Edited | Đừng theo đuổi tôi, không có kết quả - Nhiệt Đáo Hôn Quyết | BHTT
Chương 33: Bị Viên Sơ Nhụy hôn
"Vậy cô không thể...... Hôn tôi cho tốt sao?"Sau khi Viên Sơ Nhuỵ nói ra những lời này lập tức sửng sốt một chút, nhỏ đến khó phát hiện, rồi sau đó tỉnh táo trở lại, không cảm thấy mình thốt ra có gì không ổn.Lúc trước cô nói hôn không tốt thì lấy tiền, kết quả vua tự luyến Đào Hựu Tình này nhiều lần hôn xong đều cho cô đồng tiền xu, như thể thật sự xem cô là đứa nhỏ dễ dụ.Nếu hôn không tốt thì thu tiền, vậy cô ấy không thể hôn cô cho tốt sao?!Nói hợp tình hợp lý, không cảm thấy mình nói không đúng chỗ nào, người nghe cũng sẽ cảm thấy như vậy.Đào Hựu Tình lặng lẽ nhìn bàn tay Viên Sơ Nhụy đang giữ lấy cánh tay của mình, xương dài rõ ràng, trắng nõn mãnh khảnh, làm người ta nhịn không được nhìn thêm vài lần. Ánh mắt nàng dứt khoát vẫn luôn ngừng ở trên cái tay kia, nàng không cảm thấy những lời này của Viên Sơ Nhụy có vấn đề ở đâu, bởi vì ngày thường những lúc Viên Sơ Nhụy giao lưu với nàng cũng không thiếu những lần phản bác nàng giống như vậy, nàng cũng đã quen.Nhưng muốn nàng hôn cho tốt...... vậy không phải là đang khó xử nàng sao???Đào Hựu Tình nâng mắt lên: " Tôi thấy là cô đang khó xử tôi."Viên Sơ Nhụy: "......?"Nàng còn xem cô thành con nít mà còn nói sao?Nàng vô cùng đau đớn nói: "Nếu tôi biết hôn tốt, tôi còn lãng phí tiền vậy làm cái gì?!"Còn không phải nàng biết mình nặng bao nhiêu nên mới tự giác đưa tiền sao!Viên Sơ Nhụy: "......"Cô đối mặt với nàng đau đớn kịch liệt như thế, trong khoản thời gian ngắn lại không nói nên lời.Đào Hựu Tình đột nhiên nhìn chằm chằm cô, tiến lên vài bước: "Cô biết hôn sao?" Nàng quay mặt qua chỗ khác, quay mặt đi, lộ ra khuôn mặt trắng trẻo mịn màng trước mặt cô rồi nói, "Mời Tiểu Viên Đổng chúng ta làm mẫu cho tôi xem một chút."Viên Sơ Nhụy nhìn khuôn mặt gần trong tầm tay, khoảng cách giữa hai người gần đến mức chỉ cần cô tiến về phía trước một chút, thì đôi môi có thể chạm vào gò má mịn màng của nàng.Khoảng cách nguy hiểm.Viên Sơ Nhụy im lặng một lúc, giơ tay từ từ đẩy mặt nàng ra, trên mặt hiện rõ chữ "cự tuyệt": "Là chính cô muốn hôn tôi, không phải tôi muốn hôn cô, muốn tìm ai làm mẫu cũng đừng tìm tôi."Đào Hựu Tình đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào cô và nói một cách khó hiểu: "Vì sao lại không được?"Tiếp theo nàng đột nhiên thốt lên một tiếng "Ồ" rồi nói: "Đã hiểu, Tiểu Viên Đổng chúng ta cao lãnh không có khả năng sẽ chủ động hôn tôi."Viên Sơ Nhụy nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ dò xét, trong lòng có một ý niệm đang ngo ngoe rục rịch —— nàng vừa mới nói gì đó?Đào Hựu Tình buông tay nhún vai, nhân vật lớn như bọn họ, muốn bọn họ chủ động hôn một người chắc là rất khó đi? Xem ra chỉ có thể để mình một người bạn tốt như nàng chủ động đi hôn cô —— Viên Sơ Nhụy không ngại nàng hôn chắc đã là giới hạn lớn nhất.