[FUTA] [BHTT] HÔM NAY BẠN ĐÃ ĐỌC ĐƯỢC TRUYỆN HỢP GU CHƯA?

Cô Ngốc



Tên truyện: Lén lút yêu đương cùng chàng ngốc nhà đối diện

Tác giả: Hòa Tô

Editor chuyển ver: NtnDungg_

Nhiên Lưu × Thạch Dan

Thạch Dan để quên chìa khóa ở nhà, nửa đường gặp phải Nhiên Lý* nhiệt tình mời em về Nhiên gia ăn cơm, vì quá nhiệt tình nên em đành đồng ý.

*Nhiên Lý anh trai của Nhiên Lưu.

Khi mọi người đang tập trung ăn cơm, em lặng lẽ trộm vươn một bàn chân thon dài trắng nõn, chậm rãi leo lên đùi người đối diện, dẫm lên khối căng phồng dưới thân cô.

“Khụ khụ…”

Cô đột nhiên bị em tập kích, giật mình ho vài tiếng.

“Làm sao vậy?”

Bởi vì nhà đang có khách, Nhiên phu nhân lập tức tỏ vẻ quan tâm tới người con riêng của chồng, diễn tròn vai người mẹ hiền thục.

Cảm nhận được được người con gái đang dùng ngón chân nhẹ nhàng quắp lấy khối thịt mềm của mình, lúc ngẩng đầu lên lại chạm phải ánh mắt sâu kín của em, Nhiên Lưu vội vàng nói.

“Không có việc gì, không có việc gì, Nhiên Lưu ăn cơm bị sặc. Hắc hắc!”

“Tên ngốc!”

Nhiên Thục đang vùi đầu ăn cơm ở bên cạnh thấp giọng mắng một tiếng. Nhiên phu nhân trừng mắt ra hiệu cho ả, sau đó cười khanh khách nói với Nhiên Lưu, nói.

“Ăn từ từ, cẩn thận nghẹn.”

“Vâng vâng!”

Tên ngốc vui tươi hớn hở gật đầu, tích cực vùi đầu ăn cơm. Chẳng qua ở nơi khuất tầm mắt của mọi người, cô lặng lẽ vươn tay nắm lấy bàn chân của em áp sát vào dương vật của mình, đồng thời lấy móng tay cào nhẹ vào lòng bàn chân em vài cái.

Thạch Dan thiếu chút nữa kêu thành tiếng, em chột dạ muốn rút chân về lại bị cô ấn xuống, cách lớp quần mỏng manh xoa nắn côn thịt đang dựng đứng.

Có đôi khi em thật sự hoài nghi Nhiên Lưu giả ngốc. Tuy rằng bình thường bộ dạng lúc nào cũng ngốc nghếch, nhưng ở vấn đề nam nữ thì cô lại đặc biệt thông minh.

Ví dụ như hiện tại, đừng nhìn cô ngoan ngoãn há to mồm đưa cơm vào miệng mà cảm thấy đơn giản, không ai biết rằng dưới gầm bàn, bàn tay người nọ đang không hề an phận cầm chân em xoa lên dương vật của mình.

“Thạch Dan chuyển tới tiểu khu chúng ta cũng hai tháng rồi, cháu sống ở đây đã quen chưa?”

Nhiên phu nhân lên tiếng hỏi, hai tháng trước em mới chuyển đến nơi này, đây là tiểu khu biệt thự, trong đó biệt thự của nhà họ Nhiên là lớn nhất.

Biệt thự của Thạch Dan tương đối nhỏ, chỉ nằm kề một góc của biệt thự Nhiên gia, mà một góc đó vừa vặn là nơi Nhiên Lưu sinh hoạt.

Nơi ở của cô cách nhà chính Nhiên gia một hành lang dài khoảng 50m. Mà ban công phòng cô lại đối diện với ban công nhà em, hai ban công cách nhau chưa tới nửa mét.

Thò chân qua là có thể đi sang nhà đối diện. Tuy nhiên trong nhà họ Nhiên này không ai quan tâm đến tên ngốc trước mặt nên cũng không lưu ý tới vấn đề này.

“Cháu vẫn ổn, mọi người trong tiểu khu đều rất thân thiện.”

Em cảm giác được Nhiên Lưu đang kéo khóa quần, dương vật to lớn kia như được giải thoát, lập tức bắn ra ngoài đập phải lòng bàn chân em.

