🌸Đoá Hoa Thứ 520 |Genshin Impact|♥️
+ 53: Idol
----Time skip-----Tới giờ ăn trưa, cả lớp thì cùng nhau xuống căng tin của học viện để ăn cho đã đời, xả hơi sau giờ học đầy mệt mỏi.Cả nhóm bạn gần như ai cũng ủ rũ, mệt mỏi khi mỗi đứa xách hộp cơm mà cũng không yên. À chuyện là học viện đang sửa chữa một số thứ ở căng tin nên các học viên đều phải mang hộp cơm đi để dự phòng.Cả 4 đứa tới bàn ăn gần đấy để chuẩn bị show hộp cơm cho các friend ngồi đấy chiêm ngưỡng.- Được rồi, tớ đếm đến 3 là mở nhé! - Xiangling nói.123!!Tất cả cùng mở.CạchXiangling:
Ganyu- Trời má... - Vậy còn cơm hộp chúng tôi...- À, cái đó thì để trong tủ lạnh tối tui về tui ăn. Xin lỗi vì sáng nay làm phiền mọi người nhé!- Vâng, không sao đâu thưa Đường Chủ.-----------------------------------------------------------------------------------Cả 4 đứa thì cùng nhau ăn cơm trưa, vui vẻ buôn chuyện với nhau, nói là như vậy nhưng thực chất chỉ có 3 đứa nói chuyện hăng say nhất là Xiangling, Chongyun và Xingqiu.Nhưng còn Hutao?Thực ra thì cô không nói.Mà là cổ không muốn nói.Xingqiu, sáng nay cậu ấy có vẻ...Thực sự thì có vẻ...Hơi bị thái quá..Hutao vừa suy nghĩ mà không để ý, cô sắp cuộn sạch hết chỗ thức ăn mà Ganyu làm vào trong miệng mất rồi.Tới khi hết nghĩ ngợi thì...Hộp cơm đã hết sạch sành sanh.- Ể? Hutao ăn nhanh nhỉ? Do đồ ăn ngon quá đúng không?- Hả, ờ...Hết sạch rồi!?- Ờm...cậu ăn hết từ nãy rồi đấy... - Chongyun giải thích.- Mà cậu ăn nhanh lắm đấy, cậu biết như thế sẽ dễ bị nghẹn không? - Xingqiu lo lắng nói.- Không, không sao đâu...tớ quen rồi mà...- ...- Tớ chắc mà...! - Cô chảy mồ hôi.- À mà, tớ đang hơi mệt tí...tớ lên lớp trước nhé! Dứt lời, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi chỗ ngồi, 2 người bạn trẻ kia cũng đồng ý nhưng chỉ trừ một chàng công tử vẫn đang phân vân suy nghĩ gì đó.Nhưng cô cũng mặc kệ rồi rời khỏi căng tin.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong phòng vệ sinh---- Haiz, mệt quá... Hutao mệt mỏi, khuôn mặt cô ướt đẫm nước từ bồn rửa mặt ở trong phòng vệ sinh.Nàng rửa mặt để cho tỉnh táo. Biết mà, nàng chỉ ngủ được vài tiếng đồng hồ nên cũng không được tỉnh ngủ cho lắm.Đúng vậy, cô thật sự bị mất tỉnh táo tới nỗi mà cũng không thể nào hiểu rõ được về những hành động kì lạ của Xingqiu ngày hôm nay.Cô tự hỏi...Rốt cuộc thì cậu ấy...Muốn gì...?....Xoạt!Tiếng mở cửa phòng vệ sinh bật mạnh, cùng lúc thì có một cô gái hớt hả chạy vào. Là một cô gái có mái tóc vàng nhạt, với đuôi tóc cột 2 bên.Khuôn mặt cô hiển thị nét sợ hãi.Cô bé liền lập tức chạy thẳng ngay vào một phòng, rồi đóng sầm cửa lại.- ....Cạch!Cửa ra vào nhà vệ sinh vừa đóng chưa được 10 giây thì lại bật tung ra thêm lần nữa, nhưng lần này thì là một nhóm học sinh nữ.- Này cô kia! Cô có thấy một cô gái nào đi qua đây không?Hutao bình tĩnh trả lời.- Như thế nào?- Cô gái đó có mái tóc vàng ấy! - Một học sinh bỗng nói.- Đúng rồi, cô ấy buộc tóc 2 bên. - Một người nữa lại nói.Cô đứng hình một lúc lâu, rồi vội liếc mắt sang bên nơi có cô gái chạy vào khi nãy.- ...- Xin lỗi, tôi không thấy.- Cô chắc không? Cô ấy quan trọng lắm đấy! - Họ nói.- Tôi đùa các cô làm gì? Các cô có thể tự kiểm tra mà. - Hutao lườm đám học sinh khiến họ chút sợ hãi.- Này...chúng tôi đang nhẹ nhàng hỏi cô đấy! Cô nên biết lễ phép chút đi!- Lễ phép? Thứ nhất, đây là phòng vệ sinh nữ chứ không phải cái nhà của các cô mà các cô tự xông vào như thế. Thứ 2, đây là nơi dùng chung của các học sinh, và cô đang làm ảnh hưởng tới mọi người xung quanh đấy.Họ run rẩy, nhưng có vẻ trên khuôn mặt đã hiện rõ nét lo sợ và chút ăn năn hối lỗi, những lời Hutao nói khi nãy...thực ra đều là sự thật.- Chúng tôi xin lỗi vì làm ảnh hưởng tới cô, chúng tôi sẽ đi ngay...Sau đấy thì họ rời đi, để lại Hutao trong phòng một mình, à chắc cũng không phải một mình đâu.Két...- Anou...cảm ơn cậu nhiều nha...Cách cửa một phòng bỗng mở, và cô gái đó bỗng khe khẽ nghiêng đầu ra như xem xét thứ gì đó.- Cảm ơn cậu nha. - Cô ấy có vẻ thấy yên tâm nên bước ra ngoài.- Không có gì đâu, nhìn thấy cậu hoảng sợ như vậy, tớ cũng hiểu mà. - Ừm, họ là fan cuồng của tớ, mỗi ngày tớ cứ bị truy đuổi như kiểu con mồi ấy...! Vài lúc tớ còn không dám ra khỏi lớp nữa cơ...- Fan? Có phải cậu là...- À, tên của tớ là Barbara! Rất vui được gặp cậu!
Ganyu- Trời má... - Vậy còn cơm hộp chúng tôi...- À, cái đó thì để trong tủ lạnh tối tui về tui ăn. Xin lỗi vì sáng nay làm phiền mọi người nhé!- Vâng, không sao đâu thưa Đường Chủ.-----------------------------------------------------------------------------------Cả 4 đứa thì cùng nhau ăn cơm trưa, vui vẻ buôn chuyện với nhau, nói là như vậy nhưng thực chất chỉ có 3 đứa nói chuyện hăng say nhất là Xiangling, Chongyun và Xingqiu.Nhưng còn Hutao?Thực ra thì cô không nói.Mà là cổ không muốn nói.Xingqiu, sáng nay cậu ấy có vẻ...Thực sự thì có vẻ...Hơi bị thái quá..Hutao vừa suy nghĩ mà không để ý, cô sắp cuộn sạch hết chỗ thức ăn mà Ganyu làm vào trong miệng mất rồi.Tới khi hết nghĩ ngợi thì...Hộp cơm đã hết sạch sành sanh.- Ể? Hutao ăn nhanh nhỉ? Do đồ ăn ngon quá đúng không?- Hả, ờ...Hết sạch rồi!?- Ờm...cậu ăn hết từ nãy rồi đấy... - Chongyun giải thích.- Mà cậu ăn nhanh lắm đấy, cậu biết như thế sẽ dễ bị nghẹn không? - Xingqiu lo lắng nói.- Không, không sao đâu...tớ quen rồi mà...- ...- Tớ chắc mà...! - Cô chảy mồ hôi.