Bước nhầm vào con đường hôn nhân_Cover Lichaeng
Chương 58 Chỉ là tôi không muốn đợi nữa
Chung Jin Ah vừa tỉnh, mờ mịt không hiểu sao trong phòng lại có hai người nữa. Cô nhìn thấy Lisa đứng sau lưng Chaeyoung, sắc mặt âm trầm, ánh mắt sắc bén nhìn mình, môi thẳng, khí thế quanh thân cực kì ép người."Sao...sao..sao Manoban tổng đến rồi?"Jin Ah từng gặp Lisa ở trường quay, ấn tượng về cô cực kì sâu sắc, bây giờ nhìn thấy cô đứng trong phòng bệnh, Jin Ah dụi dụi mắt, sợ mình bị hoa mắt mà nhìn lầm.Chaeyoung ngập ngừng nói: "Manoban tổng đến thăm em, xem có bị làm sao không."Nói xong nàng quay đầu nhìn Lisa: "Phải không, Manoban tổng?"Cả người Lisa đang đầy sát khí, nghe vậy liền rút đi mấy phần, gật đầu: "Ừm.""Lần này thực sự cảm ơn cô."Jin Ah vội trả lời: "Không cần, không cần đâu ạ."Lisa cụp mắt: "Hai người nghỉ ngơi cho tốt đi."Jin Ah suýt cắn phải lưỡi: "Được ạ, sẽ tốt."Cô bé không dám ngẩng đầu, cảm giác ánh mắt của Lisa vẫn bình tĩnh đặt trên người mình, Jin Ah nuốt nước miếng một cái.Mãi đến khi điện thoại của Jung Hyeon-jun đổ chuông, anh vội đi đến bên cạnh Lisa nói nhỏ một câu, ánh mắt Lisa lạnh lẽo, nói với Chaeyoung: "Tôi đi trước."Chaeyoung đứng dậy: "Tôi tiễn chị.""Được."Hai người sắp đi đến cửa, Lisa thấp giọng hỏi: "Cần tôi đón cô không?"Chaeyoung vội lắc đầu: "Không cần đâu, quanh đây nhiều thợ săn ảnh như vậy, bị chụp được thì không hay."Lisa sâu sắc nhìn nàng: "Được, tôi ở nhà chờ cô."Hai người nói chuyện cũng không to, lại có Jung Hyeon-jun đứng sau, nên Jin Ah cũng không nghe được, huống hồ, cô bé còn đang bận khϊếp sợ khi Lisa đến thăm mình, căn bản không có tâm trí để ý hai người nói chuyện.Lisa mở cửa đi ra ngoài, Go Ara thấy cô và thư ký Jung thì vội cúi đầu, chưa kịp chào thì hai người đã biến mất khỏi hành lang. Go Ara thở dài, cảm giác tiền đồ của mình thật đáng lo ngại.Go Ara nhìn Lisa và Jung Hyeon-jun rời đi xong liền đi vào trong phòng. Jin Ah đang nói chuyện với Chaeyoung: "Chaeyoung unnie, vừa rồi sao ngài ấy lại cảm ơn em?"Chaeyoung suy nghĩ một chút: "Bởi vì em vừa cứu hai nghệ sĩ của YG, không thể không kể công, đương nhiên phải cảm ơn em rồi."Jin Ah gật đầu, cảm thấy thật có lý.Go Ara đứng sau hai người nghĩ "Ngài" mà Jin Ah nói là thư ký Jung, cô bất đắc dĩ lắc đầu, đồ ngốc này.Sao không nhận ra quan hệ giữa thư ký Jung và Chaeyoung chứ?Thật là ngu ngốc một cách đáng yêu mà.Trong phòng bệnh là bầu không khí ấm áp, nhưng bên ngoài thì lại không giống như vậy.Bởi vì Yoo In Na bị thương, đoàn phim 'Phá kén' cũng dừng lại. May là trước đó đã quay trước mười tập nên không ảnh hưởng lắm đến thời gian chiếu phim. Bác sĩ phụ trách Yoo In Na cũng nói là nghỉ ngơi một tuần sẽ có thể xuất viện, không sợ lỡ thời gian quay phim.'Phá kén' không bị ảnh hưởng to lớn nhưng 'Hẹn ước thứ sáu' thì tổn thất nặng nề.Bọn họ đưa ra thông báo chính thức là đang cố gắng điều tra nhưng vẫn gây phẫn nộ vô cùng.Cư dân mạng từ vụ tai nạn trong tiết mục này đi thẳng đến vấn đề tố chất của người chủ trì và tổ sản xuất. Lúc xảy ra chuyện không thể ứng phó ngay, cả bảo vệ, các staff nhìn thấy đèn trang trí rơi xuống liền vội chạy đi, thực sự quá thất trách.Tuy nhiên, chuyện xảy ra đột ngột, fan của 'Hẹn ước thứ sáu' bắt đầu giải thích hộ rằng đó là phản ứng bình thường đầu tiên của con người, không có gì thất trách cả.Bọn họ nói ra lời này, liền kéo ra Chaeyoung và Jin Ah.Dù sao phản xạ đầu tiên của Chaeyoung là ôm lấy Yoo In Na, chắn cho cô.Mà Jin Ah còn là lấy người đẩy đèn trang trí đi.
Hai người này, trong lúc nguy hiểm, lại hành động khác hẳn người khác, khiến người người quan tâm.Trong một đêm, lượng theo dõi Chaeyoung tăng mấy triệu, lúc quay 'Phá kén' cả fan lẫn antifan mới được hai triệu người theo dõi, chuyện kia mới xảy ra được hai ngày, lượng theo dõi Chaeyoung vượt qua tám triệu, hơn nữa vẫn không ngừng tăng.Chaeyoung mở IG, tin nhắn đều là hỏi nàng có bị thương không, hỏi thăm trợ lý nhỏ của nàng có sao không nữa.Bình thường, với những kiểu hỏi thăm này, Chaeyoung sẽ không tự đăng IG, tuy nhiên bọn họ lại hỏi Jin Ah, lại là thật lòng quan tâm, nàng hổ thẹn với Jin Ah, liền đăng một dòng lên IG.Hai giờ chiều, nàng đăng trạng thái: ~Cảm ơn mọi người quan tâm, Jin Ah tạm thời không có gì đáng lo, tôi cũng rất tốt.~Chỉ mười chín chữ ngắn ngủi cũng đủ để nàng leo lên hot search.
