[Chaennie] Tình đầu dành hết cho em
Chương 7 - Thi đấu
Sau một thời gian, giải thi đấu bóng rổ liên trường cũng được tổ chức tại nhà thi đấu thành phố cách cao trung X không quá xa. Trải qua nhiều vòng đấu căng thẳng cuối cùng cũng có 16 đội lọt vào vòng Play-off, cả hai đội bóng rổ của trường cao trung X đều góp mặt ở vòng này. Phác Thái Anh là một ngôi sao sáng của giải đấu, rất nhiều sự chú ý đều được hướng vào cô bởi những đường bóng dứt khoát và những cú ném ba điểm hoàn hảo.
Năm nay cũng có một ngôi sao khác ngoài Phác Thái Anh đó là Diệp Tử Lan của trường cao trung A, là con lai, chuyển từ nước ngoài về nên chơi bóng rổ rất giỏi, mọi người đều muốn Phác Thái Anh và Diệp Tử Lan sẽ đối đầu nhau trong trận chung kết.
Mỗi trận đấu của Phác Thái Anh, Kim Trân Ni đều có mặt để cổ vũ, thật may vì những trận đấu Phác Thái Anh thường vào những buổi chiều được nghỉ học, nên cô có thể cùng mấy bạn khác đi xem. Kim Trân Ni rất vui mừng vì mỗi trận thắng của học tỷ, ngồi trên khán đài cô còn thỉnh thoảng nghe lỏm được những khán giả khác bàn tán về Phác Thái Anh, đa số là hâm mộ và cổ vũ điều đó làm Kim Trân Ni rất vui.
Khi thi đấu thì không tránh khỏi việc bị phạm lỗi, Phác Thái Anh là người chơi chủ lực của đội nên rất hay bị người khác phạm lỗi với mình, mặc dù không lớn nhưng nếu cứ như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến việc thi đấu. Chiều nay, cao trung X được sắp xếp thi đấu cùng cao trung Q, có không ít lời bàn tán sau về trường cao trung Q đa số không ai thích vì trường này thi đấu hay chơi xấu với những cầu thủ đội bên. Những đội thi đấu với cao trung Q thường sẽ có cầu thủ phải ra sân vì chấn thương.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Kim Trân Ni rất lo lắng cho Phác Thái Anh vì gặp một đối thủ rất khó ăn, hơn hết cô sợ học tỷ sẽ xảy ra va chạm với những cầu thủ đội bên. Khi trận đấu bắt đầu thì cao trung X là trường chơi tốt hơn, nhưng mới vào đã bị trường Q chơi xấu, nhiều lúc họ có thể qua mặt được trọng tài, việc này khiến mọi người đều tức giận.
Phác Thái Anh là người bị chơi xấu nhiều nhất vì cô là cầu thủ chủ chốt của đội nhưng không vì thế mà Phác Thái Anh không thể ghi điểm, cô vẫn biết cách để đánh bại đối thủ một cách nhanh nhất, trên khán đài Kim Trân Ni rất chú ý đến Phác Thái Anh, mặc dù xảy ra va chạm nhưng Phác Thái Anh khuôn mặt vẫn không hề thay đổi rất điềm tĩnh không một chút vội vàng.
Giữa trận Phác Thái Anh được thay ra để nghỉ ngơi, hôm nay cô cũng cảm thấy hơi đau ở cổ chân vì đội trường Q chơi hơi thô bạo. Ngồi bên ngoài, Phác Thái Anh cầm chai nước uống và nghỉ ngơi theo dõi cả đội nhưng Phác Thái Anh vẫn giữ nguyên tư thế thư thái của mình chỉ ngồi im và theo dõi.
Phác Thái Anh có một hồi ngước mắt nhìn lên khán đài, giống như đang tìm kiếm một ai đó, khi ánh mắt tới chỗ của Kim Trân Ni, nàng nở một nụ cười rất tươi đưa tay lên hướng Phác Thái Anh mà vẫy vẫy. Nhưng Phác Thái Anh rất nhanh đảo mắt đi khỏi, thực ra trong lòng cô đang tìm Mạc Thiên Trúc, Phác Thái Anh luôn hy vọng Mạc Thiên Trúc tới xem mình thi đấu nhưng một hồi không tìm thấy thì Phác Thái Anh thất vọng đành thở dài.
