ENGLOT-Cua Lại Tình Đầu
Nhớ Nhung
"CÁI GÌ!" Engfa nghe xong thì hoảng hốt la toáng lên, nhanh chân bước xuống giường chạy ra thì bị Heidi tóm cổ áo lại."Cậu điên cái gì? Cũng do cậu thôi, lúc đó không bảo ừ có đi thì mọi chuyện đâu có sao, giờ người ta đi nơi khác lập nghiệp rồi còn ở đây la lối ôm sòm" Heidi ngao ngán lắc đầu nhìn Engfa nói, vừa nói vừa tóm cổ áo cô lại để trên giường."Nhưng...nhưng...nhưng tớ không muốn cô ấy rời đi..." Engfa đượm buồn, ở khoé mắt cũng dần có những giọt nước trong suốt đang đọng trên đó nãy giờ."Muốn hay không thì làm sao được con, con bé đi lập nghiệp mà chắc cũng quay về thôi, con ba mẹ nó ở đây mà" Bà Waraha lại gần ôm cô khi thấy cô ngước mặt lên để cản không cho nước mắt rơi."Muốn khóc thì cứ khóc không có gì phải ngại"Vừa dứt lời, nước mắt của Engfa cũng trào xuống, nó như thác nước vậy, cứ đổ ào xuống áo của bà Waraha một lúc mới thôi."Nín đi con, con bé chắc sẽ quay về mà" Bà Waraha lên tiếng an ủi, lần đầu thấy con mình đau lòng vì ai mà khóc như vậy bà cũng sót lắm."Mẹ...có chắc cô ấy sẽ quay về không mẹ?" Engfa ngẩng mặt lên nhìn mẹ mình, liệu cô ấy sẽ quay về đúng không."Ừm, vì không ai mà bỏ ba mẹ họ bên nước này rồi lại đi ra nước khác để sinh sống cả, nếu con yêu con bé thật lòng thì hãy thử chờ đợi xem sao? Lỡ như con bé về thật thì tới đó con muốn sao cũng được, mẹ chắc chắn sẽ đồng ý" Bà Waraha an ủi, lấy tay lau nước mắt còn đọng lên trên má của cô."Vậy con sẽ chờ" Engfa mỉm cười rồi nói với mẹ."Nếu muốn chờ thì mày nên lo cho cái thân trước, chứ không thôi đến lúc người ta về thì lại không lết xác ra để mà mong họ tha thứ, hâhhah" Heidi nói dứt câu thì theo sau là một trận cười của lũ bạn."Còn về phần công ty con có thể..." Bà Waraha nhắc đến công việc như muốn nói với cô rằng có thể quay về làm như trước để tiếp quản công ty phụ ba cô không."Con sẽ quay về làm việc, con hứa sẽ không ham chơi như trước nữa" Engfa mỉm cười ôm mẹ rồi nói.Sau đó là những trận cười và tiếng trêu ghẹo vang lên khắp phòng bởi những người bạn TỐT của Engfa làm nên.
Bên CharlotteVừa đáp máy bay là cô về thẳng khách sạn, đúng là bên Pháp có khác nhìn sang trọng hẳn ra, nhìn con đường tấp nập đông đúc thật đẹp đẽ.Nhưng nếu có họ đi cũng thì hay nhỉ? TingTing tiếng chuông điện thoại vang lên.-"Con đến nơi chưa Char?" Giọng bà Waraha-Dạ, con đến rồi hiện tại con đang ở khách sạn-Vậy thì tốt rồi, nơi xa lạ nhớ phải hạn chế ra đường đêm nha con-Dạ, con biết rồi, mà ba đâu mẹ.-Ba mày ổng ngủ rồi-Vậy mẹ ngủ sớm đi, con thay đồ rồi sắp xếp đồ đạc vào tủ mới ngủ-Ừm, vậy thôi mẹ cúp đây, chúc con gái ngủ ngon-Dạ~ chúc mẹ ngủ ngonnCúp máy cô nhìn lên trời, giờ cũng 8h rồi, bầu trời đêm thật u tối, nhưng lại có những vì sao trên đó làm lấp lánh và sáng lên, nhưng con nàng thì sao? Không có một tia sáng nào trong trái tim của nàng hết
———————-––——————————————————
Lovelove🤍🤍
Mọi người rán xem ngược tí nha🥹
Bên CharlotteVừa đáp máy bay là cô về thẳng khách sạn, đúng là bên Pháp có khác nhìn sang trọng hẳn ra, nhìn con đường tấp nập đông đúc thật đẹp đẽ.Nhưng nếu có họ đi cũng thì hay nhỉ? TingTing tiếng chuông điện thoại vang lên.-"Con đến nơi chưa Char?" Giọng bà Waraha-Dạ, con đến rồi hiện tại con đang ở khách sạn-Vậy thì tốt rồi, nơi xa lạ nhớ phải hạn chế ra đường đêm nha con-Dạ, con biết rồi, mà ba đâu mẹ.-Ba mày ổng ngủ rồi-Vậy mẹ ngủ sớm đi, con thay đồ rồi sắp xếp đồ đạc vào tủ mới ngủ-Ừm, vậy thôi mẹ cúp đây, chúc con gái ngủ ngon-Dạ~ chúc mẹ ngủ ngonnCúp máy cô nhìn lên trời, giờ cũng 8h rồi, bầu trời đêm thật u tối, nhưng lại có những vì sao trên đó làm lấp lánh và sáng lên, nhưng con nàng thì sao? Không có một tia sáng nào trong trái tim của nàng hết
———————-––——————————————————
Lovelove🤍🤍
Mọi người rán xem ngược tí nha🥹