[Chỉnh sửa] (BHTT, Tự Viết) Thần, Vì Yêu Mà Điên Đảo.

Chương 15: Phạt Nạn Ngây Thơ.



Sau khi khóc nức nở hồi lâu, nữ hài đáng thương dần dịu lại trong lòng Tư Lăng. Tiếng nấc nhẹ, khóe mắt đỏ hồng vẫn còn đọng lại vài giọt nước mắt.

Tư Lăng nâng lên bàn tay vỗ nhẹ phía sau lưng nàng, nữ hài vùi đầu vào ngực của hắn, đôi tay gầy gò nhỏ xíu nắm lấy vạt áo kéo kéo tựa che đi khuôn mặt.

Một hồi sau nữ hài không quấy trong lòng hắn, chỉ tò mò không chớp một cái nhìn hắn.

Tư Lăng trong nháy mắt dịch chuyển đến bên cạnh Phạt Nạn đang dè chừng đối diện với vị Nham Chi Ma Thần, hắn bình tĩnh nhìn xung quanh mở miệng nói.

"Người đâu?"

Morax nhìn bên cạnh Dạ Xoa thiếu nữ, chỉ về phía sau chính mình.

"Đi thôi, gặp các Dạ Xoa khác."

Phạt Nạn như thú nhỏ sợ hãi Morax mà nép sau lưng Tư Lăng, cật lực tránh xa Morax mấy bước chân.

"Đừng tới. Nham ma..."

"Hắn không phải người xấu, lúc nãy ta cùng hắn chạy tới đây, hắn ra tay cứu mạng Dạ Xoa thôn của ngươi."

Phạt Nạn hai mắt dè chừng nhìn Morax, xác định trên người đối phương không tìm thấy sát ý, ngón tay móc vào áo hắn kéo nhẹ.

"Có thật là... Nham ma không xấu không?"

"Hắn là Nham Chi Ma Thần Morax, ngươi nghĩ xem một tảng đá có xấu tính không?"

Morax: "..."

Lần nữa xác định Morax không có ý xấu, Phạt Nạn mới thở phào một hơi chạy về phía trước, nàng muốn nhìn thấy gia đình của nàng, rất gấp!

Mấy phút sau, bên tai truyền tới âm thanh người nói, càng ngày càng rõ, Thủy Dạ Xoa Phạt Nạn càng ra sức tăng tốc.

Phía sau nhàn nhã đi bộ Morax cùng Tư Lăng nhìn bóng lưng của nàng không có ý kiến.

"Nhìn nàng đối ngươi sợ hãi, thú vị phết."

Morax: "..."

"Có vẻ như ngươi bị hiểu lầm nặng nề, bị người ta coi là xấu xa cực độ Ma Thần. Có gì muốn phát biểu, thanh minh không?"

Morax: "..."

"Nhàm chán, quả nhiên là cục đá."

Morax: "╬."

Đến gần hơn bên tai âm thanh, Phạt Nạn đầu tiên nhìn thấy là một thân màu tím sở hữu một cánh tay rắn chắc cơ bắp đứng cùng với vài bóng đen.

Mà dưới chân nằm yên tĩnh thi thể cũng không ít, Phạt Nạn khó khăn nhìn rõ, giọng điệu run rẩy hô lớn tiếng.

"Các ngươi... tỷ tỷ... ca ca...!"

Dạ Xoa tộc nhân, là tộc nhân của nàng, là bằng hữu của nàng, còn sống, còn sống a!

Lúc này được gặp lại tộc nhân để Phạt Nạn kích động cùng sung sướng tâm tình vỡ òa, chân càng thêm tăng tốc vồ tới ào ào.

"Quá tốt rồi, quá tốt rồi!"

Nhìn thấy từ xa Phạt Nạn chạy tới, cái khác Dạ Xoa mới kinh ngạc rốt rít, không ngờ tới Phạt Nạn thời điểm chạy ra ngoài bị phát hiện, liền có một Ma Thần tới tập kích Dạ Xoa thôn muốn Dạ Xoa bọn họ làm việc cho nó.

Phạt Nạn xem như may mắn thoát nạn, cứ tưởng phải chôn thây tại đây các Dạ Xoa, không ngờ trên trời bóng đen không biểu tình xông tới chiến đấu, một trận đánh long trời lở đất xém chút liên lụy Dạ Xoa khác chôn theo.

Nhưng may mắn đối phương biết đánh nương tay lùi xa địa phương để Dạ Xoa bọn họ có cơ hội chạy thoát, tưởng rằng bỏ nhà ra đi lâu lắm mới trở về, lúc đó cử người tới đón Phạt Nạn.

Không ngờ tới Phạt Nạn lại chạy về, một vị diễm lệ tóc đỏ Dạ Xoa ôm lấy Phạt Nạn, chân không tự chủ lùi ba bước.

"Phạt Nạn, ngươi nặng..."

