[BH](Xuyên không) Muốn ta bảo vệ hay bảo vệ ta?

10



"Ể gì đây?" Nó sau khi thức dậy thì thấy mình bị ôm thật chặt bởi Lucy

"Sao vậy Kaido?" Jecsica nghe tiếng nó la lên thì giật mình dậy hỏi

"Đui ha gì không thấy?" Nó bực khi mà Jecsica éo kéo nó ra chỉ nhìn rồi hỏi như đó là chuyện hiển nhiên hằng ngày

"Ưm..ơ?" Lucy nghe âm thanh thì cố gắn mở mắt ra. Khi mắt vừa lm quen với ánh sáng thì đập vào mắt Lucy là đôi mắt khó hiểu của Jecsica đang nhìn mình(😂ảo quá chị ơi Jecsica nhìn Kaido mà.)

"Bỏ em ra đc rồi đó." Nó cựa quậy nói

"À xin lỗi nhóc." Lucy sau khi ý thứ đc tình hình thì vội buôn nó ra. "Thật không ngờ mình lại ngủ đc mà còn ngủ ngon như z giữa một căn phòng có một con quái vật và nằm kế một thằng ở trần. Có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất của mình từ khi đó cho tới giờ."

"Chị bị gì dạ?" Nó lay lay Lucy khi nhìn thấy cô sau khi bỏ nó ra thì thất thần

"À hong có gì. Mà bốn tên kia dậy mau!" Lucy giật mình nhìn nó xong đánh trống lảng sang đánh thức bốn tên à nhầm con à mà cũng hỏng phải là hai tên con trai và hai con.

Nó nhìn Lucy không nói gì. Nó biết Lucy không muốn nói bên nó cũng hông thèm hỏi mà chạy đi thay đồ.

(Mà hình như từ đầu cáo hk có giới thiệt đồ của Kaido phải hk? Đồ của Kaido nè:
-quần

-áo+áo khoác

-giày

-dây chuyền


Đẹp hk? Thêm băng đeo đầu màu đen nữa nha! Mà Kaido hk có lùn lắm đâu nha đứng tới váy Erza nên mặc bộ này nhìn cute vs ngầu lắm!^^)

"Đồ đâu vậy? Chị nhớ nhóc có đem theo gì đâu?" Lucy khó hiểu hỏi nó

"À Jecsica đem cho em á." Nó trả lời Lucy rồi nhìn sang Jecsica. Thật ra Jecsica đc ông diêm vương ưu đãi cho một không gian riêng và Jecsica có thể triệu hồi bất cứ thứ j mà Jecsica muốn kể cả điện thoại di động. Nó chỉ nhờ Jecsica lấy dùm vài bộ đồ thôi mà.

"Uk." Lucy không nói gì nữa. Nói thật thì cô còn đề phòng Jecsica. Jecsica rất bí ẩn và cả nó cũng thế nhưng nó cho Lucy cảm giác an toàn thế là Lucy không đề phòng nó quay ra đề phòng Jecsica. Nói chung là Giận cá chém thớt

"Hai người thân với nhau thiệt nha." Slay đang ngồi ở ngòi nghe có người ăn hiếp chủ nhân nó nên nhào vào hợp sức

"Thì nhóc Kaido là người thân nhất của tôi ở đây mà."Jecsica sau khi tắm xong thì chạy ra nói giúp nó "đc lắm con Slay kia ta sẽ bỏ đói mi 1 tuần và không cho mi nhào zô vai Sương ngủ nữa." Còn trong đầu thầm nghĩ

"Đúng đó Jecsica là người thân nhất của tôi ở đây." "Slay sau này một tuần cấm cậu ngủ trên vai tui."liếc nhìn Slay nó thầm nghĩ

Slay không biết sao đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng

"Thoi chuyện này bỏ qua một bên đi. Chúng ta còn phải đi tìm hiểu về lời nguyền nữa." Gray thấy ồn nên ló đầu ra nhìn thấy rất cả mọi người dậy hết thì nói

"Biết rồi." Lucy lườm nhẹ nó rồi trả lời Gray trong khi nó và Jecsica không thèm trả lời mà bít ra khỏi phòng trước chỉ để lại một bé hại chủ nhân bị chủ giận nên bơ thôi

-------------

"Nè bộ chúng ta thật sự phải phá hủy mặt trăng hả?" Natsu hỏi lại câu hỏi mà qua nay chưa có câu trả lời

"Đừng có phá mà. Nếu phá làm sao còn món cá muối ngắm trăng." Happy vừa bay lượn lờ vừa nói

"Uk ha. Nếu phá hủy mặt trăng còn đâu món bò bít tết nhắm trăng đặc trưng của Fairy Tail." Gray cũng nói theo happy.

