[Đoản Văn] [LôiLam] Lưu Thủy Vô Tình
Chương 1: Gặp lại
Tân Chỉ Lôi năm 18 tuổi , cô được sự hi vọng của ba mẹ về tiếp quản công ty.Nên năm đó, cô đành đi qua nước ngoài học tập.Với thành tích xuất sắc nhanh chóng,cô đã tốt nghiệp và quay trở về Bắc Kinh để quản lí công ty.Tân Chỉ Lôi nghĩ không biết Tần Lam bây giờ ra sao?Nàng còn nhớ cô không? Lúc đó chỉ là đứa trẻ mới bước vào độ tuổi nông nổi.Chắc là Tần Lam sẽ không nhớ đâu.Vừa xuống sân bay, Tân Hàn và Ninh Mẫn đã chờ cô sẵn.Họ cùng nhau về nhà, nghỉ ngơi một lúc Tân Hàn đưa cô đi sang nhà Tần Lâm để thăm hỏi-"Ô, Tân Chỉ Lôi đã lớn như này rồi sao?"_Tần Lâm nghe tin Tân Chỉ Lôi về cũng có một phần mong chờ-"Cháu chào bác Lâm"_Tân Chỉ Lôi vội rót trà -"Tần Lam đâu rồi,Bác?"Tần Lâm phì cười lúc nào cô cũng vậy cứ sang đến đây liền kiếm Tần Lam, cho dù nàng có phũ cô đến đâu.-"Nếu con muốn gặp cứ đến công ty ba"_Tân Hàn đápTần Lam đã được Ông Hàn chỉ bảo suốt thời gian qua đã nhanh chóng vào công ty của Ông Hàn làm việc.-"Đợt này, con về là để tiếp quản công ty, Chỉ Lôi con tuy nhỏ tuổi nhưng rất tài giỏi.Mong con giúp đỡ Tần Lam"_Ông Lâm dăn dò cô phải giúp đỡ Tần Lam.Cô cũng đồng ýTối đó, do mới về nước do quá chán nên Chỉ Lôi quyết định đi đâu đó để khám phá.Cô bước vào một quán bar bạn cômở-"Tân Chỉ Lôi, chào mừng bạn quay về"_Lâm Nhật Thiên vẫy tay -"Lâu rồi không gặp"_Tân Chỉ Lôi liền thấy Nhật Thiên liền chạy lạiHọ cùng nhau nói chuyện về những kỉ niệm thời xưa nhưng lúc sau anh có việc bận nên đã đi trước giờ chỉ còn mình cô.Tân Chỉ Lôi đi xung quanh xem thử nơi này như nào liền thấy một cô gái đang ngồi úp mặt xuống bàn-"Cô gái, sao lại ngồi ở đây một mình"_Tân Chỉ Lôi gửi lời hỏi thăm nhưng không nhận được hồi đápKhóc?Cô nghe được tiếng khóc của cô gái ấy liền đưa một chiếc khăn.Cô gái ấy ngước mặt lên, Tân Chỉ Lôi bất ngờ. Là Tần Lam-"Tân Chỉ Lôi?"_Tần Lam cũng bất ngờ không kém khi nhìn thấy Chỉ Lôi-"Chị vẫn còn nhận ra em sao?"Tần Lam gật đầu.Tân Chỉ Lôi tuy lớn có phần hơi khác xưa nhưng vẫn nhận ra được khuôn mặt và phong cách chả khác nào con trai của Chỉ Lôi.-"Sao lại khóc, nói em nghe?"_Tân Chỉ Lôi định vén tóc nàng liền bị hất tay ra-"Đừng chạm vào tôi, em đi ra chỗ khác"_Tần Lam uống đến say không đi nổiTân Chỉ Lôi mặc kệ nàng, đi ra chỗ khác.Bỗng một lúc sau, cô thấy Tần Lam đi cùng ai đóTân Chỉ Lôi mới đầu không thèm quan tâm nhưng thật lạ, trái tim mách bảo bản thân nên đi theo.Tân Chỉ Lôi bắt taxi đuổi theo nhưng đã mất dấu.Cô bực tức liền kêu tài xế chạy xung quanh tìm Tần Lam khắp nơi nhưng vẫn không thấy ●●●●Còn Tần Lam nửa tỉnh nửa mê , nàng vẫn không biết chuyện gì xảy ra nhưng bản thân biết rằng đang ở khách sạn trong phòng tắm còn có người lạ, cảm thấy khônh lành liền chạy trốn.Cơ thể nàng có chút bất thường, Tần Lam đứng không vững ngã xuống đường.Lúc mở mắt thì thấy có một ai đó đang bế cô vào xe-"Thả tôi ra"_Tần Lam hoảng sợ la hét-"Tần Lam à, là em"Cái giọng nói này không lẫn vào đâu được.Là Tân Chỉ Lôi, sao lại giúp nàng? Không quan trọng , bây giờ cơ thể Tần Lam bất thường lập tức nhào đến hôn lấy cổ cô-"Aaa, Buông em ra, đau"_Tân Chỉ Lôi đẩy Tần Lam làm loạn kia ra-"Chú à, cho con ghé vào một khách sạn gần nhất"-"Uống say cho đã rồi phiền em"_Tân Chỉ Lôi cuối cùng cũng đã đẩy Tần Lam ra thành côngTới khách sạn, Tân Chỉ Lôi đành lấy tạm một phòng để đưa Tần Lam lên.Không thương tiếc , quăng nàng xuống giườngTân Chỉ Lôi lắc đầu rời đi nhưng Tâng Lam đã kéo cô ngã lên giường.Làm cô va chạm cạnh giường, đau đến nổi phải thốt lên-"Áiii đau chết em"Tần Lam bỗng dưng ôm chằm lấy cô.Không nói gì cả chỉ ôm mà thôi-"Tần lam, chị làm gì vậy?"Tân Chỉ Lôi cũng khá bất ngờ xì cái ôm này-"Chị đẹp thật"_Tân Chỉ Lôi phải cảm thán rằng nàng rất đẹp, không chỗ nào để chêCơ thể của nàng cạ vào cơ thể Tân Chỉ Lôi, khiến cô đỏ cả mặt.-"Hức...."_Tần Lam tự dưng bật khóc, liên tục đánh vào bụng cô-"Hửm, em chưa làm gì chị mà"_Tân Chỉ Lôi dùng lau gạt nước mắt của Tần Lam-"Cao Thiên anh là đồ đáng ghét...hức hức....dám đi với người khác"_Tần Lam nức nở mà khócThì ra tên đó dám cắm sừng Tần Lam, hình như tên Cao Hiên cô đã nghe qua đâu rồi thì phải.Mặc kệ-"Ngoan đừng khóc nữa, không đáng"Tần Lam cũng dần nín.Cơ thể Tần Lam cứ cạ vào Chỉ Lôi khiến cô muốn chiếm lấy nàngNhưng nghĩ kĩ lại, không được! Tần Lam sẽ đau lại càng ghét bản thân mình thêm.Tân Chỉ Lôi cố gắng kiềm nén dục vọng không để nó lấn át lí trí của mình.Tân Chỉ Lôi đành ra chỗ khác ngủÁnh sáng lấp ló bên khung cửa , Tần Lam tỉnh dậy vẫn như thói quen bước vào phòng tắm, nhìn vào gương thấy một bên áo của mình đã bị tuột xuốngNàng chợt nhận ra đây không phải nhà mình, chạy hốt hoảng chạy ra khỏi phòng tắm.Nhìn gần cửa số, thấy bóng dáng ai ngồi trên ghế còn đắp chiếc áo vest.Chắc do ban đêm lạnh quá, Tần Lam tới gần vén chiếc áo vest sang một bên-"Tân Chỉ Lôi?"