Ở trong lòng nàng ước lượng một chút, cảm thấy Viên Sơ Nhụy trước mắt khá là ác liệt.Nàng không thiệt, nàng đã thỏa mãn, không hôn thì không không đi.Kết quả là ngay sau đó nàng đã bị Viên Sơ Nhụy túm vào phòng, quay lưng vào tường, sau đó có một bóng đen lớn đột nhiên đổ ập đến trước mắt, hơi thở ướt nóng cùng môi mềm mại đột nhiên không kịp phòng ngừa từ trên hạ xuống ở trên mặt nàng, ở nơi cách môi chỉ vài milimet.Đôi mắt đào hoa của nàng đột nhiên mở to, dáng vẻ của Viên Sơ Nhụy ảnh ngược trong mắt nàng, nàng nghe thấy được tiếng hít thở của hai người hòa vào nhau, nhẹ nhàng, lại mang theo một chút ái muội khó tả.Nàng bị Viên Sơ Nhụy hôn...... Nàng bị Sơ Nhụy hôn!!!Đầu óc nàng bị cái hôn đột ngột của Viên Sơ Nhụy làm đến rối tung lên, thế cho nên đến giờ nàng cũng chưa cử động lại, vừa ngốc vừa ngoan bị Viên Sơ Nhụy ấn ở trên tường "Làm xằng làm bậy".Ánh sáng trên đỉnh đèn cũng không chói mắt, nhẹ nhàng rơi xuống hai người, tựa như một tầng sương mờ.Mặt Đào Hựu Tình sững sờ nhìn Viên Sơ Nhụy, nửa khuôn mặt chìm trong ánh đèn màu cam, ngay cả những đường nét trên gương mặt cũng đầy vẻ dịu dàng.Đào Hựu Tình lúc này đang rất hụt hẫng vì trước mặt nàng là Viên Sơ Nhụy người không thể thay thế ở trong lòng nàng, nếu là những người khác làm vậy với nàng, đã bị nàng tống cổ từ lâu.Nàng lẳng lặng đứng yên không dám động, cũng đã quên động, nhìn người trước mặt không chớp mắt, nhìn mái tóc đen mượt, vành tai sáng bóng như ngọc, căn bản không có biện pháp đặt lực chú ý ở trên cánh môi mềm lại ướt nóng của Viên Sơ Nhuỵ.Nàng thậm chí còn bắt đầu chú ý đến mùi hương trên người cô, nàng không biết cô dùng nước hoa hiệu gì, chỉ biết rằng mùi nước hoa này không nồng cũng không hăng, thật giống như hương gió xuân vậy, cũng giống cảm giác an toàn lại dịu dàng Viên Sơ Nhụy mang đến cho nàng, bao gồm hiện tại ——Nụ hôn của Viên Sơ Nhụy dừng ở bên môi nàng, cũng không ở trên môi nàng.Trong lòng nàng chợt hiện lên một chút khó xử không rõ. Nàng cảm thấy mình giống như bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, lại cảm thấy Viên Sơ Nhụy hôn không đúng lắm,muốn xoay người nhẹ nhàng sửa sai, để đôi môi của hai người chạm vào nhau, làm như vậy mới giảm bớt cái bệnh "chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế" khiến người khó chịu này.Rất nhanh nàng đã phản ứng lại, mười phần sốc khi phát hiện ra một điều: Chẳng lẽ nàng luôn muốn hôn Viên Sơ Nhụy sao?Tại sao nàng muốn hôn Viên Sơ Nhụy? Vì sao lại muốn hôn Viên Sơ Nhụy a?!Thời gian giữa họ như bị một thế lực vô hình kéo dài, từng phút từng giây trở nên cực kỳ chậm chạp, khiến nàng nhịn không được cứ ở trong khoảng cách thời gian gần như ngưng đọng này, lỗi thời đi đánh giá Viên Sơ Nhụy, kết quả đầu óc đã bị gương mặt này của Viên Sơ Nhụy thành công công hãm.Tại sao nàng muốn hôn Viên Sơ Nhụy đã không quan trọng, quan trọng là Viên Sơ Nhụy đẹp như vậy, nàng hôn cô ấy, đổi lại nàng cũng không thiệt......Người người ưa nhìn luôn có sức hút khó cưỡng mà.Nhưng còn chưa đợi nàng lại gần gũi với sắc đẹp tinh tế ở khoảng cách gần như vậy, môi của Viên Sơ Nhụy lập tức đã rời