“Cháu không biết đâu, thời điểm cháu vừa mới chuyển đến nơi này mọi người đều thảo luận trong tiểu khu mới xuất hiện một mỹ nhân đẹp như tiên.”

“Hì hì, phu nhân nói đùa, nào có khoa trương như vậy.”

Người phụ nữ ở đối diện đang giữ bàn chân em bắt đầu cọ xát vào côn thịt, tốc độ ăn cơm cũng thong thả hơn rất nhiều. Thạch Dan thoáng thấy vẻ chịu đựng thiếu kiên nhẫn trên mặt cô.

Đúng là tên ngốc!

Trong lòng em thầm than một tiếng, sau đó vô cùng tốt bụng gác nốt chiếc chân còn lại lên đùi cô.

“Thạch Dan xinh đẹp như vậy, nhất định là có người yêu rồi đi.”

Nhiên phu nhân cười nhìn em.

“Mẹ! Mẹ nói gì vậy!”

Nhiên Lý lên tiếng.. Em sao có thể có người yêu, em chuyển tới tiểu khu này đã hai tháng nhưng cho tới nay anh chưa từng thấy em tiếp xúc gần với bất kỳ người nào.

Nghĩ tới trong tiểu khu này Nhiên gia nhà mình là có tiền nhất, đồng thời còn nằm trong danh sách 10 gia đình giàu có nhất cả nước, anh thân là người thừa kế duy nhất của Nhiên gia, lên giường với Thạch Dan cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Hiện tại anh chỉ muốn cùng em chơi tiểu tình thú, tăng thêm kích thích cho tương lai mà thôi.
 
Thạch Dan âm thầm liếc mắt nhìn người phụ nữ đang vùi đầu ăn cơm không thấy rõ biểu cảm kia, bên dưới cảm nhận được bàn tay lớn đang nắm hai chân em kẹp lấy côn thịt, cọ xát qua lại.

“Có rồi ạ.”

Thạch Dan nhàn nhạt trả lời.

“Bang ——”

Hai đôi đũa đồng thời rơi xuống mặt bàn, phát ra âm thanh thanh thúy.
Nhiên Lý là không thể tin được, còn Nhiên Lưu là âm thầm kích động.

“Làm gì vậy! Mau ăn cơm đi.”

Nhiên lão gia nhíu mày quát.

“Ồ? Haiz, dì vốn định giới thiệu đứa con  ngốc của dì cho cháu đấy.”

Nhiên phu nhân tiếc nuối cảm thán một tiếng, ánh mắt lại cố ý quét qua người con trai mình - Nhiên Lý. Trong bữa cơm, mỗi người mang một tâm sự riêng, ai cũng có vẻ thất thần.

Cũng chỉ có nhỏ ngốc Nhiên Lưu là vui tươi hớn hở, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu lên cười ngây ngô.

Nhiên Lý nghĩ rằng cô thấy mình thất bại nên đang cười nhạo vào mặt mình. Bởi vậy Nhiên Lý hung hăng trừng mắt nhìn lại cô vài lần.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, dưới gầm bàn Nhiên Lưu đang không ngừng cầm hai chân Thạch Dan cọ xát vào côn thịt của mình.

Bữa ăn kết thúc, cũng đến lúc em phải ra về. Vốn dĩ người là do Nhiên Lý mời đến, anh ta nên chủ động đứng ra sắp xếp cho em, tuy nhiên vừa rồi nghe được Thạch Dan đã có người yêu, tâm tình anh ta trở nên không tốt.

Anh ta cảm thấy công cuộc theo đuổi em lại khó khăn thêm một phần, nghĩ tới trước tiên phải giải quyết người yêu phiền toái của em, anh ta liền không còn nhiệt tình như lúc ban đầu nữa.

Hơn nữa Nhiên Lưu vẫn chưa ăn xong, anh nhờ Thạch Dan ngồi trông nhỏ ngốc này ăn cơm, em lập tức đồng ý.

Nhiên Lý lười để ý, anh ta thất thần nói vài câu khách sáo, sau đó phủi tay áo rời đi.

Cho nên, hiện giờ trong nhà ăn chỉ còn lại hai người Nhiên Lưu và Thạch Dan..

“Nhóc xấu xa, đã ăn no chưa?”

Em dịu dàng hỏi người phụ nữ đối diện mãi vẫn chưa xuất tinh.