Nội dung là #Rosé lần đầu đăng bài sau khi 'Hẹn ước thứ sáu' có chuyện.Dưới bài đăng của nàng nháy mắt bị người hâm mộ chiếm lĩnh.-- Cảm ơn chị đã không rời không bỏ In Na nhà em. Chúng em đã xem video, trong tình huống như vậy nhưng chị đã lựa chọn ôm lấy In Na, đó là quyết định vĩ đại biết bao. Mong rằng In Na và trợ lý của chị nhanh chóng khỏe lại.-- Xin lỗi, em từng mắng chị, là nghe theo tin tức trên mạng nói về chuyện ba năm trước, lúc đó cảm thấy chị là người xấu từ trong ra ngoài. Nhưng ở trường quay trực tiếp hôm đó, em đã nhìn được thế nào gọi là tâm hồn trong sạch, em xin lỗi vì những lời từng nói về chị.-- Lần đầu biết về chị, là trong lúc 'Phá kén' đang tuyên truyền, nhìn chị em liền thích, cảm thấy khí chất của chị như hoa lan vậy, đặc biệt là đôi mắt, trong suốt động lòng. Sau đó bạn thân em nói rất nhiều chuyện về chị, em lặng lẽ thu lại lòng yêu thích, cảm thấy chị như vậy không đáng để em quan tâm nữa. Nhưng bây giờ, xin lỗi, dù là cắt đứt với bạn thân, em cũng sẽ tin tưởng theo mắt nhìn người của mình!-- Like lầu trên. Lần này em thực sự tin rằng, chị là người rất tuyệt vời.-- Rất thích Rosé. Chuyện cũ liền cho qua đi. Tôi tin rằng, ai cũng sẽ có những chuyện sai lầm trong quá khứ, thế nhưng ai cũng có cơ hội làm lại, mong chị sẽ có thể thành công lần nữa."-- Rosé, từ khi em xuất đạo, tôi liền thích em. Ba năm trước xảy ra chuyện, tôi đã rất tức giận, nhưng mặc kệ thế nào, nhìn thấy em có thể đứng dậy lần nữa, tôi rất vui, đặc biệt trong chương trình trực tiếp em hành động như vậy, thật sự không thể không chú ý.-- Rosé đẹp nhất (đính kèm ảnh)Chaeyoung đọc bình luận, viền mắt không khống chế được mà nóng rực, loại cảm giác được mọi người nhìn nhận kéo tới khiến nàng suýt thì không chống đỡ được.Jin Ah thấy mắt nàng đỏ lên, lại chăm chú xem điện thoại, tò mò hỏi: "Chaeyoung unnie, chị sao vậy?"
Chaeyoung vội cất điện thoại đi: "Không có gì."Hai ngày nay, vì đoàn phim ngừng quay, nàng liền không có việc gì làm, ở nhà cũng chán, liền vào bệnh viện trò chuyện cùng Jin Ah.Dưỡng thương hai ngày, Jin Ah đã khỏe hơn rồi, bố mẹ và bạn bè cô đều đến thăm, bệnh viện vốn nhiều người, hơn nữa có nhiều thợ săn ảnh ẩn núp, rất phiền toái, cô liền bảo mọi người không cần chạy tới chạy lui nữa, nghỉ thêm hai ngày liền có thể xuất viện rồi.Ba mẹ Chung Jin Ah rất hiền, nhưng lo cho con gái, nói gì cũng không nghe, mỗi ngày lại chạy vào viện một lần.Trái lại, Chaeyoung rất hòa hợp với ba mẹ Jin Ah, nàng vốn hiền lành, không ra vẻ tiểu thư, lại thật lòng tốt với Jin Ah. Vì thế trong lòng ba mẹ Jin Ah, Chaeyoung khác xa các nghệ sĩ khác.Thế nhưng không có nghĩa bọn họ muốn để Jin Ah tiếp tục làm trợ lý. Đặc biệt là mẹ Jin Ah, hai ngày này đều cằn nhằn bảo cô nghỉ việc, về nhà yên phận. Bình thường Jin Ah rất dễ tính, nhưng chỉ cần động đến chuyện này, Jin Ah liền cãi nhau với ba mẹ, không chịu nghe lời.Có lúc Chaeyoung đến thì thấy hai mẹ con đang chiến tranh lạnh.Nghĩ đến đây, Chaeyoung liền hỏi: "Jin Ah, em thích làm trợ lý như vậy, có nguyên nhân gì đặc biệt sao?"Jin Ah đang ngắm cảnh ngoài cửa sổ, nghe thấy Chaeyoung hỏi thì sửng sốt một chút: "Nguyên nhân ạ?""Bảo vệ Chaeyoung unnie có tính không?"Cô bé ngoẹo cổ cười hề hề, Chaeyoung khẽ trừng cô.Jin Ah lại nghiêm túc nói: "Thật ra không có gì. Trước khi tiếp xúc giới giải trí thì cảm thấy công việc này rất ngăn nắp, thú vị. Mỗi ngày được tiếp xúc với diễn viên yêu thích của mình, còn có thể tập thoại, hư vinh không nói lên lời nha.""Nhưng đi theo Chaeyoung unnie mấy tháng, em từ từ hiểu được, nghề này không có đơn giản như vậy, đặc biệt là mấy lần Chaeyoung unnie gặp chuyện, em càng hiểu được, giới giải trí rất thâm sâu."