khỏi môi nàng, nàng theo bản năng giật mình, cánh môi của nàng lơ đãng mà cọ qua môi Viên Sơ Nhụy lần nữa, hai người đồng thời dừng một chút, cảm giác điện giật quét qua toàn thân, giống như chạm vào nơi cấm kỵ lẫn nhau.Các cô theo bản năng trao đổi tầm mắt, lại ăn ý mà dời đi. Rõ ràng là là một cái chạm vào nhẹ nhàng mà trên môi dường như đã nhiễm hơi thở của nhau, làm các nàng chạm vào cũng không dám chạm.Không khí chuyển biến bất ngờ, xấu hổ nháy mắt bị kéo ra.Viên Sơ Nhụy cảm giác rất là đau đầu, cô nghe không được mấy chữ "Không có khả năng" này, tuy rằng không phải ai nói "Không có khả năng" cũng có thể kích đến cô, nhưng cô thật sự không ngờ rằng mình bị Đào Hựu Tình nói ra mấy chữ này mà kích thích.Càng không nghĩ tới chính là các cô cư nhiên đánh bậy đánh bạ mà chạm...... bây giờ cô phải nói gì đó để không khí bớt căng thẳng mới được.Nhưng nhìn Đào Hựu Tình trước mặt biểu tình lại có chút ngốc lăng, cho nên cô không biết nên nói cái gì mới ổn.—— Cái đánh bậy đánh bạ đáng chết này!Cô ho nhẹ một tiếng, lấy lại cảm xúc bình thường, bình tĩnh nói: "Cô còn cảm thấy tôi không có khả năng chủ động hôn cô không?"Đào Hựu Tình đột nhiên tỉnh lại, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm cô, hưng phấn mà hỏi: "Một ngàn hai trăm vạn?"Viên Sơ Nhụy đột nhiên tự trải nghiệm chứng minh bản thân sẽ hôn nàng, vậy có phải phải đưa cho nàng một ngàn hai trăm vạn hay không?!Tiền phi nghĩa bay tới???Đào Tiên Nữ: 【 Tôi đã sẵn sàng, tôi đã sẵn sàng.JPG】
Đào Hựu Tình lơ đãng nâng mắt lên, tầm mắt đột nhiên không kịp phòng ngừa gặp ánh mắt Giang Nhã Lăng. Nàng đứng dậy, nhẹ cong khóe môi hướng Giang Nhã Lăng lộ ra một cái mỉm cười, sau đó sờ sờ cổ, đầu ngón tay ở trên cổ ý vị thâm mà nhẹ điểm xuống hai cái.Giang Nhã Lăng ngay lập tức nhớ đến ngày bản thân bị nàng bóp cổ ở trên tường, sắc mặt xanh mét tránh đi ánh mắt nàng.Trần Sâm Vũ vừa lúc cùng người phụ trách đi tới.Tiền Mộng người đại diện Giang Nhã Lăng, nhìn thấy điều này, liền liếc nhìn Đào Hựu Tình một cái, ở bên tai nàng ta âm dương quái khí nói: "Một nghệ sĩ mới ra mắt đã sử dụng hai vệ sĩ, thật là quý giá quá ."Quý giá? đại tiểu thư Giang gia đương nhiên quý giá, vợ chồng Giang Hải Minh hiện tại chính là để nàng ở lòng bàn tay che chở.Giang Nhã Lăng nhớ tới chuyện này ngực lập tức khó chịu, dường như bị chọc tới tim, duỗi tay giữ chặt Tiền Mộng, giọng điệu hiếm thấy khó chịu: "Đừng nói nữa, đi thôi."Tiền Mộng muốn lấy lòng Giang gia, cho nên luôn ôn tồn với Giang Nhã Lăng, ánh mắt nhìn nàng ta đều như là đang nhìn bảo bối, lời trong lời ngoài đều thiên vị nàng ta: "Là cô quá nhân hậu."Nếu Giang Nhã Lăng cùng Đào Hựu Tình đối nghịch vậy cô phải nghĩ biện pháp giúp Giang Nhã Lăng ra mặt một phen, để Giang Nhã Lăng nhìn cô nhiều hơn mới được.Nếu có thể mượn Giang Nhã Lăng leo lên nhân mạch Giang gia, tiền đồ tất nhiên sẽ là vô hạn............Bất luận ở ngành nào, nhân mạch quý giá chính là đường lớn có ô che ai cũng muốn đi, cho nên tay có người có nhân mạch