Hai chân em sắp tê dại rồi!

“Bụng no rồi, nhưng cây gậy này vẫn chưa ăn no.”

Nhiên Lưu nấc nhẹ một tiếng. Thạch Dan từng dặn cô mấy lời thô tục này chỉ khi có hai người bọn họ mới được nói.

Em cười khẽ, nhỏ ngốc này đúng là đáng yêu muốn chết..

“Vậy đến phòng chị đút cho chị ăn no được không?”

Thạch Dan thật sự để quên chìa khóa ở nhà, nửa đường gặp phải Nhiên Lý nhiệt tình mời em về Nhiên gia ăn cơm.

Thứ nhất là em muốn thăm Nhiên Lưu, thứ hai là muốn trèo từ ban công phòng cô về nhà.

Cho nên lý do chờ thợ mở khóa chỉ là cái cớ Thạch Dan thuận miệng bịa ra thôi.

Cô nhanh chóng bị thuyết phục, rốt cuộc cũng chịu buông chân em ra, kéo khóa quần đứng dậy.

Mà chân Thạch Dan bị ma sát hồi lâu, thời điểm đứng lên mất hết sức lực thiếu chút nữa lại ngồi xuống. Hiện tại đang ở trong nhà họ Nhiên, em không thể bắt cô ôm mình, chỉ có thể đợi qua hai phút mới đứng dậy rời đi cùng cô.

Trên đường, Nhiên Lưu bảo người giúp việc đưa túi xách và hành lý của em cho cô, đợi người giúp việc đi rồi, hai người gấp không chờ nổi tiến vào phòng của Nhiên Lưu.

Vừa vào trong phòng, ném hành lý sang một bên, một tay cô khóa cửa, một tay ôm em đè lên cánh cửa gỗ, sau đó điên cuồng hôn xuống.

“Ngô… Nhẹ… chút.”

Đầu lưỡi bị người phụ nữ hung hăng mút vào, Thạch Dan lập tức thở dốc vài tiếng.

Bàn tay Nhiên Lưu cũng không an phận mà dò tìm dưới váy em, dọc theo bắp đùi bóng loáng bò ngược lên trên, cuối cùng chạm phải hoa huyệt ướt dầm dề của người con gái trong lòng. Cách lớp vải mỏng, ngón tay cô nhẹ nhàng cọ xát, ấn vào.

“A…”

Không thể không nói, ở phương diện này, cô cho dù có ngốc nghếch cũng vẫn còn thiên phú dị bẩm, chỉ trong một tháng ngắn ngủn vậy mà kỹ thuật quả thực đã tiến bộ vượt bậc.

“Nơi này của em ướt đẫm rồi!”

Ngón tay người phụ nữ thâm nhập vào sâu bên trong lớp vải mỏng.

“Cái gì?”

Em?
 
“Tên đáng ghét kia nói em nhỏ hơn chị hai tuổi, cho nên chị không nên gọi em là chị, mà phải gọi em là em.”

Lúc trước Nhiên Lưu bị người con gái mềm mại gợi cảm lại chưa trải sự đời này dụ dỗ gọi em là chị, chủ nghĩa đại nữ tử tác quái khiến cô nghẹn khuất rất lâu, vẫn luôn bực bội muốn đổi lại cách xưng hô, rốt cuộc hôm nay cũng có cớ.

“Bên dưới của em thật ướt át, đã ba ngày rồi chị không được chạm vào nơi này, chị rất nhớ hoa huyệt bé bỏng ấm áp của em.”

Cô nhét thêm một ngón tay vào, đánh gãy dòng suy nghĩ của em, em cảm nhận được ngón tay cô đang xoay tròn cọ xát ở bên trong âm đạo của mình.

“A… ư… Nhiên Lưu ~”

Lời trách móc đến cửa miệng lại bị ngón tay đang thọc vào rút ra của cô làm biến thành tiếng thét lớn.

“Ưm! Lên giường chơi tiếp!”

Cô hét lên một cách trẻ con, ngón tay vẫn cắm trong âm đạo của Thạch Dan, một tay khác nâng em lên, ngón tay của cô theo mỗi bước chân càng thọc càng sâu.

Thạch Dan chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thời điểm em chưa tìm lại được lý trí thì cả người đã ngã xuống chiếc giường mềm mại. Trên đầu là nụ cười trẻ con quá mức lóa mắt của người phụ nữ.

