[FANFIC] [BH] [FAYEYOKO] - BỒ CÂU TRẮNG

Chương 30. Có Con Hay Không



Đêm khuya, ánh đèn ám nhược mờ ảo, hai thân ảnh giao lấy nhau in bóng trên vách tường. Trong không khí tràn ngập mùi hương làm say lòng người, Yoko nhắm mắt nằm trên giường, tay gắt gao nắm lấy gối đầu.

"Fa...Faye..."

"Ừm..."

11 giờ 55 phút.

Dưới sàn rơi đầy quần áo cùng mấy cái hộp màu hồng nhạt. Faye lạc trong ôn hương nhuyễn ngọc, lưu luyến không muốn rời. Yoko chỉ cảm thấy bản thân như con cá nằm trên thớt, bị người ta tuỳ ý lăn qua lộn lại. Toàn thân luôn có một cổ điện lưu đang di chuyển, kịch liệt kích thích khiến nàng chịu không nổi mà muốn chạy trốn.

"Faye...dừng lại..."

Faye hung hăng ngậm lấy đôi môi mềm ấm của nàng, tiếp tục hành động. Khoé mắt Yoko lập tức tràn ra một giọt lệ nóng. Nàng buông gối đầu, ôm lấy Faye, nức nở cầu xin: "Đủ rồi...P'Faye..."

"Thêm một chút nữa..."

"Ưm...Đừng..."

1 giờ 57 phút.

Yoko nằm cuộn tròn trong lòng Faye, toàn bộ xương cốt đều giòn tan rã rời. Nàng mệt mỏi nhắm chặt hai mắt, đến một đầu ngón tay cũng không muốn động. Faye ân cần vuốt ve tấm lưng trơn bóng của nàng, nhẹ giọng gọi: "Yo..."

Đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, điểm 2 giờ đúng.

...

Kết quả của một đêm phong lưu là buổi sáng hôm sau ngủ quên.

Yoko thoáng mở mắt, chậm rãi xoay người ngáp một cái. Lúc này cửa phòng ngủ mở ra, Faye từ bên ngoài tiến vào: "Tỉnh rồi?"

"Ừm."

Faye ngồi xuống giường, duỗi tay kéo nàng ôm vào trong ngực: "Có phải đói rồi không?"

Yoko không nặng không nhẹ đấm cô một cái, nhỏ giọng lầu bầu: "Là ai hại em dậy trễ như vậy?"

Faye nheo mắt, ý vị thâm trường: "Ngày mai, nói không chừng còn có thể trễ hơn."

"Chị..."

Mặt Yoko bùm một phát đỏ lên, cả người cứng ngắc. Cảnh tượng đáng sợ tối qua vẫn còn ám ảnh trong lòng nàng rất sâu.

Yoko không biết Faye lấy ở đâu ra tinh lực, từ đầu đến cuối đều như hóa thân thành lang. Nàng chỉ nhớ rõ mình giống như chết qua một lần rồi lại một lần. Loại cảm giác trong nháy mắt như muốn nổ tung đó khiến Yoko không phân rõ đâu là hiện thực, đâu là ảo ảnh. Faye nắm giữ tiết tấu, muốn nàng ở trên, thì nàng liền ở trên, để cho nàng nằm dưới, nàng liền xuống dưới. Tất cả kháng nghị hay van nài đều bị môi Faye phong bế. Cuối cùng, Yoko rốt cục nhịn không được bắt đầu khóc, Faye lúc này mới buông tha cho nàng.

Faye theo phản xạ siết chặt vòng tay, mím môi cười dỗ dành: "Không đùa em nữa, mau chóng đi đánh răng rửa mặt nào. Marissa và Ice, còn cả tiểu Mace, bọn họ đang chờ chúng ta dưới nhà. Hôm nay không phải có hẹn đi chơi cả ngày sao?"

Yoko thuận thế câu lấy cổ Faye, lười biếng vùi mặt vào tóc cô. Faye nhu tình nhìn nàng, ánh mắt như rót mật. Cô không nói chuyện, chỉ chầm chầm xoa lưng giúp nàng.

Im lặng đến tận khi Faye nghĩ rằng Yoko thật sự đã ngủ mất thì mới nghe nàng khàn khàn gọi: "P'Faye."

Faye lập tức đáp lời: "Chị ở đây."

Yoko ngẩng đầu đối diện cô, nghiêm túc đặt vấn đề: "Chị có thích trẻ con không? Chính là...một đứa bé giống như Tiểu Mace vậy."

"Chị..." Faye hít sâu một hơi, nặn ra một nụ cười: "Có...một chút."

Yoko bĩu môi, không nể mặt mà vạch trần cô: "Thái độ của chị do dự như vậy, chắc chắn là không thích."

Faye lắc đầu: "Cũng không hẳn."

Sau đó cô cụp mi mắt, lẩm bẩm tự nói: "Có con rồi, thế giới hai người của chúng ta sẽ không còn nữa. Đứa trẻ đó sẽ phân đi lực chú ý của em, chia sẻ tình yêu mà em dành cho chị. Chị khó khăn lắm mới..."

"..."

Yoko mặc kệ Faye mà vén chăn bước xuống giường. Thật sự là nàng nghe không nỗi nữa. Cái người này sao lại có thể đi so đo với cả con của mình.

...

Tia nắng cuối cùng của hoàng hôn cũng hoàn toàn nhập vào chân trời. Màn đêm kéo đến, hai bên đường đèn đuốc sáng trưng.

Sau khi Ice và Marissa được trợ lý đón về, Faye cười cười dắt lấy tay Yoko đi dạo thêm một đoạn. Yoko đi ở bên cạnh Faye, lắng nghe tiếng bước chân của cô và của chính mình, trong lòng dâng lên một loại hưởng thụ.

Faye đột nhiên dừng bước rồi xoay đầu, hốc mắt ửng đỏ, giọng khàn khàn mang theo run rẩy: "Yo..."

Tim Yoko hung hăng co rút, cơ hồ hít thở không thông. Nàng nhón chân, ôm cả gương mặt nhăn nhó của Faye vào lòng bàn tay, dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy?"

Faye hít hít mũi, khó khăn giải bày: "Chị dạo này luôn có ý nghĩ muốn chiếm em làm của riêng mình. Có phải chị rất ích kỷ không?"

"Đương nhiên là không phải." Yoko ôm chầm lấy Faye: "Ở trong lòng em, bất luận là người nào đều không quan trọng bằng chị. Hiện tại như vậy, tương lai cũng vậy. Nếu chị không muốn, thì chúng ta không cần sinh nữa. Em cũng chỉ là tương đối tò mò cảm giác làm mẹ. Nếu chị thật sự vẫn chưa nghĩ tới, thì sau này rồi hãy nói. Đừng tự áp lực lên bản thân mình, được không?"

Faye nhắm mắt, nghiêng đầu hôn lên tóc mái của nàng. Bởi vì những lời lẽ hiểu chuyện này, Faye càng cảm thấy có lỗi. Nàng nhân nhượng cô nhiều như vậy, vì cái gì lại không thể chiều theo ý nàng một lần.

Quan tâm cô thích hay không thích để làm gì?

Chỉ cần nàng thích...không phải là được rồi sao.

Chương trước Chương tiếp
Loading...