[ Candyz ] Summertime Sadness
1.
Là một học sinh thành phố , bạn có nghĩ một ngày mình sẽ một mình chuyển về một vùng khác để sinh sống chưa ? Sẽ bất tiện vì bạn phải tự lập , không có sự chăm sóc của phụ huynh rồi những lúc cần họ thì bạn sẽ làm gì ? Kang Haerin sau khi học hết năm nhất cấp ba cô bạn đã muốn chuyển ra ngoài sống muốn tự lập không cần ba mẹ một thời gian để trưởng thành hơn và điều đó không quá lớn nên ông bà Kang ngay lập tức đồng ý , mua cho con bé nhà mình căn nhà nhỏ hướng biển theo ý Haerin bởi vì ở đó có người bạn thân xa . Căn nhỏ đúng chất nhỏ chỉ vừa vặn muốn ra riêng có căn là hay lắm rồi , từ nay không có Haerin ở cạnh ông bà sẽ tự do đi du lịch khắp nơi mà không cần mang nó theo , thật là tuyệt vời . Ngồi trên xe buýt , ngó ra khung cảnh lấp lánh vì ánh nắng va chạm phải mặt gương xanh ngắt trong trẻo , từng đàn chim bay lượn một vùng trời mới mà Seoul không bao giờ được trong thấy , tuy đây là địa phận của vùng quê , nhưng không kém phần hiện đại , cửa kính mở , gió lồng lộng thổ tạt vào mặt quả thật không khí ở đây cũng khác , không quá ồn ào sự thanh bình có mặt khắp nơi làm Haerin thêm mong đợi về những trải nghiệm mới mẻ tại nơi đây . "Lô ! Mày tới chưa , làm cái gì mà lâu vậy !?"Giời ơi từ từ , bố mày gần tới rồi""Gần tới của mày là bắt tao chờ nửa tiếng đồng hồ hả quỷ nhỏ ?" "Rồi rồi mệt quá , năm phút nữa đi" "Hôm nay năm phút nữa mà mày không tới là chết với tao nghe chưa !" "Ừ" Cuộc trò chuyện ngắn ngủi , mà cái giọng nói nghe không lẫn vào đâu được cái giọng đặc trưng người Hàn Quốc có mình nó có , không phải giọng Busan cũng chả phải giọng vùng khác nghe là biết ngay , chả có người Hàn nào giống nó cả . Kim Minji , hai người vốn là bạn thân sanh cùng lúc nên từ đó hai gia đình quen nhau thân thiết như 'chị em' trong nhà , nhưng lên cấp hai đã chuyển nhà về quê mẹ Busan học nên từ đó hai người chủ yếu nói chuyện qua điện thoại vậy mà vẫn bền mới lạ kỳ , đúng là bạn thật , gặp được nhau coi như quả báo . Chạm dừng xe bus , Haerin xuống xe với lỉnh kỉnh vali đón em là một người bạn sống khá lâu ở Busan , đặc điểm nhận dạng chính là quả chân mày đậm đặc của cậu ta , trưa nắng mà sao mặt mỗi cái áo sơ mi tay ngắn với quần jean vậy ? Không sợ đen hả ? Ôi đen gì em ơi , người ta dẫn xứ biển ở lâu quen rồi , da rám nắng chút thì khoẻ khoắn chứ sao , Kim Minji coi vậy chứ bắp tay to vì hay phụ mẹ bán hàng , nhìn lại Haerin như con khô có khi cậu ta bê lên quăng xuống biển cái một , mà bạn bè ai lại làm thế đúng không ? Chứ Minji là Minji làm thiệt đó . "Nhìn mi là muốn nện mi à , làm cái rắm gì mà lâu rứa , mi là sên à ?" "Thông cảm đi , hành lí nhiều nên hơi lâu , phụ một tay với coi" Nghe nói phụ một tay Minji lập tức lấy ngón tay mình cầm vào cái tay đang xách đồ của Haerin . "Tao nói là phụ một tay ""Ừ thì tao đang phụ mày còn gì nữa , kêu phụ một tay tao phụ tận hai ngón nhiều quá còn gì" "Aiss mày giỡn mặt với tao á hả khứa cá kho kia ? Lẹ lên đi còn mở tiệc nữa" "Ừ quên nữa ha , tối nay xoã đi không có bố mẹ mày tự do rồi con" "Nấu nầu nâu , mở tiệc uống nước ngọt không bia rượu vì bố cũng như mi chưa đủ tuổi" "Thì tao có nói gì đâu , uống sữa ha ? Quán kia có bán loại sữa siêu ngon còn rẻ nữa chứ" "Bố uống sữa bị tiêu chảy , đéo uống" "Eo..thôi về đi rồi tính sau" Vừa đi vừa ngắm nghía