Cảm động không thôi Phạt Nạn, nước mắt liền thu lại vào trong, tức giận siết chặt cánh tay.

"Khó... khó thở..."

Diễm lệ tóc đỏ thiếu nữ không ngừng vỗ bắp tay của Phạt Nạn, khí quản bị cánh tay tràn đầy năng lượng siết chặt.

Phạt Nạn hừ nhẹ, cánh tay thả lỏng tha cho khí quản của tóc đỏ thiếu nữ.

Phạt Nạn nhìn xung quanh Dạ Xoa, nước mắt lại không kìm được mà rơi.

"Thôn bên ngoài không còn... mọi người... mọi người chết rất nhiều... Ta còn tưởng các ngươi cũng..."

Tóc đỏ thiếu nữ cùng tóc tím nam nhân khóe mắt cũng đỏ lên, ban đầu bọn họ còn sợ rằng Phạt Nạn chạy ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm mất mạng, dù sao Phạt Nạn tính tình trẻ con, ngây thơ lỡ chạm trán đàn ma vật thì nguy to.

Cũng may, Phạt Nạn bình an quay lại, trong lòng đá nặng cũng rơi xuống.

Phạt Nạn cùng những Dạ Xoa khác hỏi thăm lẫn nhau, phía sau bọn họ là hai vị Ma Thần nhàn nhã trao đổi.

"năng lực thời gian của ngươi có cứu người được không?"

Morax cảm thấy năng lực liên quan đến thời gian, nhất định sẽ liên quan đến tăng tốc thời gian hay xoay chuyển thời gian thú vị.

"Có thể, nhưng phải trả giá."

Tư Lăng vỗ về nữ hài tấm lưng, hắn ban đầu còn sợ nữ hài nhìn thấy Morax lại khóc lớn không ngừng, ngờ đâu lo xa, nữ hài mấy ngày quen thuộc với Morax làm sao lại khóc, lại còn quơ tay loạn xạ đánh vào người Morax không ít lần.

"Cứu người vượt qua số mệnh, trả giá cũng đương nhiên. Cái giá không ít."

"Ít nhiều tùy thuộc độ quan trọng của đối phương."

"Độ quan trọng?"

Tư Lăng chỉ trong ngực nữ hài, bắt đầu giải thích.

"Nếu đối phương là người qua đường, không ảnh hưởng đến tương lai thì cái giá đơn giản là năng lực bị niêm phong một ngày, một tuần tối đa mà thôi."

"Nhưng, đối với người có tầm quan trọng thay đổi con đường sau này của thế giới, ví dụ như ta hài tử Makoto sau này sẽ chết vì một cuộc chiến, nàng ảnh hưởng không chỉ là muội muội Raiden Ei, mà còn liên quan đến Lôi quốc sau này, ảnh hưởng đến con đường tương lai. Nhưng ta không muốn chuyện đó xảy ra, cho nên hồi sinh nàng, vậy thì cái giá là cánh tay, đôi mắt, một phần mười quyền năng, hoặc là chịu đựng nỗi đau nàng chịu trước khi chết, nhưng nỗi đau đó nhân lên trăm lần, ngàn lần, vạn lần như vậy."

Morax sắc mặt thâm trầm, quyền năng càng lớn, trách nhiệm và cái giá phải trả càng cao.

Tư Lăng khuôn mặt bình tĩnh đột nhiên biểu lộ ra nụ cười ấm áp và yêu thương.

"thế nào? Bởi vì cái giá phải trả của ta lớn, nên để cho cục đá ngươi có chút động tâm?"

Morax: "..."

"Dù ta biết được kết quả phải trả, chỉ cần ta thấy đáng, ta sẽ làm. Nếu không có tình cảm hay giá trị trong mắt ta, dù ép buộc đi chăng nữa, ta đơn giản là hồi sinh hắn, sau đó trước mặt kẻ ép buộc ta nhìn thấy nàng chết lần nữa. Không thú vị sao?"

Morax: "..."

"Yên tâm, nếu hồi sinh sau lại giết, ta sẽ không cần trả giá. Ngược lại giống như ta đem nàng lúc sắp chết một giây kéo tới hiện tại, sau đó cho nàng chết rồi trả về quá khứ. Không có thay đổi tương lai, cách thức chết thế nào không quan hệ."

【Kiana Kaslana: Tư Lăng đang nói cái gì, ta một câu đều không hiểu được.】

【Bronya Zaychik: Bên cạnh ta có một đứa đần.】

【Kiana Kaslana: Bronya! Bên cạnh ngươi mới có một đứa đần!】

【Bronya Zaychik: ừ, không sai.】

【Kiana Kaslana: AAA! Bronya!!!】

Sụp đổ thế giới, Destiny trụ sở.

Ngồi quan sát trước màn ảnh Otto Apocalypse giáo chủ sắc mặt có chút thay đổi.