Nó cùng Jecsica không nói gì chỉ liếc mắt nhìn họ. Nghĩ gì mà tới đồ ăn không vậy chứ, cái cơ bản nhất là mất mặt trăng ban đêm tối thui sao không nghĩ trời. Nhìn mặt là bít thuộc chủng tộc ham ăn

"Nè sao hai người không phát biểu ý kiến gì hết vậy?" Slay bị nó ghét bít nó hong cho lên vai nằm ngủ nên phải thức bay theo tụi nó

"Hong thích." Nó cùng Jecsica đồng thanh nói và bỏ Slay ra phía sau không quan tâm

"..."

"Con gì bự bự kìa anh Natsu." Nó liếc qua liếc lại cuối cùng cũng tìm thấy bé bự kia. Hí hí đó bé chuột ở sạch á thở một cái là muốn héo cây cối luôn nha.

"Chạy mau." Gray đã nhìn thấy vội la lớn với cả nhóm

Nghe Gray nói Natsu, và cái đồng hồ biết nói chứa Lucy và happy chạy cấp tốc còn nó và Jecsica chỉ nhìn bé chuột kế đó nó bay qua bên đối diện Jecsica rồi nó tạo thành sợi dây không khí bắn về phía jecsica, jecsica nắm được vừa lúc bé chuột chạy tới và thế làm bé chuột té chổng chân lên trời nhìn cực mát mắt luôn.

"Há há há bé chuột nhỏ nhỏ té nhìn dễ thương thiệt ha." Slay nhìn từ đầu tới cuối cười không ngớt miệng nói

"Tui không nỡ luôn á." Nó quay qua nhìn Jecsica rồi làm bộ dáng 'bé chuột à tao xin lỗi'

"Thôi bớt diễn cho tui nhờ." Jecsica không có tý thương xót nào nắm đầu nó lôi theo nhóm Gray bỏ ngoài tai tất cả những tiếng la hét của nó

Đi một hồi tất cả dừng lại ngay trước đền thờ mặt trăng

"Oa toàn mặt trăng không luôn kìa." Nó  nhìn không chớp mẮt khi thấy mấy cái mặt trăng 'nhỏ xíu xìu xiu'

"Hòn đảo này lúc trước còn được gọi là đảo mặt trăng đó nên có lẽ mặt trăng là biểu tượng của hòn đảo này." Gray giải thích cho cả nhóm biết

"Nè Jecsica mình có nên theo họ xuống dưới đó không?" Nó quay qua Jecsica khi cả nó và Jecsica đứng cách xa nhóm Gray một chút

"Đi đi dù gì thì đây cũng là một phần của đợt thám hiểm lần này mà. Tao cũng muốn nhìn thấy tận mắt con quái vật đó nha." Jecsica cười nhẹ nói

"Ừ cũng được." Nó không muốn đi đâu vì đi xuống dưới sẽ gặp cái con chó lai người ngu ngu kia nhìn ức chế chết

"Mày khỏi lo chắc chắc sẽ có chuyện thú dị ở dưới đó á. Mày muốn xem phim trực tiếp mà." Jecsica nói rồi cười gian xảo

"Rồi rồi." Không muốn tip tục nói vs Jecsica vì Jecsica luôn cố gắn giữ một số cái gì đó bí mật (😂mà nói ra anh cũng có hiểu đâu!). Nó không quan tâm lắm nhẹ bước đi

Thấy nó như z Jecsica chỉ cười nhẹ "haizz Sương à khi còn ở trên thế giới cũ mày là đào hoa toàn trai theo bây giờ xuyên tới đây thì mày đuợc toàn gái thích. Tại sao hai đứa tụi mình là bạn mà tao lại FA chứ?"  Khóc thầm trong lòng chứ chẳng thể nói ra thiệt tội cho Jecsica á mà...thấy cũng tội thôi cũng kệ.

