[FreenBecky] Nữ thần là phải đem về sủng

Chương 41-45




Chương 41: Đẩy Kéo


Becky nhìn thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa trước mắt, dưới chân là đôi giày bệt màu trắng, thỉnh thoảng lại nhíu mày sờ sờ khuôn mặt vừa tẩy trang, lúc nào cũng nhón chân lên muốn để bản thân cao hơn một chút, thực sự, giống hệt cô ấy.

Vừa rồi lúc Mind ở trong phòng vệ sinh, nhìn khuôn mặt vừa tẩy trang của mình trong gương cảm thấy rất là bất mãn, không có viền kẻ mắt, không có son môi, thoạt nhìn giống như một đứa bé vậy. Mặc dù tự an ủi bản thân mình tốt xấu gì cũng còn đôi giày cao gót làm ranh giới cuối cùng, thế nhưng vừa bước ra đã bị tác giả lớn kia yêu cầu đổi sang giày bệt, chiều cao bây giờ đột nhiên giảm xuống, bất giác cảm thấy có chút bực bội. Có điều, Mind ngẩng đầu nhìn một chút, lại chú ý tới vẻ mặt của hai người phía trước, có chút đắc ý cười trộm trong lòng, dáng vẻ chính mình vẫn là rất phù hợp với nhân vật trong sách đấy nhỉ.

Nghĩ đến lúc chị Trương đưa kịch bản cho mình với vẻ mặt không dám tin tưởng, Mind gần như đã muốn ngửa mặt lên trời cười lớn, tuy rằng không có kinh nghiệm diễn xuất gì cả, chẳng qua với những kinh nghiệm sống đã trãi qua, cô tin rằng ở phương diện này chính mình vẫn còn có chút tâm đắc. Không phải chỉ là nữ sinh vui vẻ, cởi mở sao, tưởng tượng Becky thành chị Trương không phải đơn giản rồi sao, Mind nghiêng đầu, tự tặng mình 1 cái like vì sự cơ trí của bản thân.

"Mind là người mới, thế nhưng tôi tin tưởng vào tính tạo hình của cô ấy, vậy làm phiền Becky tiểu thư hướng dẫn cô ấy nhiều hơn một chút"Irin liếc nhìn vẻ mặt đắc ý của bạn nhỏ Quý, xoay người nhờ vả cô gái ngồi đối diện.

Becky nhìn khuôn mặt của tác giả lớn, vốn đã khách khí với người xa lạ lại còn thêm dáng vẻ xa cách như vậy, khóe mắt liếc qua Mind đã tạm thời cởi bỏ áo khoác thần tượng nặng nề ở bên cạnh, cô khẽ thở dài trong lòng.

"Bởi vì tin tưởng đó là hồi ức của cô, cho nên, tôi sẽ cố gắng hết sức" Thanh âm Nữ vương đại nhân rất nhẹ, cũng rất là kiên định.

Becky ngồi trên xe bảo mẫu, nhìn sách trên tay có chút ngẩn ngơ. "Chị Becky, chị Trương có gọi điện thoại qua đây hỏi..." Vương Tử nhìn nữ vương đại nhân từ lúc lên xe liền bắt đầu giữ yên lặng, ít nhiều có chút rụt rè, lúc này lén nhìn gương chiếu hậu, truyền đạt thông tin cho cấp trên.

"Chị ấy vẫn là lo lắng mà" Becky cười cợt, trong đầu đột nhiên xẹt qua khuôn mặt kiêu ngạo của Mind, nói thật, cảm giác ngược lại cũng không kém đâu. Nhẹ nhàng cầm điện thoại lên mở instagram ra, quả nhiên nhảy ra một nhân vật hai tay ôm quyền mắt phát sáng về phía mình, phía sau là một chuỗi tin nhắn dài:

'Becky...Được rồi, chị sai rồi, muốn giết muốn chém chị đều chịu, mười tám năm sau lại là một nữ hán tử!'

'Ồ, suy nghĩ một chút thì Mind cũng không tệ đến thế, tác giả cũng thật có mắt...Tuy rằng em cũng khó mà tin tưởng được.'

'Nữ vương đại nhân, tha thứ cho tiểu nhân đi, chị còn chưa kết hôn đâu, còn có rất nhiều tiền chưa xài hết, em không phải thực sự muốn chị còn trẻ như vậy mà đã chết chứ 😭'

Trong mắt Becky đầy ý cười, đừng thấy chị Trương ngày thường đều mang dáng vẻ mạnh mẽ vang dội, tới khi ở riêng sẽ tung ra vài chiêu làm nũng, là một đại tỷ so với bất kì ai cũng bao che khuyết điểm hơn. Tuy rằng lần hợp tác này quả thật làm cho bản thân có chút bất ngờ, có điều phỏng chừng chị Trương cũng thấy được Mind có khả năng thực hiện được, cũng có lẽ vì kịch bản này, vẫn là một lựa chọn không tồi đi. Xe bảo mẫu chầm chậm dừng trước cổng tòa chung cư, Becky chào hỏi đơn giản với Vương Tử, sau đó xuống xe đi vào khu chung cư.

"Cạch, cạch, cạch" Tiếng giày cao gót trong hành lang yên tĩnh dường như đặc biệt kích thích màng nhĩ, trong mắt Freen lóe lên một cái gì đó, tay đút túi quần nắm chặt một lúc, sau đó cắn cắn môi, trong nháy mắt quay đầu trên mặt lại là nụ cười tự nhiên nhất.

"Becky, hôm nay sớm như vậy đã trở lại rồi à" Phảng phất trong giọng nói thản nhiên lộ ra một chút căng thẳng, bởi vì ngược chiều ánh sáng, Freen trên thực tế cũng không thể thấy rõ vẻ mặt của Becky, chỉ nghe được tiết tấu tiếng giày cao gót, hệt như một cái búa gõ vào trong lòng mình, trong hành lang chật hẹp tràn đầy cảm giác áp bách, vô thức có một cảm giác chờ đợi bị phán xét.

Becky vừa mới đến, liền chú ý tới người hàng xóm đang dựa vào bên cạnh thang máy chờ đợi, tay phải đút túi quần, tay trái rất tùy ý cầm một cái túi, tựa như là mới vừa trở về từ cửa hàng tiện lợi. Nữ vương đại nhân bước nhanh hơn, đi tới, cô bé đang quay lưng về phía mình rất nhanh xoay người lại, mang trên mặt nụ cười quen thuộc như mọi khi, vẫn là dáng vẻ gọn gang sạch sẽ trước sau như một.

"Ừ" Nữ vương đại nhân rất nhanh đến gần, thấy được Freen tựa hồ vì vừa mới tắm, nên tóc rối tung, cô vô thức đưa tay lên xoa xoa, thật mềm mại, cô thật sự rất thích xúc cảm này.

Freen nghiêng đầu, mặc cho Becky vuốt tóc mình, rất nghiêm túc nhìn khuôn mặt của nữ vương đại nhân, cố gắng nỗ lực tìm ra một chút manh mối từ gương mặt xinh đẹp này, nhưng mà, cô có thể thấy được, chỉ là Becky híp mắt, cười đến là dịu dàng, hết thảy dường như không hề khác biệt với chị ấy trước đây.

"Mua gì vậy?" Becky chỉ vào cái túi màu đen Freen cầm trên tay, hơi ngạc nhiên với những thứ bên trong túi.

"Hả? Chỉ là mua chút đồ hộp đơn giản thôi mà." Freen vẫn đang thả hồn ra bên ngoài, nghe thấy câu hỏi của nữ vương đại nhân, liền phản xạ có điều kiện mà giơ ra những thứ bên trong túi.

"Những thứ này là bữa tối ngày hôm nay sao?"Becky hơi nhíu mày, thật sự vẫn còn là đứa trẻ mà.

"Đâu có, em không thường như thế này ...." Chú ý tới sắc mặt có chút nghiêm túc của nữ vương, thanh âm của Freen dần dần nhỏ lại, lập tức giấu túi trong tay ra đằng sau.

"Em chả không xứng với chức đầu bếp gì cả, thế mà còn muốn chị chú ý thân thể của chính mình" Becky liếc nhìn cô một cái, "Qua nhà chị đi, hôm nay để chị mời em ăn cơm" Freen kinh ngạc với lời nói nhẹ tựa mây gió của nữ vương đại nhân, vẫn chưa thể phục hồi tinh thần lại, thang máy đã đến tầng chín, Becky kéo cô bé còn đang sững sờ đứng đờ một chỗ, đi thẳng tới phòng của mình.

"Không cần, Becky, em tự biết...." Freen có chút xấu hổ, tài nghệ nấu ăn của nữ thần vẫn luôn là một bí ẩn, tuy rằng giữ ý nghĩ dù thức ăn có độc chết cũng sẽ cố gắng mà nuốt xuống trong đầu, nhưng đến cùng cô vẫn không muốn gây thêm phiền phức cho nữ vương đại nhân, cô có thể nhìn ra được, hôm nay Becky đã rất mệt mỏi, hơn nữa, chị ấy nhất định còn có nhiều thứ cần phải suy nghĩ.