Mạc Thiên Trúc không phải không muốn đi xem Phác Thái Anh thi đấu, sáng nay khi vừa học xong thì cô được thầy giáo nhắc nhở chiều nay cần cô lên trường có việc gấp, Mạc Thiên Trúc là lớp trưởng 12-1 nên cô rất hay phải lên trường giúp thầy giáo những việc liên quan đến lớp. Mạc Thiên Trúc đã xin thầy giáo nhưng thầy giáo nói là việc quan trọng cần cô và một bạn nam lên trường. Đình Phong sau mỗi giờ học đều đứng đợi Mạc Thiên Trúc tình cờ biết được thầy giáo nhờ nên cũng xung phong đi cùng.
Trận đấu kết thúc, mặc dù đội bóng trường Q đã cố gắng nhưng vẫn không thể thắng được trường X, Phác Thái Anh ngồi xem và thấy cũng rất hài lòng với màn thể hiện của đồng đội, điều đó cho thấy cao trung X không chỉ có mỗi Phác Thái Anh là người tài, cả đội đều cố gắng và chơi rất tốt. Chiều nay, cao trung X chỉ phải thi đấu một trận rồi sẽ được về hoặc có thể ở lại xem những trường khác thi đấu. Mọi người trong đội đều ở lại xem và cổ vũ cho đội bóng rổ nam chỉ có một mình Phác Thái Anh xin phép về trước.
Phác Thái Anh ra cửa đứng đợi xe bus thì một người chạy đến phía cô, khỏi nói cũng biết là ai.
"Chị Thái Anh, hôm nay chị chơi thực sự rất hay, nhưng mấy chị trường Q chơi xấu quá" Kim Trân Ni chạy đến vẻ mặt ngưỡng mộ, đứng bên cạnh Phác Thái Anh.
Phác Thái Anh không nói gì, xe bus đến, cô định đi lên xe thì mới bước một bước cổ chân trái liền truyền đến cảm giác đau nhói, Phác Thái Anh nhăn mặt hơi khụy người xuống thì liền được một cánh tay đỡ lấy tay trái của mình.
"Chị Thái Anh, chị không sao chứ?" Kim Trân Ni tính đi lên xe cùng Phác Thái Anh nhưng thấy Phác Thái Anh hơi khụy xuống thì vội vàng đưa tay đỡ.
"Không sao" Phác Thái Anh khi đứng vững liền di chuyển cánh tay thoát ra khỏi Kim Trân Ni rồi chậm rãi đi lên xe.
Phác Thái Anh ngồi xuống ghế, đưa tay xuống bóp nhẹ vào chỗ cổ chân trái, hơi đau một chút, chắc do lúc thi đấu xảy ra va chạm cô không để ý, bây giờ nó mới sưng to hơn. Kim Trân Ni ngồi ở hàng bên cạnh chú ý sắc mặt Phác Thái Anh, thấy học tỷ nhăn mặt có lẽ rất đau. Lúc xuống xe, Phác Thái Anh bước đi những bước khập khiễng, Kim Trân Ni chạy lại cầm lấy tay trái của học tỷ khoác lên vai mình rồi dìu đi.
"Em làm gì vậy?" Phác Thái Anh muốn bỏ tay ra nhưng bị Kim Trân Ni giữ chặt.
"Chị đừng nháo, như này chị sẽ đỡ đau chân hơn" Kim Trân Ni nhất quyết không bỏ tay ra, một tay giữ chặt cánh tay của Phác Thái Anh một tay vòng sang eo của học tỷ.
"Người tôi vừa thi đấu về, không được sạch sẽ, sẽ làm bẩn em" Phác Thái Anh lấy lý do để Kim Trân Ni bỏ mình ra.
