[Chaennie] Ngự tỷ lão sư

Chương 22: Ký sự Kim nữ vương "ai mới là con dâu" [H]



Phòng nghỉ là Kim Trân Ni cho người làm sau khi cùng Phác Thái Anh quen nhau, bên trong trang trí rất đơn giản nhã nhặn, đồ vật cũng không nhiều lắm, chỉ có một cái giường lớn và cái bàn ăn dành cho hai người.

Kim Trân Ni bị Phác Thái Anh bá đạo bế đi, nàng nhéo mũi Phác Thái Anh, Phác Thái Anh đi đến bàn ăn đặt nàng lên ghế, sau đó ra chỗ thư ký lấy cơm trưa, cô cẩn thận bày đồ ăn ra bàn, cô lấy cho nàng nửa chén cơm, còn mình một chén cơm, hai người vừa ăn cơm vừa vui vẻ nói chuyện.

Ăn cơm xong Kim Trân Ni vốn muốn trở lại bàn làm việc thẩm duyệt tài liệu, nhưng một lần nữa bị Phác Thái Anh bá đạo bế đến giường lớn, cùng nhau nghỉ trưa cũng là một hạnh phúc, vì phòng ngừa ngủ quên, cô dùng di động đặt báo thức, sau đó ôm nàng đắp chăn cùng nhau ngủ.

Buổi chiều các nàng vẫn bề bộn công việc, chỉ ngẫu nhiên trao đổi đôi lời, đến sáu giờ chiều công việc giảm bớt thì cùng nhau tan tầm, sau khi ăn cơm ở nhà hàng mới cùng nhau về nhà.

Về đến nhà cả hai ngây ra đó trong chốc lát, sau đó từng người vào phòng tắm, các nàng đều muốn hôm nay phải giải quyết xong sự tình hôm cãi nhau.

Nếu như là người khác, tranh cãi nảy lửa như các nàng, không cần biết ai đúng ai sai cũng sẽ chiến tranh lạnh thật lâu. Nhưng các nàng là tri kỷ yêu nhau, đều nhận định và kiên định tình yêu cho đối phương, sẽ không dễ dàng nói chia tay, các nàng không nỡ để đối phương thương tâm quá lâu. Hai con người lý trí, hai con người yêu nhau, đều vì đối phương suy nghĩ, dù cho chiến tranh lạnh cũng sẽ không quá lâu.

Phác Thái Anh tắm xong trước, cô đi vào bếp làm cho Kim Trân Ni một ly sữa bò đem vào phòng ngủ, sau đó Kim Trân Ni cũng vào phòng ngủ, Phác Thái Anh cầm máy sấy gọi Kim Trân Ni.

"Ni Ni, em sấy tóc cho chị"

Kim Trân Ni cười đi đến bàn trang điểm, hưởng thụ Phác Thái Anh vì nàng phục vụ.

Sấy tóc cho Kim Trân Ni xong, các nàng đều lên giường, chui vào trong chăn, Phác Thái Anh ôm Kim Trân Ni.

"Ni Ni, chuyện ngày đó em thừa nhận em gạt chị là không đúng, trước đây em đã hứa vô luận phát sinh chuyện gì, em suy nghĩ cái gì đều nói cho chị biết, nhưng em không làm được, em lúc ấy gạt chị vì thấy chị bề bộn công việc ở công ty, quá mệt mỏi, em không đành lòng thấy chị phiền vì chuyện của em nữa, ngày đó em tranh cãi với chị, nổi giận với chị cũng là em không đúng"

Kim Trân Ni nghe Phác Thái Anh cẩn thận nói từng việc, nàng duỗi tay nắm lấy tay cô.

"Chaengie, ngày đó tôi cũng có chỗ không đúng, tôi không chịu nghe em giải thích, suy nghĩ lung tung, nói ra những lời khiến em thương tâm, về sau chúng ta có hiểu lầm gì, trước khi nổi giận đều phải nghe đối phương giải thích, có được không?"

