[Đồng nhân](NBN) {Tự Viết} Thiên đế nhi nữ ký
Quyển 1: Tuyết Kỳ mang thai(H)
Lần này quay về Minh Hạo không thông báo cho Lâm Nhược Khê biết mà mua hai căn biệt thự gần nhau ở một khu biệt thự chung có an ninh và bảo mật rất cao, Thanh Ly viên, nơi người chỉ giàu thôi chưa chắc đã mua được. Người của hắn ở Minh Điện cũng cử xuống vài người làm bảo tiêu do Cửu và Bát, Thân vệ Minh Hạo đứng đầu, chịu trách nhiệm phòng vệ hai căn biệt thự. Một căn là để sắp xếp cho Ninh Tiên Tiên ở, Căn còn lại do chính thê của Minh Hạo, Lục Tuyết Kỳ ở. Sau khi khi giải quyết vụ án của Ninh Tiên Tiên xong, Ninh Tiên Tiên mới báo cho Minh Hạo biết, một ngày trước vụ án, Lục Tuyết Kỳ cùng một nhóm người phái Thanh Vân đến thế giới này thăm Minh Hạo, và được Ninh Tiên Tiên sắp xếp ở một nơi khác chờ Minh Hạo đến, ai ngờ chưa kịp gọi thì vướng vào vụ án.Khi gặp lại Lục Tuyết Kỳ, tâm trạng Minh Hạo vô cùng mâu thuẫn. Một phần vui mừng vì gặp lại người yêu, một phần lo lắng phản ứng của Lục Tuyết Kỳ khi biết chuyện giữa hắn và Lâm Nhược Khê. Lục Tuyết Kỳ từ đầu đến cuối vẫn im lặng nhìn hắn, tha thứ cho hắn vì những việc như yêu, như cưới Lâm Nhược Khê là do hắn đang trong trạng thái mất đi ký ức, nhưng trong ánh mắt của cô đầy đau thương. Minh Hạo âm thầm thề, sau này tuyệt đối sẽ không nhận những việc như thế này từ phụ hoàng nữa, cho dù có bỏ đi vị trí Thái tử Thiên tộc này.Lần này người trong phái Thanh Vân đến gồm những người quen như vợ chồng sư phụ Điền Bất Dịch, Tô Như, vợ chồng Trương Tiểu Phàm, Điền Linh Nhi, Lâm Kinh Vũ, Tăng Thư Thư. Thê tử khác của hắn, Bích Dao cũng muốn đến nhưng phụ thân nàng, Quỷ Vương đã bái một vị Thánh Nhân cảnh ma tu làm thầy nên để lại Quỷ Vương tông cho nàng cai quản.Ảnh minh họa:
Minh Hạo nghe xong vui vẻ ôm lấy thân hình mềm mại kia vào lòng, sủng nịch nói:"Tuyết Kỳ, chúng ta hãy sinh một đứa con nhé!"Lục Tuyết Kỳ không còn vẻ lạnh lùng bình thường nữa, thay vào đó là gương mặt ửng đỏ, khẽ gật đầu.Minh Hạo dịu dàng chiếm hữu lấy đôi môi mềm mại Lục Tuyết Kỳ, nụ hôn mãnh liệt mang theo nỗi nhớ triền miên suốt mười mấy năm trời. Năm xưa Sau khi thành thân quay về Thiên Giới chưa lâu, Minh Hạo đã chịu lệnh Thiên Đế hạ phàm. Quấn quýt hồi lâu, đến khi không còn thở nổi hai người mới tách ra.Lúc này sắc mặt nàng đỏ rực, hai má lại tràn đầy nước mắt, trời sinh dung mạo như thiên tiên, thần sắc ủy khuất ấy, thật khiến người người yêu mến, cộng thêm dung mạo nàng tuyệt mỹ, khí chất cao nhã, thánh khiết, thân ảnh mỹ tuyệt như một đóa hoa mẫu đơn rực rỡ, đang khai nở giữa đất trời, làm cho căn phòng xuân sắc gia tăng vô tận, khiến hào quang nhật nguyệt phải lu mờ. Minh Hạo như bị mê hoặc nhìn nàng chăm chú, Lục Tuyết Kỳ ngượng ngùng nhìn hắn:"Đẹp không?""