[Chaennie] Ngoan nào bảo bối

Chương 8: Động phòng (H)



Cô nhanh chóng xách mông chạy về nhà, vừa mở cửa ra đã thấy nàng đứng trước cửa tay còn cầm theo một cái chảo, cảm giác có điều không lành sắp ập tới.

"Jennie... em tính sát hại chồng mình nữa hả em?" Cô run run nói.

"Kể cho tôi nghe hồ sơ lý lịch của cô gái vừa nãy, nhanh!" Nàng không nhanh cũng không chậm nói.

"Được rồi em lại sofa ngồi đi, chị sẽ kể" cô dìu nàng lại ghế ngồi rồi bình tĩnh nói.

"Thật ra thì cô ta là Han So Hee, con gái cưng của Han So Man, cô ta từng là người yêu của chị nhưng cô ta yêu tiền hơn nên đã đi theo một người đàn ông khác, còn bây giờ theo chị nghĩ là cô ta bị đá và muốn quay lại với chị nhưng ả không biết là chị đã có vợ. Đó mọi chuyện chị tóm tắt lại là như vậy".

"Tất cả điều là sự thật?" Nàng nghiêng đầu nhìn cô.

"Thật! Tất cả điều là thật... mà em có ngửi thấy một mùi gì đó không?" Cô hít hít rồi quay sang hỏi nàng.

"Ừm... ấy chắc con cá của tôi!" nàng lật đật chạy vào phòng bếp chiến đấu với con cá đang sắp bốc cháy lên.

"Hic hic... oaaaa..." bỗng Jennie khóc lên.

Nghe thấy tiếng nàng khóc cô sốt sắn lên chạy vào thì thấy mặt nàng tèm nhem, đầm đìa nước mắt nhìn mà muốn sặc cười nhưng cô cố nhịn lại nếu không là đi toi luôn cậu nhỏ xinh xắn của cô.

Cô ôm nàng vào người vuốt đầu hỏi:

"Tại sao khóc?"

"Cháy con cá mất tiêu... oaaa" nàng phụng má nói rồi khóc tiếp.

Nghe Jennie nói cô không tài nào nhịn được cười mà cười lớn.

"Haha... ngốc, cháy rồi thì chúng ta ra ngoài ăn"

"Nhưng có biết tôi tốn biết bao nhiêu công sức để chiên nó không" nàng chu môi nói.

"Tạm thời thì cứ ra ngoài ăn ha"

Nói xong cô kéo nàng ra xe, đi một mạch.

"Ơ, không lẽ tôi mặc như thế này đi sao?" nàng hỏi, bởi vì hiện giờ nàng đang mặc một chiếc áo thun, quần jean ngắn trắng nhìn không khác gì một đứa nhà quê hết.

"Không sao đâu, đại tỷ của chị mặc gì cũng đẹp" cô dẻo miệng nói.

"Chị không sợ bị mất mặt à"

"Không có gì mất mặt cả" cô cười cười.

"Nhưng ít ra cũng phải để tôi làm đẹp tí chứ".

"Không cần tới nơi rồi" Chaeyoung xuống xe rồi đi qua bên phía nàng mở cửa xe.

"Hể!? Chị có phải là siêu nhân không vậy, mới đi có tý mà tới nơi rồi sao!?"

"Thôi nào, mời đại tỷ ra xe" cô kéo tay nàng ra.

Bước vào trong 2 dãy người đứng xếp hàng dài đồng thanh cúi chào.

"Chào cô chủ, mợ chủ"

"Hửm? Cô chủ? Mợ chủ? Đừng có nói đây là nhà hàng riêng của cô nhá?" Nàng thầm nghĩ

"Đi thôi nào, đại tỷ"

"Có thôi ngay gọi tôi là đại tỷ được không!" nàng nhéo hông cô.

"Chị sẽ im ngay thưa đại tỷ" mặt cô nhăn nhó nhưng vẫn dai nói.

Jennie cũng không quan tâm, đi nhanh vào trong.

"Mời đại tỷ ngồi" cô kéo ghế ra cho nàng ngồi.

"Em ăn gì nào?"

"Vẫn salad" nàng trả lời nhanh

"Sao em toàn ăn rau thế, ăn thịt cá vào cho mập nhìn cho nó cute, chứ em ốm qua rồi đó".