"Jecsica đi thôi." Khi đất vừa nứt nó quay sang Jecsica kêu lên.

"Á." Nãy giờ suy nghĩ tùm lum chuyện cuối cùng Jecsica bị nó gọi giật mình té xuống luôn

"..."

"Áaaa..."

"Mày càng ngày càng bất cẩn đó." Nó nói vs Jecsica như một lời đe dọa rằng 'còn bất cẩn thì coi chừng'

"Cản ơn nhóc." Natsu quay sang nó nói cảm ơn vì lúc nãy sẵn tiện nó có dùng gió nâng đỡ cả nhóm

"Không có gì đâu. Giờ mình đi tham quan đi." Nó cười cuối nói rồi kéo tay Lucy đứng dậy chạy đi

"Cái quái?" Lucy la lên

"Cái gì? Sao có thể?" Gray sau khi nhìn thấy con quái vật bị đóng băng mà Lucy chỉ  thì la lên

"Anh biết nó?" Nó hỏi Gray

"Uk. Nó là một con quái vật bất tử. Nó đã tàn phá toàn bộ nơi anh sống." Gray nhẹ nhàng nói đầy đau khổ

Jecsica không muốn nhìn thấy cảnh này nên nhẹ nhàn kéo nó đi chỗ khác để thâm dò.

"Vẫn cố tránh né những thứ liên quan tới gia đình à?" Nó hỏi Jecsica ở khi thấy cô kéo nó ra chỗ khác rồi nhẹ nhàng ngồi xuống nhìn lên lỗ hỏng phía trên của đền thờ

"Có lẽ." Nhẹ nhàng nói. Nó nghe Jecsica nói thì biết cô không muốn nói chuyện, từ lúc nó và cô xuyên tới đây những thứ liên quan tới gia đình, bạn bè hay người thân đã gặp rất nhiều rồi.
Nó biết Jecsica vẫn còn nhớ thế giới cũ và nó cũng vậy. Nó nhớ nhà, nhớ gia đình, nhớ người thân, nhớ người con gái đã ở bên nó thật lâu và nói yêu nó thật nhiều nhưng cuối cùng lại rời xa nó, nó nhớ...nhớ nhiều lắm...

Cả hai người chỉ lẳng lặng ngồi đó, nhìn lên lỗ hỏng đền thờ như muốn nhìn xuyên qua nó, xuyên qua bầu trời để nhìn thấy  giới cũ, thế giới trước đây có gia đình, bạn bè, người thân, thế giới có những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ, kí ức một thời học sinh vui vẻ bên thầy cô bạn bè,...

Khi nó cùng Jecsica lẳng lặng bỏ đi Lucy đã nhìn thấy định đợi nó cùng jecsica lại nhưng lại lo lắng cho an toàn của nó mặc dù biết mình chẳng mạnh bằng một phần mười nó. Nhìn thấy nó Lucy vui mừng định chạy tới nhưng ý thức được không khí kì lạ nên chỉ lẳng lặng phía sau quan sát nó và khó hiểu nghĩ:
"Nhóc con vui vẻ cũng có lúc buồn như thế này sao? Rốt cuộc là nhóc đó và cô gái tên Jecsica kia có quan hệ gì? Đây là chuyện gì chứ?"

Nó chẳng hay biết gì vẫn vậy, lẳng lặng...
.
.
.
.
.
Bên Lucy Gray đang buồn bã nhớ về sư phụ mình và đặc biệt được Lucy tốt bụng cho thêm nhạc nền nữa nên đã rơi nước mắt. Nó và Jecsica ở hơi gần chỗ đó cũng nghe đc tiếng nhạc của lira-tinh linh của Lucy. Jecsica không khóc chỉ cười buồn còn nó...nó khóc. Hôm nay hãy cho nó khóc cho đã đi rồi ngày mai nó sẽ tiếp tục vui vẻ như thường. . .

Họ chẳng biết khi họ khóc ai đó phía sau họ cũng không có vui vẻ gì. Cứ như vậy một người khóc, một người lẳng lặng đứng nhìn. Một người khóc vì nhớ người thân một người khó hiểu vì cảm xúc của mình khi nhìn người kia khóc.

Chương trước Chương tiếp
Loading...