"Ni Ni, em còn có chuyện giấu chị, khẳng định lúc chị coi tài liệu cũng cảm thấy nghi hoặc, vốn chuyện này khiến em rất bối rối, bởi vì lúc nhỏ em đã hứa với ba mẹ bất luận có chuyện gì cũng không nói ra, ngay cả bà ngoại cũng không biết, nhưng mà ngày hôm qua em nói chuyện điện thoại với mẹ, mẹ nói nếu em đã nhận định chị là đối tượng chung sống cả đời thì cũng không còn là người ngoài, cho nên nói cho chị biết cũng không sao"

Kim Trân Ni nghe Phác Thái Anh nói, nhẹ gật đầu, ý bảo cô nói tiếp.

"Ba mẹ em là quân nhân* (người thuộc quân đội), trước kia công tác tại cục tình báo trong nước, thời điểm em học cấp hai họ được phái đi nước ngoài, cụ thể mà nói bọn họ là đặc công, vì quốc gia thu thập tin tức. Lúc em 5 tuổi ba mẹ nói cho em biết nghề nghiệp của họ, khi đó đề phòng em bị tổn thương, họ cho em đến trường huấn luyện chuyên môn, em nghĩ khi đó ba mẹ đều biết sau này sẽ bị điều đi nước ngoài nên mới làm vậy. Phần tài liệu chị xem là em sau khi nhận được con mèo chết Ngô Phi gửi, đặc biệt gọi điện nhờ mẹ điều tra, cho nên chị sẽ thấy phần tài liệu đó quá mức kỹ càng đi?"

Kim Trân Ni chưa từng nghĩ nguyên lai chuyện nhà Phác Thái Anh là như vậy. Kim Trân Ni nghĩ từ khi quen nhau, Phác Thái Anh đối chính mình đủ loại biểu lộ, Kim Trân Ni rất xem thường trừng Phác Thái Anh, người này đúng là giả heo ăn thịt hổ nha.

"Tiểu học em bắt đầu tiếp nhận huấn luyện là huấn luyện cái gì?"

Phác Thái Anh đảo mắt, bắt đầu nhớ lại.

"Err... Đầu tiên là thể lực, tiếp theo là trí nhớ, huấn luyện thực tế sinh hoạt ngoài hoang dã, cách phá bom, đề phòng bị nghe lén, còn một loạt kỹ năng họ thấy có thể bảo vệ bản thân đều dạy cho em"

Phác Thái Anh nói xong bị Kim Trân Ni nhìn chằm chằm, ngượng ngùng, Kim Trân Ni nhìn người tài giỏi trước mặt có cảm giác như người ngoài hành tinh.

"Chaengie, em xem tư liệu kia phải chăng đã có đối sách của riêng mình?"

"Ừm, em đã có sách lược phản kích, Ni Ni, em nói cho chị biết, ý định của em là..."

Nghe đối sách của Phác Thái Anh, Kim Trân Ni âm thầm cười trộm, quả nhiên mình nhìn trúng người không tầm thường, xem ra con tôm nhỏ nhà nàng về phương diện kinh doanh rất là tư duy nha, đả kích người khác, trên người có mùi quân nhân a.

Nói tóm lại, hôm nay Kim Trân Ni nghe Phác Thái Anh giải thích cùng ý tưởng của cô rất là hài lòng, mặc kệ như thế nào, chọn Phác Thái Anh quả là không sai, Phác Thái Anh không trốn tránh, không đưa đẩy trách nhiệm, nàng không quan tâm gia đình Phác Thái Anh ra sao, nàng chỉ quan tâm Phác Thái Anh, cho nên với sự tình trong nhà Phác Thái Anh, Kim Trân Ni nghe, hiểu, không hỏi nhiều.

