[EDIT][HOÀN] Bấm ngón tay tính toán, tình địch là chồng tôi
CHƯƠNG 7: SVIP số 001 coi tiền như rác
Editor: Bè chuối lang thangBeta: Baozi------------------Lê Hoặc ngước mắt nhìn sang, hai cô gái chuyên gia trang điểm đều mong đợi nhìn cậu.Cố An thính tai, vừa nghe câu này đã hỏi ngay: "Bùa gì vậy?""Là bùa bình an." Dương Môi hơi căng thẳng nắm tóc, "Hai ngày trước, sau khi anh Lê đưa lá bùa này cho em, em không nghe tiếng kêu kì quái gì nữa, nên mặt dày lại đây muốn nhờ anh Lê vẽ thêm hai cái.""Mê tín!" Chu Chấn Hải thấp giọng trách cứ một câu.Một chuyên gia trang điểm bên cạnh yếu ớt phản bác, "Là thật đó, tối hôm qua rõ ràng ba người chúng tôi đều tỉnh, chỉ có mình Môi Môi là không nghe được tiếng kêu kì quái.""..." Chu Chấn Hải hỏi Dương Môi, "Cô thật sự không nghe thấy gì?"Dương Môi chớp mắt, lắc đầu, "Không nghe thấy."Cố An chuyển hướng Lê Hoặc, "Tôi đệt! Thật hay giả? Cậu thật sự biết vẽ bùa?"Lê Hoặc chú ý vẻ mặt Chu Chấn Hải, cầm một cái bút lông từ chỗ Cố An qua, thuận miệng nói: "Không thể coi như là biết, lúc bé tôi ốm yếu nhiều bệnh, tu hành ở chỗ đại sư một thời gian, học sơ qua thôi."Dương Môi oa một tiếng, làm mặt fangirl, "Anh Lê anh thật giỏi!"Một đám người vây quanh cạnh Lê Hoặc nhìn cậu vẽ bùa, ngay cả Chu Chấn Hải cũng không nhịn được tới xem.Cậu không nhanh không chậm gấp giấy, đưa cho hai cô gái kia, "Mang trên người là được rồi.""Cảm ơn anh Lê!" Hai cô gái cười không ngậm được miệng, quả thực còn vui hơn cả được tặng son môi mã màu mới.Dù sao các cô cũng có việc, đưa cho Lê Hoặc một đống hoa quả xong thì trở về.Lê Hoặc vừa định đem bút trả Cố An, trên đùi cậu đã xuất hiện thêm tờ giấy trắng. Cố An cười hì hì nói: "Lê đại sư, ai thấy người ấy có phần.""Không phải anh không tin à?"Cố An buông tay, "Tin hay không tin thì thêm lá bùa vẫn không việc gì."Lê Hoặc vừa mới hạ bút, lại nghe Chu Chấn Hải ho khan."Vẽ, vẽ thêm một cái cho tôi."Yên ổn ngủ thẳng tới sáng hôm sau, Chu Chấn Hải kích động rơi nước mắt. Ông lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho đạo diễn chấp hành, bên kia trả lời rất nhanh.【 Ồn ào cả buổi tối, đầu sắp nổ tung rồi, tiếp tục như vậy ai mà chịu cho nổi.】Mắt Chu Chấn Hải đảo một cái, làm một cú cá chép tung mình, nhanh chóng rửa mặt xong rồi chạy đi tìm Lê Hoặc.Hôm nay Lê Hoặc không diễn, đang tập thể dục buổi sáng trong sân, trong đầu tự hỏi ngàn lẻ một phương thức kiếm tiền.Thấy Chu Chấn Hải tìm đến, cậu đã đoán được mục đích của đối phương.Thời gian còn sớm, Chu Chấn Hải thuận tiện đứng một bên cạnh tập dưỡng sinh, "Tiểu Lê này, bùa kia... Cậu có thể vẽ thêm mấy cái không."Lê Hoặc ra vẻ khó hiểu, "Không phải mấy người đã có rồi sao?""Khụ... Mấy cái này không đủ mà, trong đoàn phim nhiều người như vậy...""Ý ông là muốn mỗi người đều một cái?" Lê Hoặc kinh ngạc rồi khó xử, "Vẽ bùa rất hao tổn tinh thần...""Không phải hai ngày nay cậu rất rảnh rỗi sao? Vừa lúc có thời gian vẽ bùa." Chu Chấn Hải vỗ vai cậu, "Yên tâm, đoàn phim sẽ trả tiền cho cậu.""Nếu đạo diễn Chu đã lên tiếng thì được." Lê Hoặc bất đắc dĩ đồng ý.Nghĩ rằng đã có thể giải quyết chuyện ồn ào, Chu Chấn Hải rất vui, thái độ đối với Lê Hoặc càng thân thiết hơn, trước khi đi còn nói sẽ tìm thời gian bàn chuyện phần diễn sau này với cậu.Vẽ mấy lá bùa có thể được Chu Chấn Hải tin tưởng, việc này không lỗ.