lớn ở trong giới thì càng có thể dùng được.Ví dụ như đại tiểu thư Giang gia, thân phận Đào Hựu Tình còn chưa có công khai, người không biết tự nhiên cho rằng đại tiểu thư Giang gia là Giang Nhã Lăng, cho nên đều dùng sắc mặt tốt với người kia, thậm chí rất quý mến, trong đó đã bao gồm Lưu phó đạo của 《 Idol mặt đối mặt 》.Anh ta tự mình đến phòng trang điểm của Giang Nhã Lăng trò chuyện hỏi thăm, Tiền Mộng bắt được điểm này của anh ta, nói bóng nói gió để anh ta đi đối phó Đào Hựu Tình.Tiền Mộng: "Một số người mới thực sự không tôn trọng tiền bối, nhìn thấy tiền bối cũng không lên tiếng chào hỏi, cư nhiên còn làm sắc mặt này nọ cho tiền bối xem."Cô cũng đã thổi lửa, Lưu phó đạo ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy có rất nhiều chuyện không cần cô nói rõ cũng có thể hiểu.Lưu phó đạo giả bộ rất tức giận: "Phải không? Người mới nào mà cuồng như vậy?? Tôi phải dạy dỗ mới được."Tiền Mộng thuận nước đẩy thuyền liền báo tên Đào Hựu Tình lên.Lưu phó đạo vừa nghe là người của Nguyệt Vịnh, tức khắc sinh ra vài phần do dự. Thành thật mà nói, anh ta càng muốn muốn nhân mạch Viên thị, nhưng họ không thích anh ta chút nào. Nếu anh ta muốn dạy Đào Hựu Tình cho Giang Nhã Lăng niềm vui, lập tức có khả năng đắc tội Nguyệt Vịnh, đắc tội Viên Sơ Nhụy.Nhưng anh ta lại muốn đến nhân mạch Giang Nhã Lăng này......Tiền Mộng liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý nghĩ của anh ta, giả vờ nói: "Lưu phó đạo đừng lo lắng, tôi nói mấy cái này cũng không phải vì để cho anh đi mắng chửi cô gái nhà người ta. Không phải anh dạy người bên cạnh cô ta là được rồi sao? Chẳng hạn như người đại diện?"Người đại diện cũng tượng trưng cho thể diện nghệ sĩ, rất nhiều lúc đánh người đại diện chẳng khác nào là gián tiếp gõ nghệ sĩ.Nếu Trần Sâm Vũ bị mắng, Tiền Mộng tin tưởng Tình trên mặt Đào Hựu khẳng định cũng không tốt được.Tiền Mộng còn không quên giúp Giang Nhã Lăng cho người ta thêm phần ấn tượng: "Đáy lòng Giang Nhã Lăng chúng tôi tương đối thiện lương, không đành lòng cùng hậu bối mở xung đột. Anh giúp cô ấy, xét đến cùng cũng là vì tốt cho cô ấy, cô ấy sẽ hiểu ông."Lưu phó đạo nhanh hiểu ngầm, hai người thoáng tính toán, Lưu phó đạo lập tức đi qua phòng chờ của Đào Hựu Tình, chuẩn bị kiếm cớ để mắng người đại diện của Đào Hựu Tình, mắng người đại diện của nàng một trận.Tiền Mộng vội vàng nói tin tức này cho Giang Nhã Lăng, Giang Nhã Lăng nghe được trong lòng rất vui mừng, nhưng trên mặt còn muốn giả bộ làm bộ dáng ưu sầu, vỗ vỗ tay Tiền Mộng : "Cô a......"Tiền Mộng giống chó săn cười nói: "Cái người Đào Hựu Tình kia đối với cô có thái độ như vậy khinh cuồng thế, cần phải "dạy" cho tốt một chút, bằng không không nhớ được giáo huấn."Giang Nhã Lăng nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cuối cùng không nói gì, nhắm mắt tiếp tục trang điểm.Thực ra trong lòng nàng ta đã nở hoa, chỉ cần nghĩ đến có người có thể dạy dỗ Đào Hựu Tình, nghĩ đến bộ dáng Đào Hựu Tình ăn khổ, thể xác và tinh thần cũng vui sướng theo không ít!Nàng ta đã gấp không chờ nổi nghe được Lưu phó đạo trở về báo chiến tích huy hoàng.......