"Chứ hồi đó tôi mập thì ai đã khinh bỉ tôi, chế giễu tôi..." Nàng lườm cô.

"À thôi thôi để chị gọi salad cho em *ngu thật tự nhiên lại nói như vậy lại làm cô ấy giận, ây da đúng là cái miệng nhanh hơn cái não mà*"

"......"

Chaeyoung gọi cho phục vụ và gọi món rồi quay sang nói chuyện với nàng.

"Đại tỷ--... Jennie này, em muốn đi tuần trăng mật ở đâu?"

"Không biết" nàng lạnh lùng nói mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Hay chúng ta đi Pháp hay Ý hay Thụy Sỹ..." cô nói nguyên một lèo các nước khiến nàng nhức óc bực tức nói.

"Bớt lãi nhãi lại, đi đâu thì tùy chị chọn!"

Từ nãy giờ nàng cứ lạnh nhạt với cô khiến Chaeyoung cảm giác nhói nhói ở tim nhưng cũng không bộc lộ ra bên ngoài sợ nàng nói mình là kẻ yếu đuối sợ nàng nói mình là một kẻ không thể giữ hạnh phúc gia đình.

"Vậy chúng ta đi Thụy Sỹ nhá, ở đó đẹp lắm"

"Ừ, sao cũng được, tùy chị".

"Sau khi ăn xong em muốn đi đâu nữa?" Chaeyoung hỏi nàng

"Khu thương mại, tôi cần muốn mua một số thứ" nàng chống cằm nhìn cô nói.

"Được thôi"

Sau bữa ăn trưa, cô chở nàng đến khu thương mại. Cô chỉ dám đi sau nàng, nhìn bóng lưng ấy mà lòng cô cứ như bị co thắt lại, nó đau từng cơn từng hồi.

Jennie vẫn cứ bước, nhưng không hề biết đằng sau lưng là một người đang nhìn nàng bằng đôi mắt bi thương đến tột cùng, nhìn mà xót lòng.

Đi đến cửa hàng chuyên dành đồ cho phụ nữ thì nàng bỗng dừng chân lại, quay đầu nhìn cô nói:

"Chị chờ ngoài đây tôi vào trong mua chút đồ"

"Tôi cũng muốn vào" Chaeyoung như không để ý đến cửa hàng mà Jennie muốn vào nói.

"....." nàng không nói gì lườm cô một cái làm cho Chaeyoung sợ lùi lại vài bước rồi nói.

"Thôi em vào đi tôi không vào nữa"

Nàng lại không nói gì mà đi vào trong. Ở trong đó có vô vàng đồ dùng cho phụ nữ, nàng đi đến quầy bvs thì bắt gặp được Han So Hee cũng đang ở đây.

"Sáng bị đánh như vậy mà còn vác mặt ra ngoài đường được nữa, haiz... khâm phục khâm phục" Jennie thầm nghĩ trong đầu cười trộm.

Cô ta thấy Jennie thì có chút hơi sợ nhưng vẫn chứng nào tật đấy vẫn coi mình là nhất, tiến lại phía nàng khinh bỉ nói:

"Ồ, lại gặp cô rồi Jennie, sao cô lại đi một mình thế chồng cô đâu, hay là bị bỏ rơi rồi?"

"....." im lặng

"Nè!? Tôi đang nói chuyện với cô đó, cô có bị điếc không hả?" cô ta bắt đầu gắt lên.

"....." vẫn im lặng

"Nè! Cô là đang khinh tôi phải không? Được rồi để hôm nay tôi sẽ chỉnh đốn lại cô" ả vung tay lên định đánh nàng nhưng bị Jennie chụp lại, ghé sát vào tai cô ta nói:

"Sáng nay chưa đủ hả, giờ lại mạnh miệng ghê, ôi làm tôi... sợ quá à, nào thử tát tôi đi, xem uy lực cô như thế nào?" nói xong nàng thả tay cô ta ra đưa bên má hướng về phía ả.

"Cô... tôi là không muốn đánh, sợ lại làm ô uế tay của tôi" cô ta thả tay xuống ngậm ngùi chế giễu.

"Mặt tôi có dính gì sao, mà làm ô uế tay cô? Hay là do tay cô đã bị ô uế từ trước rồi?" nàng bình thản nói.