"Không sao, em sẽ không bỏ chị ra đâu, đừng viện lý do nữa, dù chị nói như nào em cũng sẽ không bỏ" Kim Trân Ni tuyên bố.
Phác Thái Anh đành chịu thua cũng không làm gì nữa, thả lỏng cơ thể hơi dựa vào Kim Trân Ni mà đi, đúng là có người dìu, chân không còn đau nhiều nữa.
"Sao chị không về nhà luôn mà lại về trường làm gì?" Kim Trân Ni thắc mắc.
"Lấy balo để quên" vì buổi sáng có lên trường học mấy tiết đầu, tiết cuối thầy giáo thể dục triệu tập đội bóng rổ, vì giải bóng rổ này rất lớn nên cả đội cũng được nhà trường rất hào phóng về mặt kinh phí. Phác Thái Anh cùng cả đội đi ăn trưa rồi chiều sang nhà thi đấu luôn, do đó balo của cô để ở phòng họp của trường.
Kim Trân Ni hết thắc mắc, hai người rơi vào sự im lặng. Cô được nàng dìu đến phòng họp lấy balo rồi cả hai cùng đi về. Khi xuống đến sân trường, Phác Thái Anh liền nhìn thấy Mạc Thiên Trúc cùng Đình Phong ở phía xa, Đình Phong tay ôm một thùng giấy còn Mạc Thiên Trúc đi bên cạnh, cả hai vừa đi vừa cười nói rất vui vẻ. Phác Thái Anh hơi đơ người một chút, tự dưng trong lòng lại có một cảm giác đau nhói xuất hiện, Mạc Thiên Trúc đã hứa sẽ đi xem mình thi đấu nhưng lại đang ở cùng Đình Phong.
Kim Trân Ni thấy Phác Thái Anh khựng lại nhìn chằm chằm về một hướng thì đưa mắt nhìn theo, cô thấy được là học tỷ Mạc Thiên Trúc đang đi cùng một nam sinh, là anh Đình Phong người được bảo là người yêu của học tỷ Thiên Trúc. Kim Trân Ni ngước lên nhìn vào ánh mắt của Phác Thái Anh thì thấy ánh mắt đó nhìn hai người kia với vẻ buồn bã và xen lẫn một chút tức giận.Vote ⭐️ giúp mình 🫶
Năm nay cũng có một ngôi sao khác ngoài Phác Thái Anh đó là Diệp Tử Lan của trường cao trung A, là con lai, chuyển từ nước ngoài về nên chơi bóng rổ rất giỏi, mọi người đều muốn Phác Thái Anh và Diệp Tử Lan sẽ đối đầu nhau trong trận chung kết.
Mỗi trận đấu của Phác Thái Anh, Kim Trân Ni đều có mặt để cổ vũ, thật may vì những trận đấu Phác Thái Anh thường vào những buổi chiều được nghỉ học, nên cô có thể cùng mấy bạn khác đi xem. Kim Trân Ni rất vui mừng vì mỗi trận thắng của học tỷ, ngồi trên khán đài cô còn thỉnh thoảng nghe lỏm được những khán giả khác bàn tán về Phác Thái Anh, đa số là hâm mộ và cổ vũ điều đó làm Kim Trân Ni rất vui.
Khi thi đấu thì không tránh khỏi việc bị phạm lỗi, Phác Thái Anh là người chơi chủ lực của đội nên rất hay bị người khác phạm lỗi với mình, mặc dù không lớn nhưng nếu cứ như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến việc thi đấu. Chiều nay, cao trung X được sắp xếp thi đấu cùng cao trung Q, có không ít lời bàn tán sau về trường cao trung Q đa số không ai thích vì trường này thi đấu hay chơi xấu với những cầu thủ đội bên. Những đội thi đấu với cao trung Q thường sẽ có cầu thủ phải ra sân vì chấn thương.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Kim Trân Ni rất lo lắng cho Phác Thái Anh vì gặp một đối thủ rất khó ăn, hơn hết cô sợ học tỷ sẽ xảy ra va chạm với những cầu thủ đội bên. Khi trận đấu bắt đầu thì cao trung X là trường chơi tốt hơn, nhưng mới vào đã bị trường Q chơi xấu, nhiều lúc họ có thể qua mặt được trọng tài, việc này khiến mọi người đều tức giận.