Chaeyoung gật đầu, biết rằng Jin Ah đại khái đang nói đến chuyện Chae Soo-bin và Jo Ho-dong, còn có Jo Yoon Hee nữa.Hơn nữa chuyện bất ngờ lần này, quả thực rất sâu.Jin Ah nói tiếp: "Thật ra, em từng muốn bỏ cuộc, cảm thấy không xứng ở bên cạnh giúp đỡ Chaeyoung unnie. Đáng lẽ chị nên tìm một trợ lý giống như Ara unnie, có thể giúp chị giải quyết các vấn đề một cách dễ dàng, để chị không cần lo lắng hậu quả.""Thế nhưng, em không nỡ.""Chaeyoung unnie tốt như vậy, sao em có thể cam lòng để người khác chăm sóc chị được chứ."Jin Ah nhấc mắt nhìn Chaeyoung: "Ở trong lòng em, Chaeyoung unnie giống như chị gái của em vậy, tận tình dạy em từng thứ từng thứ một, vì thế miễn là Chaeyoung unnie vẫn cần em, em sẽ không rời bỏ chị."Chaeyoung nghe vậy liền vỗ vỗ vai cô bé."Đương nhiên là chị cần em rồi."Jin Ah cười cười, mặt mày vui vẻ.Buổi chiều, ba mẹ Jin Ah đến, Chaeyoung liền rời khỏi phòng bệnh, nàng suy nghĩ một chút thì quyết định đến thăm Yoo In Na. Tuy hai người lúc quay phim còn không thể nói chuyện quá hai câu, nhưng vẫn tính là đồng nghiệp, nên đi thăm một chút.Chaeyoung cầm theo giỏ hoa quả đi đến phòng bệnh của Yoo In Na, nhìn thấy trợ lý của Yoo In Na đứng bên ngoài liền hỏi: "Tôi có thể vào không?"Trợ lý của Yoo In Na đang cúi đầu nhắn tin, không cả ngẩng đầu lên mà nói: "Xin lỗi, In Na cần tĩnh dưỡng, không thể vào thăm."Chaeyoung thở dài, định quay đi thì trợ lý kia ngẩng đầu lên hô: "Ro..Rosé unnie!""Aish thật là, xin lỗi Rosé unnie, vừa em bận xử lý vài chuyện giúp In Na mới không biết, để em đưa chị vào."Chaeyoung gật đầu, cầm giỏ hoa quả theo trợ lý vào phòng.Một chân Yoo In Na phải bó bột, nhìn như ướp xác, nhưng các vị trí khác thì không bị thương, sắc mặt thì vẫn chưa tốt lắm, khả năng tinh thần vẫn bị hoảng.Trợ lý đưa Chaeyoung vào liền nhẹ giọng nói: "In Na, Rosé unnie có đến thăm em."Yoo In Na nghe thế quay đầu lại, nhìn thấy Chaeyoung, sắc mặt cứng đờ: "Chị..."Vốn định nói sao chị đến đây, lại thấy thái độ như vậy không tốt lắm liền nhịn xuống: "Chị đến rồi."Chaeyoung cười nhẹ, đặt hoa quả xuống bàn. Trợ lý vội nói: "Hai người nói chuyện đi, em ra ngoài trước."Vẻ mặt Yoo In Na xoắn xuýt, rõ ràng hai ngày nay cô luôn ấp ủ vô vàn lời cảm ơn, nghĩ chờ gặp được Chaeyoung để nói, nào ngờ lúc mấu chốt lại không thể nói ra lời. Tại trường quay, Yoo In Na và Chaeyoung cũng không chủ động trò chuyện gì, thậm chí đáy lòng cô còn có chút xem thường nàng.Thế mà không nghĩ đến, chính mình muốn cám ơn nhưng lại bối rối nửa ngày.Chaeyoung cũng không để ý vẻ mặt Yoo In Na, tùy ý hỏi: "Cô đã khá hơn chút nào chưa?"Yoo In Na rầu rĩ nói: "Dạ, bác sĩ nói cuối tuần là được xuất viện rồi."Chaeyoung: "Thế được rồi, không có chuyện gì là tốt rồi."Yoo In Na chớp mắt, nhìn vẻ mặt thoải mái của nàng nói: "Hôm ấy...""Hôm ấy..."Chaeyoung biết Yoo In Na lúng túng, chuyển đề tài: "Phải rồi, tôi có mua ít hoa quả, để tôi đi rửa rồi gọt cho cô."Yoo In Na ngắn gọn ừm một tiếng.Chaeyoung rửa hoa quả xong liền đặt ở tủ đầu giường, hai người lúng túng ngồi, Yoo In Na nắm gấu áo, muốn mở miệng lại cắn môi, cuối cùng mới hỏi: "Em có thể chụp ảnh chung với chị không?""Hả?""Có thể."Chaeyoung cười nhẹ, đưa tay lên lau qua vệt nước còn sót, tạo dáng chụp một bức ảnh cùng Yoo In Na.
Ngón tay Yoo In Na vuốt bức ảnh trong điện thoại, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn c..."Lời chưa nói hết thì điện thoại Chaeyoung reo lên, Chaeyoung áy náy nói: "Xin lỗi, tôi đi trước nhé, cô chú ý chăm sóc sức khỏe."Yoo In Na gật gù, nhìn Chaeyoung ra khỏi phòng bệnh.Lúc này, Chaeyoung mới nhấc máy."Cô đang ở đâu?"Giọng nói quen thuộc của Lisa truyền đến, Chaeyoung cúi đầu đeo khẩu trang, nói: "Tôi ở bệnh viện.""Được, chờ tôi tới."Chaeyoung vội vàng nói: "Không cần đâu, tôi về ngay đây."Lisa: "Không có gì, tiện đường thôi."Jung Hyeon-jun và Choi Taek ngồi bên trên liếc mắt nhìn nhau.Đường này thuận ghê.Cách cả nửa thành phố thôi mà.Chaeyoung sợ bị thợ săn ảnh chụp được, đi ra ngoài đều mặc áo khoác đen, đeo mũ và khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt, vì đang là mùa đông, hầu như mọi người đều mặc như vậy vào viện nên thật sự không sợ bị nhận ra.