Đẹp, nàng là người đẹp nhất ta trong lòng ta, nữ tử đẹp nhất." Hắn ngây ngốc nhìn, thì thào nói."Ngươi nói chút lời dễ nghe để gạt ta, ngươi cũng nói vậy với Bích Dao và cô nàng Lâm Nhược Khê kia đúng không?"Đôi môi anh đào của nàng ngượng ngùng cười nói, chiếc mũi cao thon như bạch ngọc, má phấn hồng hồng, da dẻ trắng như tuyết. Tuy đầy vẻ e lệ nhưng vẫn cao quý thoát tục, đúng là tiên tử giữa nhân gian. Minh Hạo không nói, mà một lần nữa hôn lấy nàng, nụ hôn không mãnh liệt như lúc nãy, nhưng đầy sự quấn quýt, si mê không muốn rời trong đó.Ôm Lục Tuyết Kỳ vào lòng, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại, dọc theo gáy ngọc mê người, thẳng hôn tới ngọc nhũ tuyết bạch ở phía trước. Nụ hôn dịu dàng khiến thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng hơi run rẩy, tiếng rên rỉ không thể kềm chế được nhẹ nhàng phát ra từ môi anh đào của Lục Tuyết Kỳ.
Nụ hôn lại trượt xuống chiếc bụng thon, rồi bồi hồi tại khu vực thần bí kia. Hai tay Lục Tuyết Kỳ nắm lấy ga giường, cố gắng kiềm lại tiếng rên rỉ. Bỗng nhiên Minh Hạo dừng lại khiến nàng khó hiểu, chỉ thấy hắn lấy ra một lọ thuốc, đổ ra trong đó một viên đan dược cửu sắc hoa văn thật đẹp, đưa cho nàng uống. Lục Tuyết Kỳ không hề do dự liền uống nó vào, lúc này Minh Hạo cũng không chần chờ nữa liền chậm rãi động thân mà vào, đồng thời cắn miệng cho chảy máu rồi truyền một ngụm máu sang cho nàng.Kích tình qua đi, Minh Hạo dịu dàng ôm Lục Tuyết Kỳ, bàn tay áp lên bụng nhỏ của nàng, cảm nhận một sinh mệnh nhỏ bé đang dần hình thành.Trong suốt một tháng này, Minh Hạo lấy từ trong giới chỉ ra nhiều loại linh dược ngàn năm trở lên, phần nấu thuốc dưỡng thai cho Lục Tuyết Kỳ, phần nấu nước thuốc cho Lục Tuyết Kỳ ngâm mình.Biết mình không thể ở lại nơi này quá lâu, Minh Hạo để lại sáu thân vệ thay phiên trông giữ Lục Tuyết Kỳ. Ninh Thiên Ngọc trong khoảng thời gian này cũng bái sư Điền Bất Dịch, được hai người Lâm Kinh Vũ Và Trương Tiểu Phàm dạy dỗ, cùng với sự chỉ dạy sử dụng công pháp tu luyện của Thiên Tộc.=====================================================Minh Hạo quay về biệt thự Long Uyển Cảnh thì Minh Hạo liền nghe Vú Vương nói Nhược Khê còn đang làm việc tại công ty.Minh Hạo liền lái xe đến công ty, bước vào cửa chính ban Quan hệ xã hội, chỉ thấy đám đồng nghiệp nữ đang tụ tập ở một chỗ, cười nói vui vẻ thảo luận cái gì đó.Hắn cẩn thận nhìn về hướng chiếc máy tính bị vây kín kia, trên màn hình là một bản thảo PDF, trên đó viết "Bản dự thảo công ty giải trí văn hóa Quốc Tế Ngọc Lôi".
Minh Hạo khó hiểu hỏi Triệu Hồng Yến đang thích thú đứng cạnh:
"Hồng Yến, đây là cái gì vậy?"
Triệu Hồng Yến lườm hắn một cái nói:
"Anh không biết chữ sao? Đây là bản dự thảo thành lập công ty mới."
"Công ty mới?"
