[Edit][BHTT] Nam chính, buông nữ chính ra, để tôi (xuyên nhanh)

Chương 51: Nói là vô tình nhưng lại có tình



Nếu nói về những thiết lập nhân vật gặp phải khi làm nhiệm vụ thì Yến Hồi ghét nhất là thiết lập tính cách tao nhã lạnh nhạt, vì ngày nào nàng cũng phải giữ hình tượng đóa hoa lạnh lẽo tỏa ra khí thế người sống chớ tới gần trong ba thước.

Mà giờ mẹ nó nàng lại thành người như vậy rồi!?

Vì sao lại nói là lại ấy hả?

Dù sao thì trong những thế giới khác nàng cũng đã gặp thiết lập lạnh lùng kiểu này vài lần rồi, tuy vẫn hoàn thành được nhiệm vụ nhưng quá trình làm nhiệm vụ khá là khó chịu và ức chế, nàng cũng đã suýt OOC rất nhiều lần.

Lúc mắng người khác không được dùng từ tục tĩu, đánh người không thể chơi bẩn, nhìn qua thì siêu mạnh siêu ngầu, thực tế thì khó chịu điên lên được!

Thiết lập kiểu đấy có quá nhiều hạn chế dành cho nàng.

Ví dụ như bây giờ ——

Yến Hồi chỉ tiện mồm mắng một câu: Địt!

Thì mây đen đã tụ lại ở nơi xa rồi bay vèo tới đỉnh đầu nàng, hàng nghìn tia chớp tím hồng lóng lánh trong tầng mây, bọn nó xôn xao như thể thăm hỏi mặt đối mặt với nàng: Ngươi mắng thêm câu nữa xem nào? Xem xem ông đây có đánh chết ngươi không!

Yến Hồi mỉm cười ngậm mồm lại.

Gần đây môn đồ của môn phái Bích lạc Thanh đều có thể thấy mây đen và sấm chớp thường tụ trên Linh Khư - nơi ở của Thánh Nữ cao quý nhà mình, tiếng sấm nổ bên tai cuồn cuộn mênh mông khiến người nghe khó có thể bỏ qua.

Vì vậy trong môn phái bắt đầu truyền tai nhau rằng Thánh Nữ sắp độ kiếp thành thánh, trở thành tiên giả Linh Thánh trẻ tuổi nhất lịch sử đại lục Huyền Tinh.

Đúng là ——

Chủ nhân của thân thể này sắp độ kiếp thành thánh nhưng quá trình độ kiếp này cũng không tốt đẹp gì cho cam, giờ Yến Hồi chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở phái Bích Lạc Thanh để đợi cốt truyện tiếp theo.

Nghe đồn môn phái Bích Lạc Thanh - thánh địa tu tiên có ba bảo bối tiên nhân lớn!

Bảo bối đầu tiên: Thánh Nữ môn phái Bích Lạc Thanh - Yến Hồi, nàng ta dựa vào khí chất tao nhã và dung mạo xuất trần của bản thân và linh căn biến dị hệ băng độc nhất vô nhị trong hàng trăm nghìn năm nay trở thành mỹ nữ thiên tài được mọi người trên đại lục Huyền Linh công nhận và tán tưởng, vì nàng ta có thiên phú hơn người, dáng vẻ lại nhã nhặn thanh thoát, rất có phong thái tiên nhân.

Nghe đồn chỉ cần nhìn một cái là khó quên cả đời.

Bảo bối thứ hai: Bảo bối quý giá nhất của môn phái Bích Lạc Thanh - Ngàn Tuyết Ngưng Hoa, đó là loại cây mọc trên núi tuyết đã đóng băng hàng vạn năm, một nghìn năm mới mọc rễ, thêm một nghìn năm nữa mới nở hoa, tám cánh hoa căng mọng mềm mại, hương thơm dịu nhẹ tỏa khắp vạn dặm, nghe nói công hiệu lớn nhất của loài hoa này là tái tạo lại linh căn, tẩy tủy từ trong ra ngoài, từ đó đạt được cuộc đời mới.

Bảo bối thứ ba: Tổ tiên của môn phái Bích Lạc Thanh Môn - Ninh thần Hoa Chứa. Là người thành thần duy nhất trên đại lục Huyền Tinh, nghe nói đã phi thăng tới tiên giới, câu chuyện của người ấy được mọi người ca tụng muôn màu muôn vẻ, đã truyền đi khắp mọi nơi trên đại lực Huyền Tinh, không ai không biết, không ai không hiểu.