Nàng vừa nói chuyện với Lisa xong thì rời khỏi bệnh viện.Bên ngoài gió lạnh, thổi đến mức bay cả người, nàng ngồi nghỉ ở siêu thị đối diện bệnh viện, chán chán lấy điện thoại ra lướt xem chút tin tức.Sự cố trong 'Hẹn ước thứ sáu' vẫn chưa hạ nhiệt, lên lại xuống hot search, lặp lại vài vòng.Chaeyoung vừa mở IG ra liền thấy thông báo hiện lên, có người tag nàng.Hai ngày nay nàng quen với thông báo như vậy rồi, nhưng nhìn đến ID người tag, nàng vẫn hơi ngạc nhiên.Là Yoo In Na.Sau khi nàng đi, Yoo In Na liền đăng IG: ~ Cảm ơn chị @roses_are_rosie ~ (đính kèm hình ảnh)Hình ảnh là bức ảnh mà hai người khi nãy cùng chụp.Chaeyoung khẽ cười, bình luận lại : -- Không cần khách khí.Vốn dĩ IG của Yoo In Na đang rất đông fan vào an ủi hỏi thăm, lúc này thấy Chaeyoung bình luận liền ầm ĩ một mảng.-- Đẩy lên! Đẩy lên anh em ơi!-- Thật sự là Rosé sao? Má ơi, tôi còn chưa thấy cô ấy đăng IG mấy, đây lại là bình luận, hôm nay vừa đăng IG vừa bình luận dưới bài của In Na nữa! In Na uy vũ nha!-- Này nha, hai người này còn vô cùng xứng đôi! Có ai chèo thuyền với tui hơm?-- Ai da, như vậy không hay lắm, nhưng tui tán thành hai tay hai chân luôn nha! Này là cặp đôi trải qua sinh tử, tình cảm nhất định không bình thường!-- Các bồ có nhận ra là trước giờ Rosé chỉ bình luận riêng bài của Yoo In Na không? Rõ ràng trước giờ ai tag cũng không trả lời nha!-- Lầu trên vừa nói, tui thật sự thấy có chút mờ ám đây.-- Ai u, ủng hộ ủng hộ! Chèo cặp này đi mọi người ơi.Chaeyoung nhìn bình luận mà dở khóc dở cười, nàng lắc lắc đầu cất điện thoại đi, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.Lisa lại vừa lúc đứng đó.Cô đã đứng được vài phút rồi.Chaeyoung xem điện thoại, lông mày giãn ra, ánh mắt lộ chút ý cười, khuôn mặt nhu hòa, khiến Lisa cảm thấy giống như quay lại lần gặp đầu tiên, nàng cũng như vậy, cười rất ấm áp dịu dàng.Nàng cụp mắt xuống, Chaeyoung đã nhận ra, Lisa đứng đó vẫy tay gọi nàng.Chaeyoung bước đến, tới cạnh Lisa rồi mới hỏi: "Sao chị lại tiện đường tới đây?"Đáy mắt nàng có chút chờ mong nho nhỏ.Vẻ mặt Lisa như thường nói: "Không có gì, vừa đi bàn công chuyện gần đây.""Ồ..."Chaeyoung nhàn nhạt trả lời, chờ mong cũng tắt ngúm.Hai người lên xe, Lisa biết Chaeyoung sợ lạnh nên dặn Choi Taek tăng nhiệt độ, Jung Hyeon-jun cười nói: "Manoban tổng đối với phu nhân thật là chu đáo ha."Chaeyoung khẽ liếc Lisa, khuôn mặt cô vẫn hững hờ, nàng cười cười: "Có sao?"Jung Hyeon-jun cúi đầu: "Đương nhiên là có, phu nhân..."Lisa nhàn nhạt mở miệng: "Jung Hyeon-jun."Jung Hyeon-jun lập tức ngậm miệng, mắt nhìn thẳng về phía trước.Chaeyoung cảm thấy không khí trong xe hơi lúng túng, nàng không nói gì nữa, cúi đầu xem điện thoại.Nửa giờ sau thì về đến biệt thự.Choi Taek mở cửa xe cho Lisa và Chaeyoung, Jung Hyeon-jun đứng ở một bên, nhận được ánh mắt cảnh cáo của Lisa, ngón tay anh đẩy mắt kính lên, nhìn bóng lưng hai người rời đi, hỏi nhỏ: "Anh nói xem, vừa rồi tôi đã nói gì sai à?"Choi Taek đứng cạnh anh, suy nghĩ một chút: "Không có."Jung Hyeon-jun nhíu mày: "Thế sao Manoban tổng lại có vẻ không vui?"Choi Taek hừ một tiếng: "Anh nghe qua câu này chưa?"Jung Hyeon-jun: "Câu gì?"Choi Taek: "Không cần đoán tâm tư của phụ nữ làm gì."Jung Hyeon-jun:...Hai người ồn ào ngoài cửa một lúc mới rời khỏi.Bên trong biệt thự, Chaeyoung thấy Lisa vào nhà liền đi thẳng lên thư phòng trên tầng, nàng ôm Lily ngồi trên sofa xem TV, Lily ngoan ngoãn nằm trong lòng nàng mà ngủ, khiến cho Chaeyoung cũng muốn ngủ theo.
Lúc Lisa đi xuống liền thấy một người một mèo nằm trên sofa ngủ ngon lành, Lily nghe thấy tiếng bước chân thì vểnh tai mở mắt, nhìn thấy Lisa nó liền quay về nằm trong lòng Chaeyoung ngủ tiếp.Chaeyoung nằm nghiêng ngủ, tóc dài xõa ra lung tung, uốn lượn gợn sóng, tóc mái hai bên có chút rối, có lẽ vì hai hôm nay mệt mỏi, nàng ngủ rất say, Lisa giúp nàng vén lại tóc, cầm lấy chiếc chăn đắp lên người nàng.Trước khi đi cô còn tắt TV. Toàn bộ căn nhà rơi vào yên tĩnh, chỉ còn nghe được tiếng thở đều đều khe khẽ của Chaeyoung.Lisa cong khóe miệng, đầu ngón tay chạm vào gò má trắng nõn của nàng, ánh mắt sâu thẳm, vừa đen vừa sáng.Cô ngắm nàng thật lâu mới đứng dậy, lên tầng ngồi vào bàn làm việc, xem đi xem lại video quay hôm xảy ra chuyện, đôi mày thanh tú càng xem càng nhíu lại, ánh mắt sắc bén nhìn kĩ từng người trong video, tìm đến nửa ngày không có kết quả mới cầm điện thoại gọi cho Jung Hyeon-jun.