Đào Hựu Tình đầu này gió êm sóng lặng, Trần Sâm Vĩ đi ra ngoài cùng nhân viên công tác xác nhận thời gian ghi hình, Đào Hựu Tình còn ngồi an tĩnh ở trước gương trang điểm, chuyên viên trang điểm một bên trang điểm cho nàng một bên khen da nàng tốt, thậm chí còn hỏi nàng bí kíp bảo dưỡng.Đào Hựu Tình nhắm mắt cười nhẹ, nụ cười tươi như hoa: "Ăn nhiều trái cây, uống nhiều nước, đừng thức khuya."Lúc nàng đang định tiếp tục nói tiếp, của phòng trang điểm bị người thô nặng mà gõ xuống hai cái, người tới hùng hổ.Một vệ sĩ đứng dậy mở cửa, Lưu phó đạo với vẻ mặt giận dữ mà đi vào, nhìn chung quanh phòng một vòng, hỏi: "Người đại diện có ở đây không?"Đào Hựu Tình thu liễm ý cười, đứng dậy và hỏi: "Anh ấy đi ra ngoài rồi, ngài là?"Tằm mắt Lưu phó đạo ngừng ở trên mặt nàng vài giây, trong lòng không khỏi cảm khái dung nhan của nàng, trong màn ảnh đã xinh đẹp bên ngoài càng thêm thanh tú, khiến người ta không cách nào soi mói. Đáng tiếc không quyền không thế, nhất định phải như quả hồng mềm bị bóp nát.Lưu phó đạo không quên nhiệm vụ của mình, tức giận nói: "Tôi là phó đạo diễn của chương trình này, hiện tại cô lập tức kêu người đại diện của cô trở về, tôi có lời muốn nói với cậu ta!"Đào Hựu Tình quan sát đến bộ dáng anh ta, bất kể cô nhìn anh ta như thế nào, nàng cũng không nghĩ anh ta có chuyện muốn "nói", sợ không phải tới mắng chửi người đi?Thấy người không có ở đó Lưu phó đạo dứt quay ngoắt vào góc tấn công bừa bãi, cơn tức giận càng lúc càng mạnh: "Các người rốt cuộc là như thế nào!""Nhân viên Nguyệt Vịnh làm việc với năng lực như vậy sao?!""Người đại diện đâu! Lập tức kêu người đại diện trở về cho tôi!"Khi mọi người còn chưa biết phải làm gì, một bóng dáng quen thuộc ung dung xuất hiện ở cửa phòng trang điểm.Viên Sơ Nhụy khoanh tay trước ngực nhìn phó đạo diễn "Nổi trận lôi đình" trong phòng, cười nói: "Đã xảy ra chuyện gì, Lưu phó đạo sao lại tức giận như vậy?"Lưu phó đạo không khỏi dừng lại, quay đầu nhìn, đại kinh thất sắc: "Tiểu Viên Đổng?! Sao ngài ở chỗ này?"Viên Sơ Nhụy xem nhẹ câu hỏi của anh ta, đi vào trong phòng ngồi xuống, khí tràng cường đại nhìn anh ta, khóe môi nở nụ cười thường ngày: "Lưu phó đạo không phải muốn mắng người đại diện sao?""Mắng chửi đi, tôi nghe đây."Lưu phó đạo nào dự đoán được Viên Sơ Nhụy sẽ xuất hiện, sắc mặt nhất thời khó coi không ít, xấu hổ không thôi mà cười. Cho dù rất muốn mắng anh ta thật sự muốn mắng, cũng không dám mắng trước mặt Viên Sơ Nhụy, huống chi còn là giả bộ......Lưu phó đạo cố gắng giúp bản thân vãn hồi: "Tiểu Viên Đổng nói đùa, tôi muốn tìm người đại diện của cô ấy nói chuyện công việc, sao có thể để ngài tự đến nghe chứ?""