Phác Thái Anh tự lập từ nhỏ nên dưỡng thành nhiều thói quen cùng cá tính chỉ cô mới có, cô hiền lành, tốt bụng, đối đãi với bạn bè tận lực tận tâm, có ý nghĩ của riêng mình, cũng sẽ vì người khác suy nghĩ. Nàng sau khi làm người yêu của cô, được cô yêu thương bằng mọi cách, cô vì nàng suy nghĩ mọi thứ, cô hiểu cho lòng nàng. Trên đời này, nữ nhân vô luận là yêu người khác giới hay đồng giới, không phải đều muốn tìm một người yêu mình, thương mình, hiểu mình cùng nhau qua cả đời hay sao.

Phác Thái Anh ôm Kim Trân Ni, đột nhiên nhớ tới lời cuối cùng mẹ nói.

"Ni Ni, mẹ em nói đợi sự việc giải quyết xong, có thời gian em mang chị đi gặp họ, ha ha, Ni Ni, con dâu rốt cuộc cũng tới ngày gặp mẹ chồng nhé"

Kim Trân Ni nghe xong lời Phác Thái Anh nói, không tự giác đỏ mặt, nàng vỗ Phác Thái Anh một phát, làm mặt lạnh.

"Rõ ràng là tôi cưới em, rõ ràng là tôi ăn em sạch sẽ, sao có thể nói tôi là con dâu đây"

Phác Thái Anh có chút không vui, nghĩ đến thời gian vừa qua cô còn không được ăn sạch Ni Ni, cái này nếu để mẹ biết, nhất định sẽ nói mình bất lực, Phác Thái Anh quyết định, hừ, phải để cho Kim nữ vương biết rõ, cuối cùng ai mới là con dâu.

Phác Thái Anh hướng Kim Trân Ni cười gian, mạnh mẽ lật người, áp lên người Kim Trân Ni, lè lưỡi liếm môi nàng, Kim Trân Ni nhìn mặt Phác Thái Anh lúc này như kẻ trộm hoa, thoáng cái mặt đỏ lên, Phác Thái Anh vươn tay miết lên cánh môi Kim Trân Ni.

"Ni Ni bảo bối, đêm nay em sẽ cho chị biết ai mới là con dâu"

"Kim nữ vương..." Phác Thái Anh ghé vào bên tai Kim Trân Ni thổi một luồng hơi nóng, thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi liếm theo đường viền tai xinh đẹp, ừm! thật ngọt, thật thơm...

Cảm giác nóng ẩm làm toàn thân Kim Trân Ni trở nên mẫn cảm, cảm giác tê dại, cuối cùng nhịn không được Kim Trân Ni đẩy đầu Phác Thái Anh ra.

"Errr! Chaengie, đừng làm rộn, nhột lắm..."

Một loạt các thủ pháp được tăng lên, Kim Trân Ni híp mắt, nhìn rất là mê ly, lại khiến cho người xem trúng chiêu hấp dẫn trí mạng, Phác tôm nhỏ giờ phút này như thế nào để cho bữa tối hấp dẫn chạy thoát đây, dọc theo tai cô hôn xuống cổ, tại cổ cô lưu lại ấn ký của mình, Kim Trân Ni không ngừng vặn vẹo, nàng biết mục đích của Phác Thái Anh, nàng định vặn vẹo để chạy trốn.

Phác Thái Anh dừng động tác, nhìn thân thể không ngừng giãy dụa kia, cô trầm mặc một hồi, khiến Kim Trân Ni khó hiểu mở mắt, nàng nhìn thấy đôi mắt cười xấu xa nhìn mình, nhìn chằm chằm không chớp mắt, Kim Trân Ni cảm giác giống như thỏ con bị lão sói xám rình bắt, đang chờ bị hưởng dụng.

"Em... không cho em nhìn tôi bằng ánh mắt đó"

Kim Trân Ni thò tay sang bên cạnh định kéo cái chăn, nhưng vừa giơ tay lên đã bị nắm chặt...