“Chị nhỏ giọng một chút!”

Em thấp giọng mắng, bàn tay nhẹ vỗ lên cánh tay cô.

“Hì hì…”

Nhiên Lưu chỉ biết cười ngây ngô đáp lại em, ai ngờ nụ cười này lại khiến em hóa thành vũng nước.

“Em đi công tác ba ngày, chị có nhớ em không?”

Em hỏi người phụ nữ đang dùng đầu cọ tới cọ lui trên người em. Cô không trả lời, cô đang bận rộn hít hà, cọ xát với hai bầu ngực cao ngất của Thạch Dan, càng cọ càng sốt ruột.

Em thấy Nhiên Lưu hưng phấn khó nhịn như vậy, em nhẹ giọng mắng một tiếng.

“Tên ngốc!”

Sau đó Thạch Dan hơi cong người dậy, bàn tay vươn ra sau lưng kéo khóa váy xuống.

Không lâu sau, vạt váy trước ngực nhanh chóng bị cô làm cho xộc xệch, lộ ra một mảng lớn cảnh xuân.

Người phụ nữ trên người em giống như một con sói đói khát đang tìm thức ăn.
Thạch Dan vừa gồng mình chống đỡ chiếc lưỡi mềm mại đang liếm láp trên cổ, vừa cổ gắng cởi chiếc váy xuống.

Chẳng mấy chốc chiếc váy kia đã bị em đá loạn thành một đoàn, không biết rơi vào xó xỉnh nào.

Nhiên Lưu nhìn người con gái gần như trần trụi dưới thân, càng nhìn càng kích động, nếu như cô có đuôi chắc chắn lúc này đang điên cuồng vung vẩy.

Ôm lấy người phụ nữ yêu kiều dưới thân, cô dùng miệng đẩy một bên áo ngực của em ra, ngậm lấy đầu vú vừa mềm lại vừa hồng.

Nhưng còn chưa nhấm nháp được bao lâu, Thạch Dan đã dùng áo ngực che lại đầu vú, Nhiên Lưu không hiểu nhìn em.

“Mau nói, có nhớ em không, không trả lời sẽ không cho chị ăn nữa.”

Chú chó lớn ủy khuất nhìn em, biểu cảm miễn bàn tới có bao nhiêu đáng thương.

Thạch Dan nhìn thấy thế thì đau lòng muốn chết, nhưng vấn đề nguyên tắc không thể nhượng bộ.

“Chị trả lời, em sẽ cho chị ăn.”

Không biết vì sao em nhất định phải nghe được cô nói cô nhớ em. Thật kỳ lạ, ngàn chọn vạn tuyển cuối cùng lại vô tình phát hiện ra cực phẩm không chỉ về mặt nhan sắc mà còn về kích thước ở phòng đối diện, hơn nữa sau một thời gian quan sát em còn phát hiện thì ra cô là tên ngốc!

Vì thế dưới sự thiết kế tỉ mỉ của em, con cá lớn ở đối diện nhanh chóng cắn câu.
Rõ ràng em chỉ muốn mở ra một thế giới mới, tìm một người tới kết thúc kiếp sống 24 năm xử nữ của mình, đồng thời không để lại lịch sử đen tối cho bản thân.

Nhưng hiện tại em lại bắt đầu để ý xem tên ngốc này có nhớ mình hay không.
Có thể là Nhiên Lưu quá đáng yêu đi..

“Nhớ, mỗi ngày em đi vắng, Nhiên Lưu đều nhớ, mỗi ngày đều muốn gặm nhấm đầu vú thơm ngọt của em, muốn tiến vào âm đạo của em, muốn cùng em chơi đùa trên giường.”

Chú chó lớn thành thật trả lời, dùng các từ ngữ chân thành, giản dị nhất, không thêm bất kỳ lời nói hoa mỹ nào khiến trái tim Thạch Dan dần dần nở rộ.

Không để ý tới cách xưng hô hiện tại của cô, thậm chí còn quên luôn một tháng rưỡi trước bản thân đã dụ dỗ cô gọi em là chị như thế nào.
 
“Thật đáng thương ~”

Thạch Dan sờ sờ gương mặt ủy khuất của cô. Nhìn bộ dáng cô nhu nhược đáng thương như vậy, em vươn tay ra sau lưng cởi bỏ áo ngực, ném sang bên cạnh, hai bầu ngực trắng như tuyết lập tức bại lộ trước mắt Nhiên Lưu.

