[Candyz] Kẻ Điên Đáng Thương Sao ?

Phần Kết Thúc




Mùa xuân , cái mùa của sắc hồng nhuộm đầy trời bởi những cánh hoa phó mặt theo chiều gió lộng , anh đào nở rộ tô thắm vô ngần trên các con đường ngỏ hẻm thời tiết trong lành tiếng ồn xe cộ không thể lấn át khung cảnh trữ tình đang phấp phới giữa vùng xanh thẳm , chẳng một áng mây trôi làm lòng người xao xuyến , ngửa cổ lên trời tận hưởng làn ấm áp nâng niu tâm hồn đầy sâu sắc , người phút giây nghĩ tới viễn cảnh cuộc đời mình đi đến điểm kết thúc , nắng vàng chờ đợi dìu dắt sinh linh đầy rẫy vết nứt nẻ bởi thời gian , nhưng thầm biết ơn vì chỉ khi nứt nẻ hạt vàng từ sắc nắng mới có thể xuyên qua sưởi ấm chữa lành những vết thương xưa cũ dần phai mờ .

Nắng hồng hoàng hôn là nụ cười nàng thiếu nữ , cỏ dại hoa tươi từng thứ mọc xuyên da thịt chúng được giọng nói trong trẻo ươm mầm nảy nở hay đôi hổ phách sáng ngời ngời soi sáng vực dậy mỗi khi bão tố qua đi . Tâm trí người giờ thanh thản không còn vướng bận hay nuối tiếc bất cứ điều gì , tuổi trẻ đã hết mình vì hận thù không hồi kết vô tình quên mất bản thân mình là ai trên cuộc đời , sống vì điều gì là tốt nhất , lý tưởng hy vọng chẳng hề tồn tại dù chỉ một phút giây nhưng biết không có kẻ nào sống lại không bao giờ yêu một người nào ? Lần động lòng mềm yếu đã cho em cuộc đời vẹn nguyên được khâu vá bằng âm thanh cười đùa khúc khích , hay cái ôm giữa đêm hè oi bức những hồn ta lại lạnh lẽo .

Cầm trên tay chiếc ô , Haerin vừa đi làm về hôm nay lại quyết định đi bộ một cách đầy thông thả hít thở không khí sau mưa ngai ngái mùi hương đất trên các cung đường trồng đầy anh đào hồng thắm , cơn lốc cuốn cánh hoa rơi làm chao đao cành cây ngoằn ngoèo khiến các hạt sương long lanh đáp xuống mũi giày . Cảnh tượng thiên nhiên không tiếc nụ cười em gửi tặng cho gió để nó mang theo tấm lòng tới người con gái đang vững chắc hậu phương ở nhà , hiểu không cảm giác lâng lâng khi vừa về đã có người ra đón , hai nguồn tích cực kéo cả tâm trạng u uất cả ngày mệt nhoài toàn lo toan .

Đến một đoạn đường nhất định , vô tình ngó sang bên kia cung đường liền trông thấy hai bóng hình thân thuộc , một lớn một nhỏ đang chăm chú chờ gì đó , ngước thử lên trời à thì ra trời lại đổ mưa mất rồi . Vội bước đến chỗ hai mẹ con , ra ngoài với thời tiết thất thường sao không mang ô ?

"Hai mẹ con đang làm gì ở đây vậy ? "

"Aa ! Mẹ Lớn , con nhớ mẹ lắm" bé con đổ vào người mẹ nó mừng rỡ .

"Ừm , chị và con đi mua gì sao ?" Bế Haein trên tay mắt hướng về Danielle mỉm cười, một nụ cười đẩy lùi lo ngại , có Haerin rồi cứ tưởng sẽ đội mưa về không chứ , em vẫn luôn xuất hiện lúc mẹ con nàng cần nhất kia mà .

"Chị và Haein tính đi mua chút đồ dùng , do vội không mang ô hay điện thoại , nếu không có em chắc mẹ con chị sẽ dầm mưa về quá"

"Thật là , thôi không sao hết để em gọi xe đến"

"Thôi Haerin , chị muốn em đưa chị và con về nhà"

"Đúng rồi đó mẹ , con hong muốn ngồi xe hơi nữa đâu" Haein trên vai ngọ nguậy bày tỏ ý kiến , nếu hai mẹ con thích việc gì em phải từ chối chứa , dù sao cũng sắp đến nhà rồi mà .

Cúi thấp mặt hôn lên má Danielle , tay bế con tay cầm ô che đi các hạt nước lạnh giá trên trời , ba người một chiếc ô không hề nhỏ đâu nó vừa đủ để nàng không bị ướt , để nước mưa không thể chạm vào con vì có người mẹ người vợ như em chở che cho hai người , đôi vai đối với nàng to lớn bao la chỗ dự qua hằng năm tháng là nơi an toàn tuyệt đối cho Haein ngon giấc , bởi nó biết chẳng có nơi nào bình yên hơn nơi có gia đình , hương thơm quen thuộc làm Haein thiếp đi bé con gục đầu vào hõm cổ ôm chặt như không ai có thể lấy mẹ Lớn của nhóc đi mất , Danielle níu lấy cánh tay em bỗng e thẹn nàng nhớ lại buổi chiều mưa năm ấy , cũng là hoàn cảnh này cũng là em nghiêng ô về phía mình nhưng giờ đây họ đã có thêm vị công chúa nhỏ từ đôi mắt đến khuôn miệng đều chả khác em là bao .

Cái gì cũng có kết thúc của nó và câu chuyện cũng vậy , năm tháng ấy có Haerin và trong trái tim giá băng nọ có một người . Hành lang ấy liệu sau này còn có ai viết nên chuyện tình của họ nữa hay không ? Từ cái nắm tay đến cái ôm đầy bẽn lẽn , chút sắc hồng trên đôi má , hay cái vỗ về bất kể đúng sai . Chuyến tàu đã đến ga , mong quý hành khách cùng tôi xuống tàu .

_________

Chương trước Chương tiếp
Loading...