[Chaennie] Thần tượng là bạn gái tôi
Chương 33: Quyết định
Phác Thái Anh gọi Tôn Linh, nói muốn anh ta điều tra chủ tịch công ty Ciala, cô muốn mọi thông tin về Diệu Hoa Tống.
Ở gaming house đội tuyển CDG.
"Cái gì?!!! Em giải nghệ?!!" Các đồng đội của Phác Thái Anh ngạc nhiên nói lớn.
"Thái Anh, em đùa bọn anh à? Em chỉ vừa mới tham gia đấu trường chuyên nghiệp một mùa giải thôi mà, thậm chí còn rất thành công. Anh biết mặc dù chúng ta không thể vô địch chung kết thế giới nhưng mà á quân cũng là một mức hạng rất cao, mùa giải sau chúng ta nhất định sẽ mang được cúp vô địch về mà". Anh Lam Thụy khuôn mặt hoang mang đang cố an ủi để Phác Thái Anh suy nghĩ lại.
"Đúng thế, em có biết em bây giờ là linh hồn của CDG rồi không? Tài năng của em được cả thế giới công nhận. Không phải con đường sự nghiệp của em đang nở rộ hay sao?" Anh Bynki cũng nói.
"Cậu đùa tớ à, cậu chưa bao giờ nói về việc này mà. Chẳng lẽ vì không thể lấy được chức vô địch mà cậu giải nghệ?" Lạp Lệ Sa khó hiểu hỏi.
...
...
...
Tất cả các anh chị đều muốn giữ Phác Thái Anh ở lại nhưng mà việc cô đã hứa với ba nên không muốn thất hứa, được tham gia chung kết thế giới là một sự vinh hạnh lớn đối với một người lần đầu tiên bước chân vào đấu trường chuyên nghiệp như cô, chỉ tiếc là không thể chạm đến đỉnh cao của vinh quang nhưng mà á quân cũng là một thành tích rất lớn rồi.
"Em đã hứa với ba sẽ ra nước ngoài du học, không phải vì chuyện ở chung kết thế giới đâu. Em rất cảm ơn các anh đã giúp đỡ em trong thời gian qua, em đã học hỏi được rất nhiều điều khi được thi đấu cùng mọi người". Phác Thái Anh nói xong liền cúi đầu cảm ơn cả đội.
Tất cả mọi người đều buồn thiu, anh Lam Thụy vẫn cố gắng khuyên nhủ Phác Thái Anh, kể cả Phác Thái Anh chuyển đội cũng được, anh Lam Thụy đã gắn bó với cái game này lâu lắm rồi anh ấy không muốn một tài năng còn đang sáng rực lại bị gia đình làm cho vụt tắt. Miễn là Phác Thái Anh còn chơi em ấy càng về sau sẽ ngày một tiến bộ, chức vô địch chung kết thế giới sẽ rất nhanh đạt được.
Cả đội CDG rơi vào trạng thái trầm lặng, mọi người rất tiếc nuối bởi vì quyết định của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa cũng vậy cậu ấy thật không hiểu sao bạn thân mình lại có quyết định này nữa, sự nghiệp của Phác Thái Anh đang lên như diều gặp gió, hôm trước anh Lam Thụy còn nói nhờ sự tiến sâu của cả đội ở chung kết thế giới mà các nhãn hàng lớn, các nhà tài trợ thi nhau kí hợp đồng tài trợ cả đội. Rất nhiều đội tuyển muốn mua Phác Thái Anh về, bọn họ đã trả giá rất cao nhưng anh Lam Thụy cùng ban huấn luyện nhất quyết không bán đi linh hồn của CDG. Vậy mà bây giờ Phác Thái Anh lại đưa ra quyết định này.
Khi mọi người đều về phòng của mình thì anh Lam Thụy có nói nhỏ với Lạp Lệ Sa nhờ cậu khuyên nhủ Phác Thái Anh bởi vì ai cũng biết cả hai đều là bạn thân lâu năm.
Lạp Lệ Sa kéo Phác Thái Anh ra quán nước gần gaming house với vẻ buồn bực.
Cả hai gọi đồ uống rồi ngồi trầm ngâm một hồi, quyết định này của Phác Thái Anh khiến mọi người đều buồn bã, cuối cùng Lạp Lệ Sa chủ động lên tiếng.
