[BHTT][EDIT] Xuyên Thành Pháo Hôi Tra A Sau, Ngọt Sủng Nữ Chủ|Phúc Tạp Phúc Phúc
Chương 106
Hai tay Từ Cẩn Mạn căng thẳng, mỗi khi định động đậy, chiếc xích nối với đầu giường lại siết chặt.Giọng cô khô khốc: "Xu Xu, đừng làm loạn, là em sai rồi, chị trước......"Thẩm Xu đã uống mấy chai rượu vang đỏ, cơn say giờ mới lên đến đỉnh điểm, giọng Từ Cẩn Mạn bên tai nàng mơ hồ, nàng chỉ biết giọng nói ấy rất quen thuộc, nhưng không nghe rõ hết.Giọng nói ấy là giọng nói nàng đã mơ thấy rất nhiều đêm.Là giọng nói nàng vừa nhớ đến đã rơi lệ.Cũng là giọng nói khiến nàng tức giận.Đầu gối Thẩm Xu thúc mạnh, xương bánh chè làm Từ Cẩn Mạn đau run người.Thẩm Xu đương nhiên không biết hành vi của mình, nàng chỉ cảm thấy tức giận với người này.Muốn trừng phạt.Thẩm Xu: "Bảo em đừng nhúc nhích, em lại động đậy."Từ Cẩn Mạn đột nhiên khẽ rên một tiếng.Chiếc roi trong tay Thẩm Xu chạm nhẹ lên mặt cô, không nhẹ không nặng, cũng không đau.Chỉ là đuôi roi lướt qua, khiến da cô ngứa ran.Gương mặt Thẩm Xu ửng đỏ, thực ra nàng không chịu nổi trọng lượng cơ thể, vừa hơi thẳng eo lên, người liền đổ xuống.Giây tiếp theo trực tiếp ngã vào người Từ Cẩn Mạn.Từ Cẩn Mạn bị đập đau ngực, xương hông cũng đau.Cơn đau này không làm cô khó chịu, ngược lại vì hơi thở quen thuộc của Thẩm Xu mà vui vẻ chịu đựng.Thẩm Xu vùi mặt vào cổ Từ Cẩn Mạn, nàng hít hít, ngay sau đó nhìn thấy miếng dán vết thương trên cổ, nhíu mày "Vết thương ướt rồi."Đó là do Từ Cẩn Mạn vừa ra bờ biển rửa mặt bị ướt.Trước đó đã có chút rỉ máu, giờ phút này dính nước, màu đỏ máu bên trong hơi phiếm hồng, loang ra như màu nước."Xu Xu ngoan được không?" Từ Cẩn Mạn thử chút tự cứu, thất bại.Thẩm Xu vẫn không để ý đến cô, cô cảm nhận được hơi thở nóng rực của Thẩm Xu ở chỗ vết thương của mình.Hơi thở đó như bọt biển được ngâm nước ấm, dán vào vết thương cô.Thẩm Xu hơi ngồi dậy, vươn tay xé miếng dán vết thương ướt nước biển, tuy say, nhưng động tác vẫn vô cùng kiên nhẫn.Sự kiên nhẫn này khiến vết thương của Từ Cẩn Mạn đau âm ỉ.Đặc biệt bởi vì vị mặn của nước biển, cô thực sự cảm nhận được cái gọi là rắc muối lên vết thương.Thật sự là tra tấn.Chưa kể lúc này còn có tác dụng của chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương, gân xanh và mạch máu của Từ Cẩn Mạn giật thình thịch.Từ Cẩn Mạn nghiến răng.Thẩm Xu liếm nhẹ vết máu nhỏ rỉ ra từ vết thương, giống như một chú mèo tham lam uống sữa.Từ Cẩn Mạn động đậy mạnh hơn một chút, nhưng vẫn không có tác dụng gì.Thẩm Xu liếm liếm đầu lưỡi, đại khái cảm thấy hương vị không ngon, nhíu mày "Không ăn được, Từ Cẩn Mạn, máu của em một chút cũng không ăn được."Thẩm Xu vừa nói, ánh mắt đột nhiên dao động đến một chỗ bên cạnh vết thương của Từ Cẩn Mạn.Nàng ấm áp tiến lại gần lần nữa.Dùng phương thức vừa rồi một lần nữa ngậm lấy cổ Từ Cẩn Mạn.