Hai mắt cô tỏa sáng, không đợi em nâng hai bầu ngực lên quyến rũ cô, cô đã như một chú chó lớn nhìn thấy con mồi xông lên gặm cắn.

“Tê… Nhẹ chút, không phải mới chỉ ba ngày thôi sao?”

Thạch Dan sờ sờ đầu cô, cảm nhận được khoái cảm do hàm răng nhẹ nhàng ma sát với đầu vú mang lại, em thoải mái nhắm mắt hưởng thụ.

Bàn tay to lớn ấm áp xoa nắn một bên ngực, một bên còn lại bị đầu lưỡi trêu đùa, hai núm vú của em bị trêu chọc tới mức dựng thẳng.

Đôi tình nhân vừa mới nếm thử mùi vị tình dục đã phải tách nhau ba ngày, đương nhiên sẽ càng gấp gáp.

Hai chân Thạch Dan quấn chặt lấy vòng eo của cô, duỗi thẳng thắt lưng, dùng cánh môi ướt át bên dưới của mình cọ xát vào bụng người phụ nữ.

Nhiên Lưu tất nhiên chịu không nổi, bảo bối của cô bị người con gái dưới thân trêu chọc đến mức sưng phồng, đứng thẳng rồi.

Tuy nhiên người phụ nữ này vẫn lưu luyến hai đầu vú trước ngực Thạch Dan, cô liếm mút vô cùng vui vẻ, vì thế em chỉ có thể tự mình duỗi tay đi xuống tìm kiếm, nắm lấy cây gậy sưng to khác hẳn lúc bình thường kia.

Cảm nhận được sự nhảy lên mạnh mẽ từ những mạch máu trên côn thịt, em vội vàng cầm côn thịt,  cách một tầng vải dệt ướt át, đâm vào miệng hoa huyệt của mình.

Giờ phút này, dương vật của cô đối với em mà nói, tựa như một cây gậy mát xa.

Mà lúc này phụ nữ bị nắm lấy sinh mạng sao có thể chịu được, rốt cuộc cô cũng thả đầu vú trong miệng ra, kéo theo một sợi nước bọt sáng lấp lánh kéo dài từ ngực em đến miệng cô.

Thạch Dan buông tay khỏi côn thịt, cô kéo quần lót của em xuống ném vào một góc, vỗ về côn thịt của mình tiến vào trong.

Tên ngốc này không biết nặng nhẹ, mạnh mẽ đẩy cây gậy to lớn đâm thẳng vào tử cung đang ngậm chặt của Thạch Dan.

“A…”

Lập tức nghe thấy tiếng kêu đau của người dưới thân, cô không dám động, chỉ biết vô tội mở to mắt, ngây ngốc nhìn em, đồng thời dương vật đang cắm giữa hai chân em cũng không nhúc nhích. Đến lúc này cho dù emh có tức giận đến đâu cũng bị tiêu tán hết.

“Không được đi vào, cứ cắm ở chỗ này thôi.”

Mặc dù đầu tóc tán loạn nằm dưới thân phụ nữ, nhưng thần thái lười biếng mê tình của em vẫn tràn ngập vẻ cao ngạo, tựa như một cô công chúa kiêu kỳ.

“Được…”

Nhiên Lưu sợ hãi nói, giữ nguyên tư thế không dám động.

Thạch Dan nhắm hai mắt tiếp tục hưởng thụ cảm giác được lấp đầy trong tiểu huyệt, cảm nhận được gân xanh của côn thịt chôn trong cơ thể em đang nhảy lên, từng chút từng chút một tiếp xúc với vách tường thịt ấm áp, tựa như mang cá mấp máy hô hấp.

Nhưng sau một lúc lâu, không thấy cô có động tác khác, em mê mang mở bừng mắt.

“Động đi.”

Em chạm phải ánh mắt ủy khuất của cô, em bật cười.

Đúng là tên ngốc! Nhưng nếu không ngốc sao có thể bị em dễ dàng lừa gạt..

Không đợi Thạch Dan suy nghĩ quá nhiều, nhận được sự cho phép của người dưới thân, Nhiên Lưu lập tức giống như một chú chó săn hiếu chiến xông lên.

Côn thịt thô lớn đẩy từng tầng thịt non mềm, thâm nhập đến chỗ sâu nhất, từng chút mở ra miệng tử cung đang khít chặt của em, tựa như muốn phá vỡ tất cả.