Mà cốt truyện kế tiếp liên quan đến “Ngàn Tuyết Ngưng Hoa”, vì nó mà Vạn Ma Cung tấn công phái Bích Lạc Thanh, mà ngày nổ ra cuộc chiến cũng là ngày Thánh Nữ độ kiếp thành thánh, lúc ấy Thánh Nữ không thể quan tâm đến việc môn phái gặp nguy, cuối cùng bị ma đồ của Vạn Ma Cung - Thích Trĩ Yên đánh lén, cưỡng ép bắt về Vạn Ma Cung, trở thành lợi thế để ma cung đòi lấy “Ngàn Tuyết Ngưng Hoa”.

Gần đây mây đen bao phủ nên người trong phái Bích Lạc Thanh đều biết Thánh Nữ nhà mình sắp độ kiếp nên không dám quấy rầy việc tu hành của Yến Hồi, ngay cả môn chủ và trưởng lão cũng không dám tới gần Linh Khư của Yến Hồi, sợ ảnh hưởng đến việc độ kiếp của nàng.

Khi tất cả mọi người trong Bích Lạc Thanh đều rất biết điều thì chỉ có nam chính của chúng ta như bị mù, mà còn mù theo một phong cách rất riêng, ngày nào hắn cũng lắc lư trước Linh Khư của nàng, lắc đến mức khiến Yến Hồi nhức hết cả mắt.

Biểu cảm lo lắng sầu bi kia rất phù hợp với thiết lập si tình của hắn!

“Đại sư huynh, nói vậy là gần đây Thánh Nữ sắp độ kiếp thành thánh, ta biết ngươi lo cho Thánh Nữ nhưng ngươi cứ canh ở đây cũng không phải chuyện thông minh đúng không?” Người nói là đệ tử Ất tứ trưởng lão phái Bích Lạc Thanh mới nhận.

Phương Nhất Trạch nhìn lên bầu trời trên Linh Khư, mây đen đã bao phủ cả một khoảng trời, không thấy mặt trời đâu: “Nếu ta ở đây thì có thể sẽ chặn được một đạo lôi kiếp.”

Đệ tử Ất kinh ngạc nói: “Đại sư huynh, giờ ngươi mới sơ giai Linh Tôn, mà Thánh Nữ đã sắp độ kiếp thành thánh rồi, sợ là ngươi không thể chịu nổi lôi kiếp của Thánh ấy!?”

Hành vi này thì có khác gì đi tìm chết đâu!

“Thiên phú của ta không bằng Thánh Nữ nhưng chắc chắn vẫn có thể chặn được một đạo lôi kiếp thay nàng.”

Trên đại lục Huyền Linh có rất nhiều chủng loại linh căn nhưng đại khái của thể chia thành năm loại.

Đơn linh căn, song linh căn, tam linh căn, tứ linh căn và tạp linh căn, và linh căn biến dị gần như chỉ có trong ảo tưởng của mọi người.

Linh căn thuần túy chỉ còn một cái chứng tỏ người đó có thiên phú hơn người, con đường tu luyện bằng phẳng, tiền đồ vô lượng, linh căn hỗn độn nhiều loại đại biểu thiên phú của người này thấp đến mức không thể nói nổi, đường tu luyện lại càng gập ghềnh khó khăn hơn.

Tuy trên đại lục đơn linh rất hiếm có nhưng mỗi trăm năm vẫn có mấy người, nhưng linh căn biến dị hệ băng giống Yến Hồi lại là cả trăm nghìn năm mới có một người.

Vậy nên nàng mới được phái Bích Lạc Thanh cung phụng như bảo bối tiên nhân, hy vọng Thánh Nữ cũng có thể tu thành đại đạo như Ninh thần Hoa Chứa, mang lại vinh quang cho tiên môn.

Đến lúc đó phái Bích Lạc Thanh sẽ thật sự trở thành tiên môn mạnh nhất trên đại lục Huyền Linh.

Phương Nhất Trạch rũ mắt, gọi mệnh kiếm Phục Trảm của mình ra: “Cũng có thể thử một lần.”

Nếu vượt qua được lôi kiếp của Thánh thì cũng coi như là đã vượt qua được cửa ải khó khăn nhất trên con đường thành thần, phải biết rằng đã có bao nhiêu kẻ mạnh trên đại lục Huyền Linh đã đã chết dưới lôi kiếp của Thánh siêu mạnh ấy.

49 thức Thánh thiên lôi, một đạo sét máu một đạo cửa.

Cửa này tên là cửa tử.

Giờ Thánh Nữ đã là cao giai Linh Tôn chỉ thiếu một bước nữa là chạm tới Linh Thánh, Yến Hồi ở trên Linh Khư nghe cuộc đối thoại của Phương Nhất Trạch với những đệ tử khác dễ như trở bàn tay.