Jung Hyeon-jun vừa đến công ty, di động kêu lên lập tức nhấc máy: "Manoban tổng."Giọng nói Lisa nhàn nhạt, nhưng âm điệu ác liệt: "Điều tra danh sách toàn bộ nhân viên có mặt tại trường quay hôm đó."Jung Hyeon-jun không rõ hỏi ngược lại: "Manoban tổng phát hiện điều gì sao?"Lisa ừm một tiếng, cô nhận ra là, đây không phải là sự cố bất ngờ, đây là có người muốn hại Chaeyoung.Jung Hyeon-jun nghe được kết luận này, cụp mắt xuống, hiểu rõ ý tứ của Lisa.Chương trình 'Hẹn ước thứ sáu' đã chiếu được một năm, chưa từng xảy ra chuyện gì, nếu chỉ có một sự cố thì còn đỡ. Đằng này lần này lại nhiều trùng hợp như vậy, vừa dứt dây cáp, vừa rơi đèn trang trí, lại đều có liên quan đến phu nhân. Anh cũng đã xem qua video, vốn dĩ vị trí ở giữa là phu nhân, chỉ vì Yoo In Na sợ độ cao muốn đổi vị trí, nếu như chuyện này không phải sự cố thì rõ ràng có người ra tay với phu nhân.Nhưng hiện tại không có chứng cứ, chỉ suy đoán thì không chứng minh được gì.Nghĩ thế, anh chần chờ mở miệng: "Manoban tổng, tổ sản xuất nhất định sẽ nói đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn."Dù sao không có ai thương vong, nếu nói có người có ý xấu sẽ chỉ gây ra hoảng loạn, huống hồ cũng không có chứng cứ.Đương nhiên Lisa cũng đã nghĩ đến điều đó, cô chỉ hờ hững nói: "Thế nên anh lén điều tra, đừng để bất kì ai biết."Jung Hyeon-jun lập tức trả lời: "Vâng, Manoban tổng."Lisa cúp máy xong, ánh mắt thâm trầm, nhìn chằm chằm lá rụng tung bay ngoài cửa sổ hồi lâu mới lại bấm điện thoại."Manoban tổng."Vẻ mặt Lisa hờ hững: "Park Ji Yeon liên lạc với Lee Dong Gun chưa?"Choi Woo-sik ừm một tiếng: "Mới có chút tin tức. Manoban tổng yên tâm, chưa đến hai ngày, tôi sẽ lấy được thứ kia."
Nghĩ đến chuyện lần này rất có thể liên quan đến Jo Yoon Hee và Lee Dong Gun, ánh mắt Lisa liền lạnh đi, môi mỏng khẽ mở, giọng điệu không ai có thể can thiệp: "Một ngày.""Tôi muốn anh phải lấy được trong ngày mai."Choi Woo-sik sửng sốt, trước giờ Lisa không hề nóng vội như thế, cô thường hay nói, dục tốc bất đạt.Huống hồ, mọi việc vẫn đang nằm trong lòng bàn tay, hắn không hiểu sao đột nhiên cô vội vã như vậy.Tò mò, Choi Woo-sik đánh bạo hỏi: "Manoban tổng, xảy ra chuyện gì sao?"Lisa hờ hững nói: "Không có gì.""Chỉ là tôi không muốn đợi nữa."Cá đã mắc câu, dù là chết vì cắn câu lúc ở dưới nước hay chết khi bị mang lên bờ cũng không còn quan trọng nữa.Điều quan trọng là...Con cá này, chạy không thoát.---------------------------
Hai người này, trong lúc nguy hiểm, lại hành động khác hẳn người khác, khiến người người quan tâm.Trong một đêm, lượng theo dõi Chaeyoung tăng mấy triệu, lúc quay 'Phá kén' cả fan lẫn antifan mới được hai triệu người theo dõi, chuyện kia mới xảy ra được hai ngày, lượng theo dõi Chaeyoung vượt qua tám triệu, hơn nữa vẫn không ngừng tăng.Chaeyoung mở IG, tin nhắn đều là hỏi nàng có bị thương không, hỏi thăm trợ lý nhỏ của nàng có sao không nữa.Bình thường, với những kiểu hỏi thăm này, Chaeyoung sẽ không tự đăng IG, tuy nhiên bọn họ lại hỏi Jin Ah, lại là thật lòng quan tâm, nàng hổ thẹn với Jin Ah, liền đăng một dòng lên IG.Hai giờ chiều, nàng đăng trạng thái: ~Cảm ơn mọi người quan tâm, Jin Ah tạm thời không có gì đáng lo, tôi cũng rất tốt.~Chỉ mười chín chữ ngắn ngủi cũng đủ để nàng leo lên hot search.
Nội dung là #Rosé lần đầu đăng bài sau khi 'Hẹn ước thứ sáu' có chuyện.Dưới bài đăng của nàng nháy mắt bị người hâm mộ chiếm lĩnh.-- Cảm ơn chị đã không rời không bỏ In Na nhà em. Chúng em đã xem video, trong tình huống như vậy nhưng chị đã lựa chọn ôm lấy In Na, đó là quyết định vĩ đại biết bao. Mong rằng In Na và trợ lý của chị nhanh chóng khỏe lại.-- Xin lỗi, em từng mắng chị, là nghe theo tin tức trên mạng nói về chuyện ba năm trước, lúc đó cảm thấy chị là người xấu từ trong ra ngoài. Nhưng ở trường quay trực tiếp hôm đó, em đã nhìn được thế nào gọi là tâm hồn trong sạch, em xin lỗi vì những lời từng nói về chị.-- Lần đầu biết về chị, là trong lúc 'Phá kén' đang tuyên truyền, nhìn chị em liền thích, cảm thấy khí chất của chị như hoa lan vậy, đặc biệt là đôi mắt, trong suốt động lòng. Sau đó bạn thân em nói rất nhiều chuyện về chị, em lặng lẽ thu lại lòng yêu thích, cảm thấy chị như vậy không đáng để em quan tâm nữa. Nhưng bây giờ, xin lỗi, dù là cắt đứt với bạn thân, em cũng sẽ tin tưởng theo mắt nhìn người của mình!-- Like lầu trên. Lần này em thực sự tin rằng, chị là người rất tuyệt vời.-- Rất thích Rosé. Chuyện cũ liền cho qua đi. Tôi tin rằng, ai cũng sẽ có những chuyện sai lầm trong quá khứ, thế nhưng ai cũng có cơ hội làm lại, mong chị sẽ có thể thành công lần nữa."-- Rosé, từ khi em xuất đạo, tôi liền thích em. Ba năm trước xảy ra chuyện, tôi đã rất tức giận, nhưng mặc kệ thế nào, nhìn thấy em có thể đứng dậy lần nữa, tôi rất vui, đặc biệt trong chương trình trực tiếp em hành động như vậy, thật sự không thể không chú ý.-- Rosé đẹp nhất (đính kèm ảnh)Chaeyoung đọc bình luận, viền mắt không khống chế được mà nóng rực, loại cảm giác được mọi người nhìn nhận kéo tới khiến nàng suýt thì không chống đỡ được.Jin Ah thấy mắt nàng đỏ lên, lại chăm chú xem điện thoại, tò mò hỏi: "Chaeyoung unnie, chị sao vậy?"