"Cậu điên rồi sao? Sao lại giải nghệ? Cậu có biết là cậu đang là đường giữa mạnh nhất ở khu vực mình hay không?" Lạp Lệ Sa tức giận, nhưng ẩn sau sự tức giận ấy là một nỗi buồn rất lớn, sự tiếc nuối, hụt hẫng về quyết định của Phác Thái Anh.
"Sa Sa cậu đừng vậy tớ sẽ không thay đổi ý định đâu" Phác Thái Anh biết Lạp Lệ Sa đang không vui, mặc dù bị người kia lớn giọng nhưng cô không giận mà rất thông cảm cho cậu ấy.
"Chị Ruby Jane có biết không? Chị ấy đồng ý với quyết định này của cậu hay sao?" Lạp Lệ Sa đột nhiên nhớ đến Kim Trân Ni.
Nhắc đến Kim Trân Ni chẳng khác nào bắn một mũi tên trúng vào tim của Phác Thái Anh, cô chưa thể nói quyết định này cho chị ấy, cũng chưa biết phải nói như thế nào bởi vì nó quá đột ngột đi.
"Tớ chưa nói cho chị ấy biết"
Lạp Lệ Sa đột nhiên có một tia hi vọng, chị Ruby Jane nhất định sẽ giữ Phác Thái Anh ở lại "Cậu chấp nhận vì gia đình mà rời xa chị ấy hay sao?" Lạp Lệ Sa lại bắn thêm một mũi tên nữa vào tim của Phác Thái Anh.
"Tớ không biết nữa, hiện tại tớ đang rất rối" Phác Thái Anh ôm đầu nói.
Lạp Lệ Sa cũng không làm khó Phác Thái Anh nữa.
Trở về nhà của ba mẹ, Phác Thái Anh về phòng mình cô thả người rơi nằm bịch xuống giường thở dài, mấy hôm nay bởi vì chuyện này mà Phác Thái Anh rất mệt mỏi, có lẽ vì vậy mà mấy đêm gần đây cô thường mơ thấy ác mộng, mơ thấy bản thân khi còn nhỏ bị một vài người đàn ông lạ mặt bắt cóc... thật là buồn cười mà, sao lại mơ thấy chuyện như vậy cơ chứ. Nhưng mà cái giấc mơ này cũng đã lặp đi lặp lại mấy đêm rồi làm Phác Thái Anh rất phiền não, cộng thêm với việc mấy ngày hôm nay phải suy nghĩ rất nhiều nữa, mệt mỏi dồn dập.
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa phòng.
"Anh tỷ...." Nghe tiếng là biết Phác Thái Vân gọi.
Phác Thái Anh lười biếng nhưng vẫn phải ra mở cửa vì con bé kia sẽ không tha cho cô đâu.
"Có chuyện gì?"
"Chị biết lái moto đúng không? Em mới mượn được xe xưởng của đại ca, chị có muốn đi ngắm cảnh không?" Phác Thái Vân vừa mượn được một chiếc moto rất xịn từ chỗ của anh cả Phác Khiết nên rất muốn chạy thử cơ mà cô chưa đủ tuổi lái xe.
"Tự đi đi, hôm nay chị mệt" Phác Thái Anh mệt mỏi định quay về giường.
Phác Thái Vân kéo áo Phác Thái Anh ngăn lại, năn nỉ lên trời xuống biển để chị mình đưa mình đi "Đừng tuyệt tình như vậy mà đại tỷ, chị thừa biết em chưa đủ tuổi lái xe mà, hơn nữa chị nói xem moto cao như vậy em thật sự không với tới. Chị có đôi chân dài rất phù hợp lái moto, đảm bảo rất ngầu a".
Cuối cùng không thể từ chối em gái, Phác Thái Anh đành thay đồ rồi đi xuống dưới nhà dù sao tâm trạng không tốt đi ngắm cảnh một chút cũng được.
Một chiếc moto của hãng BMW màu trắng được đặt ở dưới hiên nhà của biệt thự Phác Gia, Phác Thái Anh tấm tắc khen ngợi không biết đại ca lấy đâu ra chiếc BMW này. Anh cả của Phác Thái Anh, Phác Khiết là ông chủ của năm xưởng sửa chữa siêu xe lớn nhất trên khắp cả nước, từ nhỏ đã có đam mê với siêu xe nên anh cả đã quyết định nhập khẩu siêu xe theo yêu cầu của khách và bán chúng, không những thế hiện tại anh còn mở năm xưởng sửa chữa siêu xe ở những thành phố lớn nhất cả nước.