"Đúng vậy, Ngọc Lôi của chúng ta hiện tại chỉ có công ty quản lý người mẫu, tháng sau sẽ chính thức đầu tư công ty giải trí văn hóa, nghe nói ký hợp đồng với không ít người đại diện và ca sĩ, diễn viên nổi tiếng đâu!"
Người đẹp kia vui vẻ nói.
"Việc này thì liên quan gì đến các chị?"
"Sao lại không liên quan đến chúng tôi? Nếu minh tinh mà tôi thích ký hợp đồng thì người ta sẽ là đồng nghiệp với tôi rồi, vậy thì sẽ có ý nghĩa khác rồi!"
Một người đẹp nói.
Minh Hạo cười nói:
"Không phải là thành lập một công ty mới sao, cho dù ký hợp đồng cũng là làm việc ở chỗ khác, không đến ban Quan hệ xã hội đâu."
"Hừ, không thể cho chúng tôi tưởng tượng một chút sao?"
Người đẹp kia bất mãn.
Minh Hạo nghe đám đồng nghiệp nữ ban Quan hệ xã hội đang thảo luận tưng bừng ai sẽ ký hợp đồng, như là chính họ mở công ty này vậy, hắn không khỏi thở dài lắc đầu.
Sức miễn dịch của phụ nữ với mấy gã minh tinh bảnh bao quả thực là không giống nhau.
Minh Hạo không ngờ Lâm Nhược Khê vừa mới đánh bại nhà họ Hứa và công ty truyền thông Trường Lâm (đã bị nhóm gia tộc phụ thuộc đè đánh cho suy yếu), đạt được tài liệu mới để dẫn đầu về kinh tế trong tương lai, đã không ngừng bước lại bắt đầu làm công ty giải trí. Theo Dương Thần biết, loại công ty này tiêu hao về tài chính chắc chắn là không ít, Lâm Nhược Khê cũng coi như bỏ ra vốn gốc.
Tuy nhiên hiện giờ nhà họ Hứa đã bị nhà họ Viên đánh đổ, có danh không có thực, mà trong phạm vi cả nước lại không có công ty nào cạnh tranh được với Ngọc Lôi, Lâm Nhược Khê đầu tư vào lĩnh vực mới là có thể hiểu được.
Dựa vào Ngọc Lôi ở Hoa Hạ và trên thế giới, danh vọng của giới thời trang, nếu đầu tư từ đầu một công ty giải trí, cũng là một tấm biển hiệu vàng, thu nhập ổn định cũng không ít, phải xem làm thế nào để thu được lợi ích lớn nhất.
Một nhà doanh nghiệp luôn không ngừng đầu tư xây dựng sự nghiệp, xây dựng sự nghiệp lại tiếp tực đầu tư, Lâm Nhược Khê rất hiểu câu nói này.
Đang lúc trong văn phòng đang ồn ào, một người dáng vẻ gầy nhỏ đi từ cửa vào, lạnh lùng ho khan vài tiếng với đám nữ nhân viên ban Quan hệ xã hội đang vui đùa ầm ỹ.
Đám nhân viên nữ dường như nghe thấy cảnh báo, lập tức chạy về chỗ ngồi.
Minh Hạo nhìn lại, đúng là trợ lý bên người Lâm Nhược Khê - Ngô Nguyệt đột nhiên đến đây, đúng là dáng người phẳng như "sân bay", vẻ mặt lạnh băng ấy, cô đứng trong đám người, nhìn thế nào cũng thấy giống như hạc đứng giữa bầy gà.
Ngô Nguyệt nhìn thấy Minh Hạo dáng vẻ rất ung dung tự tại, không khỏi nhíu mày nói:"Minh Hạo, chủ tịch kêu tôi gọi anh đến văn phòng chủ tịch."Đi vào cửa văn phòng của Lâm Nhược Khê, theo Ngô Nguyệt đi vào văn phòng, Lâm Nhược Khê ngồi ngay ngắn bên bàn làm việc lớn, đang viết gì đó rất nhanh, vẻ mặt vô vùng cẩn thận, hai người bước vào cửa cô cũng không ngẩng đầu lên.