mọi thứ , từ cây cột đèn hay mấy màu cổng sắt cũng được Haerin ghi nhớ , được hít bầu không khí không khói bụi nó tuyệt vời lắm , chả hiểu sao nhưng mà nơi này trong lành vừa mát mẻ , gió hiu hiu đủ tạo hơi mát mẻ , nhà gần biển đúng là tiện . Trên đường đi họ đi ngang một cửa hàng tiện lợi tư nhân , bán rất nhiều mặc hàng chả thua gì thành phố cả , háo hức làm sao ngày đến trường , mình sẽ có bao nhiêu kỉ niệm ở gió lộng biển lớn này ? Cả hai người trên tay một cái hành lý , đi một đoạn đường dốc nhỏ là đến nhà rồi , tại vì nhà Haerin và nhà Minji sát vách nhau , tần hai còn chung sân thượng quá hợp lý rồi còn gì . Cái cổng xanh lá cây là nhà của cậu , còn cái màu xanh dương là nhà em phía trước giữa hai cái cổng còn có thêm băng ghế đá được che nắng bởi cây hoa giấy lâu năm , nhìn thấy cái băng ghế mà hai đứa muốn thở hơi lên , có hai cái vali mà dọc đường hư hỏng mấy mỗi cái hai cái bánh xe , buộc phải tốn sức nhiều , tới nơi là ngã xuống băng ghế hì hục thở như chưa từng được thở , trời con này đó đem cả căn nhà nó theo không vậy ?"Ủa , Minji cậu làm gì ngồi đây vậy , chuẩn bị đi đâu à hành lí nhiều thế?" Có cô bạn đi ngang , tay xách túi đồ mới mua ở tiệm gần đây tên là Pham Ngọc Hân nhưng Minji chỉ quen gọi là Pham Hanni bởi cô nàng này là crush của họ Kim . "Có đâu , bạn tớ mới chuyển đến mấy hôm nữa sẽ học ở trường mình tên là Haerin" "Ồ , xin chào tớ là Ngọc Hân" "Chào bạn , rất vui được làm quen" đưa tay ra ngõ ý muốn bắt tay làm quen mà cảm giác có sát khí vùng lên chạy dọc sống lưng , trời ơi bộ có vong nữ hay gì vậy trời . "Ah!" Cái tên Kim Minji nhéo mạnh phần eo khiến em la lớn , cái tên đáng ghét này làm cái gì vậy hả đau muốn chết . "Rút cái tay nhanh lên , còn đưa ra nữa bố chặt tay mày đấy" thì thầm vào tai , mồ hôi mẹ mồ hôi con của Kang bắt đầu đổ ra như suối , hiểu rồi thì ra đây là crush mà nó hay nhắc với mình rén thu tay vào , gần biển nếu có nhét thùng xốp thả trôi cũng không ai tìm thấy xác , thôi mình bỏ qua , đã ai làm gì đâu chưa làm gì luôn . "Làm gì đổ mồ hôi dữ vậy ? Nè mới mua mấy que kem ăn cho mát" hào phóng lấy mấy que kem mình mới mua chia cho các bạn . "Cảm ơn mai đem tập tiếng Anh cho tớ mượn nha Hanni""Ừm , cậu lại quên chép nữa chứ gì " nhéo hai cái má của họ Kim thật mạnh , thú thật cô nàng thích bẹo má cái tên Gấu boo đáng ghéc này lắm , sao mà mềm như bông gòn ý . "Cái tên ngốc này thật là ""Ah dừng nhéo má tớ nữa , tớ biết rồi mà" Nãy giờ là Haerin ăn hết que kem rồi đó , khó coi vô cùng quá chớn rồi đó xích ra đi , khó chịu vô cùng . Ai làm việc nấy , Minji giúp em dọn dẹp nhà cùng với bày trí đồ vật sẵn sửa mấy cái mối điện luôn , mấy chuyện này cậu làm hoài chứ gì chứ trông em làm có mà ngứa muốn lòi mắt ra ngoài , trời ơi chưa thấy ai vứt mẹ cái cầu chì xong kêu điện không lên , coi có sôi máu không cơ chứ . [...] Công việc dọn dẹp chưa bao giờ dễ dàng hết quét cái này rồi lau cái kia , loay hoay gần hết ngày , trời sụp tối khoảng sáu giờ ba mươi là lúc hai đứa ngã gục lăn lóc dưới sàn nhà mình mới lau sánh bóng , bật tí quạt lên cho mát chứ nóng muốn điên đầu , đèn thì bật sáng hai đứa thì ngồi thở hồng hộc vậy mà vui giờ này còn nghe tiếng côn trùng ngân vang thật thú vị , hồi còn ở Seoul toàn nghe thấy tiếng xe cộ hoặc mấy công trình đang xây dựng rất ít kỉ niệm tuổi thơ , toàn những khu rừng bê tông trọc trời mà thôi . Về được nơi bình yêu thế này cảm thấy thật hạnh phúc chưa gì em đã thấy thích rồi . "Này Kim Minji""Gì , về tắm đi rồi mua đồ về tao với mày ăn " "Ok , đi bộ cho nhanh khỏi cần ra đường lớn mấy trăm mét là đến rồi" Và rồi cả hai tách nhau ra , ai cũng tắm rửa sạch sẽ vì cả ngày bận rộn đầu tóc toàn tơ nhện , thời tiết đêm biển lộng gió , mà hên nhà Haerin lại đối diện biển hứng toàn bộ gió trời khi mở cửa , kiểu này ăn lẩu chỉ có hợp nhất mà thôi . Mau mau lẹ lẹ , bạn bè lâu ngày gặp lại Minji hồi trước có cao hơn em nhưng giờ hai người bằng nhau về chiều dài nhưng với cái thân hình ốm yếu của em thì không so bì nổi với cậu ta được , em trước giờ chỉ biết học rồi về nhà treo ngay lên giường may là ăn uống đều độ không thì bé mỡ sẽ xuất hiện . Nói không ngoa chứ nếu giờ đứng trước gió nhiều khi em còn bị cuốn bay mất cũng nên . Thủ tục chuyển trường gia đình đã lo xong tất tần tật ngày mai sẽ là ngày đầu tiên em vào trường mới , khứa cá kho kia sẽ giúp Haerin không đi lạc sang nơi khác , em học lớp 2-3 cùng lớp với đứa bạn thôi đã thấy cạn phước lắm rồi ủa thấy vui trong lòng lắm rồi mới đúng . Đồng phục ở đây trông hợp mắt , áo blazer nâu , sơ mi trắng cùng chân váy đen em đã tranh thủ ủi phẳng nó trong khi Minji coi lại đường dây điện , tính ra cũng còn coi được . Bước ra khỏi phòng tắm , lau lau mái tóc ướt nhem của mình không quen ngó xem bộ đồng phục treo thẳng thớm càng nhìn càng ưng mắt , trường nữ sinh duy nhất tại tỉnh Busan . "Lẹ lên đi lề mề quá !" "Ủa má tắm nhanh vậy ?" Bất ngờ vì chưa gì đã thấy cậu tắm xong , đầu đã khô ran không chút nước đứng trước mặt , ủa là nhỏ này có tắm không ? "Tắm nhanh ở lâu tốn nước hay chi ? Lẹ khỏi cần sấy mất công , đi hồi khô à yên tâm " khéo tay đi luôn khỏi lau chi lề mề , con này tắm cả tiếng mới ra trong khi cậu xoẹt xoẹt cái là xong , sạch sẽ tinh tươm ngay cả tóc cũng được sấy khô là biết độ chậm của Haerin ra sao rồi , bởi cậu gọi em là con Mèo lề mề đâu có sai . Ra khỏi nhà , giờ mới để ý trong sân nhà gia đình Kim có nguyên cây hồng siêu to khổng lồ còn đang có trái nữa chứ , hình như gần Trung Thu nên mới đơm trái dày đặc thơm nức cả mũi , chắc lát xin vài quả . "Nè con Mèo lề mề kia , cây hồng nhà tao trồng đó hay cuối tuần chúng ta hái vài cân làm hồng treo gió đi" "Biết hong má ? Ăn xong đau bụng đi nha , bụng tao yếu lắm đó" "Yên tâm tháng tao có làm lần rồi , con cún nhà tao ăn có sao đâu" "Rồi giờ con cún nhà mày đâu rồi ?" "Chết được tháng rồi" "...thiệt á Minji , nếu tao ăn năm sau mồ tao xanh cỏ , cái đách gì vậy mày muốn giết tao hả quỷ nhỏ kia!?""Ôi bạn cứ làm quá , con cún đó yếu lắm rồi nên mới chết , còn ba mẹ tao ăn có sao đâu , ba tao tháng trước uống rượu nhiều gần 90kg, bụng như mang bầu sáu tháng nhưng ăn xong ông giảm trong tháng còn 70kg trời ơi hời quá còn gì" "Ừ hời thì mày ăn mình mày đi , mày nhìn tao còn cái gì để giảm nữa không ? Ăn xong chắc còn 200g quá à" "Bạn bè không tin tưởng nhau gì hết lát đạp cứt chó cho coi" "Có mi đạp ý !! Nói tới mi là muốn đánh mi à " "Just for fun , với trình độ master chef như tao làm gì có chuyện đó" "Thôi mày khỏi cho tao luôn đi , lát để bố nấu cho an toàn , để mày nấu tối nay bắn pháo bông nguyên đem sao mai ngồi ghế ?" "Ok bạn là nhất , bạn là số một , một trăm"