- À mà, tớ đang hơi mệt tí...tớ lên lớp trước nhé! Dứt lời, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi chỗ ngồi, 2 người bạn trẻ kia cũng đồng ý nhưng chỉ trừ một chàng công tử vẫn đang phân vân suy nghĩ gì đó.Nhưng cô cũng mặc kệ rồi rời khỏi căng tin.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong phòng vệ sinh---- Haiz, mệt quá... Hutao mệt mỏi, khuôn mặt cô ướt đẫm nước từ bồn rửa mặt ở trong phòng vệ sinh.Nàng rửa mặt để cho tỉnh táo. Biết mà, nàng chỉ ngủ được vài tiếng đồng hồ nên cũng không được tỉnh ngủ cho lắm.Đúng vậy, cô thật sự bị mất tỉnh táo tới nỗi mà cũng không thể nào hiểu rõ được về những hành động kì lạ của Xingqiu ngày hôm nay.Cô tự hỏi...Rốt cuộc thì cậu ấy...Muốn gì...?....Xoạt!Tiếng mở cửa phòng vệ sinh bật mạnh, cùng lúc thì có một cô gái hớt hả chạy vào. Là một cô gái có mái tóc vàng nhạt, với đuôi tóc cột 2 bên.Khuôn mặt cô hiển thị nét sợ hãi.Cô bé liền lập tức chạy thẳng ngay vào một phòng, rồi đóng sầm cửa lại.- ....Cạch!Cửa ra vào nhà vệ sinh vừa đóng chưa được 10 giây thì lại bật tung ra thêm lần nữa, nhưng lần này thì là một nhóm học sinh nữ.- Này cô kia! Cô có thấy một cô gái nào đi qua đây không?Hutao bình tĩnh trả lời.- Như thế nào?- Cô gái đó có mái tóc vàng ấy! - Một học sinh bỗng nói.- Đúng rồi, cô ấy buộc tóc 2 bên. - Một người nữa lại nói.Cô đứng hình một lúc lâu, rồi vội liếc mắt sang bên nơi có cô gái chạy vào khi nãy.- ...- Xin lỗi, tôi không thấy.- Cô chắc không? Cô ấy quan trọng lắm đấy! - Họ nói.- Tôi đùa các cô làm gì? Các cô có thể tự kiểm tra mà. - Hutao lườm đám học sinh khiến họ chút sợ hãi.- Này...chúng tôi đang nhẹ nhàng hỏi cô đấy! Cô nên biết lễ phép chút đi!- Lễ phép? Thứ nhất, đây là phòng vệ sinh nữ chứ không phải cái nhà của các cô mà các cô tự xông vào như thế. Thứ 2, đây là nơi dùng chung của các học sinh, và cô đang làm ảnh hưởng tới mọi người xung quanh đấy.Họ run rẩy, nhưng có vẻ trên khuôn mặt đã hiện rõ nét lo sợ và chút ăn năn hối lỗi, những lời Hutao nói khi nãy...thực ra đều là sự thật.- Chúng tôi xin lỗi vì làm ảnh hưởng tới cô, chúng tôi sẽ đi ngay...Sau đấy thì họ rời đi, để lại Hutao trong phòng một mình, à chắc cũng không phải một mình đâu.Két...- Anou...cảm ơn cậu nhiều nha...Cách cửa một phòng bỗng mở, và cô gái đó bỗng khe khẽ nghiêng đầu ra như xem xét thứ gì đó.- Cảm ơn cậu nha. - Cô ấy có vẻ thấy yên tâm nên bước ra ngoài.- Không có gì đâu, nhìn thấy cậu hoảng sợ như vậy, tớ cũng hiểu mà. - Ừm, họ là fan cuồng của tớ, mỗi ngày tớ cứ bị truy đuổi như kiểu con mồi ấy...! Vài lúc tớ còn không dám ra khỏi lớp nữa cơ...- Fan? Có phải cậu là...- À, tên của tớ là Barbara! Rất vui được gặp cậu!