[ĐM/Edit] NAM THÊ PHÁO HÔI CỦA LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ GIÀU_Doanh Chi
Chương 20
#tien161099Bên trong núi thật sự rất lạnh.Siết chặt áo khoác trên người, Kiều Thư đem mặt vùi vào khăn quàng cổ, bàn tay đặt bên trong túi áo khoác bên trong còn đặt thêm túi giữ ấm, nhưng mà cậu vẫn không nhịn được mà run lên.Thật sự rất là lạnh!Ở trong núi càng ngày lại càng lạnh hơn!Dậm dậm chân, cậu quay người đi về phía lều hóa trang của đoàn phim.Đoàn phim lấy cảnh ở bên trong núi, nếu như mỗi ngày đều từ dưới chân núi để leo lên đây thì rất tốn thời gian, diễn viên cũng không có đủ thời gian để nghỉ ngơi, vì để tiết kiệm thời gian cùng với có trạng thái tốt khi quay phim, đạo diễn quyết định dựng lều ngay tại đây luôn.Bây giờ trời vẫn còn chưa sáng hẳn, nhưng nhân viên đoàn phim ở trong lều lớn đã bắt đầu bận rộn, người tới người đi, đủ loại âm thanh vang lên không ngừng.Ngồi trước bàn trang điểm, Kiều Thư nhịn không được ngáp một cái.Ngủ trong lều thật sự rất không ngon, buổi tối lúc ngủ còn nghe được tiếng gió thổi rất khủng bố, cả tuần nay ở trong núi Kiều Thư chỉ có thể miễn cưỡng mà nghỉ ngơi.“Nhịn thêm một chút nữa thôi.” Trình Vân Xuyên đến hóa trang còn sớm hơn cả Kiều Thư, nói: “Chỉ cần quay thêm hai ngày nữa là chúng ta có thể xuống núi rồi.”Kiều Thư lười biếng gật đầu: “Ừm.”Trình Vân Xuyên: “Việc đầu tiên tôi làm khi được xuống núi là đi ngâm nước nóng! Một tuần rồi! Một tuần nay tôi chỉ có thể lau người!”Gương mặt Kiều Thư cũng u sầu.Cậu cũng muốn tắm nước nóng.Đúng lúc Đường Đình đi vào liền nghe được, không nhịn được cũng nói: “Tôi có cảm giác cả người mình hiện tại chua lè hết rồi.”Kiều Thư: “……”Đường Đình: “Thối nữa chứ!”Kiều Thư: “……”Có cần diễn tả kỹ đến như thế không.Trình Vân Xuyên: “Tuy là đúng như thế thật, nhưng cô cũng đâu cần nói kỹ như thế chứ? Tự nhiên tôi cảm thấy người mình có mùi luôn rồi.”Đường Đình nhìn Trình Vân Xuyên: “Tôi nói không đúng hả?”Kiều Thư im lặng: “Đúng.”Ba người liếc nhìn nhau, sau đó liền cười lên.Hóa trang xong không được bao lâu, đồ ăn sáng của đoàn phim cũng đến, Âu Nhất Niên đem bữa sáng vào phòng đặt trước mặt của Kiều Thư.Một nồi cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo nóng hôi hổi, còn có bánh bao thịt lớn bằng bàn tay trẻ em, có thêm trứng gà với bánh quẩy nữa, đây thật sự là một bữa sáng tiếp thêm niềm hy vọng trong thời tiết rét lạnh.“Ăn sáng!” Đường Đình vui vẻ cầm một cái bánh quẩy bỏ vào miệng cắn một cái, vừa ăn vừa cảm khái: “Trời mới biết nếu không phải mấy ngày nay một ngày ba bữa đều có đồ ngon để ăn, tôi mới có thể kiên trì ở lại cái nơi 'khỉ ho cò gáy¹' này mà không có xuống núi.”Trình Vân Xuyên cũng nói: “Cảm ơn kim chủ ba ba đã chuẩn bị đầu bếp cho chúng ta.” Hắn cắn bánh bao một ngụm, nói tiếp: “Ăn quá là ngon! Cũng không biết chim chủ ba ba tìm đầu bếp ở đâu, hoàn toàn không thua gì nhà hàng 5 sao.”