"Vào đi, nghe lời" Chưa để cô nói xong, Becky đã nửa đẩy cô vào trong phòng, Freen cảm nhận được sức lực từ phía sau của nữ vương đại nhân dùng khi đẩy cô vào, đột nhiên có chút buồn cười, từ lúc nào mà Becky lại học được thủ đoạn bắt cóc của mình ngày trước vậy nhỉ, chị ấy quả là đáng yêu tới mức nhanh khiến tim cô rụng rời

"Tùy tiện ngồi một chỗ đi" Becky chỉ chỉ vị trí phòng khách, cô cởi áo khoác, buộc tóc lên, thuận tiện mặc luôn tạp dề, thoạt nhìn rất tự nhiên đi thẳng về phía nhà bếp. Cửa tủ lạnh nhanh chóng bị mở ra, Becky có chút lúng túng, kết cấu bên trong tủ lạnh rất sang trọng nhưng chỉ để có một ít nguyên liệu nấu ăn, nữ vương đại nhân lúc này mới nhớ tới, lần trước ở nhà ăn cơm dường như đã là rất lâu, rất lâu trước đây.

"Vậy lấy mấy quả trứng gà này ra làm cũng được, nếu như làm tốt mà nói, cũng tính là một món ăn ngon mà" Bỗng có một sức ép quen thuộc đặt trên đỉnh đầu, Nàng có chút lúng túng, nhìn bàn tay thon dài từ phía sau duỗi tới, lấy đi mấy quả trứng gà.

"Hôm nay vẫn là để em làm đi" Freen cố tình nhìn vào mọi góc của tủ lạnh, cố gắng tìm thêm một ít nguyên liệu cho nữ vương đại nhân, bản thân thì cố gắng kiềm chế bật cười.

"Nguyên liệu nấu ăn quá ít, không thể hiện được năng lực của đầu bếp Park, em tin tưởng chị nhất định rất biết nấu ăn" Được cô bé an ủi Becky lúc này mới kéo ánh mắt từ cái tủ lạnh trống rỗng quay trở về.

"Quay lưng lại, em giúp chị tháo tạp dề" Becky gật gật đầu, ngoan ngoãn quay người lại, Freen cúi người xuống, muốn nhẹ nhàng cởi tạp dề ra cho nữ vương đại nhân. Becky hơi lui về phía sau vài bước, không cẩn thận dẫm lên chân của chính mình, thân thể lảo đảo một cái.

"Cẩn thận" Freen vội vã đỡ lấy bả vai của nữ vương đại nhân nhà mình, Becky tuy rằng vũ đạo không tệ, có điều thân dưới không ổn định lắm, đây đã là một bí mật công khai trong fanclub rồi, mấy ngày không gặp sẽ phát hiện trên đùi của nữ vương đại nhân ngã ra vài vết thương mới, lúc này không cẩn thận một cái liền suýt nữa ngã chổng vó, Freen có chút bất đắc dĩ muốn đỡ trán.

Becky nửa tựa vào lòng Freen , ánh mắt lóe lóe, "Không có chuyện gì nữa rồi" Quay đầu nhìn Freen đang cau mày một chút, lặng lẽ chờ cô cởi tạp dề.

Freen rất tự nhiên cởi tạp dề ra, đưa tay ra sau lưng buộc chặt, sau đó ôn nhu cười nhìn Becky bên cạnh, chỉ về phía phòng khách, dùng ngón tay tạo thành điệu bộ bước đi.

"Được rồi" Becky chép miệng, tháo dây buộc mái tóc đuôi ngựa ra, kéo lê đôi dép màu hồng phấn, dưới cái nhìn chăm chú của cô, rời khỏi phòng bếp luôn ít nhiều không hợp bát tự với cô. Tuy rằng nguyên liệu nấu ăn có hạn, bếp trưởng Chankimha vẫn đập hai cái trứng gà, đổ chúng vào chảo, lắc đều chảo, làm cho trứng gà có thể phủ hết toàn bộ đáy nồi, sau đó mở đồ hộp ra, cẩn thận cắt jambon thành hình hạt lựu, thả chúng lên trên bánh trứng gà mỏng, chờ sau khi bánh không dính chảo thì lật mặt.

Suy nghĩ một chút, lại lấy ra cơm nắm nhỏ hồi nãy mua ở cửa hàng tiện lợi, bỏ vào trong chảo ép thành dạng phẳng, dùng cái xẻng cẩn thận nướng, cuối cùng bỏ lên trên hai miếng cơm cháy hai lá xà lách, một ít rau diếp, bánh trứng chiên, rắc chút gia vị, món burger Trung Quốc độc đáo đã hoàn thành.

"Becky, có thể ăn rồi." Lúc nàngngẫng đầu lên, nhìn thấy tay áo Freen đã được xắn lên trên, lộ ra cánh tay trắng nõn, tóc lỏng lẻo xõa trên vai, mặc trên người tạp dề hình gấu con dễ thương, con mắt còn cười đến híp lại, dáng vẻ như vậy của cô ấy, thật là rất khác với thường ngày.

Sau khi giúp nữ vương đại nhân ngồi xuống, Freen cởi tạp dề, ngồi đối diện với cô ấy, "Vừa nãy là đang đọc sách sao?", nhớ tới thì nghe đồn hình như là có liên quan với bộ phim sắp tới của nàng.

"Em đã từng nghe về 'Ức' chưa?" Becky cắn một miếng Hamburger tự đặc chế của cô, bề ngoài mặc dù có chút không ngờ được, có điều bánh giòn tan, hương thơm trứng gà còn rất đậm đà, thật sự ăn rất ngon.

----------------


Chương 42: Thăm Dò


"Lại đang đọc tiểu thuyết sao?" Freen nhìn nữ vương đại nhân ăn tới hai mắt mị lại, nội tâm vô cùng thoả mãn, chị ấy thích là tốt rồi.

"Ừ, là 'May mắn có em' " Becky nhìn Freen , do dự một lúc, cuối cùng vẫn quyết định hỏi: "Em thấy chị có thích hợp với nhân vật đó không?"

"Nhân vật kia là Hoà Tử sao?" Freen trầm tư trong chốc lát.

"Nói thật, độ tương đồng giữa chị và nhân vật này phải lên tới 80%" Cũng không bởi vì mình là fan của nàng mà cố ý nịnh hót, Freen gần như là mới vừa tiếp xúc với nữ nhân vật Hòa Tử này, đã không tự chủ được đem Becky cùng nhân vật này chồng chéo lên nhau. Freen liếc mắt nhìn nữ vương đại nhân, thành thật nói ra ý nghĩ của mình: "Nếu phải nói về tính cách Hoà Tử, thì nên dùng từ hai chiều"

"Hiển nhiên, cô ấy là người vô cùng lạnh lùng, nhưng qua từng tờ chị lật, sẽ cảm nhận sâu sắc hơn câu chuyện này, cũng sẽ thừa nhận cô ấy vừa là rồi lại chính là cô bé ấm áp và mềm mại nhất trên đời" Becky chính là một người như vậy, biểu hiện ra ngoài là một nghệ sĩ tóc dài bay bay, đạp bước trên đôi giày cao gót, tựa hồ chính là một nữ vương lạnh lùng khó tiếp cận, nhưng nếu thật sự tiếp xúc với con người nữ vương, chung quy trong lúc lơ đãng sẽ bị cảm động bởi một hai hành động nhỏ của cô ấy.

Cô sẽ nhớ rõ tên từng nhân viên, sẽ lặng lẽ vì họ mà chuẩn bị quà tặng, nếu bọn họ muốn chụp ảnh chung khi tình cờ gặp mặt, thì cho dù là mặt mộc, cũng sẽ tận lực đáp ứng yêu cầu của bọn họ, kì thật, Becky nào phải băng sơn nữ vương như người ngoài đồn đại. Nàng chớp chớp mắt, tuy người Freen đang nói tới là cái nhân vật không thực sự tồn tại ở trong cuốn sách kia, nhưng cô vẫn thật sự nghiêm túc, còn chẳng phải chính là đánh giá với mình sao, thật là, nữ vương đại nhân hít hít mũi, tên tiểu hài tử này làm cho cô thực sự muốn khóc mà.

"20% còn lại thì sao" Becky đối với cái này ít nhiều có chút ngạc nhiên.

"Tuổi tác?" Freen liếc mắt nhìn cái người lúc trước vẫn còn khịt mũi, vào lúc này cư nhiên lại có một chút oán khí, tuy rằng rất muốn trêu chị ấy một chút, nhưng là cuối cùng vẫn là rất nhanh chuyển hướng câu chuyện vào đề tài chính.

"Đây đương nhiên chỉ là một vấn đề nhỏ, thừa lại cũng chỉ 10% hoặc 20%, chính là cảm giác, nhân vật Hòa Tử này hình như thiếu mất linh hồn hoàn chỉnh, dù sao em vẫn luôn cảm thấy quyển sách này được triển khai dưới góc độ của một nữ nhân vật khác, cũng chính là Tố Lê, nhân vật Hòa Tử hiện ra trước mắt chúng ta cũng không được miêu tả tâm lý nhiều, dáng vẻ Hòa Tử như thế này không phải chỉ là một hình ảnh do Tố Lê dưng lên sao?"
Becky có chút ngẩn ra, Freen nói rất đơn giản, nhưng lại trực tiếp đánh vào khúc mắc trong lòng cô. Quả thực, đúng là như vậy, cô đọc cuốn sách này luôn cảm thấy có chỗ không đúng.

