tay truyền đến xúc cảm khi vuốt ve bộ ngực làm Huỳnh Mạn hô hấp trở nên trầm trọng, lực đạo trên tay cũng không còn dịu dàng, làm Vi Diên cảm thấy đau, rên rỉ.


"Nhẹ chút...!Đau..."


Làm sao Huỳnh Mạn dễ dàng bỏ qua cho nàng!


Chậm rãi môi của Huỳnh Mạn cùng Vi Diên tách ra, hôn từ trên môi đến cổ, lại đến xương quai xanh...!

Gậy thịt của Huỳnh Mạn khi cởi cúc áo Vi Diên một khắc liền trướng lớn.


Huỳnh Mạn thuần thục đem nút thắt nội y cởi bỏ, không chạm vào nhũ hoa mà luôn đảo quanh phụ cận nhũ.


Vi Diên hai tay chống trên cỏ, đầu hơi hơi ngửa, môi anh đào khẽ mở, không ngừng hô hấp.



"Chị hút hút đi,...! Em khó chịu..."


Nghe được lời muốn nghe, Huỳnh Mạn câu môi cười, đoạt một bên núm vú mà hút, tay phải không ngừng vuốt ve núm vú hư không.


"Ân...!A...!Thật thoải mái...!A..."


"Bảo bối thoải mái sao? Em thơm quá..."


"Ân...!A...!Dùng sức..."


Cô thấy hương sữa hôm nay nồng đậm đến cực hạn, so với trước kia càng nồng, làm cho cô phấn khởi.


Đột nhiên!


Huỳnh Mạn theo bản năng nuốt nước bọt.



Này...!Đây là sữa?


Cô mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt Vi Diên ý loạn tình mê.


Cô sẽ không hiểu lầm Vi Diên tiết sữa vì mang thai, mỗi ngày bọn họ đều ở cùng một chỗ, không thể mang thai mười tháng?


Vi Diên bất mãn vì hành vi tạm dừng của Huỳnh Mạn, híp mắt nhìn cô.


"Mau hút hút nha!"


Thanh âm ngọt ngào quả thực muốn câu đi linh hồn nhỏ bé của cô. Thật sự là chiếm được bảo bối!


Huỳnh Mạn cúi đầu nghiêm túc từng ngụm từng ngụm mà hút núm vú, vừa thơm vừa ngọt, như trở về hình dáng trẻ mới sinh, chính mình ở trước ngực mẹ dùng sức hút chất dinh dưỡng!

Âm thanh bóng cây lắc lư ma sát tạo ra tiếng vang càng tăng thêm sức mạnh.



Vi Diên thấy hôm nay, cảm giác bị hôn có điều gì khác lạ, có cái gì đó lưu động, cúi đầu nhìn thấy Huỳnh Mạn hút sữa!


"Ân...!Thật sự chảy ra sữa ...!A...!Dùng sức.....! Huỳnh Mạn..."


Nàng ôm chặt đầu Huỳnh Mạn, ưỡn ngực cho chúng nó càng gần sát, tay bao trùm Huỳnh Mạn đang xoa nhũ hoa của mình, bên phải bộ ngực là bàn tay to, cảm nhận được núm vú bắn sữa ướt đầy tay.


"Huỳnh Mạn mau hút hút bên này! Bên này cũng muốn..."


Huỳnh Mạn nghe lời dời trận địa, miệng còn không quên nói.


"Bảo bối, em đang xấu hổ sao?"


Lời cô nói vì ngậm núm vú mà mơ hồ không rõ, Vi Diên nghe hiểu cô đang nói gì, trên mặt nóng nóng.


"Chị có cảm thấy em là quái vật không?...!Ân...!A thật thích..."


Huỳnh Mạn hút đủ, đem Vi Diên ôm vào trong ngực, cúi đầu hôn môi Vi Diên, mơ hồ nói.


"Chị rất cao hứng, đều là bảo bối của chị..."


"Cao hứng? Ân...!Ha a..."