“Đúng rồi, mấy người có biết kim chủ ba ba của chúng ta là ai không? Chỉ cần có miếng ăn này, lần sau tôi nhất định sẽ cầu xin kim chủ ba ba đầu tư tiếp.”Đường Đình giơ tay: “Tôi cũng muốn biết.”Kiều Thư lén cười.Trong lòng cậu yên lặng nói: Là chồng của tôi đó!Cười xong, Kiều Thư lại cảm thấy có hơi mất mát.Ăn xong một cái bánh bao, cậu lấy điện thoại ra nhìn vẫn như cũ không có sóng.wattpadtien161099Đoàn phim cần lấy cảnh ở trong núi, mà ở trong núi thì sẽ không có tín hiệu, không có tín hiệu thì không thể liên lạc với bên ngoài được.Mấy cái khác thì cũng còn được.Nhưng mà đã một tuần không được nói chuyện với Cố Trầm Ngôn rồi, Kiều Thư cảm thấy rất không thoải mái.Ngón tay của Kiều Thư theo bản năng mở WeChat ra, chọn khung trò chuyện với Cố Trầm Ngôn, vừa ăn cháo vừa nhìn lại nội dung trò chuyện lúc trước.Một bữa sáng cũng coi như là có mùi vị.Vừa ăn sáng xong không được bao lâu, đạo diễn đã phát loa kêu mọi người chuẩn bị.Ngày quay cuối cùng, tất cả mọi người đều rất hưng phấn, ai cũng muốn nhanh chóng quay xong sau đó xuống núi để nằm trên chiếc giường mềm mại, ngâm nước nóng, bật mạng nằm lướt hot search.Cảnh quay cuối cùng khi ở trên núi, chỉ còn lại Kiều Thư cùng với nữ chính trốn đi, sau đó bị một nhóm sát thủ tấn công rồi kết thúc cảnh quay.Còn chưa có đi xuống nước, Kiều Thư cũng nhịn không được mà run lên.Trời lạnh như thế, vậy mà còn phải xuống nước nửa người đều bị ngập trong nước, còn phải lên tinh thần để mà quấn dây cáp đối diễn với diễn viên quần chúng.Kiều Thư: “……”Quá khó!Mọi người đang đứng bên cạnh hồ để làm chuẩn bị, Kiều Thư cũng đang bắt đầu vận động để làm nóng người, Đường Đình đứng bên cạnh giơ một ngón tay bỏ xuống hồ để thăm dò.“A!”Đường Đình hít sâu một hơi: “Rất lạnh a!”Cô quay đầu lại nhìn Kiều Thư đang khởi động: “Cậu không sợ hả?”Kiều Thư vừa khởi động vừa rầu: “Đương nhiên là sợ, cho nên phải mau chóng quay sớm nghỉ sớm.”Đường Đình gật đầu: “Cậu nói đúng.”Cô đứng lên, đi đến bên cạnh Kiều Thư để cùng làm khởi động.……Đạo diễn: “Action!”Gương mặt Kiều Thư rất khó coi, đem Đường Đình kéo ra phía sau của mình: “Ngươi đi trước!”Nói xong, cậu nhanh chóng rút thanh kiếm ở bên người ra, bay về phía nhóm người mặc đồ đen.Nhóm hắc y nhân đều bị nhắm và điểm chí mạng, một mình Kiều Thư đối đầu với tất cả hắc y nhân tuy rằng võ công của cậu rất giỏi, nhưng mà trên y phục màu trắng cũng đã dính đầy vết máu.Đường Đình không hề do dự, cắn môi giương kiếm gia nhập cuộc chiến.Kiều Thư: “Ta không phải đã kêu ngươi đi rồi sao?”Đường Đình giơ kiếm, chân dài quét ngang đất tuy gấp nhưng vẫn bớt chút thời gian để mắng: “Ngươi đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta làm sao có thể không quan tâm đến ngươi được, hơn nữa nhóm người này tìm đến đây là vì ta, có đi cũng là ngươi đi!”Trong mắt Kiều Thư hiện lên thần sắc rất phức tạp, sau một lúc lâu cậu mới cười nói: “Nếu đã như thế, vậy thì liều mạng đi.”