Hòa Tử có 8 phần tương tự cô, hệt như một con rối bị người ta mạnh mẽ đóng đinh nhãn lên vậy, thảo nào cuốn sách này vẫn bị cho rằng là mang theo ấn ký cuộc sống thực tế của Irin , tính chủ quan quá mức cường liệt dẫn đến nhân vật Hòa Tử này khuyết thiếu tính phong phú nhất định.

"Diễn viên đóng vai Tố Lê đã xác định được rồi sao?" So với tính cách nữ chính, rõ ràng, tính cách Tố Lê tổng vẫn còn nhiều mơ hồ, cũng không thể đơn giản dùng cởi mở hay hoạt bát tới định nghĩa, trong đầu Freen ngược lại đã chọn được vài người, theo như trong sách miêu tả, có lẽ quá nửa là lấy nữ diễn viên từ bên Học viện rồi. Ánh mắt Becky có chút phức tạp: "Thực hiện lời hứa, tác giả phân định". Tuy rằng đã gỡ xuống lớp trang điểm hun khói dày đặc khiến cho người ta không còn bài xích cường liệt như trước, có điều ít nhiều vẫn có chút khiến người ta bất đắc dĩ.

"Thực hiện lời hứa? Là người trước kia à?". Trong đầu Freen ngay lập tức hiện ra hình ảnh cô bé đó, bởi vì bức ảnh chụp ở sự kiện trước kia, bé gái quanh năm phấn trang này ít nhiều cô cũng có chút hiểu rõ, có điều, dù cho cô có tưởng tượng đến mức nào đi chăng nữa, thì vẫn không cách nào vẽ nên dấu bằng giữa cô bé ấy cùng Tố Lê trong lý tưởng được. "Tác giả, có quyết định của riêng mình". Cái nữ nhân tên Irin này, không phải đối tượng có thể dễ dàng chi phối.

Hai người đơn giản trò chuyện một hồi, lại giúp nữ vương đại nhân dọn sạch bàn ăn, sau khi bảo đảm hết thảy đều tốt , Freen trở lại nhà của mình, tiếp tục nghiên cứu cuốn sách 'May mắn có em' này một hồi, cuối cùng nằm lên giường. Điện thoại di động để ở một bên lại đột nhiên rung, Freen mở mắt ra, bật điện thoại, là một thông báo mới, lặng lẽ ngồi dậy, Cô mở Twitter của 'Sarocha trạm'.

Quả nhiên, Twitter cô đặc biệt theo dõi có thông báo mới, thời gian hiện lên là vừa mới gần đây, nhưng mà phía dưới đã hơn trăm cmt, Freen có chút bất đắc dĩ, Twitter Becky đăng tin mới, quả thực so với cướp vé vào cửa fan meeting còn khó hơn gấp mấy lần lận. Mới nãy vẫn còn ăn cơm chung ,thế mà bây giờ nàng lại đăng tấm hình bóng lưng mơ hồ, ẩn ẩn chút cảm giác quen thuộc, ôm dự cảm xấu phóng to hình, Freen lại có một loại xúc động muốn đỡ trán, bóng lưng đang dọn dẹp kia chẳng phải là mình sao?

Nữ vương đại nhân luôn luôn ngay thẳng lần này lại không hình tượng mà chụp trộm cô, mặc dù hình ảnh có chút mơ hồ, có điều vẫn có thể nhận ra là mình. Trình độ chụp ảnh ít nhiều đã có chút tiến bộ, có điều, dòng chữ đi kèm của Becky vẫn duy trì phong cách thường ngày, chỉ để có mấy chữ, 'Bóng lưng của em ấy'

Quả nhiên, Freen nhìn đống bình luận nhiệt tình phía dưới, đã có người nhận ra người trong hình là mình, chiếm cứ đầu đề là một bình luận đã có đến mấy trăm lượt thích:

▶'Chỉ có một bóng lưng thôi nhưng tôi cũng có thể chắc chắn đây là bóng lưng Freen ! Quả nhiên bạn của mỹ nữ vĩnh viễn đều là mỹ nữ...' nội dung bình luận tương tự vẫn đang không ngừng gia tăng, phần lớn là tò mò quan hệ của hai người, còn có một vài fan 'Sarocha trạm' ở phía dưới, nhắc nhở mẹ ruột nhanh chóng đem nữ vương đại nhân bắt trở về.

Rất tự nhiên ấn share, tiếp tục cắn móng tay xem bình luận,giao diện lại đột nhiên nhảy ra báo có cuộc gọi, Freen có chút kinh ngạc, có điều vẫn ấn nghe.

"Alo, Freen à?" thanh âm Becky từ điện thoại truyền tới, khác với giọng nói thường ngày của mình, giọng nói của cổ trong điện thoại giống như tăng thêm vài phần mơ màng.

"Ừ" Freen nói, như sợ sẽ phá hỏng cái gì, thanh âm cũng tự giác nhẹ xuống.

"Em không ngại chứ, hình của em ý" Becky thấy giao diện twitter nhạt nhẽo của 'Sarocha trạm' quả nhiên đã share tus của mình.

"Không sao" Mặc dù là chuyện không ngờ được, có điều tạm thời vẫn là ngạc nhiên mừng rỡ đi.

"Twitter Nữ vương đại nhân trong xuất hiện người thứ hai, mặc dù không rõ mặt"

"Hửm?"

"Bạn trên mạng bình luận"

"A, nguyên lai em là người thứ hai sao, thật vinh hạnh" Freen cười tít cả mắt.

"Ừ, là người thứ hai..." thanh âm Becky có chút trầm, "Chỉ là...Không có gì, ngủ ngon"

"Hả?" Freen nhìn xuống điện thoại trên tay, thấy dòng chữ kết thúc cuộc trò chuyện trên đó, cau mày, nếu như nàng không có nghe lầm, nữ vương đại nhân hình như đang tức giận? Ngược lại khiến nàng mất đi hứng thú tiếp tục lướt twitter, Freen sau cùng nhìn thoáng qua ảnh đại diện twitter của Becky , giống hệt với bức hình mình để trên xe kia, vẫn là dáng dấp hồi chị ấy mới xuất đạo, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không tìm ra chỗ nào không đúng, Freen đành phải tắt điện thoại di động, nằm xuống gối đầu.

Tin tức 'May mắn có em' được chuyển thể thành phim rất nhanh được truyền ra, nguyên nhà văn 'Ức' tự mình giữ chức biên kịch, lại thêm sự gia nhập của đạo diễn Lý Nghị nổi tiếng đã hấp dẫn không ít sự chú ý của mọi người, các loại suy đoán đối với hai nữ nhân vật chính ùn ùn kéo đến trên mạng, vô luận là người mới vào nghề hay lão tiền bối tay ẵm đầy giải, đều có thể nằm trong danh sách suy đoán này.

Bởi vì tác phẩm rất hot, mặc dù đề tài hơi cấm kỵ, rất nhiều nghệ sĩ lúc được phỏng vấn vẫn bày ra ước muốn được diễn xuất cực lớn, trong lúc nhất thời, các công ty lớn đều tuôn ra rất nhiều loại diễn viên, lầu suy đoán trong Twitter của tiểu thuyết cũng được chất lên vô cùng cao, tất cả mọi người đều đang chờ mong công bố diễn viên chính thức.

Mãi cho đến khi tin tức mới nhất từ Reuters đột nhiên xuất hiện trước tầm mắt mọi người, là bức ảnh chụp trộm ba người Becky, Mind và Irin gặp mặt ở quán cà phê trước đó, hệt như kíp nổ cho tất cả mọi chuyện, trong lúc nhất thời trên mạng hoàn toàn nổ tung. Rất nhiều người phía dưới điên cuồng bình luận, bày tỏ kháng nghị mãnh liệt.

Phong cách trang điểm theo lối hun khói của Mind thực sự quá đánh vào thị giác người nhìn rồi, hơn nữa cổ thuần túy chỉ là một người mới xuất đạo trong giới ca sĩ chưa được một năm, trừ một hai bộ MV, hoàn toàn không thấy được diễn kỹ của cô ấy, để cho nàng diễn vai diễn Tố Lê phức tạp như vậy, cơ hồ có thể thấy được bi kịch phía trước. Twitter, đã trở thành chiến trường nước miếng giữa fan trung thành của Mind và Nguyên tác đảng.

Song song với việc thổ tào diễn viên đóng vai Tố Lê, đối với diễn xuất của Becky, mọi người đều cho rằng là chuyện đương nhiên, diễn xuất xuất sắc trong 'Mặt nạ' đã hoàn toàn chứng minh được thực lực của nữ vương đại nhân, hơn nữa vô luận ngoại hình hay tính cách, đều cực kỳ phù hợp với Hòa Tử, Becky chỉ cần mang bản sắc ra diễn, cũng đã đem nhân vật trong sách diễn một cách sống động rồi.