"Thả tôi ra, Chaengie, em như vậy làm tôi đau quá" Kim Trân Ni làm nũng nói.

"Ni Ni ngoan, nghe lời em sẽ nhẹ tay một chút, đêm nay em muốn chị thuộc về em, nữ vương thân yêu của em, tiểu nữ nhân của em, bảo bối của em"

Phác Thái Anh dùng lời nói đả kích thần kinh thính giác của Kim Trân Ni, khiến Kim Trân Ni toàn thân đỏ bừng.

"Chaengie, không cho phép em gọi tôi như vậy" Kim Trân Ni nhỏ giọng nói.

* Warning *

Đầu ngón tay Phác Thái Anh khẽ miết xương quai xanh gợi cảm, trượt xuống hướng rốn, nhẹ nhàng bắt đầu kế hoạch dụ dỗ.

"Ưmmm...." Kim Trân Ni muốn vươn tay bắt con người kia dừng tay, lại phát hiện hai tay sớm bị giữa lại.

"Chaengie, tôi nóng quá... hảo ngứa... ưm..."

Kim Trân Ni không chịu được kích thích, muốn Phác Thái Anh nhanh lên, nhưng lại không tài nào nói ra mấy lời xấu hổ kia được.

"Ni Ni...... nghe lời, nhắm mắt lại, hảo hảo cảm thụ em"

Phác Thái Anh cúi đầu, bá đạo hôn lên môi Kim Trân Ni. Cảm nhận được nụ hôn mạnh mẽ, Kim Trân Ni hé miệng đáp lại, hiện tại nàng cảm giác nóng đốt người, nàng biết mình sắp chết cháy trong dục vọng, nàng chỉ cầu được giải thoát sớm một chút, sớm chút được thỏa mãn.

Kim Trân Ni phối hợp hôn, Phác Thái Anh không kiêng nể gì, hai tay đặt lên hai bên ngực Kim Trân Ni, không ngừng xoa nắn, Kim Trân Ni đã không thể suy nghĩ gì nữa, chỉ có thể cảm thụ Phác Thái Anh không ngừng kích thích mình.

"Hmm.... ưm..."

Phác Thái Anh nghe Kim Trân Ni rên rỉ, biết nàng đã bắt đầu hưng phấn, động tác tay không dừng lại, cô dùng thân mình tách hai chân nàng ra, dùng đầu gối ma sát huyệt động cách một lớp quần chip.

"Ah.... ah.... Chaeng..... Chaengie.... nóng quá"

Kim Trân Ni không ngừng rên rỉ, lúc này Phác Thái Anh trượt một tay vào trong quần chip, đầu ngón tay lướt qua trên mặt cánh hoa (~!~), chạm vào hoa cúc, cứ như vậy vỗ về chơi đùa, tay Phác Thái Anh càng lúc càng ướt.

"Ưm..... ưm.... Chaeng..... tôi.... muốn......"

Giây phút này chẳng còn quan tâm ngượng ngùng gì nữa, Kim Trân Ni rên rỉ mê người, nàng cảm thụ Phác Thái Anh kịch liệt khiêu khích ở động khẩu, hai tay nàng nắm chặt drap giường, nàng cong người lên đón nhận kích thích.

Con người kia bên trong quần chip tay không ngừng châm lửa khiêu khích nàng, làm cho nàng không thể không mở miệng cầu hoan. Phác Thái Anh thỏa thích dùng nhiều cách khiêu khích thân thể Kim Trân Ni.

"Ni Ni bảo bối, chị có biết bây giờ chị có bao nhiêu mê người không?"

Nói xong cô giật luôn cái quần chip vướng bận kia ra, ánh mắt mê ly nhìn ngực mỹ nhân, làn da trắng nõn, đường cong khiêu gợi, vùng bụng phẳng không một chút thịt thừa, vùng mu đầy đặn, xuống chút nữa là hang động ẩm ướt, cùng hai đùi thon đều, thân thể cỡ nào hoàn mỹ, Phác Thái Anh cảm thán trong lòng, tay vẫn không ngừng vuốt ve hạ thể của nàng.

