[BHTT]•Gặp lại người thương

C17: Hậu trường bùng nổ



Chương 17: Hậu trường bùng nổ

Sáng hôm sau, thông tin về nụ hôn trong buổi livestream và những lời tuyên bố của Hạ Tư Du trở thành chủ đề nóng trên khắp mạng xã hội. Các hashtag như #ThiênLạcTưDu, #DramaTìnhCảm, và #HơiThởThuộcVềAi leo lên top tìm kiếm.

Thiên Lạc bước vào công ty với ánh mắt dè dặt, biết rõ rằng mình sẽ trở thành tâm điểm chú ý. Cô không sai. Mọi người nhìn cô đầy tò mò, còn vài đồng nghiệp thì thầm to nhỏ.

“Thiên Lạc, em ổn chứ?” Dương Nhã bất ngờ xuất hiện bên cạnh cô, ánh mắt tràn đầy lo lắng.

“Tôi ổn,” Thiên Lạc trả lời, cố giữ giọng bình tĩnh. “Chuyện hôm qua chỉ là sự hiểu lầm.”

Dương Nhã nhíu mày. “Hiểu lầm? Em chắc không? Chị không nghĩ Tư Du chỉ đơn giản là hiểu lầm đâu.”

Ở một phòng khác, ban quản lý của công ty tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Đạo diễn và các giám đốc PR tranh luận gay gắt về cách xử lý khủng hoảng.

“Tình huống này có thể phá hỏng hình ảnh của chúng ta nếu không kiểm soát kịp thời,” một giám đốc nói.

“Nhưng mặt khác, nó đang thu hút rất nhiều sự chú ý,” người khác phản đối. “Lượt xem và tương tác tăng gấp ba lần sau buổi livestream. Có thể tận dụng nó để tạo sức nóng cho các dự án tiếp theo.”

Tư Du bước vào, ngắt lời cuộc tranh luận. “Tôi sẽ tự giải quyết chuyện này.”

Cô nhìn mọi người một lượt, ánh mắt lạnh lùng. “Đừng can thiệp. Đây là vấn đề cá nhân của tôi.”

Đối mặt với chính mình

Cuối ngày, Thiên Lạc nhận được một tin nhắn từ Tư Du:

“Gặp tôi ở sân thượng công ty lúc 7 giờ.”

Dù biết rõ mình nên từ chối, nhưng như bị một lực hút vô hình, cô vẫn xuất hiện đúng giờ.

Tư Du đang đợi cô, đứng dựa vào lan can với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng đôi mắt đầy cảm xúc.

“Chị lại muốn gì nữa đây?” Thiên Lạc hỏi, cố giữ khoảng cách.

“Tôi muốn nói rõ với em,” Tư Du đáp, ánh mắt kiên định. “Tôi biết em đang bối rối, nhưng hãy đối mặt với sự thật: chúng ta không thể trốn tránh cảm xúc này mãi.”

Thiên Lạc nhìn xuống bàn tay mình, không biết trả lời thế nào. Cô thực sự bị giằng xé giữa lý trí và trái tim.

“Chị có biết điều chị làm hôm qua khiến tôi khó xử thế nào không?” cô thì thầm.

“Tôi biết,” Tư Du trả lời, bước lại gần hơn. “Nhưng tôi thà để em ghét tôi còn hơn phải đứng nhìn em rời xa tôi.”

Lời hứa không trọn vẹn

Tư Du nhẹ nhàng chạm vào tay Thiên Lạc, giọng cô trầm ấm nhưng đầy quả quyết. “Hãy cho tôi một cơ hội, chỉ một lần. Tôi không hứa sẽ làm mọi thứ dễ dàng, nhưng tôi hứa sẽ không để em phải hối tiếc.”

Thiên Lạc lùi lại, đôi mắt đầy hỗn loạn. “Tôi không thể hứa bất kỳ điều gì với chị, Tư Du. Tôi không biết mình có đủ sức chịu đựng không.”

“Vậy thì em không cần hứa,” Tư Du nói, nhẹ nhàng kéo Thiên Lạc vào lòng. “Tôi sẽ là người chịu đựng thay em.”

Trong khoảnh khắc ấy, Thiên Lạc không đẩy cô ra. Nhưng sâu trong lòng, cô biết rằng con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng.

---

Chương trước Chương tiếp
Loading...