Trừ bỏ nghi ngờ của Nguyên tác đảng đối với diễn viên được chọn, quần chúng cắn hạt dưa bình thường đa phần đều chỉ chú ý tới xì căng đan của đối tượng hợp tác lần này, sự kiện ảnh chụp lần trước mặc dù đã qua, tuy nhiên vẫn còn lưu lại dư âm, hơn nữa 'May mắn có em' là một bộ phim bách hợp, tự nhiên sẽ gợi lên bát quái trong lòng mọi người, lại thêm một tốp nhỏ mang theo tiểu tâm linh kích động lập ra tà giáo cp 'Beck-Mind', khóc ngất trước màn hình.

Xu hướng của dư luận càng ngày càng rầm rộ đến nỗi nhà văn Irin liền tiếp nhận một cuộc phỏng vấn của giới truyền thông.

"Đối với việc Mind diễn vai Tố Lê, ngài có ý kiến gì không?" Phóng viên nhìn 'Ức' vẻ mặt lạnh nhạt, ít nhiều mang theo chút tư tâm hỏi.

"Nhân vật là ta định, cô nói xem." Irin cười, phóng viên vừa nhìn lập tức ngẩn người mấy giây, họ nào có biết, tác phẩm của cô, tự nhiên là muốn đích thân tìm người diễn rồi.

------------------


Chương 43: Chấp Niệm


"Hình tượng này không phù hợp sao? Chắc chắn là thí sinh tốt nhất? Nhìn xem tác giả của 'Ức' tự mình trả lời kìa!" Trong căn phòng tối tăm, tia sáng yếu ớt phát ra từ TV, trong màn hình đang phát ra một tin tức giải trí nổi danh nào đó, đó là hình ảnh từ cuộc phỏng vấn với Quý Mặc cách đây không lâu.

Trên thực tế, tuy rằng trong những năm gần đây 'Ức' có độ hot rất cao, nhưng cơ hồ rất ít khi tiếp xúc với truyền thông, lần này thật không dễ dàng gì mà tiếp nhận phỏng vấn, nữ phóng viên đang lo lắng bất an ở bên cạnh, Irin đem hai tay tùy ý đặt lên trên đầu gối, toát lên vẻ bình tĩnh, xa cách, lúc nào cũng điềm nhiên như vậy, tựa như chẳng có vấn đề gì có thể thay đổi được sự bình tĩnh từ trong xương cốt ấy. Với giọng điệu hào hứng khoa trương người chủ trì nói nhanh một vài chuyện gì đó, thế nhưng Noey cái gì cũng chưa từng để ý, ánh mắt vẫn luôn nghiêm túc nhìn hình ảnh kia trên màn ảnh vẻ mặt mang theo nhàn nhạt mỉm cười , tay nắm chặt remote điều khiển từ xa.

"Nhân vật là tôi định, bởi vì đây là chuyện xưa của tôi" Nàng xem thấy cô, cho nên vẫn là không có đi ra ngoài sao? Vì vậy vẫn còn có thể bị mắc kẹt? Noey nhắm hai mắt lại, đúng là, một đứa ngốc cố chấp.

"Lạch cạch" Một luồng ánh sáng ấm áp trong nháy mắt lan tỏa khắp toàn bộ phòng khách, từ trong bóng tối một lần nữa lại chẳng có chút ánh sáng nào cả, dù sao đôi mắt cũng hơi đau rát, Noey lấy tay che đôi mắt lại rồi chậm rãi mở mắt ra nhìn về phía thân ảnh đang hướng tới chính mình.

"Đang xem cuộc phỏng vấn của tôi sao?" Irin dựa vào tường, vừa cởi đôi giày cao gót vừa nhìn cái bóng người có chút trầm mặc trên ghế salon, nàng mới vừa vào cửa, liền bị chú ý bởi âm thanh từ TV truyền tới.

"Em, Ta bị bệnh" Noey nghiêng nghiêng đầu, giọng nói trẻ con vang lên .

"Bị bệnh sao?" Irin nhíu nhíu mày, mang dép lê nhanh bước tới, thật tự nhiên đưa tay ra vén lên mái tóc thề của nàng, lặng lẽ cảm nhận nhiệt độ trên trán của Noey một chút, rồi thu tay lại sờ sờ vào trán của chính mình.

"Nhiệt độ không có vấn đề nha" Irin nhìn Noey sắc mặt tái nhợt có chút lo lắng, "Đi bệnh viện nào, thân thể em vẫn luôn không tốt lắm" Nói như vậy đã muốn đem người trên ghế salông đỡ lên.

"Vẫn là muốn làm như vậy sao?" Noey nắm chặt tay nàng, nhẹ nhàng đặt trên lồng ngực của mình.

"Biết không? Nơi này sẽ đau" Irin có chút kinh ngạc, đôi mắt dưới cặp kín đem bình tĩnh nhìn bàn tay đang được Noey nắm lấy.

"Là chấp niệm, vì thế nên không thể từ bỏ" Irin nhẹ nhàng đem từng chữ từng câu từ trong lòng nói ra.

"Vẫn còn chưa sẵn lòng buông tha chính bản thân mình a" Noey cười cười, chẳng phải đã sớm biết sao, Irin là người cố chấp hơn bất kì ai. Nàng đứng lên dường như có chút mệt mỏi, nhẹ nhàng hướng đến người thấp hơn mình một cái đầu là Irin mà dựa vào.

"Suy cho cùng vẫn còn chưa nguyện ý buông ra a, vì thế chị, nữ nhân cố chấp này, coi như là địa ngục thì em cũng sẽ ở bên cạnh chị tới cùng" Trong ánh mắt lóe lên điều gì đó, Irin giơ hai tay lên giống như muốn ôm chặt cô gái đang dựa trên người mình, do dự một lúc rốt cục vẫn là để tay xuống.

"Em không cần... " Lời còn chưa nói hết thì đã bị nàng xoa xoa đầu "Rất mệt mỏi, vì thế để yên cho em dựa vào một lúc" Biết nữ nhân này lại muốn nói ra cự tuyệt, thế nên vẫn là cắt ngang lời nói của nàng đi. Noey choàng mở mắt, vẫn cảm nhận được cơ thể nàng hơi cứng ngắc, nhẹ nhàng ngửi mùi hương từ nàng, quả nhiên chỉ có mùi vị mới là chân thật nhất a.

.

Sau khi công bố diễn viên chính, bộ phim 'May mắn có ngươi' nhanh chóng sắp xếp cho các diễn viên buổi chụp hình đầu tiên.

"P'Nam đi đón Mind, nàng vẫn quấn quít P'Nam , để nàng đi đi" Vương Tử quệt mồm, hơi có chút giận dữ, làm người hâm mộ lão thành đối với fan couple ChaeLice đối với đối tượng scandal của nữ vương đại nhân, tiểu trợ lý đều là có chút địch ý, tuy rằng mới vừa biết Becky cùng Mind đùa vui, nhưng mà trong nội tâm Vương Tử vô cùng cự tuyệt, có điều trải qua một quãng thời gian tự mình an ủi, cuối cùng cũng coi như vẫn là miễn cưỡng lựa chọn chấp nhận.

( 骨灰粉 (骨灰粉丝、骨灰级粉丝): Cấp độ cao của 铁粉, chỉ những fan theo đuổi thần tượng lâu năm (từ khi debut), mang tính chuyên nghiệp. Họ có trong tay nhiều thứ liên quan đến idol, thậm chí biết được những chuyện mà fan khác không biết.)

Dường như Becky không có chú ý tới Vương Tử oán giận, lúc này nàng đang gửi tin nhắn cho Sarocha.

'Có ở đó không?'

"A" Freen có chút đau đầu, gần đây không biết xảy ra chuyện gì, nữ vương đại nhân đều thỉnh thoảng gửi cho mình tin nhắn. Làm nghệ sĩ tại sao có thể chủ động tiết lộ hành trình của mình với người hâm mộ đây, Freen cơ hồ muốn vỗ trán.

Vừa mới bắt đầu, đều là Becky gởi nhắn tin lại đây, cô chỉ phụ trách trả lời đơn giản 'Thật', 'Ừ' , kết quả vài ngày sau, nữ vương đại nhân cũng có chút mất hứng, bắt đầu yêu cầu Sarocha chủ động cho mình gởi nhắn tin, đây là đem mình làm bạn bè nha.

Freen nhìn tới icon cảm xúc trong tin nhắn vừa mới nhận, quả thực là dở khóc dở cười, ở một đám người hâm mộ ngóng trông chờ, cái người được vạn người quan tâm lại một mực gửi tin nhắn đến mình không ngừng, mặc dù là đã đeo khẩu trang nhưng Freen vẫn rất lúng túng và muốn chạy thoát khỏi hiện trường...

"Đến rồi, Becky đến rồi" Tựa hồ là đã nhìn thấy gì, tất cả mọi người xao động hẳn lên, một chiếc xe GMC quen thuộc chậm rãi đi tới, Freen chạy mấy bước tiến gần, bị kẹt trong vòng vây của mọi người tính toán tìm ra một vị trí thích hợp nhất. Becky đi xuống, tựa hồ tâm tình không tệ, đúng là hiếm thấy không có đeo kính. Từ trong đám người hỗn độn rất nhanh thấy được bóng người quen thuộc, nàng nhíu nhíu mày chỉ chỉ gò má của chính mình.