"Về sau, chị ngày ngày được uống sữa, có thể mất hứng sao? Tiểu yêu tinh!"


Khi nói chuyện một tay vuốt ve mông, một tay mò vào váy tìm kiếm...



Tay của Huỳnh Mạn ngựa quen đường cũ cách quần lót vuốt ve hoa huyệt ẩm ướt, cảm nhận được hai cánh hoa như đang triệu hồi cô mau đi vào, cô đợi không kịp, cách quần lót hướng bên trong chen chúc.


Vi Diên làm sao không nhận ra được, rên rỉ.


"Nhẹ chút...!Quần lót...!Đi vào..."


Huỳnh Mạn vùi đầu sau gáy nàng để lại dâu tây, một cái mỗi chỗ như bị nghiện, trên tay còn không ngừng vuốt ve hoa huyệt, quần lót đã sớm ướt đẫm.


"A...!A...!Huỳnh Mạn...!Đừng chạm vào nơi đó...!A..."


"Đừng chạm vào nơi nào?"


Nói xong Huỳnh Mạn dùng lực đè viên tiểu châu làm Vi Diên không khống chế được.


"Đừng chạm vào nơi này? Ân?"


"A...!Ân...!A không cần..."


"Không muốn cái gì? Tiểu huyệt của em cắn ngón tay chị, nó cũng không phải nói không cần."


Nói xong lại hung tợn hướng bên trong quấy phá.


Ngón tay thô ráp trong hoa huyệt moi móc, làm vách tường ướt đẫm gắt gao dính lên ngón tay, dường như không muốn cho nó rời khỏi.


Huỳnh Mạn hung hăng nắn bóp, chất lỏng cuồn cuộn di chuyển tản ra mùi hương.


"A...!A...!Y nha..."


Vi Diên chỉ cảm thấy phía trước có một ánh sáng trắng hiện lên, bụng không ngừng co rúm, trong hoa huyệt lộ ra dâm dịch trong suốt mê người.


Nhũ hoa không cam lòng lạc hậu phun sữa, bắn lên ngực của Huỳnh Mạn, cô đỏ mắt, uống thật nhanh, chỉ sợ bỏ qua càng nhiều.



Nàng bị chỉ gian cao trào.


Huỳnh Mạn nhìn tiểu yêu tinh đắm chìm trong cao trào, đưa tay lên miệng ngậm, chất lỏng trên ngón tay bị liếm không còn một mảnh.


"Bảo bối em thật ngọt!"


Vi Diên làm sao nghe thấy được, Huỳnh Mạn cũng không thèm để ý, cúi đầu tiếp tục tìm kiếm hương vị sữa làm cô si mê.


Dư vị cao trào qua đi Vi Diên mông lung thấy Huỳnh Mạn, cô liếm sữa mà buổi sáng nàngcảm thấy xấu hổ, dục vọng mạnh liệt cũng không phát tiết, vì yêu nàng, dưới bụng cao cao hở ra, dường như muốn chọc phá rách quần lót mới cam tâm.


Cô biết được bí mật xấu hổ của nàng...


Trong nháy mắt, Vi Diên làm một quyết định.


"Bảo bối, giúp chị..."


Giọng nói của Huỳnh Mạn khàn khàn, môi bị sữa nhuận sáng rõ, có chút dính ngấy, bàn tay to muốn cầm bàn tay Vi Diên chống đỡ trên cỏ, Vi Diên biết cô muốn mình lấy tay hoặc dùng miệng giúp cô giải quyết, nhưng hôm nay, nàng nghĩ đem chính mình giao cho cô.



"Chúng ta đừng làm ở chỗ này được không? Chúng ta đi địa phương sạch sẽ, em sẽ dùng địa phương khác giúp chị..."


Lời nói của Vi Diên giống như âm thanh của tự nhiên quanh quẩn bên tai Huỳnh Mạn, ngọt tựa kẹo mạch, ngấy đến trong lòng cũng mềm nhũn .


Huỳnh Mạn làm sao có thể cự tuyệt cơ hội này.