Đồng thời, một loại dị cảm đoạt mệnh khác quét tới, Từ Cẩn Mạn khẽ kêu "Xu Xu!"Thẩm Xu tiếp tục hành động của mình, rồi dường như nghe thấy lời nói kia."Vậy em cầu xin chị đi."Cả người Từ Cẩn Mạn như muốn nổ tung, ý thức cô đã gần như mất kiểm soát, mồ hôi trải rộng toàn thân, giọng nói cũng run rẩy."Cầu xin chị.""Tỷ tỷ, cầu xin chị buông tha cho em đi."Thẩm Xu ngẩng đầu khỏi cổ cô, cằm hơi nâng lên "Không nha."Góc độ này trong mắt Từ Cẩn Mạn mang theo chút cao ngạo và lạnh lùng, nhưng khi hàng mi cong xuống, khẽ gợi lên khóe môi hồng nhuận kia, tim cô lại đập mạnh.Thẩm Xu như vậy, ngoài cô ra không còn ai có thể nhìn thấy.Vũ mị, diễm lệ, đoạt mệnh.Thẩm Xu vừa dứt lời, ngay lập tức tiến lại gần lần nữa.Lần này, Từ Cẩn Mạn cảm nhận được sự khác thường ở làn da cổ, ngay sau đó là tin tức tố ngọt ngào của Omega.Từ Cẩn Mạn lần đầu tiên sinh ra loại cảm giác này.Rất kỳ lạ, tựa như người bị bao vây trong vườn hương thảo, tư tưởng dần dần trở nên mơ màng.Trong thế giới ABO, giữa Alpha và Omega có hai loại đánh dấu.Trong đó Alpha đối với Omega có hai loại đánh dấu, một là đánh dấu tạm thời, hai là đánh dấu vĩnh viễn.Loại thứ nhất thường thấy nhất, thường là khi kỳ phát tình hoặc kỳ động dục đến, dùng để tạm thời giảm bớt.Loại thứ hai, đánh dấu vĩnh viễn, có ảnh hưởng rất lớn đến Omega. Ngoài việc khiến Omega sinh ra sự ỷ lại nhất định vào Alpha, muốn loại bỏ dấu ấn vĩnh viễn chắc chắn phải trải qua một lớp da, vô cùng đau khổ.Hơn nữa, sau khi Omega bị đánh dấu vĩnh viễn, nếu không có biện pháp tránh thai, sẽ có khả năng mang thai.Đương nhiên, gen càng ưu việt, càng khó mang thai, đây cũng là lý do tại sao Omega tương đối hiếm. Đặc biệt là Omega cấp cao.Ngược lại.Việc Omega đánh dấu Alpha không phức tạp như vậy.Loại đánh dấu này còn được gọi là đánh dấu ngược.Nhưng dù gọi là đánh dấu ngược, nó vẫn giống như việc Alpha đánh dấu Omega, tác dụng lên người Alpha.Omega sẽ vì tin tức tố của mình mà trở nên thân thiết với Alpha.Việc Thẩm Xu phản đánh dấu Từ Cẩn Mạn kéo dài vài phút, trong vài phút này, không biết có phải ảo giác không, Từ Cẩn Mạn mơ hồ cảm thấy phản ứng tuyến thể giảm bớt. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc.Sau đó lại bùng nổ như trước, tin tức tố sắp trào ra.Thẩm Xu rời khỏi cổ Từ Cẩn Mạn, người mềm nhũn dựa vào vai cô, thở dốc không đều. Tựa như vừa bị cái gì đó che lại một lúc, nàng thở ra một hơi dài."Có đau không?"Mắt Thẩm Xu liếc nhìn cổ tay đỏ ửng của Từ Cẩn Mạn, vỗ vỗ ngực, nói "Em làm chị đau lòng trước......"Lời này không biết là tỉnh táo hay không tỉnh táo.Thẩm Xu khẽ ngồi dậy, sau đó buông tay cô ra, liền mất hết sức lực, lần nữa ngã xuống.Mặt nàng dán vào cánh tay Từ Cẩn Mạn, mang theo vẻ bất lực.Từ Cẩn Mạn đã hoàn toàn mất tỉnh táo.Cả người Từ Cẩn Mạn như tan thành từng mảnh, giống như bị bánh xe cán qua, đặc biệt là cánh tay và chân.