Hả? Freen dời ống kính, có chút kỳ quái nhìn động tác của nữ vương đại nhân, "Khẩu trang" Freen đọc được từ khẩu hình của Becky, đúng rồi, lúc trước nữ vương đại nhân đưa cho mình một khẩu trang, đồng thời biểu thị hi vọng mình dùng nó để thay thế cái khẩu trang màu đen kia.

Có điều Freen vẫn luôn không thể nào tiếp thu hình ảnh dây buộc màu hồng phấn cho nên vẫn cứ mang cái khẩu trang màu đen, lúc này hình như ánh mắt Becky có chút sát khí, lặng lẽ rùng mình một cái, làm sao mà cảm thấy gần đây nữ vương đại nhân tính khí lớn như vậy đây, hơn nữa tâm tình thất thường quả thực khiến người ta cảm thấy đáng sợ. Becky liếc mắt nhìn cái người đang hóa đá kia - Sarocha, mím môi ánh mắt lóe lên một nụ cười, cuối cùng hướng về người hâm mộ của mình vẫy tay, nhanh chân đi tiến vào khu vực chụp ảnh.

Ngồi trên ghế có chút khẩn trương "Có thể làm được chưa?" Thợ trang điểm nhìn Becky trong gương lễ phép hỏi.

"Ừ" Becky khẽ gật đầu một cái, yên lặng nhắm mắt lại, mơ hồ cảm nhận được một đôi bàn tay nhẹ nhàng chải qua chải lại trên tóc.

Studios có chút ồn ào làm lấn át cả âm thanh của cái kéo cắt tóc, cả thế giới đóng lại trong tầm mắt, thời gian dường như trôi qua rất nhanh "Được rồi" Giọng điệu của nhà tạo mẫu tóc rất là thoả mãn, cử chỉ phóng khoáng mở miếng vải ra, nhắc nhở Becky mở mắt ra, là từ từ mở mắt ra, chính mình có chút xa lạ xuất hiện trong gương. Là kiểu tóc mái ngang dày đã từng rất phổ biến lúc trước, cả mái tóc dài cũng trở thành màu đen, có chút kinh ngạc. Becky bất tri bất giác đưa tay ra chạm vào hình ảnh của nàng trong gương, cái kia mái tóc ngang thề, cô gái có mái tóc đen thẳng mượt nhìn mình, giống như đang gặp chính bản thân mình trong quá khứ vậy...

"Là kiểu tóc của một vài năm trước đây, tuy có chút lỗi thời, có điều nó làm tăng vẻ đẹp cho Becky, chắc chắn là ok a" Nhà tạo mẫu tóc có chút đắc ý, hiệu quả thật sự không tệ.

"Ồ, đây là Becky tỷ sao?" Âm thanh mang theo ít nhiều bất hảo từ sau truyền tới, sau đó là tiếng bước chân chạy vào tò mò nhìn Becky của Mind, quả nhiên thay đổi kiểu tóc nữ vương đại nhân thế mà giảm một chút cảm giác ngột ngạt cao lạnh, trái lại thêm chút nữ tính thanh thuần của phái nữ.

"Chị thật sự một chút cũng không có thay đổi" Becky nhìn về phía P'Nam , chú ý tới viền mắt nàng có chút hồng hồng, "Giống như, sáu năm về trước khi em lần đầu tiên nhìn thấy chị" P'Nam âm thanh oa oa, không biết làm sao mà gần đây nàng lúc nào cũng nhớ về những kỉ niệm ở quá khứ. Khi đó chính mình vẫn là người mô giới mới ra nghề, mà lúc ấy Becky còn lâu mới được khí chất như nữ vương đại nhân hiện tại, tuy rằng lạnh lung nhưng lại ngoan ngoãn rất đáng yêu, quả thực manh đến tan chảy cả đáy lòng nàng. Thấm thoát đã qua sáu năm rồi a, cái gì cũng sẽ thay đổi. Ánh mắt P'Nam ánh mắt rơi xuống bên người thiếu niên đã tẩy đi lớp hóa trang, nếu như nàng vẫn còn, chắc cũng dáng dấp hiện tại là như vậy đi...

"Mind, trang phục này của chị vẫn vô cùng tốt" Có nhân viên đi ngang qua, bất tri giác nhìn Mind vài lần, sau khi tẩy xong lớp trang điểm mắt khói thông thường, trên người Mind tuổi trẻ toát lên cảm giác hoạt bát của tuổi trẻ,ăn mặt nhẹ nhàng giản dị, càng nhẹ đi bao nhiêu cảm giác bất kham trên người...

"Đương nhiên rồi, tôi là Nặc mỹ nữ mà" Cuối cùng Mind vẫn còn là một đứa trẻ, vừa nghe có người khen bản thân thì không thể chần chừ lấy điện thoại di động ra thuần thục tạo mấy kiểu và chụp vài bức ảnh selfie...

"Hãy để cho bọn họ lên nhìn xem, không phải lúc nào cũng... " Vẫn chưa nói hết, đã bị một cái tay đoạt lấy điện thoại di động, P'Nam hủy bỏ việc chỉnh sửa các nội dụng trong twitter, sau đó nhấp vào album và nhanh chóng xóa hết các tấm hình selfie bên trong.

"Không cho phép chụp ảnh selfie, cũng không cho phép chụp hình, cấm phát twitter trong lúc ghi hình"

P'Nam quay đầu mặt đầy ý cười nhìn vẻ mặt u oán của Mind, đứa trẻ này mặc kệ nàng quản như thế nào cũng tranh thủ từng phút lúc trang điểm để chạy ra ngoài.

"Bắt đầu rồi" Nhân viên đến thông báo nhiệm vụ chụp ảnh, Mind liếc mắt nhìn Becky, khóe miệng len lén giương lên, một bước lớn đi tới bên người nàng, Tay đưa lên cao liền khoát vai lên nữ vương đại nhân.

"Tuy rằng tôi đối với cô cũng không có hảo cảm gì" Mind tới bên tai Becky nói rằng.

"Cho nên?" Nữ vương đại nhân nhíu mày, không chút biến sắc mà né tránh tay nàng.

"Có điều, tôi sẽ chụp hình thật tốt, trước tiên tạm thời chung sống hòa bình đi" Mind nhìn thấy P'Nam bên này, giọng điệu có chút nóng nảy "Là vì nể mặt P'Nam nha"

Becky nghe lời nói có chút ấu trĩ của Mind, nó chạm đến nỗi muộn phiền trong lòng, xem ra P'Nam đã đem bảo vệ nàng thật tốt, cũng đã ở trong vùng nước đục này gần một năm vậy mà đầu óc vẫn còn ngây thơ như vậy a.

-----------------


Chương 44: Ra Mắt Độc Quyền Bằng Một Giọng Nữ Lạ


Ánh nắng mặt trời rất đẹp, từ trong cửa sổ xuyên qua, như hôn hít lấy gò má của mỹ nhân còn ngủ trên giường một cách ấm áp. Tố Lê nghiêng người ngồi ở mép giường, hơi nhíu lông mày, nhìn chằm chằm nữ nhân ở bên cạnh, vẻ mặt có chút bận tâm, chú ý tới ánh mặt trời ở trên mặt nàng để lại các dấu vết loang lỗ, lặng lẽ chìa tay ra, thay nàng chặn lại thứ ánh sáng phiền phức này.

"A" Lông mi động đậy, Hòa Tử dần mở mắt ra, rất là tự nhiên nắm chặt tay bạn tốt, "Sớm như vậy đã đến rồi à" Có lẽ là bởi vì mới vừa tỉnh ngủ nên thanh âm của nàng thật ôn nhu ,giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua đáy lòng.

Tố Lê cúi đầu xuống, dùng cái trán đụng đến cái trán Hòa Tử, dường như đã từng ra mồ hôi, da dẻ dù sao cũng hơi dinh dính, ừ, nhiệt độ đã giảm lại, xem chừng đã hạ sốt rồi. Cách xa vài centimet, Tố Lê nhìn nàng thật trong trẻo, phản chiếu con mắt của chính mình, ngữ khí nhu nhu.

"Cơn sốt hẳn đã giảm, đói bụng rồi sao, tôi chuẩn bị cho cậu chút đồ ăn"Căn phòng to lớn vào lúc này đúng là trống rỗng, xem ra chỉ có thể chính mình đến xuống bếp thôi.

"Cậu sẽ làm cơm sao?" Con mắt của Hòa Tử cười đến híp lại, có chút buồn cười nhìn có vẻ như định liệu trước của thiếu nữ, nhiều năm như vậy, dường như cũng chưa từng cảm nhận qua tài nấu nướng của nàng a.

"Cậu nghỉ ngơi nhiều một chút đi, tôi làm xong rồi trở lại gọi cậu rời giường"Dù sao cũng hơi lúng túng khi bị bóc trần, tai Tố Lê có chút hồng, rất nhanh đứng lên, cuối cùng liếc mắt nhìn bạn tốt trên giường cười trộm, quay người về phía cửa. Hòa Tử khép mắt lại, vẫn còn giữa lúc mơ mơ màng màng, nghe được bên ngoài truyền tới bóng người có chút nóng nảy, khóe miệng không buồn nhếch lên, lộ ra một xoáy lê nho nhỏ, quả nhiên, nàng linh cảm đều là chính xác. Chậm rãi nâng người dậy, kéo lê đôi dép bông mang trong nhà đi về phía nơi bắt nguồn của tiếng động, chuyện quan trọng nhất bây giờ chẳng lẽ không phải là cứu vớt nhà bếp sắp hy sinh của mình hay sao.