Đường Đình cười: “Đúng liều mạng.”Mười mấy người hắc y nhân là sát thủ đã được bồi dưỡng, ra chiêu toàn là chí mạng, nếu như không phải là muốn bắt sống bọn họ có hơi cố kỵ, thì nhóm của Kiều Thư đã đấu không lại.Cũng bởi vì nguyên nhân đó, hai người mới tìm được đường sống trong chỗ chết.Vừa đánh vừa lùi.Hai người cuối cùng bị chìm vào trong nước, bị thác nước phía trên cao dội thẳng xuống đầu văng đầy bọt nước.Trên mặt Kiều Thư dính toàn là nước, Kiều Thư rũ mắt bọt nước từ lông mi chày xuống, che lại một tia âm trầm và tàn nhẫn vừa xuất hiện.……“Cắt!”Đạo diễn kích động đến vỗ tay: “Quá tuyệt!”“Mọi người nghỉ ngơi trước đi, lát nữa quay bổ sung thêm vài cảnh đánh nhau.”Kiều Thư với Đường Đinh gấp gáp từ trong hồ đi lên, Âu Nhất Niên liền cầm khăn tắm đến quấn Kiều Thư lại đưa túi giữ ấm trong tay cho cậu.Lộ Nguyệt đứng bên cạnh đút trà gừng nóng cho cậu.Mặt Kiều Thư trắng bệch, nhanh chóng uống một ngụm trà gừng nóng mới có cảm giác được sống lại, liền quay đầu nhìn về phía Đường Đình.Đường Đình chỉ có một trợ lý, nhưng cũng may là trợ lý cũng Trình Vân Xuyên cũng đến giúp một tay.Cậu với Đường Đình mỉm cười nhìn nhau, sau đó hai người đều run rẩy đi đến cạnh máy sưởi.Kiều Thư: “Em không sao đâu, hai người qua bên kia giúp mấy người kia đi.”Cậu với Đường Đình đều có trợ lý chuẩn bị sẵn, nhưng mấy hắc y nhân đóng vai quần chúng đều phải tự mình chuẩn bị mọi thứ.Nhìn mấy diễn viên quần chúng tự mình lấy khăn để lau người, Kiều Thư nhìn gương mặt của họ cũng không khá hơn cậu bao nhiêu.Sau khi nghỉ ngơi không bao lâu, đạo diễn liền kêu mọi người đến quay bổ sung.Lại phải xuống nước nữa.Cho đến chiều, cảnh đánh nhau này mới quay xong.“Hắt xì!”Hắt xì một cái thật to, Kiều Thư cảm thấy người mình hơi nóng nóng.Lộ Nguyệt cả kinh nói: “Kiều Kiều sao mặt cậu lại đỏ như vậy!”Âu Nhất Niên vươn tay đặt lên trán của Kiều Thư, lòng bàn tay liền cảm nhận được độ nóng.Âu Nhất Niên: “Không xong rồi, cậu chủ bị sốt rồi.”Thành phố K.Làm xong công việc, Cố Trầm Ngôn chuẩn bị quay về thành phố H.Trần Văn Uyên: “Boss, đã đặt xong vé máy bay rồi, chuyến buổi chiều lúc 3 giờ.”Cố Trầm Ngôn: “Ừ.”Trần Văn Uyên: “Trịnh tổng có tặng quà cho anh, là một vài đặc sản của thành phố K, anh có muốn nhìn thử không?”Cố Trầm Ngôn: “Không cần, đem cất trước đi, sau khi về rồi, chúng ta chuẩn bị một vài đặc sản của thành phố H để tặng lại.”Trần Văn Uyên: “Được.”Trần Văn Uyên đi ra ngoài.Cố Trầm Ngôn: “Khoan đã.”Trần Văn Uyên quay người lại.Cúi đầu nhìn khuy măng sét màu xanh trên cổ tay, Cố Trầm Ngôn liền hỏi: “Gần đây có trung tâm thương mại nào không?”Trần Văn Uyên sửng sốt: “Có.”Cố Trầm Ngôn đóng máy tính lại, đứng lên: “Đi.”Trung tâm thương mại rất lớn, bên trong có rất nhiều cửa hàng đủ loại màu sắc sặc sỡ, Cố Trầm Ngôn bước vào liền ngơ ngác.Cố Trầm Ngôn: “Trợ lý Trần.”Trần Văn Uyên: “Boss.”Cố Trầm Ngôn: “Lúc thường cậu đi công tác thường hay mua cái gì về nhà?”Ngay lập tức đã hiểu ra, nhưng Trần Văn Uyên từ đó đến giờ là một tên độc thân cuồng công việc: “……”Trần Văn Uyên: “Xin lỗi Boss, từ đó đến giờ tôi chưa có tặng quà cho ai bao giờ.” Dừng một chút, y nói: “Nếu anh cần gấp hay là để tôi đi khảo sát thử há, không thì để tôi hỏi trợ lý Ngô.”Lần công tác này, Cố Trần Ngôn dẫn theo rất nhiều nhân viên và luật sư.Công việc đã hoàn thành, nhưng ngoại trừ Trần Văn Uyên đi theo bên cạnh Cố Trầm Ngôn, tất cả những người khác đều tự do thả lỏng.Cố Trầm Ngôn: “Không cần.”Hắn nói: “Thời gian cũng còn sớm, tôi sẽ từ từ xem.”Hiếm khi hắn cũng quan tâm nói: “Cậu cũng đi xung quanh để thư giảng đi, không cần đi theo tôi.”Trần Văn Uyên từ chối: “Cảm ơn Boss nhưng tôi vẫn muốn đi chung với anh hơn, để tích lũy kinh nghiệm.”Đồng thời y cũng nghĩ đến mình cũng cần phải tìm hiểu một chút về phương diện này, thân là trợ lý việc gì cũng phải biết mới đúng.Cố Trầm Ngôn cũng không có miễn cưỡng.wattpadtien161099Hai người ở trung tâm thương mại đi dạo một vòng, Cố Trầm Ngôn lần đầu tiên làm chuyện này thật sự không biết nên lấy cái gì bây giờ.Kiều Thư sẽ thích cái gì chứ?Cố Trầm Ngôn: “Trợ lý Trần, cậu cảm thấy ở độ tuổi của Kiều Thư thì sẽ thích cái gì?”Trước kia khi Cố Yến trưởng thành hắn đã đưa cho nó một chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn, không thì trực tiếp đưa tiền Cố Yến muốn mua gì thì mua.Cũng mua xe thể thao cho Kiều Thư hả?Mua xe thể thao ở thành phố K? Cố Trầm Ngôn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng?Trần Văn Uyên nhìn xung quanh, sau đó vươn tay chỉ vào một cái cửa hàng: “Boss, thứ kia nhìn được đó.”Cố Trầm Ngôn nhìn qua, đó là một cửa hàng trò chơi.Suy nghĩ một lát, sau đó hắn đi về phía đó, Cố Trầm Ngôn nhớ rồi, em trai của Phương Chu Du thường xuyên đi theo hắn để đòi máy chơi game, Kiều thư với em trai của Phương Chu Du gần bằng tuổi nhau, chắc là cũng thích.“Xin chào ngài, đây là máy trò chơi bán chạy nhất ở cửa hàng chúng tôi, đây là hàng mới giao đến ngày hôm nay, chỉ còn lại có một máy thôi.” Quản lý muốn đẩy mạnh số lượng tiêu thụ, liền nói: “Ngài mua về cho đứa nhỏ trong nhà hả?”“Đứa nhỏ?” Cố Trầm Ngôn hơi suy nghĩ, gật đầu: “Đúng thế.”Quản lý cười nói: “Vậy thì mua máy này là chính xác rồi, tôi nói cho ngài biết mấy đứa nhỏ bây giờ đều rất thích cái này, ngay cả mấy người cỡ tuổi của tôi cũng rất thích, chơi game cũng có thể bồi dưỡng tình cảm với nhau, ngài nhất định là một người rất bận rộn thường xuyên không ở nhà, ngài có thể mua cái máy này sao đó cùng chơi với con, nhất định có thể bồi dưỡng tình cảm được.”Trần Văn Uyên đứng bên cạnh cũng vừa điều tra xong, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn: “Boss, anh ta nói đúng, máy chơi game này rất được chào đón ở trong nước, số lượng thanh thiếu niên thích chiếm đến 86%.”Cố Trầm Ngôn gật đầu: “Ừ.”Cùng chơi game với Kiều Thư?Cố Trầm Ngôn suy nghĩ một chút, đây đúng là một trải nghiệm nên thử.3 giờ chiều.Chuyến bay đã sắp cất cánh, gần 5 giờ chiều sẽ có mặt tại thành phố H.Cố Trầm Ngôn cùng với một nhóm người đi ra khỏi sân bay, xe đến đón đã chờ sẵn ở bên ngoài.Cố Trầm Ngôn ngồi trên xe.