"Địa phương khác" là chỗ nào căn bản không cần nói rõ, cô đã sớm...


Muốn cắm vào...


"Được, chị mang em đến địa phương sạch sẽ!"


Nói xong Huỳnh Mạn không quên đem nội y và áo sơmi cài tốt, còn quần lót...!

Đã sớm bị cô xé rách..


Vi Diên đỏ mặt tùy ý cô loay hoay, thời điểm đứng dậy còn dùng mông không có gì bảo vệ cọ cọ nơi đó của cô, Huỳnh Mạn hít một ngụm khí lạnh.


"Em chờ xem trong chốc lát chị sẽ thu thập em như thế nào!"


Cái gọi là địa phương sạch sẽ, Vi Diên thật sự không nghĩ tới nơi này..


Văn phòng của chủ nhiệm lớp.



Huỳnh Mạn là hội trưởng hội học sinh, có chìa khóa văn phòng cũng không ngạc nhiên...


Nhưng mà, đây là văn phòng của lão sư!!!


Rõ ràng rất sợ hãi, càng nhiều là hưng phấn.


"Chúng ta đi địa phương khác đi...!Đạo phòng cũng rất tốt !"


Trực giác của Vi Diên nói cho cô làm ở trong này làm sẽ trêu chọc phiền toái lớn.



Huỳnh Mạn không nghe theo.


"Bảo bối không thấy nơi này làm càng kích thích sao? Chúng ta lần sau tới đạo phòng làm, được không?"


Nói xong vội không chịu nổi, hôn môi cô.


Đầu lưỡi cùng đầu lưỡi lẫn nhau dây dưa, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, chỉ bạc trong suốt treo trên cằm dụ hoặc.


"Ân..."


Vi Diên bị hôn, đầu óc choáng váng, đợi nàng lấy lại tinh thần, trên người đã trần truồng, làm sao còn để ý địa phương nào?


Trước ngực cô tràn ngập hương vị sữa dính ngấy, nhũ hoa bị hút giống như đậu đỏ loại lớn, kiều diễm ướt át.


Huỳnh Mạn lúc này hút so với bên ngoài càng thêm ra sức, có lẽ là kích thích, tiếng rên rỉ của nàng giống mèo cào mê hoặc lòng người.


"A...!Mau bị hút khô rồi...!A...!Nha..."


"Tuổi nhỏ liền chảy sữa, không bị chị hút mà muốn lãng phí nó sao? ...!Ân...!Thực ngọt..."


"A...!Em...!Muốn chị uống sữa của em...!Nha...!Nhẹ chút!"


Ngón tay trong hoa huyệt linh hoạt, thật vất vả mới đưa hai ngón tay vào trong, chỉ có ngón tay cũng đã làm người điên cuồng.


Vừa xoa núm vú vừa đem váy cởi ra, Huỳnh Mạn còn một chút lý trí không có xé rách, mông của Vi Diên bị nâng lên bàn công tác sạch sẽ trống trải.


Vừa nghĩ đến mình bị làm ở địa phương lão sư làm việc, trong lòng Vi Diên dâng lên cảm giác xấu hổ cùng hưng phấn, cuối cùng hưng phấn chiếm phần lớn.


Huỳnh Mạn môi dời từ bộ ngực xuống bụng, mũi cao thẳng vây đến bộ phận sinh dục trơn bóng trắng tuyết ngửi thấy một mùi thơm.


Mẹ nó, vưu vật...


Ngọc bích Bạch Hổ, còn tự mang mùi thơm cơ thể!


Cô hôn hoa huyệt, Vi Diên hưng phấn ôm lấy mái tóc của cô kêu lớn.


"A! Không cần...!Bẩn...!Nha!"


Đáp lại nàng chỉ có tiếng nước chậc chậc.



"Ai da...!Em chịu không nổi, Huỳnh Mạn...!Tiến vào, chị mau vào..."


Thanh âm này tựa như chiêu hồn, dẫn ra thú tính trong người Huỳnh Mạn.