Tố Lê lúc này đang tiến hành đấu tranh với cái trứng gà thứ mười, tay đập trứng gà run run rẩy rẩy dính đầy chất nhầy, sau đó cẩn thận từng li từng tí một, "Lạch cạch" Lòng đỏ trứng lẫn vào lòng trắng trứng toàn bộ rớt xuống, nhìn vỏ trứng nổi bồng bềnh ở trong trứng gà, Tố Lê có chút phát điên, bất quá vẫn là thở ra một hơi thật dài rồi cầm lấy quả trứng gà thứ 11.

Dù sao đi nữa cũng là thành công, Tố Lê bỏ lên chút ít dầu, đem cánh tay duỗi ra thật dài, có chút do dự rằng nên hay không nên đem trứng đã được khuấy đổ vào trong, "Cậu vẫn chưa cho dầu sôi mà" Tố Lê có chút cứng đờ quay đầu lại, nhìn Hòa Tử tựa một bên ở cửa phòng bếp, trong mắt lóe ý cười, rất là đàng hoàng trịnh trọng mà nhìn mình.

"Đi ra ngoài thôi" Thiếu nữ có chút nổi giận, thật nhanh thả chén trên tay xuống, dùng cổ tay kẹp lấy tay Hòa Tử, nửa ép buộc mà đem nàng mang rời khỏi nhà bếp. Hòa Tử cười cợt, cũng không phải lại cười nhạo động vật nhỏ đang xù lông này, về tới phòng của mình, ngày hôm qua một phần bản nhạc chưa hoàn thành xong vẫn còn lưu lại. Thời gian dường như trôi qua rất lâu, cuối cùng, khôi phục sự bình tĩnh bên ngoài như trước, Hòa Tử chú ý tới cái gì đó nhấp nháy vào phòng, sau đó có một đôi mắt hết sức gian manh lén lút từ phía sau hướng lên trên.

"Hòa Tử, đi ra ngoài ăn cơm" Giọng nói yếu ớt, thật có chút không giống với mặt trời nhỏ lúc nào cũng tràn trề sức sống thường ngày

"Tuy rằng bên ngoài không hấp dẫn lắm, có điều, tôi có nếm thử qua, vẫn rất ngon" Cô gái ở phía sau nói liên miên không ngừng, Hòa Tử nhìn trên bàn dù không biết đống này là thứ ngớ ngẩn gì, nhưng vẫn bình tĩnh ngồi xuống, yên lặng mà nếm thử mọi thứ, "Không tệ, ăn rất ngon" Hơi mím mím khóe miệng, lần này nàng ấy nên đắc ý đi.

"Cậu thích gì nhất?" Tố Lê đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.

"Hả?"

"Là trứng rán cà chua, nếu có người hỏi cậu, nhất định phải nói như vậy nha, bởi vì là tôi làm" Đúng là, Hòa Tử nhìn một chút trước mắt có chút thật lòng của bạn tốt, đúng là không thay đổi được tính khí của tiểu hài tử a.

.

"Cắt! Rất tốt." Đạo diễn rất là thoả mãn, hai người mặc dù là lần thứ nhất hợp tác, nhưng mà hợp tác rất ăn ý còn hơn cả mong đợi, quả nhiên, con mắt chọn người của tác giả thật sự lợi hại, Lý Nghị nghiêng xoay người sang chỗ khác, lặng lẽ nhìn cô gái đang ngồi trước màn hình.

Irin rất chú tâm nhìn vào màn hình, con mắt dần dần dày lên cho đến khi được bao phủ hoàn toàn bởi một lớp sương mù, "Quý tác giả..." Trợ lý có chút bận tâm mà nhìn nàng đan tay rất chặt, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

"Irin tỷ, em diễn khá tốt mà phải không" Mind vừa nghe hô cắt, liền vui mừng từ bên trong nhanh chóng nhảy ra ngoài, cố tình đi tới bên cạnh tác giả, gương mặt cầu xin biểu dương. Irin chớp mắt một cái, nới lỏng bàn tay đang được nắm chặt, nhìn trước mắt cô gái cột tóc đuôi ngựa này. Ánh mặt trời có chút mãnh liệt, nàng có chút không thấy rõ mặt nàng, chỉ có thể mơ hồ nghe được thanh âm vừa xa lạ lại vừa quen thuộc truyền tới, dường như dáng vẻ của quá khứ lại hiện về.

"Em hỏi cô ấy đi" Irin cong cong khóe miệng, ra hiệu đang trang điểm lại cho Mind, quả nhiên, nàng diễn thật sự rất tốt, chính là dáng vẻ nàng nghĩ tới.

"Diễn tính con nít thêm chút nữa, Tố Lê, vĩnh viễn cũng đừng nên luống cuống tay chân" Mind rời đi không xa, tự nhiên nghe được những lời nói đúng đắn của cô, rõ ràng là đang trả lời vấn đề của Mind, ánh mắt lại trực tiếp nhìn về phía Irin . Irin cảm nhận được ánh mắt của nữ vương, khẽ gật đầu, cử chỉ xa cách khách sáo vừa đủ. Mind nhíu nhíu mày, không biết làm sao, đối với vị Irin tiểu thư này, tại sao trong lòng luôn có không nói ra được tư vị đây...

.

'Nhận được thông báo sao? Tổ nhiệm vụ của chương trình'

Trong phòng là giai điệu 'song điện' với âm lượng nhỏ đang phát

Nội dung của tin nhắn SMS đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại di động đã bị ném xuống sàn nhà, trong khi chủ sở hữu của nó đang ngồi chéo chân ở phía trước của kệ lưu trữ trong phòng khách

Freen ngón tay nhanh chóng sắp xếp đĩa hát chỉnh tề, từ bên trong lấy ra một chồng đĩa, cúi đầu, dù sao cũng hơi khổ não mà nhìn album chất đống ở trên đùi , những thứ này đều là của nữ vương đại nhân từ lúc ra mắt tới nay hai mươi mấy tấm trong album đã được tỉ mỉ chọn lựa ra.
Tổ chương trình 'Trời sinh hợp tác' ngày gần đây đã thông qua các nhiệm vụ mới của chương trình, cùng mấy lần trước như 'Lần theo dấu vết bí ẩn', 'Một ngày thử làm người môi giới' nội dung cũng khác nhau, lần này tổ chế tác đề xuất cho phép hai người một nhóm biểu diễn và ghi lại bài hát. ( đang là Sarocha nha mn )

Là hợp ca sao? Thời điểm Freen biết được tin tức này, trong lòng là cự tuyệt, tuy rằng là một fan hâm mộ thực thụ, lại là người đứng đầu fanclub, nhưng bản thân Freen thực lực ca hát cũng không quá cao siêu, vào lúc này lại bị kéo đi ghi âm mà không có bất kì lời giải thích nào, trong lòng nàng tự nhiên có chút bất đắc dĩ.

"Em, hát không tốt"

"Hãy nghe bài hát của chị nhiều hơn đi, thanh âm của em vốn không cao, chỉ cần không hát lạc khỏi giai điệu, vẫn có thể cứu vãn được" Được nữ vương đại nhân chỉ thị, Freen lúc này đang ngồi ngoan ngoãn ở trên sàn nhà, chăm chú nghiền ngẫm ca khúc của nàng, mặc dù cô đã nghe những bài hát này không dưới một trăm lần.

Nốt nhạc cuối cùng hạ xuống, bên trong phòng khôi phục yên tĩnh, Freen do dự nửa ngày, rốt cục đã chọn một chiếc đĩa hát, nhẹ nhàng bỏ vào máy nghe nhạc. Tuy rằng tất cả các ca khúc của Becky nàng đều yêu thích vô điều kiện, nhưng mà ca khúc khắc sâu trong ký ức nàng nhất vẫn là album đầu tay lúc Becky mới bắt đầu sự nghiệp làm ca sĩ.

Ca khúc của nàng bây giờ có chút khác biệt, sản xuất album đầu tay này là rất đơn giản, không nhìn thấy bất kỳ danh sách viết lời của nhà soạn nhạc nổi tiếng nào trên bìa sau của bài hát, chủ yếu bao gồm sáng tác của Becky và một số nhạc sĩ không nổi tiếng.

Bản album này liên tục bị đánh giá không cao, ngay cả khi ở hiện tại Becky đã trở thành một nghệ sĩ hàng đầu, album này vẫn bị cho rằng có chút non nớt, thậm chí còn xem là đĩa hát rẻ tiền và luôn bị so sánh đối nghịch với những album được chế tác hoàn hảo sau này, luôn luôn có các nhà bình luận rất là nghiêm túc cho rằng album này ngay cả MV lẫn Album đều là một vỡ kịch tự biên tự diễn, việc ra mắt đầu tiên của nàng khá là thất bại. Tuy nhiên, Freen lại thực sự rất yêu thích, là MV duy nhất trong album mà người diễn xuất chính là Becky lúc đó chỉ mới 20 tuổi.