"Ah...... ah........." bị kích thích Kim Trân Ni liên tục rên rỉ...

"Ah........"

Trước ngực bị tập kích khiến Kim Trân Ni ngâm ra, nàng hơi hé mắt, nhìn thấy Phác Thái Anh cúi đầu trước ngực mình hưởng dụng hai bầu vú đầy đặn, đầu nhũ bị hàm răng ma sát khiến cảm giác ngứa ngáy khó chịu đánh úp toàn thân, tay người kia cũng tùy ý làm bậy, cuồng phong bạo vũ thăm dò vùng rừng nhiệt đới ẩm ướt, đầu ngón tay liên tục khuấy động chỗ làm người ta ngượng ngùng nhất.

"Ưm....... ưm......."

Thân thể Kim Trân Ni chịu kích thích mãnh liệt, không cách nào nhẫn nhịn, chỉ tùy ý biểu đạt thành âm thanh.

"Ni Ni bảo bối, chị thật mẫn cảm nha"

Miệng buông tha đầu nhũ bị ma sát đỏ lên, Phác Thái Anh tiếp tục trêu chọc Kim Trân Ni phát hỏa.

"Em........ ưm.... xấu..... xa...... ah......."

Kim Trân Ni nghe Phác Thái Anh không kiêng nể gì khiêu khích, cảm giác mình bây giờ nhất định rất phóng đãng, ngay cả nói chuyện cũng ngâm ra thành như vậy.

"Ni Ni bảo bối, không cần thẹn thùng, em biết chị rất thích mà, ngoan...."

Nói xong, Phác Thái Anh dúi đầu vào nơi bắt nguồn của sự ẩm ướt, nguồn suối trong u cốc thật ngọt thật thơm, không chút do dự, Phác Thái Anh ra sức mút hút thỏa thích, khiến cho âm thanh phát ra thật phóng đãng.

Kim Trân Ni không dám ngẩng đầu nhìn, hạ thể cảm giác dồn nén khó chịu, phòng tuyến cuối cùng của Kim Trân Ni đã bị hành động này phá vỡ, không còn e dè, âm thanh rên rỉ không khống chế theo trong miệng tràn ra.

"Ưm....... ah..... ah......."

Con tôm luộc kia công kích nàng không kiêng nể, để nàng chỉ cảm thấy toàn thân mềm yếu vô lực, nghe âm thanh kích thích như thế, Phác Thái Anh thỏa mãn vô cùng, cô càng chăm chỉ công tác giữa hai chân.

"Chaeng..... Chaengie........ chậm.... chậm.... chút....."

Chỗ mềm mại nhất không ngừng bị hút, bị đầu lưỡi ma sát liên tục, khiến cho khoái cảm ngày càng lộ rõ, cảm giác như trôi trên mây, bụng dưới ngày càng tăng nhịp co thắt, đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt dần trở nên cứng rắn, Kim Trân Ni cảm thấy ngày càng khó chịu, tay xiết chặt drap giường, trong phòng ngủ chỉ còn tiếng thở dốc xen lẫn tiếng rên rỉ đứt quãng.

"Ah... ah...... Chaeng... Chaengie...... không được.... tôi tới......."

Dứt lời, bụng dưới co thắt dữ dội, một cổ nhiệt lưu từ trong cơ thể phun ra, Phác Thái Anh há miệng, đem tất cả dịch tình của nàng nuốt vào trong miệng. Kim Trân Ni bị việc này trùng kích khoái cảm cao trào chưa từng có, bụng dưới vẫn còn đang co thắt, Phác Thái Anh từ giữa hai chân bò lên, đem nước ép thơm ngọt chia sẻ với Kim Trân Ni, cho nàng thưởng thức hương vị của chính mình.