Chaeyoung vội cất điện thoại đi: "Không có gì."Hai ngày nay, vì đoàn phim ngừng quay, nàng liền không có việc gì làm, ở nhà cũng chán, liền vào bệnh viện trò chuyện cùng Jin Ah.Dưỡng thương hai ngày, Jin Ah đã khỏe hơn rồi, bố mẹ và bạn bè cô đều đến thăm, bệnh viện vốn nhiều người, hơn nữa có nhiều thợ săn ảnh ẩn núp, rất phiền toái, cô liền bảo mọi người không cần chạy tới chạy lui nữa, nghỉ thêm hai ngày liền có thể xuất viện rồi.Ba mẹ Chung Jin Ah rất hiền, nhưng lo cho con gái, nói gì cũng không nghe, mỗi ngày lại chạy vào viện một lần.Trái lại, Chaeyoung rất hòa hợp với ba mẹ Jin Ah, nàng vốn hiền lành, không ra vẻ tiểu thư, lại thật lòng tốt với Jin Ah. Vì thế trong lòng ba mẹ Jin Ah, Chaeyoung khác xa các nghệ sĩ khác.Thế nhưng không có nghĩa bọn họ muốn để Jin Ah tiếp tục làm trợ lý. Đặc biệt là mẹ Jin Ah, hai ngày này đều cằn nhằn bảo cô nghỉ việc, về nhà yên phận. Bình thường Jin Ah rất dễ tính, nhưng chỉ cần động đến chuyện này, Jin Ah liền cãi nhau với ba mẹ, không chịu nghe lời.Có lúc Chaeyoung đến thì thấy hai mẹ con đang chiến tranh lạnh.Nghĩ đến đây, Chaeyoung liền hỏi: "Jin Ah, em thích làm trợ lý như vậy, có nguyên nhân gì đặc biệt sao?"Jin Ah đang ngắm cảnh ngoài cửa sổ, nghe thấy Chaeyoung hỏi thì sửng sốt một chút: "Nguyên nhân ạ?""Bảo vệ Chaeyoung unnie có tính không?"Cô bé ngoẹo cổ cười hề hề, Chaeyoung khẽ trừng cô.Jin Ah lại nghiêm túc nói: "Thật ra không có gì. Trước khi tiếp xúc giới giải trí thì cảm thấy công việc này rất ngăn nắp, thú vị. Mỗi ngày được tiếp xúc với diễn viên yêu thích của mình, còn có thể tập thoại, hư vinh không nói lên lời nha.""Nhưng đi theo Chaeyoung unnie mấy tháng, em từ từ hiểu được, nghề này không có đơn giản như vậy, đặc biệt là mấy lần Chaeyoung unnie gặp chuyện, em càng hiểu được, giới giải trí rất thâm sâu."
Chaeyoung gật đầu, biết rằng Jin Ah đại khái đang nói đến chuyện Chae Soo-bin và Jo Ho-dong, còn có Jo Yoon Hee nữa.Hơn nữa chuyện bất ngờ lần này, quả thực rất sâu.Jin Ah nói tiếp: "Thật ra, em từng muốn bỏ cuộc, cảm thấy không xứng ở bên cạnh giúp đỡ Chaeyoung unnie. Đáng lẽ chị nên tìm một trợ lý giống như Ara unnie, có thể giúp chị giải quyết các vấn đề một cách dễ dàng, để chị không cần lo lắng hậu quả.""Thế nhưng, em không nỡ.""Chaeyoung unnie tốt như vậy, sao em có thể cam lòng để người khác chăm sóc chị được chứ."Jin Ah nhấc mắt nhìn Chaeyoung: "Ở trong lòng em, Chaeyoung unnie giống như chị gái của em vậy, tận tình dạy em từng thứ từng thứ một, vì thế miễn là Chaeyoung unnie vẫn cần em, em sẽ không rời bỏ chị."Chaeyoung nghe vậy liền vỗ vỗ vai cô bé."Đương nhiên là chị cần em rồi."Jin Ah cười cười, mặt mày vui vẻ.Buổi chiều, ba mẹ Jin Ah đến, Chaeyoung liền rời khỏi phòng bệnh, nàng suy nghĩ một chút thì quyết định đến thăm Yoo In Na. Tuy hai người lúc quay phim còn không thể nói chuyện quá hai câu, nhưng vẫn tính là đồng nghiệp, nên đi thăm một chút.Chaeyoung cầm theo giỏ hoa quả đi đến phòng bệnh của Yoo In Na, nhìn thấy trợ lý của Yoo In Na đứng bên ngoài liền hỏi: "Tôi có thể vào không?"Trợ lý của Yoo In Na đang cúi đầu nhắn tin, không cả ngẩng đầu lên mà nói: "Xin lỗi, In Na cần tĩnh dưỡng, không thể vào thăm."Chaeyoung thở dài, định quay đi thì trợ lý kia ngẩng đầu lên hô: "Ro..Rosé unnie!""Aish thật là, xin lỗi Rosé unnie, vừa em bận xử lý vài chuyện giúp In Na mới không biết, để em đưa chị vào."Chaeyoung gật đầu, cầm giỏ hoa quả theo trợ lý vào phòng.Một chân Yoo In Na phải bó bột, nhìn như ướp xác, nhưng các vị trí khác thì không bị thương, sắc mặt thì vẫn chưa tốt lắm, khả năng tinh thần vẫn bị hoảng.Trợ lý đưa Chaeyoung vào liền nhẹ giọng nói: "In Na, Rosé unnie có đến thăm em."Yoo In Na nghe thế quay đầu lại, nhìn thấy Chaeyoung, sắc mặt cứng đờ: "Chị..."Vốn định nói sao chị đến đây, lại thấy thái độ như vậy không tốt lắm liền nhịn xuống: "Chị đến rồi."Chaeyoung cười nhẹ, đặt hoa quả xuống bàn. Trợ lý vội nói: "Hai người nói chuyện đi, em ra ngoài trước."Vẻ mặt Yoo In Na xoắn xuýt, rõ ràng hai ngày nay cô luôn ấp ủ vô vàn lời cảm ơn, nghĩ chờ gặp được Chaeyoung để nói, nào ngờ lúc mấu chốt lại không thể nói ra lời. Tại trường quay, Yoo In Na và Chaeyoung cũng không chủ động trò chuyện gì, thậm chí đáy lòng cô còn có chút xem thường nàng.Thế mà không nghĩ đến, chính mình muốn cám ơn nhưng lại bối rối nửa ngày.Chaeyoung cũng không để ý vẻ mặt Yoo In Na, tùy ý hỏi: "Cô đã khá hơn chút nào chưa?"Yoo In Na rầu rĩ nói: "Dạ, bác sĩ nói cuối tuần là được xuất viện rồi."Chaeyoung: "Thế được rồi, không có chuyện gì là tốt rồi."Yoo In Na chớp mắt, nhìn vẻ mặt thoải mái của nàng nói: "Hôm ấy...""Hôm ấy..."Chaeyoung biết Yoo In Na lúng túng, chuyển đề tài: "Phải rồi, tôi có mua ít hoa quả, để tôi đi rửa rồi gọt cho cô."Yoo In Na ngắn gọn ừm một tiếng.Chaeyoung rửa hoa quả xong liền đặt ở tủ đầu giường, hai người lúng túng ngồi, Yoo In Na nắm gấu áo, muốn mở miệng lại cắn môi, cuối cùng mới hỏi: "Em có thể chụp ảnh chung với chị không?""Hả?""Có thể."Chaeyoung cười nhẹ, đưa tay lên lau qua vệt nước còn sót, tạo dáng chụp một bức ảnh cùng Yoo In Na.
