[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ

Chương 38. Đàm Phán



Mấy ngày kể từ khi Fabel công khai khiêu chiến với Ninestar, độ hot của hai công ty và những người liên quan chưa từng có dấu hiệu giảm xuống. Mạng xã hội chia làm ba trường phái, nhóm ủng hộ, nhóm phản đối cùng nhóm trung lập phụ trách buôn dưa lê.

Trong phòng VIP số hai, Nhà hàng Praya Dining, trung tâm thương mại Siam.

Faye ngồi đối diện Wan và Nani, bên cạnh là Becky cùng giáo sư đại học của nàng, cũng là luật sư Kan, người đứng đầu toàn Băng Cốc về kỷ lục thắng kiện dân sự.

Đã lâu không gặp, nhưng ánh mắt Wan dành cho Faye vẫn chưa bớt hằn học, y như cái cách mà cô ta dõi theo cô từng nét, từng nét ký vào thỏa thuận chấm dứt hợp đồng. 

Thời điểm rời Ninestar, Faye không yêu cầu quyền lợi gì cho bản thân mình, chỉ hy vọng Yoko ở lại mọi điều thuận buồm xuôi gió. Wan đem chuyện đó biến thành ân huệ mà công ty trao cho Faye, rằng cô sẽ được phủi mông ra đi mà không phải chịu bất kỳ trách nhiệm bồi thường nào.

Faye mặc kệ không thèm giải thích, vì hào quang nơi giới giải trí, cô đã chẳng còn chút hứng thú tranh đoạt nào.

Trở về với thực tại, Nani tựa lưng vào thành ghế sô pha, vắt chân như một nhà lãnh đạo: "Nếu mấy người muốn nói về chuyện của Yoko, vậy thì không cần nữa, cuộc hẹn này có thể lập tức kết thúc được rồi."

Ông Kan không chút biến sắc đáp trả: "Thứ tôi cần đàm phán chuyển nhượng là hợp đồng nghệ sĩ độc quyền, không phải Apasra tiểu thư."

Nani hừ lạnh: "Có gì khác nhau chứ?"

Ông Kan kéo căng khóe môi, cười như không cười: "Nani tổng, hợp đồng là vật, Apasra tiểu thư là người. Cô chắc không phải không biết, mua bán người là phạm pháp. Xin lỗi, cho tiền lão già tôi đây cũng không dám làm."

"Ông..."

Nani bấy giờ mới kịp hiểu thông vấn đề, tức giận đến xanh mặt. Cô ta siết chặt tay thành nắm đấm, dù cố gắng suy nghĩ hồi lâu nhưng không tìm được điểm phản bác nào, đành hậm hực rụt cổ.

Wan nhíu mày cảnh giác, cô vừa nhận ra Faye đã có sự chuẩn bị vô cùng chu toàn. Khả năng hôm nay nếu thỏa thuận không thành, lần tới họ gặp nhau sẽ là tại toà án. Nhưng Wan không tin, Faye có thể trong thời gian ngắn tìm được chứng cứ hữu hiệu. Cô ta đã luôn hành động cẩn thận, trước sau xóa sạch dấu vết. Cứ cho là Fabel khởi kiện, vậy cũng có khả năng không đủ sức chứng minh Ninestar làm việc sai phạm.

Wan thề, nếu trường hợp đó thật sự xảy ra, cô nhất định sẽ đảo bại thành thắng, kiện ngược lại Faye.

Wan ra hiệu cho Nani giữ im lặng rồi thẳng lưng đề nghị: "Fabel muốn mua lại hợp đồng của Yoko từ Ninestar, vậy thì cứ cho tôi một cái giá hợp lý. Có điều, tôi nghĩ để những ai có liên quan nói chuyện trực tiếp với nhau sẽ tốt hơn."

Ý tứ chính là: ở đây, ông Kan không có quyền phát biểu.