Ngô Nguyệt đứng cung kính nói:
"Tổng giám đốc Lâm, Minh Hạo tới rồi."
Lâm Nhược Khê để tập tài liệu đã ký tên sang một bên, lúc này mới ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nói:
"Ừ, cô đi ra ngoài đi."Ngô Nguyệt cúi người, lẳng lặng đi ra, còn đóng cửa cẩn thận.
Lâm Nhược Khê bỗng đứng dậy, chỉ cho Minh Hạo chỗ ghế sô pha cạnh cửa sổ lớn, chỗ đó đã có một đôi nam nữ đang ngồi. Lúc này đôi nam nữ thấy Lâm Nhược Khê chỉ vào mình, lập tức mỉm cười đứng dậy, gật gật đầu chào Minh HạoNgười đàn ông khoảng ba mươi mấy tuổi, tóc ngắn, đeo kính gọng vàng, dáng vẻ hào hoa phong nhã, người phụ nữ cũng khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục công sở màu hồng nhìn rất tao nhã.
"Đây là Triệu Đằng, đây là Vương Khiết, họ sẽ là trợ thủ của anh."
Lâm Nhược Khê giới thiệu.
Minh Hạo đột nhiên có dự cảm không tốt, hỏi:"Vậy là sao?"
=========================
Tg: cho Tg ít comment tăng động lực với!
Trương Tiểu Phàm
Lâm Kinh Vũ
Điền Linh Nhi
Minh Hạo nghe xong vui vẻ ôm lấy thân hình mềm mại kia vào lòng, sủng nịch nói:"Tuyết Kỳ, chúng ta hãy sinh một đứa con nhé!"Lục Tuyết Kỳ không còn vẻ lạnh lùng bình thường nữa, thay vào đó là gương mặt ửng đỏ, khẽ gật đầu.Minh Hạo dịu dàng chiếm hữu lấy đôi môi mềm mại Lục Tuyết Kỳ, nụ hôn mãnh liệt mang theo nỗi nhớ triền miên suốt mười mấy năm trời. Năm xưa Sau khi thành thân quay về Thiên Giới chưa lâu, Minh Hạo đã chịu lệnh Thiên Đế hạ phàm. Quấn quýt hồi lâu, đến khi không còn thở nổi hai người mới tách ra.Lúc này sắc mặt nàng đỏ rực, hai má lại tràn đầy nước mắt, trời sinh dung mạo như thiên tiên, thần sắc ủy khuất ấy, thật khiến người người yêu mến, cộng thêm dung mạo nàng tuyệt mỹ, khí chất cao nhã, thánh khiết, thân ảnh mỹ tuyệt như một đóa hoa mẫu đơn rực rỡ, đang khai nở giữa đất trời, làm cho căn phòng xuân sắc gia tăng vô tận, khiến hào quang nhật nguyệt phải lu mờ. Minh Hạo như bị mê hoặc nhìn nàng chăm chú, Lục Tuyết Kỳ ngượng ngùng nhìn hắn:"Đẹp không?""Đẹp, nàng là người đẹp nhất ta trong lòng ta, nữ tử đẹp nhất." Hắn ngây ngốc nhìn, thì thào nói."Ngươi nói chút lời dễ nghe để gạt ta, ngươi cũng nói vậy với Bích Dao và cô nàng Lâm Nhược Khê kia đúng không?"Đôi môi anh đào của nàng ngượng ngùng cười nói, chiếc mũi cao thon như bạch ngọc, má phấn hồng hồng, da dẻ trắng như tuyết. Tuy đầy vẻ e lệ nhưng vẫn cao quý thoát tục, đúng là tiên tử giữa nhân gian. Minh Hạo không nói, mà một lần nữa hôn lấy nàng, nụ hôn không mãnh liệt như lúc nãy, nhưng đầy sự quấn quýt, si mê không muốn rời trong đó.Ôm Lục Tuyết Kỳ vào lòng, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại, dọc theo gáy ngọc mê người, thẳng hôn tới ngọc nhũ tuyết bạch ở phía trước. Nụ hôn dịu dàng khiến thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng hơi run rẩy, tiếng rên rỉ không thể kềm chế được nhẹ nhàng phát ra từ môi anh đào của Lục Tuyết Kỳ.