"....." cô ta tức đến đỏ mặt, cứng họng trừng mắt nhìn nàng.

"Thôi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa, sợ làm cho cô bị ô uế... không là tôi mới đúng, tôi đi đây".

Nàng cầm 2 gói bvs, phẩy phẩy tay rồi đi đến quầy thanh toán tính tiền rồi đi ra ngoài.

Chaeyoung thấy nàng ra liền đi lại, lo lắng nói:

"Sao lâu vậy? Nói có phải ai ăn hiếp em không?"

"Chị nghĩ ai ăn hiếp được tôi?" Nàng nhìn cô lạnh mặt nói.

"Ờ ha, thôi chúng ta đi" cô gãi gãi đầu, gượng cười.

Jennie hình như rất kiệm lời với Chaeyoung, ít nói với cô chỉ toàn nói những câu cộc lóc, rồi lại im lặng. Lần nào cũng vậy và kể cả lần này...

Cũng như khung cảnh trước, nàng đi trước, cô đi sau, ai cũng nghĩ cô là vệ sĩ của nàng chứ không phải là một cặp vợ chồng trên danh nghĩa.

"Tôi muốn mua thêm đồ để về nấu cơm" nàng vừa đi vừa nói.

"Ừ, sao cũng được"

-------------

Khi mua xong tất cả đồ mà cần mua, thì trời đã rơi vào buổi chiều tối, Chaeyoung chở nàng về nhà. Bước vào nhà nàng lật đật đem đồ vào nhà bếp nấu nướng, cũng không quên nói với cô một câu.

"Chị đi tắm đi, tôi nấu cơm cái đã lát tôi tắm sau"

"Ừ" giọng nói của Chaeyoung trở nên lạnh lùng nhưng cũng có chút ẩn ý gì trong đó.

Cô đi thẳng lên lầu, lấy một chiếc khăn bông không lấy theo quần áo mà vào phòng tắm.

Tắm xong cô bước ra với một chiếc khăn bông vừa nãy quấn quanh hạ thân, tóc còn đọng vài giọt nước cứ rơi xuống phần bụng 6 múi của cô khiến Chaeyoung càng tăng thêm phần quyến rũ.

Cô đi xuống cùng với chiếc khăn đó, không thay đồ. Jennie đang bưng chén ra nhìn lên thì
"Xoảng" hai cái chén bị rơi xuống vỡ làm đôi ra, nàng mặt đỏ ửng quát lớn khiến mấy chú chim đang đậu bên ngoài mà cũng giật mình bay mất.

"YAH... PARK CHAEYOUNG, SAO CHỊ LẠI KHÔNG MẶC ĐỒ VÀO HẢ!?"

"Ơ, sao đâu? Chúng ta là vợ chồng mà" cô đi xuống cười xấu.

"Chị có tin là tôi giết chết chị hay không?" Nàng nắm tay thành nắm đấm đến nổi mà nó lộ lên gân xanh.

"Em cứ thích sát hại chồng mình không à" cô đi lại ngồi xuống bàn ăn rồi nói tiếp.

"Chị đói rồi, mau ăn thôi"

"Không có chén chị ăn bằng niềm tin à?" Nàng vừa nói vừa hốt đống chén bị vỡ kia rồi đi vào trong lấy chén khác ra đưa cho cô.

"Này, chén đây"

"Cảm ơn đại tỷ"

Trong lúc ăn Chaeyoung không ngừng gắp thức ăn cho nàng, khiến Jennie khó chịu nói:

"Chị là đang vỗ béo cho heo ăn à?"

"Đâu có đâu, em ăn nhiều vào cho khoẻ" cô nham hiểm nói.

"....." nàng nhìn cô với mắt khó hỉu.

Ăn xong Chaeyoung lại sofa ngồi xem tivi còn Jennie thì dọn dẹp bàn ăn rồi vào rửa chén dĩa.

Rửa xong nàng đi ra thấy cô ngồi đó, cũng không quan tâm cho mấy liền đi lên phòng lấy đồ tắm.

Jennie vô tình hay cố ý chọn ngay cái áo sơ mi trắng của Chaeyoung với chiếc quần jeans ngắn của nàng, không để ý nàng liền vào phòng tắm.