Đầu lưỡi trong hoa huyệt quay cuồng, vì trong chốc lát cho sự thống khổ có thể giảm bớt một chút.


Đầu lưỡi thâm trầm linh hoạt quét qua lại cái động, khi thì đụng tới vách tường, khi thì tiếp xúc thịt non.


"A...!A...!Đừng chạm nơi đó nha...!Ha..."


Vi Diên chỉ cảm thấy mình giống như bèo nhấp nhô trên mặt nước, thân dưới truyền đến khoái cảm làm cô hít thở không thông, hoa huyệt không ngừng phân bố chất lỏng, dùng không hết, thật sự là tiểu yêu tinh!


Huỳnh Mạn nhịn nữa sẽ không phải nữ nhân có gậy!


Cô đứng lên, đem mông của Vi Diên hướng trước bàn xê dịch, gậy thịt thô dài lộ ra, hơi hồng sắc, tiết ra vài giọt chất lỏng trong suốt, nhảy dựng như muốn thoát ly thân thể, có thể thấy cô đã nhẫn nại rất vất vả.


Vi Diên môi đưa đến miệng cô, cùng cô triền miên, tiếng nước bọt chậc chậc, tiếng nước trong không gian yên tĩnh làm cho người nghe mặt đỏ tim đập...


Huỳnh Mạn đem gậy thịt sắp không nhịn được chen vào u huyệt.


"Ân..."


Vi Diên nhíu mày, quá lớn, cô có chút không thích ứng.


Cảm nhận được tầng mỏng manh trở ngại, Huỳnh Mạn càng thêm dùng sức cùng Vi Diên triền miên, ý đồ phân tán lực chú ý của cô.


Cuối cùng, đâm vào!



"A!"


Vi Diên đau đến khẩn trương, khuôn mặt nhỏ nhíu lại.


"Rất đau...!Đi ra ngoài...!Chị đi ra ngoài trước..."


Huỳnh Mạn thở phì phò, hôn mặt nàng, động tác dưới thân dừng lại.



Cô cũng đau, thật sự rất chặt , nếu không phải tự chủ tốt, cô đã bắn ra.



"Bảo bối em nhẫn nhịn, chị cũng đau...đầu tiên chúng ta cứ bất động được không? Nhịn một chút thì tốt rồi..."


Làm sao tốt? Vi Diên đau đến sắp ngất xỉu, giống như lấy con dao sắc chặt dây rối!


"Em không sao.....! Chị động động..."


Huỳnh Mạn thấy nàng thật sự không đau, gậy thịt chen chúc trong tiểu huyệt, khó mà xâm nhập.


"Nha!"


Vẫn rất đau, nhưng còn hơn bất động.


"Chị lại động thử một lần...!A...!A...!Nha...!Nhẹ chút nhẹ chút...!Ân..."


Không đợi nàng nói xong Huỳnh Mạn bắt đầu đung đưa, Vi Diên trong đau đớn tìm được một tia ngứa ngáy, nàng thầm nghĩ nếu Huỳnh Mạn lại dùng sức, nửa vời làm cho nàng nổi điên!



"A...!Lại trọng điểm...!Ân chính là nơi đó...!A..."


"Nơi này sao?"


Huỳnh Mạn dùng sức va chạm.


"Có phải nơi này không?!"


"Y nha...!Là...!A a...!Ân..."


"Ân thực căng...!Diên Diên...!Em rốt cuộc cũng là của chị! Chị muốn mỗi ngày thao em, thao em đi đường cũng không được!"


Đóa hoa bị gậy thịt đụng đến sưng huyết, được gãi ngứa Vi Diên khẽ nhếch miệng anh đào nhỏ, nước bọt theo cằm chảy xuống.


"A...!Huỳnh Mạn...!A...!A a..."


"Muốn chị thao chết em không? Hử? Muốn hay không!"


"Muốn...!Muốn a...!Ân..."