Nụ hôn lại trượt xuống chiếc bụng thon, rồi bồi hồi tại khu vực thần bí kia. Hai tay Lục Tuyết Kỳ nắm lấy ga giường, cố gắng kiềm lại tiếng rên rỉ. Bỗng nhiên Minh Hạo dừng lại khiến nàng khó hiểu, chỉ thấy hắn lấy ra một lọ thuốc, đổ ra trong đó một viên đan dược cửu sắc hoa văn thật đẹp, đưa cho nàng uống. Lục Tuyết Kỳ không hề do dự liền uống nó vào, lúc này Minh Hạo cũng không chần chờ nữa liền chậm rãi động thân mà vào, đồng thời cắn miệng cho chảy máu rồi truyền một ngụm máu sang cho nàng.Kích tình qua đi, Minh Hạo dịu dàng ôm Lục Tuyết Kỳ, bàn tay áp lên bụng nhỏ của nàng, cảm nhận một sinh mệnh nhỏ bé đang dần hình thành.Trong suốt một tháng này, Minh Hạo lấy từ trong giới chỉ ra nhiều loại linh dược ngàn năm trở lên, phần nấu thuốc dưỡng thai cho Lục Tuyết Kỳ, phần nấu nước thuốc cho Lục Tuyết Kỳ ngâm mình.Biết mình không thể ở lại nơi này quá lâu, Minh Hạo để lại sáu thân vệ thay phiên trông giữ Lục Tuyết Kỳ. Ninh Thiên Ngọc trong khoảng thời gian này cũng bái sư Điền Bất Dịch, được hai người Lâm Kinh Vũ Và Trương Tiểu Phàm dạy dỗ, cùng với sự chỉ dạy sử dụng công pháp tu luyện của Thiên Tộc.=====================================================Minh Hạo quay về biệt thự Long Uyển Cảnh thì Minh Hạo liền nghe Vú Vương nói Nhược Khê còn đang làm việc tại công ty.Minh Hạo liền lái xe đến công ty, bước vào cửa chính ban Quan hệ xã hội, chỉ thấy đám đồng nghiệp nữ đang tụ tập ở một chỗ, cười nói vui vẻ thảo luận cái gì đó.Hắn cẩn thận nhìn về hướng chiếc máy tính bị vây kín kia, trên màn hình là một bản thảo PDF, trên đó viết "Bản dự thảo công ty giải trí văn hóa Quốc Tế Ngọc Lôi".
Minh Hạo khó hiểu hỏi Triệu Hồng Yến đang thích thú đứng cạnh:
"Hồng Yến, đây là cái gì vậy?"
Triệu Hồng Yến lườm hắn một cái nói:
"Anh không biết chữ sao? Đây là bản dự thảo thành lập công ty mới."
"Công ty mới?"
"Đúng vậy, Ngọc Lôi của chúng ta hiện tại chỉ có công ty quản lý người mẫu, tháng sau sẽ chính thức đầu tư công ty giải trí văn hóa, nghe nói ký hợp đồng với không ít người đại diện và ca sĩ, diễn viên nổi tiếng đâu!"
Người đẹp kia vui vẻ nói.
"Việc này thì liên quan gì đến các chị?"
"Sao lại không liên quan đến chúng tôi? Nếu minh tinh mà tôi thích ký hợp đồng thì người ta sẽ là đồng nghiệp với tôi rồi, vậy thì sẽ có ý nghĩa khác rồi!"
Một người đẹp nói.
Minh Hạo cười nói:
"Không phải là thành lập một công ty mới sao, cho dù ký hợp đồng cũng là làm việc ở chỗ khác, không đến ban Quan hệ xã hội đâu."
"Hừ, không thể cho chúng tôi tưởng tượng một chút sao?"
Người đẹp kia bất mãn.
Minh Hạo nghe đám đồng nghiệp nữ ban Quan hệ xã hội đang thảo luận tưng bừng ai sẽ ký hợp đồng, như là chính họ mở công ty này vậy, hắn không khỏi thở dài lắc đầu.
Sức miễn dịch của phụ nữ với mấy gã minh tinh bảnh bao quả thực là không giống nhau.