Đó là một ca khúc chậm, giọng nữ trầm thấp kéo dài ở trong phòng, ngồi ở trên ghế cao, chân nàng rất là tự nhiên mà đem đàn ghi ta gỗ gác lên trên chân phải, ngón tay nhẹ nhàng gảy đàn, không có nhiều kĩ năng chuyên môn đáng kinh ngạc, mà giống như là đang kể chuyện xưa của chính mình một cách ôn nhu, nhưng lại vô chạm đến nơi nội tâm mềm yếu nhất của Freen .

Freen nhắm mắt tựa ở trên ghế salông, lẳng lặng cảm thụ lấy giai điệu trong bầu không khí, nhưng vô tình nghe được một giọng nữ dường như được sử dụng làm nhạc nền, âm thanh rất yếu ớt và bị pha trộn với thanh âm nhạc đệm của đàn ghi ta, cơ hồ nghe không rõ, nhưng trong đêm tối như thế, thanh âm như vậy là rất rõ ràng.

Freen nhíu nhíu mày, giọng nữ này, nàng rất quen thuộc. Nhẹ nhàng chuyển bài hát sang bài tiếp theo, quả nhiên, vẫn có thể nghe được giọng nữ này trong nhạc nền khác, tổng cộng là sáu bài hát mini, ngoại trừ những bài hát của người khác viết, bốn bài còn lại đều có thể cảm nhận được thanh âm độc đáo này.

Một lần nữa chọn ra album thứ hai của Becky, âm thanh quen thuộc chậm rãi phát lên, Freen mở mắt ra, quả nhiên, ngoại trừ bốn bài hát trong album đầu tay của cô ấy, sau đó, lại giống như hoàn toàn biến mất vậy, không còn có thể tìm thấy sự tồn tại của nó. Thậm chí, cũng không còn nghe lại được thanh âm giọng nữ rõ ràng như thế, Freen nhìn danh sách ca khúc, sẽ làm sao đây, không tìm được rồi, cái giọng nữ này.

Để thu âm bài hát hợp tác, Freen ngày hôm nay rất sớm đã lái xe đến công ty của Becky, nữ vương đại nhân bởi vì cần phải quay phim nên đến muộn một chút, phòng thu âm bên trong tạm thời chỉ có hai người là Freen cùng nhà sản xuất. Đi vào, liền cảm nhận được ánh mắt đánh giá của nhà sản xuất, Freen có chút không quen, liền nhìn thẳng về phía anh ta.

"Không nên hiểu lầm, chỉ là có chút hiếu kỳ" Nhà sản xuất cười , vẫy tay một cái, "Em chính là người hát cùng đầu tiên của Becky, nàng có nhiều quy tắc đều bị em phá vỡ rồi"

"Hả? Chúng ta chỉ là vì chương trình tổ yêu cầu..." Freen hơi kinh ngạc, cẩn thận nghĩ lại mới nhớ lại dường như từ khi nữ vương đại nhân ra mắt đã ròng rã sáu năm, cũng không có cùng bất luận người nào cùng hát chung hết, ngay cả khi đó là 1 concert, cũng khăng khăng một người hát toàn bộ, vì đó là nguyên tắc của nàng, làm sao có thể vì một nhiệm vụ nho nhỏ của tổ chương trình mà phá vỡ đây, Freen thắt chặt lông mày.

"Ừ, nàng là có đạo lý của chính mình, em trước tiên lại đây làm quen một chút" Nhà sản xuất bắt chuyện trước đây của Freen , trượt con chuột trỏ, mở ra một tập tin, có âm nhạc phát ra ngoài, có vẻ như đây là đoạn điệp khúc, cô nhìn các âm thanh không ngừng chuyển động trên màn hình, đến bây giờ mới có cảm giác thực sự.

----------------



Chương 45: Em Mới Chính Là Đồ Ngốc


"Tôi đã tìm cho em một người cố vấn, nhưng đương nhiên là lời bài hát vẫn phải do chính em viết, em trước tiên có thể nghe thử một chút, cảm nhận ca khúc một cách tổng thể đi" Nhà sản xuất nói, tay di chuyển con trỏ, mở ra một file khác.

Là một giọng nữ có thiên hướng trong trẻo, lời bài hát cũng là nàng ngẫu hứng hát, nhưng chính là bài hứa dựa trên giai điệu đơn thuần thêm vào một chút vui tươi ngọt ngào, nhưng là chỉ dùng giọng mũi ngân nga lại có thể tạo ra thanh âm khiến người nghe cảm nhận được tư vị mùa xuân mà nhạc sĩ muốn gửi gắm.

"Có muốn nghe một bài hát khác không?" Nhà sản xuất có lòng tốt hỏi thăm, có lẽ là bởi vì Becky, đối với nữ nhân mang khẩu trang này, hắn không hiểu vì sao lại xuất hiện loại cảm giác muốn chiếu cố.

"Lúc Becky thu âm cũng có người cố vấn sao?" Freen chú ý tới một file mang tên Park Becky, ít nhiều có chút hiếu kỳ.

"Ân, bất quá cũng không dùng nhiều lắm, phần lớn đều là những bài hát tự sáng tác, nhạc nền của bài hát cũng không cần đến người khác sắp xếp"Nhà sản xuất lắc đầu "Em trước tiên tự xem qua một chút đi, hiểu rõ hơn một chút cũng tốt đó"

Trong file này, đem những bài luyện tập trong mấy năm qua phân loại ra, Sarocha nhãn tình sáng lên, chọn lấy file đầu tiên, bên trong đều là lúc mới ra mắt của nữ vương đại nhân, cô nhìn hướng nhà sản xuất.

"Rất nhiều đều là lưu lại lúc vừa mới bắt đầu thu âm, thành phẩm em cứ tự nhiên nghe" Cô đeo headphone lên, nhấn chuột trái vào file, nghe thấy một đoạn ngắn tạp âm, nốt đầu tiên rơi vào tai cô, là một giọng nữ, mà giọng nữ này chỉ xuất hiện ở phần nhạc nền trong album đầu tiên của Becky.

Cùng với lúc trước kia nghe được có điểm khác biệt, chính là, lúc này đây giọng nữ ấy ngân nga trọn vẹn cả phần đầu, rất khác so với chất giọng trầm thấp của Becky, giọng nữ rất trong trẻo, mang theo nét tươi trẻ đặc trưng, qua cách thể hiện của cô ấy, đây không giống một bài hát trữ tình thể hiện bi thương nữa, mà trái lại có sự cởi mở vén lên lớp sương mù dày đặc, dường như chỉ có những người có phong thái như vậy mới có thể thể hiện được cái hồn vốn có của bài hát.

Freen cau mày, mở ra một file ở bên dưới, quả nhiên là một ca khúc hướng dẫn, cũng là cô ấy, cũng là hoàn toàn bất đồng với phiên bản của Becky, sự nghi ngờ trong lòng càng lúc càng lớn, Freen tháo headphone xuống, nhìn sang phía nhà sản xuất đang ngồi ở một bên.

"Người hướng dẫn cho Becky lúc mới ra mắt là ai, anh biết không?"

"A, em nói là cô ấy sao?" Nhà sản xuất nhíu mày "Tôi cũng rất muốn biết cô ấy đang ở đâu, đáng tiếc đó là một bí mật" Dường như nhớ ra điều gì đó, khuôn mặt nhà sản xuất hiện lên vẻ tiếc nuối.

"Không phải do anh sản xuất sao?" Freen có chút sốt ruột, cái cảm giác gần nắm lấy được cái gì rồi lại không thể đạt được, khiến cho cô thực sự rất chán ghét.

"Cái này cũng chính là Becky đưa cho tôi, lúc đó em ấy nói hy vọng có thể thu âm lại lần nữa, cho nên, những ca khúc này, nghiêm túc mà nói, nàng có thể chỉ là người cover ca khúc lại mà thôi!" Nhà sản xuất giang tay ra, tỏ ý mình cũng bất lực.

"Đừng suy nghĩ nhiều, hảo hảo nắm bắt cảm xúc, nhanh chóng đem những ý tưởng của em viết thành lời bài hát đi" Nhà sản xuất vỗ đầu một phá vỡ ít nhiều phá vỡ bầu không khí có chút tĩnh lặng, rốt cuộc cũng nhớ ra việc chính.

"Ân, không cần phải cố gắng bắt chước theo phong cách của bài hát, cứ đem cả bài hát tưởng tượng thành một màn đối thoại của em cùng Becky, rồi đem suy nghĩ của em đối với Becky sáng tác một cách tự nhiên, thì có thể đạt đến tiêu chuẩn của bài hát này rồi" Nhà sản xuất chú ý tới người đang nhíu chân mày, thiện ý mà nhắc nhở.

cô gật đầu, nhẹ khẽ cắn bút, lời muốn nói đối với Becky sao, kiểu viết thư tay như vậy mấy năm này cô thực ra đã viết qua không ít, từ lúc vừa mới bắt đầu cẩn thận từng li từng tí biểu đạt sự yêu mến cùng hâm mộ đối với nữ nhân đại vương, mãi cho đến gần đây nhất cũng là thường xuyên dặn dò nàng phải chiếu cố thật tốt chính mình.