Đầu cô choáng váng, não trướng, mở to mắt, có ánh mặt trời lọt qua khe hở rèm cửa, cô hơi nheo đôi mắt khô khốc chua xót, nghiêng đầu nhìn bên cạnh.Trống không.Không có bóng dáng Thẩm Xu.Cô trấn tĩnh lại, lập tức ngồi dậy trên giường, nhìn quanh một vòng cũng không thấy người.Chân trần bước xuống giường "Xu Xu?"Phòng vệ sinh, phòng để quần áo cũng đều không có ai.Trong khoảnh khắc đó, Từ Cẩn Mạn thậm chí có một ảo giác như thể đêm qua mình đang mơ, nhưng những dấu vết khác thường trên cơ thể, cổ tay bầm tím, nếp nhăn trên ga trải giường, cùng với chiếc xiềng xích da và roi da rơi trên thảm, những chai rượu vang đỏ lăn lóc trên sàn...... tất cả đều chứng minh đó là sự thật.Từ Cẩn Mạn khoác vội chiếc áo lên người, chạm vào miếng dán vết thương ở cổ mới chợt nhớ ra, Thẩm Xu còn thay thuốc cho cô.Tâm trạng Từ Cẩn Mạn càng tệ hơn, cô nhanh chóng ra khỏi phòng.Ở cầu thang cô gặp dì quản gia.Dì nói: "Thẩm tiểu thư đi từ sáng sớm rồi."Vừa nghe dì nói xong, Từ Cẩn Mạn lại nghe thấy tiếng ly rơi xuống bàn trà ở dưới lầu."Cô ấy đi vội, anh đã cho người đưa cô ấy đến đoàn phim rồi."Từ Cẩn Mạn đi theo giọng Từ Dần Thành, đứng ở lan can bên cạnh.Từ Cẩn Mạn kinh ngạc: "Đi đoàn phim? Chị ấy không sao chứ?"Hôm qua chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương của cô mấy lần không tỉnh táo, lần trước ở phòng thử đồ tuyến thể Thẩm Xu đã bị thương, vì vậy cô càng cảm thấy Từ Dần Thành đang dỗ dành mình.Có lẽ Thẩm Xu không khỏe, nhưng Từ Dần Thành sợ cô lo lắng nên mới nói như vậy.Từ Cẩn Mạn càng nghĩ càng lo lắng.Từ Dần Thành ngẩng đầu nói: "Em còn có thể vứt bỏ bà xã của em sao?"Từ Cẩn Mạn im lặng một lát: "Không phải, chị ấy...... em đi thay quần áo trước."Giải thích ra lại càng phiền phức, hiện tại quan trọng nhất là xác nhận Thẩm Xu thật sự không sao, cô xoay người đi về phòng, phía sau Từ Dần Thành nói: "Bên ngoài lạnh đấy, mặc nhiều vào."Bước chân Từ Cẩn Mạn khựng lại: "Em biết rồi."Dưới lầu, Từ Dần Thành nghe thấy giọng điệu rõ ràng quen thuộc hơn rất nhiều kia, khóe môi thường ngày sắc bén khẽ cong lên một nụ cười dịu dàng.Từ Cẩn Mạn vào phòng trước tiên cầm điện thoại gọi cho Thẩm Xu, kết quả phát hiện vẫn không liên lạc được, định gọi giọng nói WeChat cho Thẩm Xu——Cô mới phát hiện, mình đã bị Thẩm Xu chặn.Sắc mặt Từ Cẩn Mạn hơi trầm xuống, tim phổi như bị nghẹn lại, nặng trĩu.Việc điện thoại không gọi được cũng có thể là do bị Thẩm Xu chặn sao?Thẩm Xu vẫn còn giận, không tha thứ cho cô là điều dễ hiểu.Chỉ khi nghĩ như vậy Từ Cẩn Mạn mới có thể ép bản thân chấp nhận sự thật này, tạm thời thích ứng với nỗi hoảng hốt khi lần thứ hai mất đi Thẩm Xu.Cô chỉ có thể gọi điện cho Đồng Gia.