Phác Thái Anh là người bị chơi xấu nhiều nhất vì cô là cầu thủ chủ chốt của đội nhưng không vì thế mà Phác Thái Anh không thể ghi điểm, cô vẫn biết cách để đánh bại đối thủ một cách nhanh nhất, trên khán đài Kim Trân Ni rất chú ý đến Phác Thái Anh, mặc dù xảy ra va chạm nhưng Phác Thái Anh khuôn mặt vẫn không hề thay đổi rất điềm tĩnh không một chút vội vàng.
Giữa trận Phác Thái Anh được thay ra để nghỉ ngơi, hôm nay cô cũng cảm thấy hơi đau ở cổ chân vì đội trường Q chơi hơi thô bạo. Ngồi bên ngoài, Phác Thái Anh cầm chai nước uống và nghỉ ngơi theo dõi cả đội nhưng Phác Thái Anh vẫn giữ nguyên tư thế thư thái của mình chỉ ngồi im và theo dõi.
Phác Thái Anh có một hồi ngước mắt nhìn lên khán đài, giống như đang tìm kiếm một ai đó, khi ánh mắt tới chỗ của Kim Trân Ni, nàng nở một nụ cười rất tươi đưa tay lên hướng Phác Thái Anh mà vẫy vẫy. Nhưng Phác Thái Anh rất nhanh đảo mắt đi khỏi, thực ra trong lòng cô đang tìm Mạc Thiên Trúc, Phác Thái Anh luôn hy vọng Mạc Thiên Trúc tới xem mình thi đấu nhưng một hồi không tìm thấy thì Phác Thái Anh thất vọng đành thở dài.
Mạc Thiên Trúc không phải không muốn đi xem Phác Thái Anh thi đấu, sáng nay khi vừa học xong thì cô được thầy giáo nhắc nhở chiều nay cần cô lên trường có việc gấp, Mạc Thiên Trúc là lớp trưởng 12-1 nên cô rất hay phải lên trường giúp thầy giáo những việc liên quan đến lớp. Mạc Thiên Trúc đã xin thầy giáo nhưng thầy giáo nói là việc quan trọng cần cô và một bạn nam lên trường. Đình Phong sau mỗi giờ học đều đứng đợi Mạc Thiên Trúc tình cờ biết được thầy giáo nhờ nên cũng xung phong đi cùng.
Trận đấu kết thúc, mặc dù đội bóng trường Q đã cố gắng nhưng vẫn không thể thắng được trường X, Phác Thái Anh ngồi xem và thấy cũng rất hài lòng với màn thể hiện của đồng đội, điều đó cho thấy cao trung X không chỉ có mỗi Phác Thái Anh là người tài, cả đội đều cố gắng và chơi rất tốt. Chiều nay, cao trung X chỉ phải thi đấu một trận rồi sẽ được về hoặc có thể ở lại xem những trường khác thi đấu. Mọi người trong đội đều ở lại xem và cổ vũ cho đội bóng rổ nam chỉ có một mình Phác Thái Anh xin phép về trước.
Phác Thái Anh ra cửa đứng đợi xe bus thì một người chạy đến phía cô, khỏi nói cũng biết là ai.
"Chị Thái Anh, hôm nay chị chơi thực sự rất hay, nhưng mấy chị trường Q chơi xấu quá" Kim Trân Ni chạy đến vẻ mặt ngưỡng mộ, đứng bên cạnh Phác Thái Anh.
Phác Thái Anh không nói gì, xe bus đến, cô định đi lên xe thì mới bước một bước cổ chân trái liền truyền đến cảm giác đau nhói, Phác Thái Anh nhăn mặt hơi khụy người xuống thì liền được một cánh tay đỡ lấy tay trái của mình.