Khi Phác Thái Vân xuống dưới nhà, cả hai đội chiếc mũ bảo hiểm to như cái nồi cơm lên đầu, hơn nữa còn đeo vài món đồ bảo hộ khi đi moto, Phác Thái Anh lên xe mở khóa bởi vì chiếc moto này khá cao nên cô phải nghiêng xe một chút thì Phác Thái Vân mới có thể leo lên được.
Cả hai cùng nhau đi khắp thành phố A, tiếng động cơ xe khiến mọi người đi đường đều nhìn theo ai cũng chết mê với hai nữ nhân đang lái một chiếc moto BMW mà tất cả các nam nhân đều thèm muốn.
Sau khi cả hai lái xe ra ngoại thành, nơi không có những tòa nhà cao tầng, nơi không có ùn ùn xe cộ đi lại, chỉ có những bãi đất trống và những bãi cỏ xanh mướt, hiện tại đang là cuối thu tiết trời se lạnh với những cơn gió tươi mát và ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mọi thứ mang đến cảm giác thoải mái bình yên.
Đi được một đoạn đường, bởi vì một chiếc ô tô đột ngột chuyển hướng làm Phác Thái Anh không phản ứng kịp loạng choạng tay lái, cả người và xe đều ngã xuống. Thật may mắn đoạn đường này không có nhiều xe cộ qua lại nên không nguy hiểm đến tính mạng, Phác Thái Anh đập mạnh đầu xuống đường còn Phác Thái Vân bị chiếc moto đè lên một chân.
Trong thời khắc hoảng loạn, cú va chạm mạnh ở phần đầu làm phần kí ức của Phác Thái Anh bỗng nhiên ùa về, Phác Thái Anh choáng váng, nhưng chợt nhớ ra em gái liền vội vàng nâng chiếc xe moto lên.
Phác Thái Vân bị cả chiếc moto đè lên chân làm đau phát khóc, Phác Thái Anh rất sợ, nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Phác Thái Vân, Phác Thái Anh vội vàng lấy điện thoại gọi cấp cứu, cũng may là cả hai đều mặc đồ bảo hộ nên không bị thương tích nặng.Vote ⭐️ giúp mình 🫶
Ở gaming house đội tuyển CDG.
"Cái gì?!!! Em giải nghệ?!!" Các đồng đội của Phác Thái Anh ngạc nhiên nói lớn.
"Thái Anh, em đùa bọn anh à? Em chỉ vừa mới tham gia đấu trường chuyên nghiệp một mùa giải thôi mà, thậm chí còn rất thành công. Anh biết mặc dù chúng ta không thể vô địch chung kết thế giới nhưng mà á quân cũng là một mức hạng rất cao, mùa giải sau chúng ta nhất định sẽ mang được cúp vô địch về mà". Anh Lam Thụy khuôn mặt hoang mang đang cố an ủi để Phác Thái Anh suy nghĩ lại.
"Đúng thế, em có biết em bây giờ là linh hồn của CDG rồi không? Tài năng của em được cả thế giới công nhận. Không phải con đường sự nghiệp của em đang nở rộ hay sao?" Anh Bynki cũng nói.
"Cậu đùa tớ à, cậu chưa bao giờ nói về việc này mà. Chẳng lẽ vì không thể lấy được chức vô địch mà cậu giải nghệ?" Lạp Lệ Sa khó hiểu hỏi.
...
...
...
Tất cả các anh chị đều muốn giữ Phác Thái Anh ở lại nhưng mà việc cô đã hứa với ba nên không muốn thất hứa, được tham gia chung kết thế giới là một sự vinh hạnh lớn đối với một người lần đầu tiên bước chân vào đấu trường chuyên nghiệp như cô, chỉ tiếc là không thể chạm đến đỉnh cao của vinh quang nhưng mà á quân cũng là một thành tích rất lớn rồi.
"Em đã hứa với ba sẽ ra nước ngoài du học, không phải vì chuyện ở chung kết thế giới đâu. Em rất cảm ơn các anh đã giúp đỡ em trong thời gian qua, em đã học hỏi được rất nhiều điều khi được thi đấu cùng mọi người". Phác Thái Anh nói xong liền cúi đầu cảm ơn cả đội.