"Ni Ni bảo bối, cảm thấy thế nào, có phải rất ngon không?"

Kim Trân Ni giờ phút này chậm rãi từ trong kích tình hồi phục tinh thần, trừng mắt nhìn vẻ mặt sắc lang của Phác Thái Anh.

"Em như thế nào hư hỏng như vậy?" Nói xong không thèm nhìn mặt Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh lúc này cũng không để ý Kim Trân Ni, cô tự mình cởi bỏ quần áo, thuận tiện cởi luôn áo Kim Trân Ni. Kim Trân Ni nhìn qua, thấy Phác Thái Anh không còn mảnh vải che thân, lộ ra làn da lúa mạch, trong lòng rõ ràng sinh ra một tia dục vọng, muốn cùng người này da thịt giao hòa, cá nước thân mật... Kim Trân Ni cảm thấy mình đúng là bị Phác Thái Anh dạy hư mất rồi, như thế nào trong đầu toàn sắc là sắc.

Phác Thái Anh nhìn mỹ nhân vũ mị khiêu gợi nằm trên giường lớn " Ni Ni bảo bối, bộ dáng cao triều của chị thật mê người"

Thật sự là trần trụi thổ lộ, Kim Trân Ni cáu kỉnh e thẹn, nghiêng đầu không thèm nhìn cô, Phác Thái Anh nhếch môi cười tà, nheo mắt nhìn vùng rừng nhiệt đới của Kim Trân Ni, cúi đầu xuống nhẹ nhàng ngửi ngửi, khiến thân thể Kim Trân Ni một hồi run rẩy.

Kim Trân Ni nghĩ giơ chân thay đổi tư thế tránh Phác Thái Anh, ai nghĩ đó đúng như ý nguyện của Phác Thái Anh, Phác Thái Anh tách ra, nắm chân Kim Trân Ni đẩy lên cao, toàn bộ hạ thân của nàng hoàn toàn bạo lộ trước mắt Phác Thái Anh.

"Ah... Chaengie đừng như vậy a"

Kim Trân Ni đỏ bừng khuôn mặt năn nỉ Phác Thái Anh, nàng muốn khép chân lại nha.

Phác Thái Anh kìm giữ cái chân lộn xộn của mỹ nhân, dùng sức giương chân nàng, mở ra phạm vi tối đa, đạt thỏa mãn rồi mới thu hồi khí lực, con mắt thủy chung nhìn chằm chằm nơi nguồn suối phun ra ái dịch, mềm mại, đỏ hồng, cánh hoa còn vươn tinh dịch hòa với dịch vị* (nước miếng) của mình lấp lánh sáng, thật đẹp. Phác Thái Anh xấu xa đưa lưỡi liếm.

"Ưm.... Rất ngọt"

Phác Thái Anh thì thầm trong miệng, cô rất lưu luyến hương vị này, cô lại chui đầu vào khu vườn hồng bí mật.

Kim Trân Ni giờ phút này đã biết, nàng hôm nay thật sự đã chọc giận con tôm luộc của nàng, nếu không sẽ không bị giày vò nhiều lần như vậy, xem ra sau này phải thừa nhận mình là con dâu thôi.

Kỳ thật Phác Thái Anh tra tấn Kim Trân Ni như vậy, ngoại trừ bởi vì bị kích thích, còn vì một điều, cô không muốn lần đầu của Kim Trân Ni không hoàn mỹ. Cô trước kia xem trên tạp chí nước ngoài về phương diện này, trên đó ghi, nữ nhân phải được khơi mào dục vọng, làm đủ các bước khởi động, như vậy khi lột xác thành nữ nhân mới không thống khổ, mới được thỏa mãn.

Cô thổi hơi vào nơi thầm kín của Kim Trân Ni, lưỡi chạy vào khe suối trong khu rừng nhiệt đới, thỉnh thoảng lưu lại dịch vị của mình bên trong, động tác như vậy càng khiến nụ hoa nở rộ trước mắt.