Ở trong phòng vẽ bùa nửa ngày, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là số lạ.Lê Hoặc nhận điện thoại mở loa ngoài, "Alo, xin chào... Alo?"Sau một chốc, bên kia mới có âm thanh truyền đến, "Đêm mai đến công trường."Giọng nói trầm thấp mang theo cảm giác sàn sạt, hơi không chuẩn nhưng vẫn rất êm tai.Lê Hoặc gấp bùa xong ném vào trong khung, cong môi cười, "Tôi đã nói rồi, chuyện kia của anh, không có tôi... sư phụ tôi thì không được."Bên kia dừng lại chốc lát, âm thanh vững chãi, "Buổi tối mười giờ, cậu... mời sư phụ cậu tới cửa bắc công trường.""..." Ngón tay Lê Hoặc gõ mặt bàn, cảm thấy thân phận giả của mình không được vững chắc lắm, "Giá cả thế nào?""Cậu nói đi."Lê Hoặc suy nghĩ một lát, loại đạo diễn nhỏ bình thường như Trương Trung kia cậu đã lấy một triệu, với kiểu nhà đầu tư như chủ tịch Bùi đây, dù sao cũng phải tăng gấp mấy lần chứ? Hơn nữa lần này là đuổi quỷ, phiền phức hơn vẽ bùa nhiều, vậy cũng phải gấp mấy lần nữa? Còn thêm cả tiền tip."Năm... triệu?" Cậu thử thăm dò.Tuy nói khái niệm tiền tài ở thế giới này đều là từ ký ức nguyên thân, cậu không biết gì, nhưng năm triệu hình như hơi nhiều.Chủ tịch Bùi coi tiền như rác: "..."Không nghe tiếng gì ở đầu bên kia, Lê Hoặc hơi chột dạ, suy nghĩ có nên hạ giá một chút. Cậu còn chưa mở miệng, điện thoại đã cúp.Lê Hoặc: "..." SVIP chạy rồi?Cậu lập tức muốn gọi lại, điện thoại di động đột nhiên rung nhẹ, Wechat có thêm một yêu cầu bạn tốt.Thấy nick name, Lê Hoặc cười khanh khách bấm đồng ý, lại ghi chú ——SVIP số 001 Chủ tịch Bùi.Tối hôm nay, công trường thôn Thiên Bắc đã dừng thi công từ sớm.Thật ra không dừng cũng không còn bao nhiêu công nhân ở lại, từ khi mộ cổ bị đào ra, các loại tin đồn việc lạ cứ liên tiếp không ngừng, mọi người đều không dám lại gần bên này, buổi tối cũng không có mấy người chịu ở lại tăng ca.Lê Hoặc bước từ trên xe taxi xuống."Cậu trả Alipay hay Wechat?" Tài xế thấy cậu có vẻ không trả tiền muốn đi, nhanh chóng gọi lại.(Alipay, Wechat đều kết nối ngân hàng, dùng thanh toán trực tuyến, đi đâu chỉ cần quét mã QR là sẽ trả tiền được, không cần mang tiền mặt, còn có thể thanh toán trên các sàn thương mại điện tử) Lúc này Lê Hoặc mới nhớ đến chuyện phải trả tiền, tuy có ký ức nguyên thân nhưng vẫn còn nhiều chuyện cậu chưa thích ứng được.Lấy điện thoại di động ra mở Alipay, chức năng bên trong quá nhiều, cậu bị hoa mắt, rất lâu vẫn chưa trả tiền thành công.Bùi Dực Thần và thư ký Tu Tư đứng ở đường đối diện cửa công trường chờ cậu.Tu Tư là người sống ở Mỹ, tóc vàng mắt xanh, nói quốc ngữ rất rõ, trước kia là lần đầu về nước với Bùi Dực Thần, hoàn toàn mù tịt về pháp sư đạo sĩ gì đó.Người mới xuống xe đối diện mặc một cái áo khoác quân đội dài rộng màu xanh lục, dài đến mắt cá chân, đầu đội mũ Lôi Phong, phần dải mũi hai bên phủ kín tai, đêm hôm khuya khoắt mà trên mặt còn mang kính râm lớn và khẩu trang màu đen.(Lôi Phong: hình tượng quân nhân mẫu mực của ĐCS Trung Quốc với đức tính vị tha, khiêm tốn,... Mũ Lôi Phong: