
Để xi ê ô của e ra mà thấy là rách vc đấy =)))

Feedback phải gọi là tít mây xanh

Quán bar với phòng trà giống nhau hả anh ?

Đây , chui vô lòng em nè cô , đào lỗ chi cho mệt

Lăm le tính từ chối r đó =)))

Có tý vật chất là hăng hái hẳn ra 🥰

Thế là còn ít , đi lên diễn lướt sóng 4 tiếng cho tôi

Quá ok luôn a , ok vội a ạ

1 tiếng a iu 2 tiếng cũng a iu , phải chi nói chuyện với xi ê ô cũng đc z thì tốt
_____________________________
Kết thúc tin nhắn với Diệp Lâm Anh , chị liền chạy 1 mạch về phòng nghỉ - nơi mà người sếp kính yêu aka Thầm Bảo Chiu đang nằm gác chân chễm chệ trên ghế lười để chơi game .
" Ê "
Chị giật phăng chiếc điện thoại đang dở ván game của em làm em bất ngờ , ú ớ chẳng hiểu cái mô tê gì vì đang combat căng với team địch mà chiếc điện thoại yêu dấu bị vụt mất khỏi tay .
" Ơ ơ trả đâyyyy , chị làm cái trò gì vậy hả? "
" Từ từ đã xem nào , tôi có việc này muốn nói với sếp nè "
Mặc kệ người kia bất bình cố giành lại chiếc điện thoại đang chạy dở ván game , chị vẫn giấu chiếc điện thoại ra sau lưng làm em phải quàng tay qua người chị để với lấy chiếc điện thoại , điều này vô tình tạo nên tư thế như em đang ôm chị , làm chị thoáng chút ngại nhưng vẫn kệ , mặc cho em vất vả cố với lấy chiếc điện thoại.
" Nói gì thì nói đi mắc cái giống gì giựt điện thoại của tôi trời !!! Trả đây coiiiii "
" Sếp cứ dán mắt vào điện thoại thì làm sao mà nghe tôi nói được , tôi vào mà sếp còn không biết cơ mà "
" Thì chị nói điiiii "
Vừa nói tay vừa với tới chiếc điện thoại yêu dấu , thiều tổng của chúng ta bây giờ thật sự rất lo cho các đồng đội trong game rồi .
" Chiều nay tôi nghỉ nhá "
" Ủa ê , cái gì cơ ? "
Vừa nghe xong , em đã dừng lại hành động tranh giành chiếc điện thoại , đứng nhìn chị với vẻ mặt không thể nào nhăn hơn .
" Mắc gì nghỉ ? Tự nhiên nghỉ ? Dịp gì mà nghỉ ? Tôi không duyệt đâu "
" Ơ hay mắc gì không cho tôi nghỉ ? Tôi nghỉ có mỗi buổi chiều nay xong mai tôi đi làm lại thì có tổn thất cái gì đâu mà không cho? "
Nhận ra mình cũng hơi vô lý , em liền cười trừ rồi gãi gãi đầu ra vẻ bối rối vô cùng , chính em cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại có phản ứng như thế .
" Ờ thế thì tại sao chị lại xin nghỉ ? Phải có lý do gì chính đáng tôi mới duyệt đấy "
" Thì...mẹ tôi bảo về có việc gì đấy , kêu tôi xin nghỉ chiều nay đi ..."
" Mẹ chị bảo thế á ? "
" Đúng rồi đó , mẹ tôi bảo vậy , thế nên sếp cho tôi nghỉ chiều này nhá ? "
Mặc dù cảm thấy không muốn lắm , nhưng mà thôi cũng đành vậy .
" Thôi được rồi , mẹ chị đã gọi thì chắc là có việc quan trọng , chiều nay chị nghỉ đi "
" Hihi cảm ơn sếp nhá "
" Đưa cái điện thoại đây cho tôi "
" Eo ơi tưởng làm sếp gương mẫu như nào , nhân viên làm bục mặt ngoài kia còn mình ngồi trong đây chơi game "
Chị bĩu môi , nhìn vào chiếc điện thoại còn đang hiện ván game chơi dở của em mà lên tiếng trách .