Vi Diên dần thích ứng, Huỳnh Mạn bắt đầu điên cuồng đung đưa, chất lỏng trong hoa huyệt phân bố bao quanh gậy thịt, vách tường mút đến gắt gao như có vô số cái miệng, kích thích làm cho Huỳnh Mạn đỏ mắt, càng dùng sức đâm vào bên trong!


Gậy thịt đâm xuyên qua hoa huyệt, Huỳnh Mạn không quên mút núm vú của Vi Diên với ý đồ hút ra sữa ngọt lành, ngón tay theo gậy thịt đung đưa thường xuyên trấn an tiểu viên châu run rẩy sưng lớn.


"A...!Thật thoải mái...!A...!Ngứa a..."


"Ngứa sao? Muốn chị làm gì để em dừng ngứa? Nói!"


"Muốn chị dùng gậy thịt...!A..."


"Không phải gậy thịt, là gà bự của chị, dùng gà bự của chị đâm loạn huyệt của em dừng ngứa! Nói mau!"



"A...!Nhẹ chút...!A...!nói em nói, em muốn...!Chị ...!Chị ...!Gà bự đâm...!Loạn huyệt dừng ngứa! A..."


"Loạn huyệt của ai? Ân..."


"Diên Diên ...!loạn huyệt của Diên Diên! A...!Đâm rách tử cung! A...!Sẽ đâm , a...!A..."


"Thích chị đâm như vậy? Muốn đem em đâm xuyên, muốn mỗi ngày thao em, thao chết em! Tiểu yêu tinh này!"


"Ân...!Thích a...!Mỗi ngày thao...!Ân...!A! Chính là nơi đó! A..."


Huỳnh Mạn biết mình đâm trúng điểm mẫn cảm của Vi Diên, càng dùng sức đâm vào điểm mẫn cảm.


Bàn công tác cứng rắn lạnh lẽo cùng gậy thịt lửa nóng thô to làm Vi Diên cả người như trong hoàn cảnh băng hỏa lưỡng trọng thiên, mông bị đâm cho đau, nhưng không so được với tiểu huyệt truyền đến khoái cảm mãnh liệt!

Nàng không chịu nổi sự va chạm mãnh liệt, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ ncô hiện lên một mảnh phấn hồng, hai tay ôm lấy cổ Huỳnh Mạn cả người đều ngửa ra sau.


"A...!A...!Đến...!A...!Nha ha..."


Trong hoa huyệt phun ra chất lỏng tưới lên gậy thịt của Huỳnh Mạn khiến cô giật mình, cảm xúc ấm áp làm nàng thiếu chút nữa nộp vũ khí đầu hàng!

Vi Diên hưng phấn đến sắp ngất xỉu ...


Huỳnh Mạn đợi nàng vừa phóng thích không bao lâu liền tiếp tục, gậy thịt sưng lớn, thân thể bùng nổ đến mức đỏ bừng, gân xanh nổi lên bốn phía, cô hôn môi Vi Diên, âm thanh thân dưới hoạt động mạnh biến thành mảnh nhỏ.



"Chịu không nổi ? Chị còn chưa bắn đâu! Bảo bối em thực căng, ân a...!Ân..."


Cô bắt mông của Vi Diên, không ngừng đem gậy thịt đung đưa, da thịt trắng tuyết xuất hiện vết đỏ...


Nếu Vi Diên có thể mở mắt, sẽ nhìn thấy Huỳnh Mạn cả mặt đỏ bừng, thần phục dưới hoa huyệt của nàng ý loạn tình mê.


Một người ngày thường là kẻ thân sĩ phong độ, lại vì dục vọng mà thành công tử phóng đãng!


Huỳnh Mạn một lần nữa khai khẩn đất hoang, quy đầu cảm thụ được vô số cái miệng mút vào, sảng khoái làm cho cô nổi gân xanh, lực đạo trên tay chỉ nặng không nhẹ.