Đương nhiên có thể." Viên Sơ Nhụy nói, "Bởi vì tôi chính là người đại diện của cô ấy."Lưu phó đạo: "???"Viên Sơ Nhụy: "Lưu phó đạo nói nói xem, tôi sai chỗ nào?"Lưu phó đạo tức khắc quẫn bách đến muốn tìm cái khe đất chui vào, hắn vò đầu ấp úng mà nói: "A, để tôi xem......"Lưu phó đạo căng đầu suy nghĩ một hồi, cuối cùng viện cớ rằng mình đã hiểu lầm ai đó, rồi xám xịt bỏ chạy.......Tiền Mộng thấy Lưu phó đạo đã trở lại, cho rằng Đào Hựu Tình đã bị dạy dỗ, mặt mày hớn hở mà đi theo anh ta đi ra ngoài, đang định dò hỏi "Sự nghiệp to lớn", kết quả lập bị anh ta mắng."Sao cô lại thế này? Có phải cô cố ý để tôi đến đó mất mặt hay không!" Lưu phó đạo giận sôi máu.Tiền Mộng cũng không biết đã xảy ra cái gì: "Làm sao vậy? Sao ngài lại mất mặt ở chỗ cô ta chứ?"Lưu phó đạo cả giận: "Tiểu Viên Đổng là người đại diện của Đào Hựu Tình, sao cô không nói chuyện này cho tôi?!"Tiền Mộng còn khiếp sợ hơn anh ta: "???"Người đại diện của Đào Hựu Tình khi nào đã thành Tiểu Viên Đổng???
Đào Hựu Tình lơ đãng nâng mắt lên, tầm mắt đột nhiên không kịp phòng ngừa gặp ánh mắt Giang Nhã Lăng. Nàng đứng dậy, nhẹ cong khóe môi hướng Giang Nhã Lăng lộ ra một cái mỉm cười, sau đó sờ sờ cổ, đầu ngón tay ở trên cổ ý vị thâm mà nhẹ điểm xuống hai cái.Giang Nhã Lăng ngay lập tức nhớ đến ngày bản thân bị nàng bóp cổ ở trên tường, sắc mặt xanh mét tránh đi ánh mắt nàng.Trần Sâm Vũ vừa lúc cùng người phụ trách đi tới.Tiền Mộng người đại diện Giang Nhã Lăng, nhìn thấy điều này, liền liếc nhìn Đào Hựu Tình một cái, ở bên tai nàng ta âm dương quái khí nói: "Một nghệ sĩ mới ra mắt đã sử dụng hai vệ sĩ, thật là quý giá quá ."Quý giá? đại tiểu thư Giang gia đương nhiên quý giá, vợ chồng Giang Hải Minh hiện tại chính là để nàng ở lòng bàn tay che chở.Giang Nhã Lăng nhớ tới chuyện này ngực lập tức khó chịu, dường như bị chọc tới tim, duỗi tay giữ chặt Tiền Mộng, giọng điệu hiếm thấy khó chịu: "Đừng nói nữa, đi thôi."Tiền Mộng muốn lấy lòng Giang gia, cho nên luôn ôn tồn với Giang Nhã Lăng, ánh mắt nhìn nàng ta đều như là đang nhìn bảo bối, lời trong lời ngoài đều thiên vị nàng ta: "Là cô quá nhân hậu."Nếu Giang Nhã Lăng cùng Đào Hựu Tình đối nghịch vậy cô phải nghĩ biện pháp giúp Giang Nhã Lăng ra mặt một phen, để Giang Nhã Lăng nhìn cô nhiều hơn mới được.Nếu có thể mượn Giang Nhã Lăng leo lên nhân mạch Giang gia, tiền đồ tất nhiên sẽ là vô hạn............Bất luận ở ngành nào, nhân mạch quý giá chính là đường lớn có ô che ai cũng muốn đi, cho nên tay có người có nhân mạch lớn ở trong giới thì càng có thể dùng được.Ví dụ như đại tiểu thư Giang gia, thân phận Đào Hựu Tình còn chưa có công khai, người không biết tự nhiên cho rằng đại tiểu thư Giang gia là Giang Nhã Lăng, cho nên đều dùng sắc mặt tốt với người kia, thậm chí rất quý mến, trong đó đã bao gồm Lưu phó đạo của 《 Idol mặt đối mặt 》.Anh ta tự mình đến phòng trang điểm của Giang Nhã Lăng trò chuyện hỏi thăm, Tiền Mộng bắt được điểm này của anh ta, nói bóng nói gió để anh ta đi đối phó Đào Hựu Tình.Tiền Mộng: "Một số người mới thực sự không tôn trọng tiền bối, nhìn thấy tiền bối cũng không lên tiếng chào hỏi, cư nhiên còn làm sắc mặt này nọ cho tiền bối xem."Cô cũng đã thổi lửa, Lưu phó đạo ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy có rất nhiều chuyện không cần cô nói rõ cũng có thể hiểu.Lưu phó đạo giả bộ rất tức giận: "Phải không? Người mới nào mà cuồng như vậy?? Tôi phải dạy dỗ mới được."Tiền Mộng thuận nước đẩy thuyền liền báo tên Đào Hựu Tình lên.Lưu phó đạo vừa nghe là người của Nguyệt Vịnh, tức khắc sinh ra vài phần do dự. Thành thật mà nói, anh ta càng muốn muốn nhân mạch Viên thị, nhưng họ không thích anh ta chút nào. Nếu anh ta muốn dạy Đào Hựu Tình cho Giang Nhã Lăng niềm vui, lập tức có khả năng đắc tội Nguyệt Vịnh, đắc tội Viên Sơ Nhụy.Nhưng anh ta lại muốn đến nhân mạch Giang Nhã Lăng này......Tiền Mộng liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý nghĩ của anh ta, giả vờ nói: "Lưu phó đạo đừng lo lắng, tôi nói mấy cái này cũng không phải vì để cho anh đi mắng chửi cô gái nhà người ta. Không phải anh dạy người bên cạnh cô ta là được rồi sao? Chẳng hạn như người đại diện?"Người đại diện cũng tượng trưng cho thể diện nghệ sĩ, rất nhiều lúc đánh người đại diện chẳng khác nào là gián tiếp gõ nghệ sĩ.Nếu Trần Sâm Vũ bị mắng, Tiền Mộng tin tưởng Tình trên mặt Đào Hựu khẳng định cũng không tốt được.Tiền Mộng còn không quên giúp Giang Nhã Lăng cho người ta thêm phần ấn tượng: "Đáy lòng Giang Nhã Lăng chúng tôi tương đối thiện lương, không đành lòng cùng hậu bối mở xung đột. Anh giúp cô ấy, xét đến cùng cũng là vì tốt cho cô ấy, cô ấy sẽ hiểu ông."Lưu phó đạo nhanh hiểu ngầm, hai người thoáng tính toán, Lưu phó đạo lập tức đi qua phòng chờ của Đào Hựu Tình, chuẩn bị kiếm cớ để mắng người đại diện của Đào Hựu Tình, mắng người đại diện của nàng một trận.Tiền Mộng vội vàng nói tin tức này cho Giang Nhã Lăng, Giang Nhã Lăng nghe được trong lòng rất vui mừng, nhưng trên mặt còn muốn giả bộ làm bộ dáng ưu sầu, vỗ vỗ tay Tiền Mộng : "Cô a......"Tiền Mộng giống chó săn cười nói: "Cái người Đào Hựu Tình kia đối với cô có thái độ như vậy khinh cuồng thế, cần phải "dạy" cho tốt một chút, bằng không không nhớ được giáo huấn."Giang Nhã Lăng nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cuối cùng không nói gì, nhắm mắt tiếp tục trang điểm.Thực ra trong lòng nàng ta đã nở hoa, chỉ cần nghĩ đến có người có thể dạy dỗ Đào Hựu Tình, nghĩ đến bộ dáng Đào Hựu Tình ăn khổ, thể xác và tinh thần cũng vui sướng theo không ít!Nàng ta đã gấp không chờ nổi nghe được Lưu phó đạo trở về báo chiến tích huy hoàng.......Đào Hựu Tình đầu này gió êm sóng lặng, Trần Sâm Vĩ đi ra ngoài cùng nhân viên công tác xác nhận thời gian ghi hình, Đào Hựu Tình còn ngồi an tĩnh ở trước gương trang điểm, chuyên viên trang điểm một bên trang điểm cho nàng một bên khen da nàng tốt, thậm chí còn hỏi nàng bí kíp bảo dưỡng.Đào Hựu Tình nhắm mắt cười nhẹ, nụ cười tươi như hoa: "Ăn nhiều trái cây, uống nhiều nước, đừng thức khuya."Lúc nàng đang định tiếp tục nói tiếp, của phòng trang điểm bị người thô nặng mà gõ xuống hai cái, người tới hùng hổ.Một vệ sĩ đứng dậy mở cửa, Lưu phó đạo với vẻ mặt giận dữ mà đi vào, nhìn chung quanh phòng một vòng, hỏi: "Người đại diện có ở đây không?"