Kế hoạch lập ra là dùng chút uy quyền để Tư Lăng sau này giúp hắn hồi sinh Kallen, nhưng bây giờ biết được Tư Lăng sau khi lấy được quyền năng có khả năng chơi chết tâm của hắn.

Otto quyết định rút về kế hoạch A, lập lại một kế hoạch B hoàn toàn mới.

Ít nhất là lấy Tư Lăng vây quanh vui vẻ và hạnh phúc làm đầu, để hắn cam tâm tình nguyện hồi sinh Kallen cho Otto.

Như vậy thì Kallen sống, Otto cũng vui vẻ, còn Tư Lăng giá cả phải trả thế nào, hắn không quan tâm.

Dù sao hồi sinh Kallen giá có lớn tới đâu đi nữa, trả giá xong không thể nào thu hồi lại mạng sống của Kallen, Tư Lăng cũng không thể chết, quá lắm thì mất vài bộ phận thôi, đâu có quá đáng lắm đâu.

Otto trên mặt lộ ra nụ cười tự tin, kế hoạch B, bắt đầu thiết lập!

...

Morax cùng Tư Lăng đứng trước mặt Dạ Xoa thôn người còn sống, kể cả Phạt Nạn cũng đồng loạt cúi đầu trước hai người.

"Cảm tạ đại ân cứu mạng của Morax đại nhân, nếu không có ngài thì Dạ Xoa tộc đã chết trong tay ác ma kia rồi."

Dạ Xoa người còn sống rất biết ơn Morax, bởi vì lần này Morax ra tay mới để bọn hắn biết trong miệng các vị trưởng bối uy danh hiển hách Nham Ma không phải như lời kể hung tàn như vậy.

Nghe đồn hoàn toàn là tin vịt tin đồn, là đang vu khống Morax, thiết lập hình ảnh làm người khác sợ hãi.

Mà Phạt Nạn ban đầu hiểu lầm Morax, càng để nàng biết sai mà cúi thấp đầu hơn nữa, đôi mắt đều lộ ra vẻ biết lỗi đáng thương vô cùng.

"Cảm tạ ân cứu mạng, các ngươi ân nhân là hắn mới đúng."

Morax chậm rãi lên tiếng, đôi mắt có chút cảm xúc nhìn bên cạnh Tư Lăng đang tập trung chơi đùa với nữ hài trong lòng.

"Tiếp xúc với hắn, ta mới nảy sinh một chút nhân tính để cứu các ngươi."

Dạ Xoa người nhìn nhau, vẫn là đối với Morax cúi đầu.

"Ta không cứu bọn họ, là ngươi cứu, là ý định của một mình ngươi."

Morax nhìn thẳng vào mắt Tư Lăng, một giây sau liền dời đi.

"Bây giờ các ngươi muốn làm gì?"

Đối mặt với câu hỏi của Morax, màu tím bốn tay Dạ Xoa không do dự tiến một bước, hai tay nắm thành quyền nói lớn.

"Báo thù! Báo thù cho tộc nhân! Báo thù cho Dạ Xoa thôn!"

Kiên định ánh mắt, giọng điệu hùng dũng kích thích trong lòng báo thù các vị Dạ Xoa khác, không ngừng có ngừng đứng lên giống như hắn hô báo thù.

Phạt Nạn mặt mày ngờ nghệch, không rõ đối thủ là ai mà nhìn Tư Lăng.

"Đối phương là ai vậy?"

Tư Lăng nhìn khuôn mặt ngờ nghệch của Phạt Nạn, thiếu nữ ngây thơ tính cách trẻ con, phù hợp với gương mặt của nàng.

"Là Tàn Diệt Ma Thần."

"Tàn Diệt Ma Thần... ta phải báo thù cho phụ thân mẫu thân!"

Phạt Nạn báo thù tâm dâng lên trong phút chốc, nhưng nhìn gương mặt của nàng để Tư Lăng lần đầu lộ ra sắc mặt cổ quái.

Không chỉ Tư Lăng trong màn ảnh, cả Tư Lăng bây giờ cũng nghi ngờ mà nhắn trong chat group.

【Tư Lăng】: 【Phạt Nạn】Dạ Xoa tiểu thư, ngươi thật sự có thể báo thù sao?

【Phạt Nạn】: Đây là khinh bỉ! Vô cùng khinh bỉ câu từ!

【Tiêu】: Mặc dù 【Phạt Nạn】tỷ có chút ngây thơ, nhưng chiến lực rất cao.

【Phạt Nạn】: Ngươi đây là ý gì? 【Tiêu】

【Tư Lăng】: Nói sự thật, chắc vậy.

【Phạt Nạn】: Ngươi! Ngươi ở đâu, ta tới cho người nhìn ta chiến lực cỡ nào cao!

【Tư Lăng】: Đáng tiếc, không có cơ hội.

Chương trước Chương tiếp
Loading...