Kim Trân Ni lần nữa cảm nhận được dục vọng khó nhịn, nàng hơi nâng cao hạ thể.

"Ah.... Chaengie.... Đừng..."

"Ni Ni bảo bối, lại có cảm giác sao?"

Thanh âm rơi vào tai Kim Trân Ni khiến nàng ngượng ngùng cắn môi dưới, Phác Thái Anh nhướng mày, nhìn tiểu mỹ nhân thân thể ửng đỏ, không đợi trả lời liền ngậm lấy hoa tâm dính đầy nước dịch, dùng sức hút mút, đầu lưỡi xoáy vào, nuốt tất cả ái dịch vào trong miệng, ah, cỡ nào mỹ vị đồ ăn nha. Lúc này Phác Thái Anh đưa ngón trỏ tay mình lên miệng liếm láp nhiều lần, sau khi ngón tay ướt át, Phác Thái Anh tiếp tục mút cánh hoa, ngón tay cùng lúc xoa xoa xung quanh huyệt động.

"Chaeng...... ưm...... tay của em..........."

Kim Trân Ni cảm giác được động khẩu có kẻ lạ thăm hỏi, giống như muốn trêu chọc thân thể nàng đến bốc hỏa, nàng chỉ cảm thấy cảm giác ngứa ngáy tê dại ngày càng mạnh.

Phác Thái Anh giờ phút này cũng không quan tâm cảm giác của Kim Trân Ni, cô đưa lưỡi vào bên trong hang động, động khẩu tuôn ra nước dịch thơm ngọt, thứ nước gây nghiện biết nhường nào, lúc này đây thưởng thức nước tình của Kim Trân Ni, lại để cô muốn dừng cũng dừng không được, lưu luyến quên lối về, tựa như đi trong sa mạc rất lâu rất lâu, đột nhiên có người một ly nước ép trái cây ướp lạnh, cho ngươi uống xong thoải mái đến cực điểm, dư vị vô cùng.

"Xùy..... xoạch....." âm thanh lưỡi đánh chiếm động khẩu vang vọng trong phòng ngủ, âm thanh mỹ diệu như thế lại để cho Phác Thái Anh càng thêm hưng phấn, tăng nhanh tốc độ đánh lưỡi.

"Ah..... ah......."

Lúc này, lời nói không thể diễn tả hết được, tất cả đều là âm thanh giao hội.

Cảm giác được thân thể Kim Trân Ni nảy lên kịch liệt, đoán chừng nàng sắp tới, Phác Thái Anh ngay lập tức đưa ngón tay lên miệng thấm ướt, nhắm ngay cửa động, trượt vào. Ngón tay bị vách tường mềm mại bao lấy, Phác Thái Anh vẫn cảm nhận được phía trước có chút trở ngại, lợi dụng lúc Kim Trân Ni hứng tình tăng vọt, cô đem ngón tay mình xuyên qua.

"Ah..." Kim Trân Ni hét lên một tiếng, bởi vì đau mà toàn thân căng cứng, Kim Trân Ni cảm giác được tường thành bên trong bị xé rách, lửa nóng bao bọc.

Phác Thái Anh không dám cử động tay, cô đang đợi, đợi Kim Trân Ni thích ứng mình, vừa rồi khởi động rất đầy đủ, đáng ra Kim Trân Ni không quá khó chịu mới đúng, Phác Thái Anh vừa cảm thụ vừa nghĩ.

Kim Trân Ni sau khi trải qua lột xác thành nữ nhân, thân thể càng thêm bốc hỏa, toàn thân như bị hỏa thiêu, hạ thể trong huyệt động cảm giác giống như bị kiến cắn, tê tê, ngứa ngứa khó nhịn. Nàng bắt đầu chuyển động thân mình, muốn tìm phương pháp hết ngứa.