Tất cả mọi người đều buồn thiu, anh Lam Thụy vẫn cố gắng khuyên nhủ Phác Thái Anh, kể cả Phác Thái Anh chuyển đội cũng được, anh Lam Thụy đã gắn bó với cái game này lâu lắm rồi anh ấy không muốn một tài năng còn đang sáng rực lại bị gia đình làm cho vụt tắt. Miễn là Phác Thái Anh còn chơi em ấy càng về sau sẽ ngày một tiến bộ, chức vô địch chung kết thế giới sẽ rất nhanh đạt được.
Cả đội CDG rơi vào trạng thái trầm lặng, mọi người rất tiếc nuối bởi vì quyết định của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa cũng vậy cậu ấy thật không hiểu sao bạn thân mình lại có quyết định này nữa, sự nghiệp của Phác Thái Anh đang lên như diều gặp gió, hôm trước anh Lam Thụy còn nói nhờ sự tiến sâu của cả đội ở chung kết thế giới mà các nhãn hàng lớn, các nhà tài trợ thi nhau kí hợp đồng tài trợ cả đội. Rất nhiều đội tuyển muốn mua Phác Thái Anh về, bọn họ đã trả giá rất cao nhưng anh Lam Thụy cùng ban huấn luyện nhất quyết không bán đi linh hồn của CDG. Vậy mà bây giờ Phác Thái Anh lại đưa ra quyết định này.
Khi mọi người đều về phòng của mình thì anh Lam Thụy có nói nhỏ với Lạp Lệ Sa nhờ cậu khuyên nhủ Phác Thái Anh bởi vì ai cũng biết cả hai đều là bạn thân lâu năm.
Lạp Lệ Sa kéo Phác Thái Anh ra quán nước gần gaming house với vẻ buồn bực.
Cả hai gọi đồ uống rồi ngồi trầm ngâm một hồi, quyết định này của Phác Thái Anh khiến mọi người đều buồn bã, cuối cùng Lạp Lệ Sa chủ động lên tiếng.
"Cậu điên rồi sao? Sao lại giải nghệ? Cậu có biết là cậu đang là đường giữa mạnh nhất ở khu vực mình hay không?" Lạp Lệ Sa tức giận, nhưng ẩn sau sự tức giận ấy là một nỗi buồn rất lớn, sự tiếc nuối, hụt hẫng về quyết định của Phác Thái Anh.
"Sa Sa cậu đừng vậy tớ sẽ không thay đổi ý định đâu" Phác Thái Anh biết Lạp Lệ Sa đang không vui, mặc dù bị người kia lớn giọng nhưng cô không giận mà rất thông cảm cho cậu ấy.
"Chị Ruby Jane có biết không? Chị ấy đồng ý với quyết định này của cậu hay sao?" Lạp Lệ Sa đột nhiên nhớ đến Kim Trân Ni.
Nhắc đến Kim Trân Ni chẳng khác nào bắn một mũi tên trúng vào tim của Phác Thái Anh, cô chưa thể nói quyết định này cho chị ấy, cũng chưa biết phải nói như thế nào bởi vì nó quá đột ngột đi.
"Tớ chưa nói cho chị ấy biết"
Lạp Lệ Sa đột nhiên có một tia hi vọng, chị Ruby Jane nhất định sẽ giữ Phác Thái Anh ở lại "Cậu chấp nhận vì gia đình mà rời xa chị ấy hay sao?" Lạp Lệ Sa lại bắn thêm một mũi tên nữa vào tim của Phác Thái Anh.
"Tớ không biết nữa, hiện tại tớ đang rất rối" Phác Thái Anh ôm đầu nói.
Lạp Lệ Sa cũng không làm khó Phác Thái Anh nữa.
Trở về nhà của ba mẹ, Phác Thái Anh về phòng mình cô thả người rơi nằm bịch xuống giường thở dài, mấy hôm nay bởi vì chuyện này mà Phác Thái Anh rất mệt mỏi, có lẽ vì vậy mà mấy đêm gần đây cô thường mơ thấy ác mộng, mơ thấy bản thân khi còn nhỏ bị một vài người đàn ông lạ mặt bắt cóc... thật là buồn cười mà, sao lại mơ thấy chuyện như vậy cơ chứ. Nhưng mà cái giấc mơ này cũng đã lặp đi lặp lại mấy đêm rồi làm Phác Thái Anh rất phiền não, cộng thêm với việc mấy ngày hôm nay phải suy nghĩ rất nhiều nữa, mệt mỏi dồn dập.
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa phòng.
"Anh tỷ...." Nghe tiếng là biết Phác Thái Vân gọi.
Phác Thái Anh lười biếng nhưng vẫn phải ra mở cửa vì con bé kia sẽ không tha cho cô đâu.
"Có chuyện gì?"
"Chị biết lái moto đúng không? Em mới mượn được xe xưởng của đại ca, chị có muốn đi ngắm cảnh không?" Phác Thái Vân vừa mượn được một chiếc moto rất xịn từ chỗ của anh cả Phác Khiết nên rất muốn chạy thử cơ mà cô chưa đủ tuổi lái xe.
"Tự đi đi, hôm nay chị mệt" Phác Thái Anh mệt mỏi định quay về giường.
Phác Thái Vân kéo áo Phác Thái Anh ngăn lại, năn nỉ lên trời xuống biển để chị mình đưa mình đi "Đừng tuyệt tình như vậy mà đại tỷ, chị thừa biết em chưa đủ tuổi lái xe mà, hơn nữa chị nói xem moto cao như vậy em thật sự không với tới. Chị có đôi chân dài rất phù hợp lái moto, đảm bảo rất ngầu a".
Cuối cùng không thể từ chối em gái, Phác Thái Anh đành thay đồ rồi đi xuống dưới nhà dù sao tâm trạng không tốt đi ngắm cảnh một chút cũng được.
Một chiếc moto của hãng BMW màu trắng được đặt ở dưới hiên nhà của biệt thự Phác Gia, Phác Thái Anh tấm tắc khen ngợi không biết đại ca lấy đâu ra chiếc BMW này. Anh cả của Phác Thái Anh, Phác Khiết là ông chủ của năm xưởng sửa chữa siêu xe lớn nhất trên khắp cả nước, từ nhỏ đã có đam mê với siêu xe nên anh cả đã quyết định nhập khẩu siêu xe theo yêu cầu của khách và bán chúng, không những thế hiện tại anh còn mở năm xưởng sửa chữa siêu xe ở những thành phố lớn nhất cả nước.
Khi Phác Thái Vân xuống dưới nhà, cả hai đội chiếc mũ bảo hiểm to như cái nồi cơm lên đầu, hơn nữa còn đeo vài món đồ bảo hộ khi đi moto, Phác Thái Anh lên xe mở khóa bởi vì chiếc moto này khá cao nên cô phải nghiêng xe một chút thì Phác Thái Vân mới có thể leo lên được.
Cả hai cùng nhau đi khắp thành phố A, tiếng động cơ xe khiến mọi người đi đường đều nhìn theo ai cũng chết mê với hai nữ nhân đang lái một chiếc moto BMW mà tất cả các nam nhân đều thèm muốn.
Sau khi cả hai lái xe ra ngoại thành, nơi không có những tòa nhà cao tầng, nơi không có ùn ùn xe cộ đi lại, chỉ có những bãi đất trống và những bãi cỏ xanh mướt, hiện tại đang là cuối thu tiết trời se lạnh với những cơn gió tươi mát và ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mọi thứ mang đến cảm giác thoải mái bình yên.
Đi được một đoạn đường, bởi vì một chiếc ô tô đột ngột chuyển hướng làm Phác Thái Anh không phản ứng kịp loạng choạng tay lái, cả người và xe đều ngã xuống. Thật may mắn đoạn đường này không có nhiều xe cộ qua lại nên không nguy hiểm đến tính mạng, Phác Thái Anh đập mạnh đầu xuống đường còn Phác Thái Vân bị chiếc moto đè lên một chân.
Trong thời khắc hoảng loạn, cú va chạm mạnh ở phần đầu làm phần kí ức của Phác Thái Anh bỗng nhiên ùa về, Phác Thái Anh choáng váng, nhưng chợt nhớ ra em gái liền vội vàng nâng chiếc xe moto lên.
Phác Thái Vân bị cả chiếc moto đè lên chân làm đau phát khóc, Phác Thái Anh rất sợ, nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Phác Thái Vân, Phác Thái Anh vội vàng lấy điện thoại gọi cấp cứu, cũng may là cả hai đều mặc đồ bảo hộ nên không bị thương tích nặng.Vote ⭐️ giúp mình 🫶