Thật ra nam chính ở thế giới này làm người cũng không tệ lắm, còn dùng một trái tim si tình để đối xử với nguyên thân, sự tồn tại của nguyên thân chính là ánh trăng sáng trong đời nam chính.

Tiếc là trong lòng nguyên thân chỉ có đạo nghĩa lớn, không có hứng thú với chuyện khác nên thường làm lơ những lần nam chính bày tỏ tình yêu của mình, vì trong mắt và trong lòng nàng ta đều chỉ có một mình đạo nghĩa lớn.

Còn Yến Hồi thì sao, nàng thì chỉ muốn nói với nam chính là: Xu hướng tính dục khác nhau thì yêu nhau kiểu gì?

Đúng ra thì lúc này nam chính sẽ không canh ở đây để chắn lôi kiếp cho nàng đâu, hắn nên cùng môn chủ chống lại sự khiêu khích của ma cung mới đúng, chỉ là lúc Yến Hồi mới tới có đi bộ quanh Bích Lạc Thanh một vòng, vừa hay chạm mặt nam chính, xong lại vô tình nhìn mệnh kiếm của nam chính lâu hơn một chút, thế mà đã bị nam chính hiểu lầm là nàng hy vọng hắn sẽ dùng mệnh kiếm của mình để chắn lôi kiếp cho mình.

Không thể không nói, năng lực tưởng tượng của nam chính thế giới này có thể sánh vai với nam chính của thế giới có Triệu Nam Tùng.

Yến Hồi cũng từng có ý định để nam chính chắn lôi kiếp cho mình, dù sao thì cũng là con cưng của Thiên Đạo, nếu lôi kiếp bổ vào nam chính thì uy lực của nó cũng sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhưng nếu nam chính cứ canh ở đây mãi thì nữ chính Trích Trĩ Yên bắt nàng kiểu gì!?

Tuy rằng như vậy sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện chủ của hệ thống nhưng nó cũng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của nàng.

Yến Hồi đứng dậy đi ra Linh Khư, vẫn giữ vững hình tượng lạnh lùng, nàng bình tĩnh ném ra hai chữ: “Không cần.”

Váy áo vàng nhạt phết đất, bên trong là váy lụa trắng tinh, trên đầu tùy tiện búi theo kiểu Lưu Nguyệt*.

Nàng không đeo bất cứ trâm cài quý giá nào mà chỉ có một cái trâm làm bằng ngọc trắng.

Tóc dài xõa xuống đẹp như thác nước, bay múa phóng khoáng trong gió, gương mặt không chút son phấn vẫn xinh đẹp không gì có thể sánh được.

Mỗi lần Phương Nhất Trạch thấy Yến Hồi sự chấn động vì vẻ đẹp của người thương trong mắt hắn vẫn vẹn nguyên không hề thay đổi, hắn cầm Phục Trảm, trầm giọng: “Ta có thể giúp ngươi.”

Yến Hồi vẫn lạnh nhạt nói: “Không cần.”

Bà đây đã nói không cần rồi còn gì, không hiểu tiếng người à?

Mau đi đi trời, đừng làm lỡ kế hoạch của bố mày.

Đệ tử Ất chỉ từng nhìn qua Yến Hồi từ xa vài lần, những lúc ấy hắn đã cảm thấy người này khác biệt với thế gian, giờ nhìn gần lại càng cảm thấy chắc chắn người này là tiên nữ hạ phàm, khí chất siêu phàm thoát tục đến nỗi khiến hắn cảm thấy chỉ cần nhìn nàng thêm một cái đã là làm bẩn nàng rồi.

Hắn rũ mắt, muốn giải thích cho Phương Nhất Trạch mà cứ lắp ba lắp bắp mãi: “Thánh… Thánh Nữ, đại… đại sư huynh, cũng vì muốn giúp ngài…”

Yến Hồi cắt ngang lời hắn, ngước mắt nhìn Phương Nhất Trạch: “Không cần.”

Tính tình của nàng vẫn luôn lạnh nhạt hờ hững, như thể vạn vật trên thế giới gian đã chết hết trong mắt nàng, chỉ có tu thành đại đạo mới là thứ mà nàng theo đuổi cả đời.

Phương Nhất Trạch thấy Yến Hồi vẫn kiên quyết thì thu mệnh kiếm lại, cười buồn rồi đưa cho nàng một lá bùa: “Nếu xảy ra việc gấp gì thì ngươi cứ dùng lá bùa này, ta sẽ tới giúp ngươi.”