Phác Thái Anh cảm nhận được biến hóa trong cơ thể Kim Trân Ni, cảm giác được thân thể nàng vặn vẹo, biết được đã đạt tới hiệu quả như mình dự đoán, cô bắt đầu co duỗi ngón tay của mình.

Kim Trân Ni sau khi cảm thụ được ma sát bên trong, rất là thoải mái, nhưng đồng thời cảm giác tê dại ngứa ngáy ngày càng mãnh liệt.

"Ah..... Chaeng... hảo ngứa...... nhanh.... ưm....."

Dục hỏa mãnh liệt làm cho Kim Trân Ni không còn rụt rè e thẹn nữa, nàng chỉ muốn nhanh được giải thoát, không ngừng rên rỉ.

Phác Thái Anh sau khi nhận được mệnh lệnh, cô tăng mạnh lực độ và tăng nhanh tốc độ, không ngừng rút ra đút vào bên trong, còn không ngừng xoay xoắn ngón tay, thoáng một phát trùng kích điểm G, rất nhiều dịch tình tuôn ra, nương theo ngón tay rút ra đút vào là âm thanh xùy xùy bèm bẹp.

"Ưm..... khó chịu quá...."

Kim Trân Ni không thể hình dung được cảm giác của mình, các giác quan đều mơ mơ hồ hồ, cảm thụ được trong cơ thể rất nhanh bị trùng kích, làm cho hạ thể nàng ngày càng xiết chặt, càng lúc càng khoái cảm, bụng dưới không khống chế được bắt đầu co thắt, bên trong bạo phát phun ra.....

"Ah... Chaeng..... tôi không....... không được........"

Phác Thái Anh biết Kim Trân Ni đã đến, cảm giác được ngón tay bên trong bị tinh dịch ào ra bao phủ rồi, vội rút tay ra, kê miệng vào, uống sạch thứ nước trái cây mỹ vị đó, cô ngẩng đầu, nhìn thấy Kim Trân Ni mệt mỏi quá ngủ rồi.

Phác Thái Anh đi đến phòng tắm hứng chậu nước ấm đem vào phòng ngủ, dùng khăn mềm lau sạch hạ thể cho Kim Trân Ni. Sau đó bế Kim Trân Ni đổi phòng ngủ dành cho khách, đến bên giường lớn, vén chăn đặt nàng lên giường, chình mình cũng leo lên giường, ôm nàng đi ngủ.

Kim Trân Ni trước khi hôn mê, rốt cuộc hiểu rõ vấn đề, mình mới là con dâu.

==============

Ánh nắng mai chiếu vào phòng ngủ, Phác Thái Anh bị chuông báo đánh thức, cô vội vàng tắt đồng hồ báo thức vì sợ đánh thức Kim Trân Ni, nhìn Kim Trân Ni bĩu môi ngủ như heo con, cô tặng nàng nụ hôn buổi sáng, rồi vui vẻ rời khỏi phòng ngủ.

Hôm nay Phác Thái Anh chưa đi đánh răng rửa mặt như mọi ngày, mà cô đến phòng ngủ chính, giờ phút này phòng ngủ vẫn còn lưu lại hương vị hoan ái ngày hôm qua, Phác Thái Anh đi đến giường lớn, nhìn vết tích hồng hồng Kim Trân Ni lưu lại, trong lòng rất là hạnh phúc, cô đi mở tủ tìm cái kéo, cô muốn cắt phấn vải có cái vết hồng hồng kia lưu làm kỷ niệm, đợi khi các nàng già rồi, còn có thể đem ra trêu chọc Kim Trân Ni, đây là vật quý giá nhất của nữ nhân, Kim Trân Ni đã tặng nó cho cô, hiện tại nó là của cô, cho nên cô muốn cất giữ thật tốt.

Vote ⭐️ nhé 🫶

Chương trước Chương tiếp
Loading...