Ngón tay Yoo In Na vuốt bức ảnh trong điện thoại, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn c..."Lời chưa nói hết thì điện thoại Chaeyoung reo lên, Chaeyoung áy náy nói: "Xin lỗi, tôi đi trước nhé, cô chú ý chăm sóc sức khỏe."Yoo In Na gật gù, nhìn Chaeyoung ra khỏi phòng bệnh.Lúc này, Chaeyoung mới nhấc máy."Cô đang ở đâu?"Giọng nói quen thuộc của Lisa truyền đến, Chaeyoung cúi đầu đeo khẩu trang, nói: "Tôi ở bệnh viện.""Được, chờ tôi tới."Chaeyoung vội vàng nói: "Không cần đâu, tôi về ngay đây."Lisa: "Không có gì, tiện đường thôi."Jung Hyeon-jun và Choi Taek ngồi bên trên liếc mắt nhìn nhau.Đường này thuận ghê.Cách cả nửa thành phố thôi mà.Chaeyoung sợ bị thợ săn ảnh chụp được, đi ra ngoài đều mặc áo khoác đen, đeo mũ và khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt, vì đang là mùa đông, hầu như mọi người đều mặc như vậy vào viện nên thật sự không sợ bị nhận ra.
Nàng vừa nói chuyện với Lisa xong thì rời khỏi bệnh viện.Bên ngoài gió lạnh, thổi đến mức bay cả người, nàng ngồi nghỉ ở siêu thị đối diện bệnh viện, chán chán lấy điện thoại ra lướt xem chút tin tức.Sự cố trong 'Hẹn ước thứ sáu' vẫn chưa hạ nhiệt, lên lại xuống hot search, lặp lại vài vòng.Chaeyoung vừa mở IG ra liền thấy thông báo hiện lên, có người tag nàng.Hai ngày nay nàng quen với thông báo như vậy rồi, nhưng nhìn đến ID người tag, nàng vẫn hơi ngạc nhiên.Là Yoo In Na.Sau khi nàng đi, Yoo In Na liền đăng IG: ~ Cảm ơn chị @roses_are_rosie ~ (đính kèm hình ảnh)Hình ảnh là bức ảnh mà hai người khi nãy cùng chụp.Chaeyoung khẽ cười, bình luận lại : -- Không cần khách khí.Vốn dĩ IG của Yoo In Na đang rất đông fan vào an ủi hỏi thăm, lúc này thấy Chaeyoung bình luận liền ầm ĩ một mảng.-- Đẩy lên! Đẩy lên anh em ơi!-- Thật sự là Rosé sao? Má ơi, tôi còn chưa thấy cô ấy đăng IG mấy, đây lại là bình luận, hôm nay vừa đăng IG vừa bình luận dưới bài của In Na nữa! In Na uy vũ nha!-- Này nha, hai người này còn vô cùng xứng đôi! Có ai chèo thuyền với tui hơm?-- Ai da, như vậy không hay lắm, nhưng tui tán thành hai tay hai chân luôn nha! Này là cặp đôi trải qua sinh tử, tình cảm nhất định không bình thường!-- Các bồ có nhận ra là trước giờ Rosé chỉ bình luận riêng bài của Yoo In Na không? Rõ ràng trước giờ ai tag cũng không trả lời nha!-- Lầu trên vừa nói, tui thật sự thấy có chút mờ ám đây.-- Ai u, ủng hộ ủng hộ! Chèo cặp này đi mọi người ơi.Chaeyoung nhìn bình luận mà dở khóc dở cười, nàng lắc lắc đầu cất điện thoại đi, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.Lisa lại vừa lúc đứng đó.Cô đã đứng được vài phút rồi.Chaeyoung xem điện thoại, lông mày giãn ra, ánh mắt lộ chút ý cười, khuôn mặt nhu hòa, khiến Lisa cảm thấy giống như quay lại lần gặp đầu tiên, nàng cũng như vậy, cười rất ấm áp dịu dàng.Nàng cụp mắt xuống, Chaeyoung đã nhận ra, Lisa đứng đó vẫy tay gọi nàng.Chaeyoung bước đến, tới cạnh Lisa rồi mới hỏi: "Sao chị lại tiện đường tới đây?"Đáy mắt nàng có chút chờ mong nho nhỏ.Vẻ mặt Lisa như thường nói: "Không có gì, vừa đi bàn công chuyện gần đây.""Ồ..."Chaeyoung nhàn nhạt trả lời, chờ mong cũng tắt ngúm.Hai người lên xe, Lisa biết Chaeyoung sợ lạnh nên dặn Choi Taek tăng nhiệt độ, Jung Hyeon-jun cười nói: "Manoban tổng đối với phu nhân thật là chu đáo ha."Chaeyoung khẽ liếc Lisa, khuôn mặt cô vẫn hững hờ, nàng cười cười: "Có sao?"Jung Hyeon-jun cúi đầu: "Đương nhiên là có, phu nhân..."Lisa nhàn nhạt mở miệng: "Jung Hyeon-jun."Jung Hyeon-jun lập tức ngậm miệng, mắt nhìn thẳng về phía trước.Chaeyoung cảm thấy không khí trong xe hơi lúng túng, nàng không nói gì nữa, cúi đầu xem điện thoại.Nửa giờ sau thì về đến biệt thự.Choi Taek mở cửa xe cho Lisa và Chaeyoung, Jung Hyeon-jun đứng ở một bên, nhận được ánh mắt cảnh cáo của Lisa, ngón tay anh đẩy mắt kính lên, nhìn bóng lưng hai người rời đi, hỏi nhỏ: "Anh nói xem, vừa rồi tôi đã nói gì sai à?"Choi Taek đứng cạnh anh, suy nghĩ một chút: "Không có."Jung Hyeon-jun nhíu mày: "Thế sao Manoban tổng lại có vẻ không vui?"Choi Taek hừ một tiếng: "Anh nghe qua câu này chưa?"Jung Hyeon-jun: "Câu gì?"Choi Taek: "Không cần đoán tâm tư của phụ nữ làm gì."Jung Hyeon-jun:...Hai người ồn ào ngoài cửa một lúc mới rời khỏi.Bên trong biệt thự, Chaeyoung thấy Lisa vào nhà liền đi thẳng lên thư phòng trên tầng, nàng ôm Lily ngồi trên sofa xem TV, Lily ngoan ngoãn nằm trong lòng nàng mà ngủ, khiến cho Chaeyoung cũng muốn ngủ theo.