-"Mới sáng sớm đã ồn ào"-"Sao em....lại ở đây"_Tần Lam lắp bắp nói-"Đồ biến thái"_Tần Lam định dơ tay đánh cô nhưng không dámTân Chỉ Lôi lấy chiếc áo vest của mình nhẹ nhàng khoác cho Tần Lam.Cô ngỏ lời muốn đưa Tần Lam về.Tần Lam liền đống ý vì đi xe hơi vẫn tốt hơnĐến nhà, Tân Chỉ Lôi còn vẫy tay chào tạm biệt nàng.Nhưng nàng không đáp lại, bỏ mặt đi thẳng vào nhà.Tần Lam thay đồ nhanh chóng đến công ty làm việc.Vừa bước vào nghe tin có Chủ Tịch mới nhận chức.Tần Lam không quan tâm vì nàng biết còn ai khác nữa ngoài cái người kia-"Xin Chào mọi người.Em là Tân Chỉ Lôi, mong người giúp đỡ"Tân Chỉ Lôi ngày đâu tiên nhận chức đã khao mọi người một suất cafe.-"Của chị"_Tân Chỉ Lôi vào phòng của Tần Lam đưa nàng một ly trà vì cô biết Tần Lam không uống được cafe-"Ừm, cứ để đó đi"_Tần Lam bận làm việc nên không để ý côGiám Đốc cơ à.Tân Chỉ Lôi nhìn thấy trên bàn có bảng nhỏ để một góc bàn thì ra Tần Lam đảm nhận chức giám đóc ở đây.Giỏi thật!Tân Chỉ Lôi rời đi.Cô đi vào phòng làm việc của mình, thật công nhận Tân Hàn chuẩn bị rất chu đáo cho cô, đầy đủ tất cả những gì cô cần kèm theo một căn phòng riêng nhỏ để cho Chỉ Lôi nghỉ ngơiTan làm, Tân Chỉ Lôi nhận được tin nhắn của ba mình.[Khi về, ghé nhà chú Lâm dùng bữa]Cô định chờ nàng rồi về cùng nhưng Tần Lam đã đi từ lâu.Chỉ Lôi cũng có chút buồn Đến nhà Tần Lâm và Thanh Nhiên mẹ của nàng ra đón đợi sẵn.-"Lâu rồi không gặp con, Tân Chỉ Lôi"_Thanh Nhiên thấy cô liền mừng rỡ-"Bác gái vẫn đẹp lắm đó a"Thanh Niên vô cùng đẹp nên Tần Lam được thừa hưởng nhan sắc của bà từ khi con khi còn bé.Khi lớn Tần Lam lại đẹp hơn, đẹp đến mê ngườiThanh Nhiên nấu ăn rất ngon.-"Con cứ ăn thoải mái"_Tần Lam nóiTần Lam cuối cùng cũng đi xuống, ngồi vào bàn ăn.Nàng không thèm nhìn lấy Chỉ Lôi dù chỉ một ánh mắt nhưng ngược lạo Tân Chỉ Lôi thì cứ quan tâm , gắp thức ăn cho Tần Lam-"Em cứ ăn đi , không cần gắp cho tôi"_Tần Lam gắp trả lại vào chén của cô-"Con bé này, Tân Chỉ Lôi là quan tâm con đấy"_Thanh Nhiên có chút ngượng khi Tần Lam nói như vậy với Chỉ Lôi-"Đằng nào đi nữa, Tần Lam con cũng gả cho Chỉ Lôi"_Tần Lâm vội nói đến chuyện hôn sựTuy Tân Chỉ Lôi là nữ nhưng ông không quan tâm, tính cô rất tốt , rất biết yêu thương người khác.Nên cho dù là nữ, ông vẫn không thay đổi ý định.Về Thanh Nhiên cũng đã đồng ý chỉ còn mình Tần Lam là không chịu-"Ba à, con sẽ không lấy em ấy"_Tần Lam khi nhắc đến chuyện đó lập tức quay người bỏ điTân Chỉ Lôi định chạy theo nhưng Tần Lâm đã khuyên ngăn.Một lúc sau, giúp Thanh Nhiên dọn dẹp xong, Tân Chỉ Lôi chạy lên phòng tìm nàngTân Chỉ Lôi mở cửa bước vào, thấy nàng đang ngồi đọc sách bên cửa sổ-"Ai cho em bước vào?"_Tần Lam vừa thấy Tân Chỉ Lôi bảo-"...."_Tân Chỉ Lôi buồn bã đi chỗ khácTần Lam đã không cho nên cô cũng không ép.Chỉ Lôi chủ muốn hỏi thăm nàng vài lời nhưng chắc là không được rồi.