Tầm mấy phút sau Jennie tắm xong thì mới phát hiện là áo của cô thì thầm nghĩ:

"Chắc giờ cô còn ở phía dưới nhà nên cũng không sao đâu ha, mình ra ngoài thay lại áo khác là xong" không nghĩ ngợi gì nhìu nàng liền mặc vào rồi đi ra ngoài, vừa bước được một chân ra thì nàng đã bị cô kéo áp sát vào tường, chặn tay nàng ở đỉnh đầu, môi chạm môi.

Jennie mới đầu còn hơi hoảng nhưng nhanh bình tĩnh lại, nàng cựa quậy nhưng cũng vô ích.

Chaeyoung bắt đầu tiến sâu vào trong khoang miệng nàng mà khuấy đảo bên trong nó, nàng càng lúc càng chìm dần vào trong nụ hôn của cô mà đáp trả lại.

Bàn tay hư hỏng của Chaeyoung mò xung quanh cơ thể Jennie, rồi luồn vào trong chiếc áo sơ mi trắng ấy đưa tay xoa bóp bầu ngực căng tròn của nàng thì mới biết nàng không mặc áo ngực.

Cô luyến tiếc nhả môi nàng ra tà mị nói:

"Em là đang quyến rũ tôi sao?"

"Tôi là mới không có... ưm á... chị đừng có mà bóp nó... ưm... đau" nàng đang nói thì cô cũng không ngừng xoa nắn bầu ngực của nàng khiến nó nở ra thì cô càng bóp mạnh.

Chaeyoung bế nàng lại giường, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, thân hình cô đè lên người nàng rồi ghé sát vài tai nàng nói:

"Hôm trước tại em ngủ nên chúng ta chưa động phòng được, hôm nay chúng ta động phòng" nói xong cô phả một làng hơi nóng vào tai nàng khiến Jennie khẽ run lên.

Chaeyoung đưa môi xuống xương quai xanh của nàng để lại ấn ký đỏ hồng, cô ngồi dậy cởi từng cúc áo của nàng ra dần dần tất cả các cảnh xuân đều lộ ra trước mặt cô.

Chaeyoung thuận tay cởi luôn chiếc quần jeans mà nàng đang mặc, cởi luôn chiếc khăn bông trên hạ thân mình.

"Nào chúng ta bắt đầu"

"Aaaa... từ từ... đau đau... nó đau..." Jennie la lên nước mắt không được mà rơi xuống.

Chaeyoung không cần những bước dạo đầu bởi vì cảm thấy nó phiền phức mà tiến hành vào luôn vấn đề chính, cô thấy nàng khóc mà xót cúi xuống hôn vào những giọt nước mắt của nàng nhẹ giọng nói:

"Chị sẽ nhẹ nhàng, sẽ không đau"

"Chắ--... áaaaaa... cái đồ chết tiệt nhà chị, đã nói là nhẹ mà... có cần vào gấp vậy không?"

"Chị xin lỗi, chị rất muốn em" nói xong cô bắt đầu di chuyển bên trong nàng.

Cứ di chuyển mãi thì Jennie bắt đầu cảm giác thấy sướng không kiềm chế nổi mà phát ra những tiếng rên rỉ kiều diễm.

"Ưm... a... từ từ... mà... ưm..."

Chaeyoung nghe thấy nàng rên lại càng thêm phần hưng phấn, di chuyển càng ngày càng nhanh.

"Chậm... ưm... chậm lại... ưm"

Dường như cô không nghe những lời nàng nói mà tiếp tục ra vào bên trong nàng càng lúc càng nhanh. Một hồi sau, cô xuất ra bên trong nơi tư mật của nàng một dòng t*nh d*ch nóng bỏng cũng cùng lúc đó Jennie cũng lên đến đỉnh điểm.

Cô không chịu rút bạn nhỏ ra bên ngoài mà ôm ngủ nàng cho tới sáng.

Vote ⭐️ giúp mình 🫶

⠀ 🍂🧡🍂    🍂🧡🍂
🧡        🧡 🧡        🧡
🍂                   🍂 
  🧡         Chaennie   🧡
    🍂           🍂
     🧡 ⠀     🧡
                 🍂

Chương trước Chương tiếp
Loading...