Thạch Dan được hầu hạ tới thoải mái, em không chú ý quá nhiều, hưởng thụ quá trình dương vật to lớn đi vào hoa huyệt nhỏ bé của em, chọc thẳng tới địa phương khiến người ta ngứa ngáy.

Tốt xấu gì cũng có một tháng rưỡi làm tình, lúc ban đầu thân thể em chỉ có thể tiếp thu một nửa dương vật của cô, sau này không biết từ khi nào em đã có thể tiếp thu được ba phần tư côn thịt, mà Nhiên Lưu cũng tìm ra điểm mẫn cảm trên người em.

“A a a a a…”

Giống một đứa trẻ bướng bỉnh, không ngừng dùng quy đầu to lớn chọc tới vị trí mẫn cảm khiến em liên tục thét to.

Theo sự chuyển động nhấp nhô của thân thể, em nhìn thấy nụ cười nghịch ngợm của cô.

Dương vật liên tục ra vào kéo theo không ít dâm thủy chảy ra ngoài hai cánh hoa, theo động tác của hai người chảy xuôi xuống khăn trải giường, làm ướt một mảng lớn.

Toàn bộ căn phòng trống trải tràn ngập tiếng nước “ róc rách” hòa cùng tiếng thở dốc, và tiếng thét của người con gái.

“Nhiên Lưu  chậm một chút, quá nhanh.”

Bất cứ chuyện gì Nhiên Lưu đều tương đối ngoan ngoãn phục tùng lời nói của em, cô chính là tên ngốc biết nghe lời, duy chỉ có chuyện này cô tựa như bị trúng tà, rất khó thức tỉnh ý thức.

“Âm đạo em ngậm dương vật của chị quá chặt, phải nhanh chóng ra vào mới có thể mở ra.”

Bạch bạch bạch

Tiếng giao nhau của hai thân thể, hai túi lớn bên dưới va chạm với miệng hoa huyệt tràn đầy dâm thủy của em. Thời điểm rút dương vật ra cô còn có thể nhìn thấy thịt non bên trong bị kéo ra, sau đó lại hung hăng đi vào, hai cánh môi âm hộ theo động tác này nhìn giống như đang nhấp miệng, dính sát vào côn thịt to lớn, tạo thành một cái lỗ nhỏ.

“A…”

Chỉ trong chốc lát, Thạch Dan đã bị đẩy lên cao trào, một dòng dâm thủy phun ra ngoài, tưới ướt đẫm côn thịt của cô.

Cuối cùng bắn khắp nơi trên khăn trải giường, giống như một đứa trẻ đang tùy tiện đi tiểu.

Mà mệnh căn của người phụ nữ bị âm đạo đột nhiên co chặt ôm lấy, khiến cô không thể thọc vào rút ra mà phải giữ nguyên tư thế, tuy nhiên cô vẫn không có một chút dấu hiệu muốn xuất tinh.

Cúi người xuống hôn lên môi người con gái vừa trải qua cao trào, cô không ngừng truyền nước bọt của mình sang cho em, ngón tay vuốt ve hạt đậu nhỏ đang run rẩy, thời điểm cảm nhận được tử cung em hơi thả lỏng, không quá mức thít chặt, cô mới bắt đầu gia tăng tốc độ.

Người phụ nữ giống như cái máy đóng cọc thọc vào rút ra mấy trăm lần, siêng năng làm việc không biết mệt mỏi. Thời điểm em nghênh đón đợt sóng cao trào thứ năm, rốt cuộc một dòng tinh dịch tựa như con mãnh thú trong cơn đại hồng thủy mới vọt vào âm đạo của em, đẩy em đỉnh rồi giằng co hồi lâu.

Hai người làm tình suốt một buổi chiều, khăn trải giường cũng ướt đẫm, không cần phải nói Thạch Dan chắc chắn phải mang về nhà mình giặt sạch sẽ.

Bị Nhiên Lưu lăn qua lộn lại suốt một buổi trưa, thời điểm em xuống giường, cả hai chân đều mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên thảm lông xù.

Tinh dịch chảy dọc theo miệng âm đạo ra ngoài, dính ướt một mảng thảm lông trong phòng cô. Thạch Dan luống cuống tay chân, duỗi tay muốn sờ, tuy nhiên còn chưa kịp sờ em đã bị Nhiên Lưu ôm lấy, vững vàng dựa vào trong lồng ngực vững chắc của người phụ nữ.