Đầu dây bên kia Đồng Gia bắt máy rất nhanh, đương nhiên giọng điệu không được tốt lắm: "Xu Xu đang đóng phim."Từ Cẩn Mạn: "Cô chắc chắn chị ấy không sao chứ? Cô mở video cho tôi xem.""Trường quay sao có thể video chứ?" Đại khái cũng nghe ra sự sốt ruột của cô, Đồng Gia dừng một chút rồi nói: "Nếu cô lo lắng như vậy, tối hôm qua nên chú ý một chút...... Cô còn bày trò ly hôn, hôm nay Xu Xu căn bản không lên được hình!""Chị ấy không ở đoàn phim? Chị ấy ở đâu?" Từ Cẩn Mạn vội la lên."...... Ở, cô nghe tôi nói hết đã. Ở phim trường, nhưng trạng thái không tốt lắm, đã thương lượng với đạo diễn chỉ có thể quay muộn chút, bây giờ trước quay mấy cảnh hậu kỳ không lộ mặt."Từ Cẩn Mạn: "Gửi địa chỉ cho tôi."Đồng Gia: "Cô muốn đến? Thôi cô đừng đến, bên này còn có phóng viên đấy, bây giờ trên mạng đang ầm ĩ lắm, chuyện ly hôn của hai cô vẫn còn trên hot search."Từ Cẩn Mạn nhất thời không nói gì.Im lặng một lát, cô nói: "Khi nào chị ấy xong việc?"Đồng Gia nói: "Khoảng 5 giờ.""Gửi địa chỉ cho tôi, tôi đến lúc đó, chuyện khác tôi sẽ xử lý." Từ Cẩn Mạn nói: "Đồng Gia, cô chắc chắn chị ấy thật sự không sao chứ?"Từ Cẩn Mạn vừa dứt lời, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên trong điện thoại."Gia Gia...... không sao đâu, cậu cứ gọi điện thoại đi."Giọng Thẩm Xu hơi nghẹn ngào, âm sắc vững vàng, vẫn giữ vẻ lạnh lùng thường ngày.Từ Cẩn Mạn đau lòng rất nhiều, nhưng cũng yên tâm được phần nào.Thẩm Xu thật sự không sao chứ?Nhưng rõ ràng hôm qua nàng đã tái phát chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương mà.Điện thoại bên này ngắt máy, Đồng Gia nhìn Thẩm Xu muốn nói lại thôi, há miệng thở dốc, cuối cùng Thẩm Xu hỏi: "Từ Cẩn Mạn?"Đồng Gia gật đầu: "Ừ, cô ấy nói 5 giờ sẽ đến."Thẩm Xu rũ mắt, nói: "Bảo cô ấy đừng đến."Đồng Gia nghe vậy: "Xu Xu, thực ra ý tưởng của tổng giám đốc Từ cũng có thể hiểu được một chút, ban đầu tớ nghe thấy hành vi này của cô ấy có chút ngốc, nhưng nghĩ sâu hơn......"Đồng Gia nói, nếu là tôi, biết rõ nhà họ Từ sắp gặp chuyện lớn, tôi cũng sẽ không để sự nghiệp rực rỡ của người yêu bị liên lụy bởi tình yêu của mình."Cô ấy đương nhiên cũng có sai, cô ấy sai ở chỗ không đủ hiểu biết về tình cảm của cô, nhưng chính vì lý do đó, tôi mới cảm thấy nếu hai cô thật sự cứ như vậy mà tách ra, thật sự đáng tiếc."Hai người yêu nhau, nếu vì quá yêu nhau mà chia lìa, chẳng phải quá buồn sao?