Vi Diên theo bản năng rên rỉ, duối thân một mảnh lan tràn, rõ ràng vừa mới phát tiết, lại bởi vì cô rút chọc trở nên ngứa ngáy khó nhịn, chẳng lẽ nàng là nữ nhân dâm đãng sao?


Không cho Vi Diên nghĩ nhiều, khoái cảm đem suy nghĩ của nàng nuốt hết.


"A...!Hướng bên cạnh...!A, chính là nơi đó! A...!Ân...!Nha a...!..."


"Bảo bối loạn huyệt thật chặt ...!Ân...!A... A..."


"Chị muốn thao nát loạn huyệt của em, thao nát em!"


"Mới...!Mới sẽ không...!Ân...!Chậm một chút chậm một chút!"


"Kẹp chặt như vậy, chị nào dám chậm?"


Huỳnh Mạn động tác dưới thân càng ngày mãnh liệt, quy đầu dùng sức chọc vào thịt non của hoa huyệt, Vi Diên sung sướng đến chết......


"Thích...!A thích...!Vừa muốn đến đây...!A...!A...!Y nha...!Ân a..."


"Thả lỏng bảo bối! A..."


Nói xong, Huỳnh Mạn bị tiểu huyệt làm cho kiên trì không được.


"Bảo bối, chị yêu em! Cùng chị, chúng ta cùng nhau! Ân..."



"A em cũng yêu chị...!A...!Đừng...!Đừng vào đến...!Nha..."


Lần này cao trào bởi vì Huỳnh Mạn rút chọc tần suất cực nhanh, ngón chân thanh tú của nàng cuộn mình thành một đoàn, ngón tay trên lưng Huỳnh Mạn bấu chặt...


"Ân...!Cho chị , đều cho chị !A..."


Huỳnh Mạn nhịn không được, hoa huyệt của Vi Diên không ngừng run rẩy, cô đem gậy thịt trong cơ thể rút ra, gậy thịt càng sưng lớn phóng xuất tinh dịch nồng đặc nóng bỏng.


Tinh dịch phun lên đùi Vi Diên, nàng bị tinh dịch nóng làm run rẩy, chỉ có thể ôm chặt Huỳnh Mạn mới không có ngã xuống.


Trong cơ thể co rút làm cho hai người ôm nhau cùng cảm thụ dư vị cao trào, gậy thịt của Huỳnh Mạn còn không hoàn toàn mềm xuống, nhìn thấy Vi Diên vì cao trào mà khuôn mặt nhỏ càng kiều mị, gậy thịt có xu thế sưng lớn, Vi Diên cảm nhận được thì than thở.


"Em không được! Chị không thể lại đến! Em còn đau ..."


Giọng nói làm nũng ngọt ngấy khiến Huỳnh Mạn suýt không kiềm chế được, tiểu yêu tinh này, cự tuyệt còn kiều như vậy, cô cũng thông cảm tiểu yêu tinh này là lần đầu, biết không thể lại tiếp tục.


Còn nhiều thời gian, không phải sao?


Tan học, điên cuồng ở văn phòng yên tĩnh trên lầu mang theo nhè nhẹ cảm xúc cấm kỵ.


Huỳnh Mạn giúp Vi Diên thu thập hỗn độn trên người, nhìn trên bàn công tác một mảnh chất lỏng trắng noãn trong suốt, chất dính đặc trộn lẫn từng đợt tơ máu hồng sắc, quay đầu đem Vi Diên vất vả đứng vững hôn sâu.


Vi Diên gắt gao bám víu vào cánh tay cô mới không cho chính mình ngã sấp, chân của nàng mềm nhũn.


Dùng giấy vệ sinh đem chất lỏng trên bàn lau sạch, Huỳnh Mạn đem giấy cất vào túi, cuối cùng đem cửa sổ thông gió của văn phòng mở ra, mới ôm Vi Diên lên thắt lưng rời khỏi văn phòng tràn ngập hương vị tình dục.


Hai người cũng không biết, khe hở bên cửa, ẩn dấu một đôi mắt thâm thúy.....












Chương trước Chương tiếp
Loading...