Cô ôm em vào phòng vệ sinh. Nhìn sườn mặt cô, Thạch Dan có chút mê mang, người phụ nữ này tuy rằng ngốc nghếch, nhưng tất cả những sự tình liên quan đến vấn đề này cô đều thể hiện vô cùng săn sóc, khiến em không có cách nào coi cô là tên ngốc mà đối đãi.

Tuy nhiên không quá một phút sau, Thạch Dan liền bị vả mặt..

“Vì sao âm đạo của Dan Dan thường xuyên chảy ra sữa bò vậy?”

Vững vàng đặt em vào trong bồn tắm, Nhiên Lưu nắm hai chân em chống ở hai bên bồn tắm, còn mình thì ngồi xổm giữa hai chân em, giống một đứa trẻ tò mò nghiêm túc quan sát cái lỗ nhỏ đang chảy ra tinh dịch kia.

“Đấy là của chị! Sữa bò của chị!”

Thấy cô tò mò nghiên cứu, biểu cảm thiên chân vô tà, trong lòng Thạch Dan hơi nhiễm chút cảm giác không vui.

Rõ ràng đó là do thứ xấu xa của Nhiên Lưu bắn vào bên trong, mỗi lần xong việc cô còn lôi việc này ra hỏi, em cảm giác như mình bị trêu chọc..

Tuy nhiên khi nhìn thấy biểu cảm ngây thơ của cô, em vẫn đỏ mặt kiên nhẫn giải thích.

“ah..!”

Cô một tiếng bừng tỉnh đại ngộ, nhưng mà tiếp theo cô lại bắt đầu đặt câu hỏi, vĩnh viễn không nhớ tới lúc mình hùng hục cày cấy trước đó.

“Nhưng nó chảy từ bên dưới Dan Dan ra mà..”

Nghe thấy ngữ khí thuần khiết này, một câu hỏi không hề nhuốm màu sắc tình dục, Thạch Dan lập tức suy nghĩ muốn cho cô một đạp.

“Là chị bắn nó vào trong âm đạo của em! Nó là đồ vật của chị, em nói của chị thì chính là của chị. Mau lấy ra cho em!”

Nhìn âm đạo cuối cùng cũng khép kín miệng lại, Thạch Dan hô to một tiếng.

“Ah..”

Nhiên Lưu bất lực đáp một tiếng vô cùng đáng thương, cô vươn một ngón tay tiến vào bên trong âm đạo, vét nốt số tinh dịch còn lại bên trong.

Em cảm giác khi mình và cô ở bên nhau, chỉ số thông minh cũng sẽ bị ảnh hưởng, thế nhưng em lại trẻ con như vậy.

Rốt cuộc cả hai người đều trẻ tuổi dễ xúc động, ngẫu nhiên khi hoan ái sẽ không quan tâm, quên mang hoặc dùng hết đồ bảo hộ, sau đó sẽ trực tiếp bắn ở bên trong.

Xong việc Thạch Dan lại không thể tự mình dọn dẹp sạch sẽ, em chỉ có thể dạy tên ngốc này để cô giúp mình, dù sao đấy cũng là tinh dịch của cô.

Tuy nhiên trên phương diện này cô thật sự học rất nhanh, mới đầu còn có chút lúng túng, móng tay chọc thẳng vào màng thịt non mềm của em khiến em bị đau, nhưng mà không bao lâu sau cô liền nắm giữ được kỹ xảo nặng nhẹ, mỗi lần được cô săn sóc cũng là một lần hưởng thụ.

Dọn dẹp sạch sẽ tinh dịch ra khỏi âm đạo Thạch Dan, sau khi rút ngón tay ra, đầu ngón tay dính đầy chất lỏng sáng lấp lánh, còn tí tách, nhỏ giọt xuống bồn tắm. Nhiên Lưu đưa ngón tay kia lên miệng nếm thử.

Ừ, đây là hương vị của Dan Dan nhà mình..!

Nhìn bộ dáng tên ngốc mút tinh dịch lấy từ hoa huyệt của mình, sau đó lộ ra nụ cười ngây ngô như vậy, em có chút ghét bỏ lại có chút buồn cười. Em đứng dậy nâng cái đầu kia lên hôn mấy cái.

Chương trước Chương tiếp
Loading...