Đồng Gia cũng không rõ Thẩm Xu giận điều gì, chắc chắn không chỉ vì chuyện này.Thẩm Xu nắm chặt chiếc ly nước trong tay, cảm nhận hơi ẩm trên thành ly pha lê, nàng dường như vẫn còn nhớ cảm giác nóng bỏng từ người Từ Cẩn Mạn, không khỏi rụt tay lại một chút.Thẩm Xu nói: "Bảo cô ấy đừng đến đây."Đồng Gia nghe xong, thở dài nói: "Được, tớ biết rồi."Khi Từ Cẩn Mạn chuẩn bị ra cửa thì nhận được tin nhắn của Đồng Gia.Đọc dòng tin nhắn: "Tổng giám đốc Từ, Xu Xu lát nữa còn có việc, cô đừng đến trước."Mấy phút trước Đồng Gia vừa nói 5 giờ xong việc, cô rất rõ ràng, những lời này đại khái là Thẩm Xu bảo Đồng Gia nói.Từ Cẩn Mạn thở hắt ra một hơi bực dọc, xuống lầu, Từ Dần Thành liếc nhìn cổ cô một cái, rồi đưa chìa khóa xe trên bàn cho cô.Cầm chìa khóa xe, cô đi ra ngoài.Nghĩ đến điều gì, cô khựng lại rồi quay đầu lại.Từ Dần Thành vẫn ngồi trên sofa phòng khách, lúc này cô mới nhận ra hôm nay anh mặc đồ không chỉnh tề chút nào, áo phông dài tay và quần dài rộng thùng thình ở nhà, đôi chân dài hơi duỗi ra.Từ Dần Thành vẫn nhạy bén như thường, ngay khoảnh khắc cô quay đầu lại, anh đã ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cô.Anh khẽ nhướng mày: "Sao vậy?"Từ Cẩn Mạn nói: "Anh ở lại mấy ngày?"Từ Dần Thành cười một tiếng: "Không chắc. Sao? Luyến tiếc anh đi à?"Từ Cẩn Mạn nói: "Nếu anh không vội đi, tìm thời gian cùng nhau ăn bữa cơm đi."Bất kể là vì lý do gì, Từ Dần Thành đã cứu cô vào thời điểm quan trọng.Từ Dần Thành nghe vậy, đáy mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, vui vẻ nhếch môi: "Được, đi thôi."Từ Cẩn Mạn chuẩn bị đi, lại nghe thấy một câu vọng đến từ phía sau."Tốt nhất là lúc ăn cơm em có thể mang cả em dâu về."Từ Cẩn Mạn không nói gì.Nếu có thể mang về thì tốt rồi, cô cũng muốn mang về, kỳ thật từ những lời nói và hành động của Thẩm Xu đêm qua có thể thấy, Thẩm Xu đang rất tức giận.Lần này e là khó dỗ.Từ Cẩn Mạn cầm chìa khóa ra cửa, phía sau Từ Dần Thành chậm rãi móc điện thoại di động ra khỏi túi, lướt qua Weibo một cái.Tin tức trên mạng vẫn dày đặc như mưa, mắng nhà họ Từ không thương tiếc.Ngay cả tường ngoài biệt thự của Từ thị cũng bị người ta phun sơn.Ngoài ra, tin tức ly hôn của Từ Cẩn Mạn và Thẩm Xu càng trở thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất trong giới giải trí.Trên màn hình, đồng nghiệp gửi tin nhắn đến.Đồng nghiệp: Anh Từ, cái CP của anh ấy, con thuyền chìm ở góc xó xỉnh khóc lóc đòi ăn kìa.Đồng nghiệp: Anh thì độc thân được, CP thì không thể BE a.Từ Dần Thành: ?Đồng nghiệp: Anh có ý định tác hợp cho em không, anh Từ có phải là không được không?Từ Dần Thành: ?Đồng nghiệp: Anh đổi tên Weibo đi, gọi là 'CP của anh đã bị hủy', em cũng muốn đổi tên là 'CP của anh Từ không được'.Từ Dần Thành: ?