Điện thoại vừa khởi động lại ngay lập tức liền vang lên, hắn lấy ra nhìn là Âu Nhất Niên.Cố Trầm Ngôn cau mày.Nhanh chóng nghe máy.Giọng nói gấp gáp của Âu Nhất Niên truyền đến: “Boss, cậu chủ bị sốt đến 40°, tôi hiện tại đang đưa cậu chủ đến bệnh viện.”Mặt Cố Trầm Ngôn trong nháy mắt trầm xuống: “Bây giờ tôi đến ngay.”Cúp điện thoại xong, hắn liền ngẩng đầu nói với tài xế: “Quay lại sân bay.”Trần Văn Uyên: “Boss?”Cố Trầm Ngôn: “Trợ lý Trần, giúp tôi đặt vé đến thành phố D, chọn chuyến sớm nhất.”Sau đó hắn nhanh chóng phân công công việc: “Dời cuộc họp hôm nay lại, chờ chỉ thị của tôi, nói với trợ lý Ngô lúc nào cũng phải sẵn sàng.”Trần Văn Uyên: “Được.”Cố Trầm Ngôn lại nói thêm vào chuyện, xe vừa dừng lại trước cửa sân bay, hắn đã cầm áo khoác xuống xe ngay, Trần Văn Uyên cũng đi theo sao.Mặc dù đã chọn chuyến bay sớm nhất, nhưng mà chuyến sớm nhất cũng là 6 giờ chiều.Chờ Cố Trầm Ngôn đến được thành phố D cũng đã hơn 9 giờ tối, Trần Văn Uyên đã liên hệ với tài xế từ sớm, hai người vừa xuống máy bay đã gấp gáp chạy đến bệnh viện.Trong phòng bệnh.Kiều Thư nằm trên giường nhắm mắt lại, gương mặt trắng nõn hồng hào nay đã thay thế bằng một màu trắng bệch, môi tái nhợt còn bị tróc da.Giường bệnh thuần một màu trắng, tru mu bàn tay trắng nõn của cậu còn gắn kim tiêm.Lộ Nguyệt cầm khăn lau mặt cho Kiều Thư, lại sợ Kiều Thư bị lạnh nên lại lấy khăn nhúng vào nước nóng.Còn thường xuyên dùng tăm bông thấm nước chậm môi cho cậu.“Cạch.”Cửa phòng bệnh được đẩy ra.Lộ Nguyệt quay đầu nhìn, liền thấy Âu Nhất Niên cầm theo mấy cái túiÂu Nhất Niên: “Cậu chủ tỉnh chưa?”Lộ Nguyệt lắc đầu: “Chưa.”Âu Nhất Niên đem đồ đặt trên bàn: “Chị ăn chút gì đi, cháo trắng này chờ lát nữa cậu chủ tỉnh lại rồi cho ăn.”Lộ Nguyệt: “Ừ.”Lộ Nguyệt chiều giờ cũng chưa có ăn cái gì, giao thông nơi bọn họ quay phim không được tốt, không có xe, tự Âu Nhất Niên phải cõng Kiều Thư chạy xuống núi, sau đó tìm được một chiếc xe của đoàn phim đem người đưa đến bệnh viện.Do đường xa, với lại bị dằn vặt mấy tiếng đồng hồ, Kiều Thư mới đi được nửa đường đã hôn mê, hai người gấp đến không chịu được làm gì có tâm trạng mà ăn.Kiều Thư hiện tại đã đỡ hơn, nên Âu Nhất Niên mới ra ngoài mua đồ ăn.Âu Nhất Niên cũng cầm lấy một cái bánh bột ngô mà ăn, y vừa ăn vừa nhận lấy công việc của Lộ Nguyệt, nhìn chằm chằm chai nước biển.Hai người đang lo, ngoài cửa phòng bệnh lại truyền đến tiếng bước chân.Vừa quay đầu nhìn, cả hai người liền đứng thẳng lên.Âu Nhất Niên: “Boss, anh đến rồi.”Lộ Nguyệt: “Cố, Cố tổng.”Cố Trầm Ngôn gật đầu, liền đi về phía giường bệnh.Kiều Thư mơ mơ màng màng hình như cậu nhìn thấy Cố Trầm Ngôn, cậu vừa ủy khuất vừa khó chịu mà mếu máo nói: “Chồng ơi.”Tác giả có lời muốn nói:
---*---
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.Tối nay còn một chương nữa nha.
---*---
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.Tối nay còn một chương nữa nha.