Minh Hạo không ngờ Lâm Nhược Khê vừa mới đánh bại nhà họ Hứa và công ty truyền thông Trường Lâm (đã bị nhóm gia tộc phụ thuộc đè đánh cho suy yếu), đạt được tài liệu mới để dẫn đầu về kinh tế trong tương lai, đã không ngừng bước lại bắt đầu làm công ty giải trí. Theo Dương Thần biết, loại công ty này tiêu hao về tài chính chắc chắn là không ít, Lâm Nhược Khê cũng coi như bỏ ra vốn gốc.
Tuy nhiên hiện giờ nhà họ Hứa đã bị nhà họ Viên đánh đổ, có danh không có thực, mà trong phạm vi cả nước lại không có công ty nào cạnh tranh được với Ngọc Lôi, Lâm Nhược Khê đầu tư vào lĩnh vực mới là có thể hiểu được.
Dựa vào Ngọc Lôi ở Hoa Hạ và trên thế giới, danh vọng của giới thời trang, nếu đầu tư từ đầu một công ty giải trí, cũng là một tấm biển hiệu vàng, thu nhập ổn định cũng không ít, phải xem làm thế nào để thu được lợi ích lớn nhất.
Một nhà doanh nghiệp luôn không ngừng đầu tư xây dựng sự nghiệp, xây dựng sự nghiệp lại tiếp tực đầu tư, Lâm Nhược Khê rất hiểu câu nói này.
Đang lúc trong văn phòng đang ồn ào, một người dáng vẻ gầy nhỏ đi từ cửa vào, lạnh lùng ho khan vài tiếng với đám nữ nhân viên ban Quan hệ xã hội đang vui đùa ầm ỹ.
Đám nhân viên nữ dường như nghe thấy cảnh báo, lập tức chạy về chỗ ngồi.
Minh Hạo nhìn lại, đúng là trợ lý bên người Lâm Nhược Khê - Ngô Nguyệt đột nhiên đến đây, đúng là dáng người phẳng như "sân bay", vẻ mặt lạnh băng ấy, cô đứng trong đám người, nhìn thế nào cũng thấy giống như hạc đứng giữa bầy gà.
Ngô Nguyệt nhìn thấy Minh Hạo dáng vẻ rất ung dung tự tại, không khỏi nhíu mày nói:"Minh Hạo, chủ tịch kêu tôi gọi anh đến văn phòng chủ tịch."Đi vào cửa văn phòng của Lâm Nhược Khê, theo Ngô Nguyệt đi vào văn phòng, Lâm Nhược Khê ngồi ngay ngắn bên bàn làm việc lớn, đang viết gì đó rất nhanh, vẻ mặt vô vùng cẩn thận, hai người bước vào cửa cô cũng không ngẩng đầu lên.
Ngô Nguyệt đứng cung kính nói:
"Tổng giám đốc Lâm, Minh Hạo tới rồi."
Lâm Nhược Khê để tập tài liệu đã ký tên sang một bên, lúc này mới ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nói:
"Ừ, cô đi ra ngoài đi."Ngô Nguyệt cúi người, lẳng lặng đi ra, còn đóng cửa cẩn thận.
Lâm Nhược Khê bỗng đứng dậy, chỉ cho Minh Hạo chỗ ghế sô pha cạnh cửa sổ lớn, chỗ đó đã có một đôi nam nữ đang ngồi. Lúc này đôi nam nữ thấy Lâm Nhược Khê chỉ vào mình, lập tức mỉm cười đứng dậy, gật gật đầu chào Minh HạoNgười đàn ông khoảng ba mươi mấy tuổi, tóc ngắn, đeo kính gọng vàng, dáng vẻ hào hoa phong nhã, người phụ nữ cũng khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục công sở màu hồng nhìn rất tao nhã.
"Đây là Triệu Đằng, đây là Vương Khiết, họ sẽ là trợ thủ của anh."
Lâm Nhược Khê giới thiệu.
Minh Hạo đột nhiên có dự cảm không tốt, hỏi:"Vậy là sao?"
=========================
Tg: cho Tg ít comment tăng động lực với!