"Chị Thái Anh, chị không sao chứ?" Kim Trân Ni tính đi lên xe cùng Phác Thái Anh nhưng thấy Phác Thái Anh hơi khụy xuống thì vội vàng đưa tay đỡ.
"Không sao" Phác Thái Anh khi đứng vững liền di chuyển cánh tay thoát ra khỏi Kim Trân Ni rồi chậm rãi đi lên xe.
Phác Thái Anh ngồi xuống ghế, đưa tay xuống bóp nhẹ vào chỗ cổ chân trái, hơi đau một chút, chắc do lúc thi đấu xảy ra va chạm cô không để ý, bây giờ nó mới sưng to hơn. Kim Trân Ni ngồi ở hàng bên cạnh chú ý sắc mặt Phác Thái Anh, thấy học tỷ nhăn mặt có lẽ rất đau. Lúc xuống xe, Phác Thái Anh bước đi những bước khập khiễng, Kim Trân Ni chạy lại cầm lấy tay trái của học tỷ khoác lên vai mình rồi dìu đi.
"Em làm gì vậy?" Phác Thái Anh muốn bỏ tay ra nhưng bị Kim Trân Ni giữ chặt.
"Chị đừng nháo, như này chị sẽ đỡ đau chân hơn" Kim Trân Ni nhất quyết không bỏ tay ra, một tay giữ chặt cánh tay của Phác Thái Anh một tay vòng sang eo của học tỷ.
"Người tôi vừa thi đấu về, không được sạch sẽ, sẽ làm bẩn em" Phác Thái Anh lấy lý do để Kim Trân Ni bỏ mình ra.
"Không sao, em sẽ không bỏ chị ra đâu, đừng viện lý do nữa, dù chị nói như nào em cũng sẽ không bỏ" Kim Trân Ni tuyên bố.
Phác Thái Anh đành chịu thua cũng không làm gì nữa, thả lỏng cơ thể hơi dựa vào Kim Trân Ni mà đi, đúng là có người dìu, chân không còn đau nhiều nữa.
"Sao chị không về nhà luôn mà lại về trường làm gì?" Kim Trân Ni thắc mắc.
"Lấy balo để quên" vì buổi sáng có lên trường học mấy tiết đầu, tiết cuối thầy giáo thể dục triệu tập đội bóng rổ, vì giải bóng rổ này rất lớn nên cả đội cũng được nhà trường rất hào phóng về mặt kinh phí. Phác Thái Anh cùng cả đội đi ăn trưa rồi chiều sang nhà thi đấu luôn, do đó balo của cô để ở phòng họp của trường.
Kim Trân Ni hết thắc mắc, hai người rơi vào sự im lặng. Cô được nàng dìu đến phòng họp lấy balo rồi cả hai cùng đi về. Khi xuống đến sân trường, Phác Thái Anh liền nhìn thấy Mạc Thiên Trúc cùng Đình Phong ở phía xa, Đình Phong tay ôm một thùng giấy còn Mạc Thiên Trúc đi bên cạnh, cả hai vừa đi vừa cười nói rất vui vẻ. Phác Thái Anh hơi đơ người một chút, tự dưng trong lòng lại có một cảm giác đau nhói xuất hiện, Mạc Thiên Trúc đã hứa sẽ đi xem mình thi đấu nhưng lại đang ở cùng Đình Phong.
Kim Trân Ni thấy Phác Thái Anh khựng lại nhìn chằm chằm về một hướng thì đưa mắt nhìn theo, cô thấy được là học tỷ Mạc Thiên Trúc đang đi cùng một nam sinh, là anh Đình Phong người được bảo là người yêu của học tỷ Thiên Trúc. Kim Trân Ni ngước lên nhìn vào ánh mắt của Phác Thái Anh thì thấy ánh mắt đó nhìn hai người kia với vẻ buồn bã và xen lẫn một chút tức giận.Vote ⭐️ giúp mình 🫶