Đào Hựu Tình thu liễm ý cười, đứng dậy và hỏi: "Anh ấy đi ra ngoài rồi, ngài là?"Tằm mắt Lưu phó đạo ngừng ở trên mặt nàng vài giây, trong lòng không khỏi cảm khái dung nhan của nàng, trong màn ảnh đã xinh đẹp bên ngoài càng thêm thanh tú, khiến người ta không cách nào soi mói. Đáng tiếc không quyền không thế, nhất định phải như quả hồng mềm bị bóp nát.Lưu phó đạo không quên nhiệm vụ của mình, tức giận nói: "Tôi là phó đạo diễn của chương trình này, hiện tại cô lập tức kêu người đại diện của cô trở về, tôi có lời muốn nói với cậu ta!"Đào Hựu Tình quan sát đến bộ dáng anh ta, bất kể cô nhìn anh ta như thế nào, nàng cũng không nghĩ anh ta có chuyện muốn "nói", sợ không phải tới mắng chửi người đi?Thấy người không có ở đó Lưu phó đạo dứt quay ngoắt vào góc tấn công bừa bãi, cơn tức giận càng lúc càng mạnh: "Các người rốt cuộc là như thế nào!""Nhân viên Nguyệt Vịnh làm việc với năng lực như vậy sao?!""Người đại diện đâu! Lập tức kêu người đại diện trở về cho tôi!"Khi mọi người còn chưa biết phải làm gì, một bóng dáng quen thuộc ung dung xuất hiện ở cửa phòng trang điểm.Viên Sơ Nhụy khoanh tay trước ngực nhìn phó đạo diễn "Nổi trận lôi đình" trong phòng, cười nói: "Đã xảy ra chuyện gì, Lưu phó đạo sao lại tức giận như vậy?"Lưu phó đạo không khỏi dừng lại, quay đầu nhìn, đại kinh thất sắc: "Tiểu Viên Đổng?! Sao ngài ở chỗ này?"Viên Sơ Nhụy xem nhẹ câu hỏi của anh ta, đi vào trong phòng ngồi xuống, khí tràng cường đại nhìn anh ta, khóe môi nở nụ cười thường ngày: "Lưu phó đạo không phải muốn mắng người đại diện sao?""Mắng chửi đi, tôi nghe đây."Lưu phó đạo nào dự đoán được Viên Sơ Nhụy sẽ xuất hiện, sắc mặt nhất thời khó coi không ít, xấu hổ không thôi mà cười. Cho dù rất muốn mắng anh ta thật sự muốn mắng, cũng không dám mắng trước mặt Viên Sơ Nhụy, huống chi còn là giả bộ......Lưu phó đạo cố gắng giúp bản thân vãn hồi: "Tiểu Viên Đổng nói đùa, tôi muốn tìm người đại diện của cô ấy nói chuyện công việc, sao có thể để ngài tự đến nghe chứ?""Đương nhiên có thể." Viên Sơ Nhụy nói, "Bởi vì tôi chính là người đại diện của cô ấy."Lưu phó đạo: "???"Viên Sơ Nhụy: "Lưu phó đạo nói nói xem, tôi sai chỗ nào?"Lưu phó đạo tức khắc quẫn bách đến muốn tìm cái khe đất chui vào, hắn vò đầu ấp úng mà nói: "A, để tôi xem......"Lưu phó đạo căng đầu suy nghĩ một hồi, cuối cùng viện cớ rằng mình đã hiểu lầm ai đó, rồi xám xịt bỏ chạy.......Tiền Mộng thấy Lưu phó đạo đã trở lại, cho rằng Đào Hựu Tình đã bị dạy dỗ, mặt mày hớn hở mà đi theo anh ta đi ra ngoài, đang định dò hỏi "Sự nghiệp to lớn", kết quả lập bị anh ta mắng."Sao cô lại thế này? Có phải cô cố ý để tôi đến đó mất mặt hay không!" Lưu phó đạo giận sôi máu.Tiền Mộng cũng không biết đã xảy ra cái gì: "Làm sao vậy? Sao ngài lại mất mặt ở chỗ cô ta chứ?"Lưu phó đạo cả giận: "Tiểu Viên Đổng là người đại diện của Đào Hựu Tình, sao cô không nói chuyện này cho tôi?!"Tiền Mộng còn khiếp sợ hơn anh ta: "???"Người đại diện của Đào Hựu Tình khi nào đã thành Tiểu Viên Đổng???