" Ơ hay kệ tôi , tôi là sếp cơ mà , chị đi ra kia làm tiếp đi "
Em giật lại chiếc điện thoại trên tay chị , giở ra chiếc giọng cáu bẩn như cún con bị đạp đuôi để nói với chị .
" Èo mỗi vậy cũng cáu , xin lỗi được chưa "
Tự thấy bản thân cũng hơi thô lỗ vì tọc mạch chuyện của em , dù sao em cũng là sếp nên làm gì là quyền của em mà , tự nhiên mình xen vào xong mắng người ta , chị chỉ biết xụ mặt xuống rồi buông 1 câu nói lí nhí , nhìn chị lúc này trông như 1 bé mèo cam bị ướt mưa trông vừa nhỏ bé mà vừa đáng thương làm ai kia không khỏi động lòng mà dịu giọng .
" Đã xin lỗi lại còn được chưa , thôi thà người đừng nói nữa , đi ăn trưa với tôi không ?"
" Hả ? "
" Tôi đang hỏi chị đấy , đi ăn trưa với tôi không ? "
" Tự nhiên rủ tôi đi ăn trưa làm gì ? "
" Thì...tiện "
" Khiếp , sếp hay tiện ghê ấy , sao không rủ cả hội kia đi ? "
Em không muốn tự thừa nhận là em chỉ muốn rủ chị đi ăn riêng thôi đâu , thế thì mắc cỡ lắm , đành bịa đại 1 lý do vậy .
" Cái hội kia thì bao giờ ăn chả được , còn chị thì bây giờ đang tiện gặp ở đây , đi ăn chung luôn đi tôi bao "
" Gì ? Sếp bao á ? Thế đi ăn gì đấy ? "
Vừa nghe được mời , chị liền sáng mắt , cầm lấy cánh tay em hớn hở đung đưa qua lại để hỏi .
" Ăn jollibee không ? "
" Có chứ có chứ , đang thèm lắm lun áaaa "
" Được rồi , thế thì chị ra xe trước đi đợi tôi lấy chìa khoá xe "
" Okelaaaaaa , nhanh lên đấy nhé , tôi đói lắm rùiiii "
" Được rồi , tôi hiểu rồi "
Bỗng nhiên em cười rồi dơ tay lên xoa nhẹ đầu chị mấy cái như 1 bản năng mà chính em còn không biết vì sao mình lại làm thế , điều này làm cả 2 im bặt , không hẹn mà cùng đỏ mặt đứng đơ ra nhìn nhau , nếu đây là một bộ phim thì thực sự sẽ có rất nhiều bong bóng hình trái tim bay ra từ người của em và chị lúc này vì nó quá là tình đi . Thấy em cứ đứng đơ ra , tay thì vẫn đặt trên đầu mình , chị đành ho khan rồi lên tiếng trước .
" Ừm hừm...t-tôi ra xe trước đây , sếp nhanh lên "
" Ơ- ờ được "
Khi chị quay đi , em nhẹ giật mình , vội quay lại lấy chiếc chìa khoá để trong túi áo khoác rồi chạy theo sau chị , nếu không cẩn thận có lẽ quãng đường từ phòng ra tới thang máy em đã tự vấp chân mình mà ngã không dưới 3 lần , em chả hiểu sao tự nhiên em lại thế nữa , quá nhiều câu hỏi và cảm xúc đang hiện diện lẫn lộn trong em lúc này , thích thú có , rối bời có mà cả ngại ngùng cũng có . Sau hôm nay có lẽ em sẽ phải xếp lịch đi khám tổng quát xem mình có bị gì hay không thôi , để như này mãi chắc chắn không hề ổn chút nào .

Ngon híiiiii , cho xin miếng i

=)))))))))))))

1 câu hỏi Trâm chẳng thể trả lời...

Bảo đi làm bị nhân viên chèn ép mà đâu có
ai tin

Cười trên nỗi đau của đồng đội mà coi được hả ?

Như kiểu bị ép

Bị chèn ép lắm rồi đấy =))))

Cận cảnh sếp bị nhân viên đè đầu cưỡi cổ 🥰

#thuongthieutong 😔
Giờ này ai mà còn thức để chờ toi ra fic thì xứng đáng làm vợ tôi ngay và lập tức ấy =))))))