Bùa dịch chuyển, họa tiết trên lá bùa được vẽ bằng máu tươi, người dùng bùa có thể dịch chuyển được chủ nhân của máu tươi trên bùa tới cạnh mình.

Yến Hồi thở dài trong lòng, ngoài mặt vẫn lạnh lùng: “Không cần.”

Sau đó quay người rời đi không chút khách sáo.

Đệ tử Ất đã nghe kể về việc tính tình của Thánh Nữ rất lạnh lẽo từ lâu nhưng hắn không ngờ nàng lại từ chối sự giúp đỡ của đại sư huynh trực tiếp như vậy, thật sự là không quan tâm đến cảm xúc của người khác quá đáng.

“Đại… đại sư huynh, nói vậy… là môn chủ đã cho Thánh Nữ pháp bảo chống lại lôi kiếp rồi, nàng ấy là đệ tử môn chủ yêu thương nhất mà, chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.”

Phương Nhất Trạch cất bùa đi, thở dài: “Đi thôi.”

Ngày Yến Hồi độ kiếp mây đen ùn ùn kéo tới, sấm sét ầm ầm, một mình nàng ở trong Linh Khư đón từng đạo từng đạo lôi kiếp bổ xuống.

Mà ngoài Linh Khư phái Bích Lạc Thanh bị ma cung đánh lén, chúng môn đồ thề sống chết đều phải phản kháng, liều chết bảo vệ bảo bối của phái Bích Lạc Thanh - “Ngàn Tuyết Ngưng Hoa”, không cho nó bị kẻ xấu trộm mất.

Lôi kiếp Thánh to lớn thu hút sự chú ý của mọi người, ma cung nhân cơ hội phái người đi đánh lén Yến Hồi, nếu Yến Hồi độ kiếp thành công trở thành Linh Thánh thì ma cung ắt sẽ gặp phải kẻ địch lớn.

Môn chủ phái Bích Lạc Thanh - Nguyên Vô Nhai phát hiện ra gian kế của ma cung cũng không hề hoảng loạn mà không còn chút phong thái cao quý của một môn chủ nữa, hắn chửi ầm lên, toàn những từ tục tĩu thô thiển: “Lũ quỷ quyệt! Nghĩ ông đây chết rồi à? Dám nhắm vào đệ tử của ông đây, đi chết hết đi!”

Nguyên Vô Nhai bay giữa không trung, ngón tay vẽ linh trận, mệnh kiếm “Thanh Trần” chém xuống thế như chẻ tre, giết sạch mấy chục ma thú và ma đồ định đánh lén Yến Hồi, tiếng gào thét đau đớn còn chưa dứt thì người đã tan thành tro bụi.

Mà ngoài Linh Khư của Yến Hồi có kết giới bảo vệ do Nguyên Vô Nhai lập ra, ma đồ tới đánh lén đều bị thương vì kết giới, căn bản là không tấn công vào được.

Thậm chí có kẻ còn gặp phải lôi kiếp Thánh, bị đánh cho hồn bay phách lạc ngay tức khắc.

Yến Hồi ổn định lại tinh thần, yên tâm độ kiếp, nàng vượt qua trận độ kiếp này dễ như trở bàn tay nhưng nàng vẫn muốn giả vờ suy yếu sau khi độ kiếp, thế thì mới tiện cho ai đó nhân cơ hội vào cướp người nữa chứ.

Leng keng ——

Một tiếng chuông rất nhỏ, rất mỏng manh nhưng lại cực kỳ thanh thúy dễ nghe truyền tới theo mùi hương quỷ dị quanh quẩn quanh chóp mũi nàng.

Hai cổ tay leng keng leng keng, lửa nhỏ đốt trầm hương.

Váy đỏ thêu chỉ đen, đồng tử đỏ tươi.

Yến Hồi cảm giác máu trong người cuồn cuộn, ngực căng thẳng, miệng phun ra một búng máu tươi, mới độ kiếp xong nên căn bản là nàng không thể chịu nổi bất cứ sự tấn công bất ngờ nào, trong khoảnh khắc sắp hôn mê nàng mơ hồ thấy một cổ chân mảnh khảnh trắng nõn cùng sợi tơ hồng cột quanh cổ chân ấy.

Một vẻ đẹp ma mị hoang dã.

[Tác giả có lời muốn nói]

Tên tác phẩm tham khảo: “Trúc Chi Từ” - Lưu Vũ Tích (“竹枝词” - 刘禹锡)

Thế giới thứ tư tới rồi, mọi người vào thế giới này cẩn thận nhé.

Chủ yếu là tôi lại viết đến điên rồi a a a a a.

Chương trước Chương tiếp
Loading...