Lúc Lisa đi xuống liền thấy một người một mèo nằm trên sofa ngủ ngon lành, Lily nghe thấy tiếng bước chân thì vểnh tai mở mắt, nhìn thấy Lisa nó liền quay về nằm trong lòng Chaeyoung ngủ tiếp.Chaeyoung nằm nghiêng ngủ, tóc dài xõa ra lung tung, uốn lượn gợn sóng, tóc mái hai bên có chút rối, có lẽ vì hai hôm nay mệt mỏi, nàng ngủ rất say, Lisa giúp nàng vén lại tóc, cầm lấy chiếc chăn đắp lên người nàng.Trước khi đi cô còn tắt TV. Toàn bộ căn nhà rơi vào yên tĩnh, chỉ còn nghe được tiếng thở đều đều khe khẽ của Chaeyoung.Lisa cong khóe miệng, đầu ngón tay chạm vào gò má trắng nõn của nàng, ánh mắt sâu thẳm, vừa đen vừa sáng.Cô ngắm nàng thật lâu mới đứng dậy, lên tầng ngồi vào bàn làm việc, xem đi xem lại video quay hôm xảy ra chuyện, đôi mày thanh tú càng xem càng nhíu lại, ánh mắt sắc bén nhìn kĩ từng người trong video, tìm đến nửa ngày không có kết quả mới cầm điện thoại gọi cho Jung Hyeon-jun.
Jung Hyeon-jun vừa đến công ty, di động kêu lên lập tức nhấc máy: "Manoban tổng."Giọng nói Lisa nhàn nhạt, nhưng âm điệu ác liệt: "Điều tra danh sách toàn bộ nhân viên có mặt tại trường quay hôm đó."Jung Hyeon-jun không rõ hỏi ngược lại: "Manoban tổng phát hiện điều gì sao?"Lisa ừm một tiếng, cô nhận ra là, đây không phải là sự cố bất ngờ, đây là có người muốn hại Chaeyoung.Jung Hyeon-jun nghe được kết luận này, cụp mắt xuống, hiểu rõ ý tứ của Lisa.Chương trình 'Hẹn ước thứ sáu' đã chiếu được một năm, chưa từng xảy ra chuyện gì, nếu chỉ có một sự cố thì còn đỡ. Đằng này lần này lại nhiều trùng hợp như vậy, vừa dứt dây cáp, vừa rơi đèn trang trí, lại đều có liên quan đến phu nhân. Anh cũng đã xem qua video, vốn dĩ vị trí ở giữa là phu nhân, chỉ vì Yoo In Na sợ độ cao muốn đổi vị trí, nếu như chuyện này không phải sự cố thì rõ ràng có người ra tay với phu nhân.Nhưng hiện tại không có chứng cứ, chỉ suy đoán thì không chứng minh được gì.Nghĩ thế, anh chần chờ mở miệng: "Manoban tổng, tổ sản xuất nhất định sẽ nói đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn."Dù sao không có ai thương vong, nếu nói có người có ý xấu sẽ chỉ gây ra hoảng loạn, huống hồ cũng không có chứng cứ.Đương nhiên Lisa cũng đã nghĩ đến điều đó, cô chỉ hờ hững nói: "Thế nên anh lén điều tra, đừng để bất kì ai biết."Jung Hyeon-jun lập tức trả lời: "Vâng, Manoban tổng."Lisa cúp máy xong, ánh mắt thâm trầm, nhìn chằm chằm lá rụng tung bay ngoài cửa sổ hồi lâu mới lại bấm điện thoại."Manoban tổng."Vẻ mặt Lisa hờ hững: "Park Ji Yeon liên lạc với Lee Dong Gun chưa?"Choi Woo-sik ừm một tiếng: "Mới có chút tin tức. Manoban tổng yên tâm, chưa đến hai ngày, tôi sẽ lấy được thứ kia."
Nghĩ đến chuyện lần này rất có thể liên quan đến Jo Yoon Hee và Lee Dong Gun, ánh mắt Lisa liền lạnh đi, môi mỏng khẽ mở, giọng điệu không ai có thể can thiệp: "Một ngày.""Tôi muốn anh phải lấy được trong ngày mai."Choi Woo-sik sửng sốt, trước giờ Lisa không hề nóng vội như thế, cô thường hay nói, dục tốc bất đạt.Huống hồ, mọi việc vẫn đang nằm trong lòng bàn tay, hắn không hiểu sao đột nhiên cô vội vã như vậy.Tò mò, Choi Woo-sik đánh bạo hỏi: "Manoban tổng, xảy ra chuyện gì sao?"Lisa hờ hững nói: "Không có gì.""Chỉ là tôi không muốn đợi nữa."Cá đã mắc câu, dù là chết vì cắn câu lúc ở dưới nước hay chết khi bị mang lên bờ cũng không còn quan trọng nữa.Điều quan trọng là...Con cá này, chạy không thoát.---------------------------