Ông Kan quả nhiên danh xứng như thực, điềm tĩnh lấy hợp đồng uỷ quyền từ túi hồ sơ đặt ngay ngắn lên bàn. Ông giữ nụ cười chuyên nghiệp, trầm thấp giới thiệu: "Wan tổng, tôi - KhunKan Suwannathat, luật sư trực thuộc liên đoàn Thành phố Băng Cốc, hiện tại là đại diện phát ngôn hợp pháp của Peraya tiểu thư đây. Chứng từ bản gốc, cô có thể kiểm tra tuỳ thích."

Wan nhìn dấu mộc đỏ tươi nổi bần bật trên nền giấy trắng, đương nhiên không còn lý do để khó dễ ông. Cô ta chuyển đối tượng sang Faye, chống cằm đầy khiêu khích: "Cô mới giải nghệ một năm, mà kỹ năng đàm phán cơ bản tệ đến như vậy rồi hả? Thiếu tự tin hay chột dạ? Trời đất...còn phải tìm luật sư nói chuyện với tôi."

Châm biếm xong, cô ta và Nani che miệng liếc nhau rồi cùng phá lên cười.

Becky khó chịu, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: "Nghĩ nhiều quá rồi đó, chị ấy khinh cô nên không muốn nói thôi."

Nani nghe được, thấy Becky có vẻ hiền lành nên buông lời xỉa xói thay Wan: "Nhóc con, không liên quan tới cô. Cô thì biết cái gì?"

"Ha...đương nhiên là biết điều hơn ai kia."

"Cô..."

Lần thứ hai trong cùng một ngày bị bật cho cứng họng, Nani thật muốn đập bàn rồi xông lên đánh người. Cô ta hung dữ nhổm dậy, nhưng vạt áo đã bị Wan giữ chặt. Wan đảo mắt một vòng, nhỏ giọng nhắc nhở: "Ở đây đông người, còn chưa kể sẽ có fan, đừng làm lớn chuyện."

Becky khịt mũi, lặng lẽ bồi thêm một đao: "Dám cắn tôi, tôi liền tố cáo cô."

Ngón tay dừng giữa không trung của Nani run run. Mấy chục năm sống trên đời, lần đầu tiên cô ta cảm thấy yết hầu co rút đau đớn đến vậy.

Faye lúc này mới chậm rãi lên tiếng: "P'Wan, em thừa nhận đã có những kỷ niệm rất đẹp giữa chúng ta. Em chưa từng quên, cũng sẽ vĩnh viễn không quên. Nhưng mà, em nghĩ mình cần phải nhắc để chị nhớ điều này..."

Faye ngừng lại, đợi đến khi Wan hoàn toàn tập trung vào cô, mới chậm rãi nói tiếp từng chữ: "Chị...thất hứa rồi. Không những với em, với Yoko mà còn với tất cả người hâm mộ."

Wan hừ lạnh, uất hận trách móc: "Chết tiệt, tôi thật sự rất muốn hỏi mấy người. Nếu như không có tôi, Blank sẽ được khởi quay sao? Nếu như không có tôi, em và Yoko sẽ gặp nhau sao? Nếu như không có tôi, couple FayeYoko sẽ ra đời sao?"

"Hà cớ gì, đến cuối cùng đều biến thành: nếu không có Faye và Yoko thì sẽ không có thành công của ngày hôm nay, không có Ninestar Studio của ngày hôm nay, không có Siripun Wongsawan của ngày hôm nay..."

"Vậy cố gắng của tôi thì sao? Tài năng của tôi thì sao?"

"Tôi bây giờ có làm gì đi chăng nữa, thì cũng chỉ là muốn đòi lại một phần công đạo..."

Faye mệt mỏi cắt lời: "P'Wan, đừng cố chấp tự lừa mình dối người nữa. Chị hiểu rõ hơn ai hết, nguyên nhân thật sự cho những rắc rối này là gì."

Wan vuốt tóc mái ra sau đầu, giọng trầm đục đến đáng sợ: "Faye Malisorn, là em lựa chọn rời đi. Em mới là người bỏ rơi chúng tôi trước."

Faye mệt mỏi thở dài, xem như đã biết kết quả đàm phán. 

Chương trước Chương tiếp
Loading...