Đừng yêu nam chính, mà yêu em này ❤ (ɔˆз(ˆ⌣ˆc) [ End ]
Chap 12: Nhà Mới.
* ( vẫn là nói tiếng Hàn )Ba mẹ con đi lòng vòng trung tâm thương mại mất nguyên buổi sáng. Về lại nhà thì đống đồ mới mua chất một đống to như tòa tháp Eiffel ở Pháp vậy đấy =))).- Mua nhiều thế sao? - bà than thở.- Không đâu, giờ mới là nhiều! - cô cười bí hiểm, dứt lời cô là những tiếng nói xa lạ vang lên.- Cậu thuê chúng tôi phải không ạ? - một người phụ nữ đại diện đám người đó lên tiếng.- Ừm! - cô trở lại vẻ mặt lạnh tanh, ờm thì đối với người lạ phải vậy thui.- Chúng tôi đi làm việc ngay đây ạ! - rồi dần dần tản vào nhà cô.- Hí hí...anh thuê toàn mấy chị đẹp không vậy? - nhỏ liếc mắt cười thầm. Đánh - Ơ kệ anh, đừng méc Vân được hông? - cô giật nảy mình, giờ mới để ý, sao toàn gái đẹp không vậy? Lỡ Vân ghen thì chết.Đâu đó trên dị giới có cặp mắt sát ý bùng bùng. Vâng là bé Nhạc Lệ của chúng ta.- Ớ...sếp a...! - cô thư ký sợ hãi trước khí tràng nguy hiểm.- Hay lắm chị Ngọc à chị Thư...dám hó hé nhìn gái he...chuẩn bị ăn chay he...dám bỏ vợ nè he.. - và một số he he khác mà An không muốn tả =.=*Hiện tại thì nàng vẫn đang ngồi học bài chăm chỉ, cố gắng đậu đại học Harvard. Còn bé ư? Ừ thì do chán với lại yêu xa nên bay về dị giới làm việc tiếp rồi, giấy tờ còn một đống trên trển để thư ký làm không thì tội quá. Nãy có nói thì đang ghen trên trể ấy.- Này sao cậu học nhiều vậy? - một người bạn của nàng hỏi - Văn Linh cũng rất cute.- Ừm...để vào Harvard! Gặp người yêu! - nàng cũng trả lời.- Nhưng người yêu cậu ở Hàn chứ đâu ở Mỹ? - cô bạn lại tiếp tục hỏi.- Tớ thích! - ừm, An cũng chả biết nói gì nữa.- Bó tay! Mà cậu thấy chị giáo Phương đâu không? - ...ừ thì cô bạn Linh làm hành động giống Tôn Ngộ Không ý...cũng chả biết tả sao cho giống nữa.- Bạn gái cậu hỏi tớ làm chi? - nàng nhướng mày... - Ăn sạch chưa? - và hỏi một câu rất....ừm rất đen tối.- Hể!? À chưa..còn cậu? - cô bạn cũng không ngại mà hỏi ngược nàng.- Sắp bị...Xém thui! Khổ thân con, thụ chưa kìa! - nàng khóc không ra nước mắt.- Không sao mà! Kiểu gì đêm tân hôn cũng bị há há há!! - cười như một con điên.
( theo An nghĩ bạn nhân vật này giống An y đúc ko sai một li lun )*Tại một hòn đảo xa rất xa có thể là ở đảo hoang cách Trung Quốc xa ơi là xa~ Rồi em xa quá quay lại viết thôi.- Tụi mày...thả tao ra!! - Du Phát ngọ nguậy.- Ông chú trả tiền cho bọn này đi! - một nam nhân mặc vest có kí hiệu trên cà vạt ( nữ là ở cà vạt nốt ).
( vì ông ngu, nói gì kì? )- Bỏ đi! Đem bọn nó nhốt vào Bạch Lao, lệnh bang chủ đó. - nam nhân lạnh nhạt nói.Bạch Lao là nơi giam giữ tù nhân cao cấp, hằng ngày ăn roi thay cơm nha. Bạch Lao do bang Bạch Hiệp tổ chức xây nên nhằm dọa sợ những người tạo phạn hoặc là chống đối ý kiến. Khoảng có dưới 10 người mỗi năm được vô đấy thôi, vinh hạnh lắm khi hai trưởng bối Nam được vào nhỉ?- Thả..- ..t..tao..- kh..ốn!!! - ông ta gào thét nào biết đâu con trai của ổng đã liệt toàn bộ thân dưới ( bao gồm cái * )*Một ngôi biệt thự hoa lệ tại vùng đất trống bao la...~ Ý ý xa quá về... Trên sô pha là 3 con người đang ngồi nằm gác đạp đủ kiểu tư thế chồng lên nhau thoải mái.- Ê...còn sống ko? - cô mệt mỏi nói.- Còn... - hai người còn lại đồng thanh.- Thế về phòng hết đi! - cô ngồi dậy, đi thẳng lên căn phòng cuối dãy tầng một.- À ừ! - bà cũng theo cô đến phòng đài dãy tầng một.- Dạ!!! - nhỏ mệt hóa cáu lên phòng giữa tầng một. Và tầng một có 7 phòng. * ( phòng cô )- 'Bịch' - cô ngã nhào trên giường đảo mắt nhìn xung quanh. Màu trắng thêm "tí" xanh lam nhạt, thôi thôi kể mệt nữa quăng hình lên nè.