Freen nhắm mắt lại, ký ức trong sáu năm qua tựa như những thước phim hiện lên trong đầu cô, bởi vì thực sự đã ở bên cạnh nàng làm bạn từ rất lâu, cho nên, lời muốn nói đều đã nói hết, nhưng là mỗi lần nhìn thấy nàng, nghĩ đến nàng, lời nói từ tận đáy lòng mình cũng ấp ủ thật nhiều, muốn kể cho người ta biết mình cùng với nàng đã quyết tâm ở cùng một chỗ như thế nào, muốn tuyên bố trong lòng mình rất thích, rất thích nữ vương đại nhân, cô, bất luận là với tư cách Freen , hay là Sarocha, đều muốn ở bên tai nàng nói ra những lời đó.

Ngòi bút nhẹ nhàng xẹt qua trên giấy, Freen viết rất nghiêm túc, thỉnh thoảng sẽ có hơi ngơ ngẩn, sau đó cẩn thận nhẩm lại trước khi viết thành lời bài hát, cân nhắc nhiều lần, một lần nữa viết ra từng phần tâm ý của mình. Dường như thời gian đã qua lâu thật lâu, đột nhiên có tiếng gõ cửa "cốc cốc" Cửa phòng thu âm bị đẩy ra, chính là Becky đầu đội mũ lưỡi trai. Bởi vì bận phải tham gia một vai diễn, nên nàng so với giờ hẹn có trễ hơn một chút, lúc này, bên ngoài đã là chạng vạng tối.

"Sarocha..." Chú ý tới thân ảnh quen thuộc kia đang nằm ở trên bàn, Becky lập tức lên tiếng, thời gian cũng đã hơi trễ, nhà sản xuất cũng không ở nơi này, ở trong phòng thu cũng chỉ có một mình Sarocha.

Trong mắt Becky hàm chứa tiếu ý, rón ra rón rén tới gần bàn làm việc, mấy trang giấy bày ra lộn xộn mà Sarocha đang gối lấy tay của mình, nhàn nhạt ngủ. Mang theo chút hiếu kỳ, nàng cầm trang giấy ở trên bàn lên, a, đúng là sáng tác bài hát đây mà, rất nhanh biết được công việc cô đang tiến hành, thu hồi tâm lý đùa giỡn, nhìn xem rất là nghiêm túc.

'Biết được từng thói quen của em, muốn đến thật gần bên em nhưng tôi lại không đủ dũng khí, đành thu vào trong tim mỗi một nụ cười của em, trốn ở phía sau ống kính theo đuổi em, tôi...'

Tuy là có chút ít non nớt, nhưng là ca từ như vậy nàng rất thích, nữ vương đại nhân mím môi một cái, mang theo một chút ánh mắt thỏa mãn tiếp tục xem tiếp, sau đó, ngón tay dần dần nắm chặt tờ giấy, Becky có chút kinh ngạc nhìn câu sau cùng:

'Đã quen mang một lớp mặt nạ, bất tri bất giác mất đi dũng khí đối mặt với em, vô số lần muốn bật thốt lên thân phận của tôi, em biết không?'

Freen viết đến đây, trầm tư cực kỳ lâu, mấy ngày nay cô kỳ thực vẫn luôn suy tư một vấn đề, vì sao vẫn cần kiên trì mang lớp khẩu trang màu đen để ẩn dấu thân phận của mình, nếu như lúc ban đầu mục đích là vì cố gắng tránh đi phiền phức, nhưng dần dần nhận ra nội tâm của mình, nếu dùng thân phận Freen này sẽ thu được thật nhiều quan tâm của Becky, cô ngược lại bắt đầu lo sợ phá vỡ sự cân bằng này.

Lo sợ bởi vì sự rung động của mình, sẽ mất đi cơ hội ở bên cạnh nàng, sợ nàng hiểu lầm, thậm chí sợ nàng chán ghét, mang lớp khẩu trang màu đen, thay vì nói là che giấu thân phận của mình, không bằng nói là vì sự nhỏ mọn muốn duy trì mối quan hệ giữa hai người đi, bởi vì không còn cách nào nói ra tình cảm, cho nên nguyện ý đem thân phận của mình ẩn dấu trong bụi rậm.
Hoặc có lẽ là, thay vì rầu rỉ về việc có nên cởi lớp mặt nạ đó xuống hay không, trong tiềm thức, Freen càng thêm hy vọng, là nữ vương đại nhân có thể tự tay tháo đi lớp che đậy của mình, cho nên mới không phải chủ động thân cận nàng, hoặc để lộ ra cho nàng một ít manh mối, thậm chí khi biết Becky nhặt được ví tiền của mình, cô tự nhiên khẩn trương sau đó còn mơ hồ có chút chờ mong bị phát hiện, muốn bị nàng nhận ra, bởi vì cô muốn trở thành người đặc biệt trong cuộc sống của nàng.

Trong lòng khẽ kêu lên một tiếng, đứa ngốc này, đôi mắt Becky có chút chua xót, thật là, vẫn cho rằng mình là một người thông minh sao? Nhẹ nhàng thả tay đang gắt gao nắm từng trang giấy xuống, nàng hơi hơi cúi người, nhìn hài tử xinh đẹp đang nằm ở trên bàn, mí mắt vẫn gắt gao nhắm chặt, lông mi thật dài ôn nhu ở hốc mắt, vốn vẫn mang lớp khẩu trang trang màu đen theo sự yêu cầu mạnh mẽ của nàng, rốt cục biến thành dáng ngủ không sâu, cho dù ở lúc ngủ, vẫn hảo hảo mà che đậy đi mặt gương mặt của mình.

Dù cho đã nhiều lần thấy qua, nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không mất đi cảm giác mới mẽ đó, cho tới bây giờ chưa từng ở khoảng cách gần như vậy, Becky đưa mắt nhìn đến cái mũ đang lót ở dưới che phủ đi gương mặt của cô, chướng mắt lớp khẩu trang nên nàng dừng lại cực kỳ lâu nơi đó, phân vân di chuyển cánh tay, sau đó khẽ cười một cái, lặng lẽ tới gần.

Lần đầu tiếp xúc qua lớp khẩu trang, nhưng môi lại có thể loáng thoáng cảm nhận được hơi ấm của người kia ở phía dưới khẩu trang, hô hấp Becky như ngừng lại, trợn tròn mắt nhìn cái người đang gần trong gang tấc, mùi hương quen thuộc vây quanh, cái mũ lớn lót ở dưới làm cho gương mặt bị che phủ, không gian như nhỏ bé lại, hết thảy tất cả đều để mặc đi, chỉ còn những xúc cảm tuyệt vời của cả hai người.

Môi mỏng nhẹ nhàng cử động, nàng nháy mắt một cái, lặng yên không một tiếng động phát ra trong không gian như vậy, rất là lãnh đạm gỡ mũ lưỡi trai xuống, lấy tay chỉnh sơ qua mái tóc có chút xốc xếch.

"Đừng" Lông mi giật giật, cô từ từ mở mắt, mơ mơ hồ hồ chứng kiến thân ảnh đang đung đưa ở trước mắt, thanh âm như trẻ con, mang theo khí tức vừa mới tỉnh ngủ "Becky, chị đã đến rồi" Như vậy cô đã phục hồi ý thức, một bên cố định lại khẩu trang, vừa dùng ngón tay xoa xoa đôi mắt đang ê ẩm, ngày hôm qua quá mệt mỏi, vừa mới nằm xuống vậy mà bất tri bất giác lại ngủ quên ở đây.

"Ân, vừa đến không lâu, lời bài hát này viết tốt vô cùng nha" nàng giơ giơ trang giấy lời nhạc cô vừa mới viết xong, nhíu mày.

"Vừa mới từ studios chạy tới đây sao?" Tuy là nữ vương đại nhân cười, bất quá lại không giấu được sự uể oải nơi đáy mắt, tiến độ quay phim có chút gấp gáp, mấy ngày này giấc ngủ của nàng vẫn luôn không đủ, mặc dù có dùng đồ trang điểm che đi tì vết, nhưng vành mắt đen thế nào cũng đều không giấu được, lúc này trên người còn mặc nguyên trang phục diễn, xem ra chắc là vội vội vàng vàng chạy tới, ngay cả trên mặt cũng không kịp tẩy trang.

"Ngồi xuống đi, em giúp chị xoa bóp một chút, chị quá mệt mỏi rồi" Không đợi nói hết câu, cô đã ngồi dậy, kéo Becky qua để cho nàng ngồi trên ghế xoay, đưa ngón tay ra thành hình cầu, dùng đốt ngón tay cẩn thận ấn vào thái dương của nữ vương đại nhân.

Nàng biết mình không còn cách nào cự tuyệt hảo ý của cô, chỉ đơn giản nhắm mắt lại, hưởng thụ sự phục vụ. "Lời bài hát này đã viết xong chưa?"Becky vỗ nhè nhẹ ở sau lưng cô.

"Ân, nhà sản xuất nói em cứ đem những lời muốn nói cùng chị tự nhiên viết xuống là được rồi..." Thanh âm của Freen ở phía sau dần dần nhỏ lại, lời bài hát, nàng đã xem qua sao...Ở phương diện này, cô cơ hồ không có kinh nghiệm gì, tuy là nỗ lực muốn viết thật xuất sắc một chút, nhưng mà luôn là lời đến khóe miệng lại khó có thể viết ra trên giấy.

--------------------







Chương trước Chương tiếp
Loading...