[BHTT][Cương Hảo Dụ Kiến Ny] NGƯỜI CŨ CÒN THƯƠNG (cover)
Ngoại truyện
Một năm trước, [Truyện Tiêu Lệ Thủy] thành công được đề cử ở liên hoan phim NICE, tháng ba năm sau đó nhận được ba giải thưởng lớn cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, phim hay nhất và biên kịch xuất sắc nhất, trở thành bộ phim đầu tiên của nước Z giành được giải thưởng ở liên hoan phim NICE. Tháng sáu cùng năm, [Truyện Tiêu Lệ Thủy] thành công được ấn định ngày khởi chiếu vào tháng tám. Ngày công chiếu, doanh thu phòng vé đã vượt qua ba trăm triệu. Vai diễn Tiêu Lệ Thủy của Dụ Ngôn trở thành hình tượng kinh điển nhất và được phục dựng nhiều nhất, chính thức làm nổi lên một làn sóng làm phim về tình yêu cùng giới. Một năm sau, bộ phim [Mọi Người Một Người] do cô hợp tác cùng đạo diễn Mai lại đoạt giải Ngọc Lan cùng Bạch Thụ và một số giải thưởng nhỏ khác, cái tên Dụ Ngôn hoàn toàn trở nên nổi tiếng! Hai năm sau, bộ phim thảm họa [Toàn Thế Giới Thất Thủ] đánh dấu sự hợp tác lần thứ hai giữa cô và Liễu Kiện được đánh giá rất cao, lập kỷ lục doanh thu phòng vé. Cũng nhờ [Toàn Thế Giới Thất Thủ], Dụ Ngôn đã nhận được nhiều đề cử giải thưởng nước ngoài, sau đó thành công ôm hai giải ảnh hậu, được cộng đồng mạng tung hô là nghệ sĩ không ngừng làm nên kỳ tích. Dần dần, Dụ Ngôn không còn chỉ là một cái tên, mà trở thành huyền thoại của một thời đại! Người hâm mộ cô có từ cao tuổi cho đến trung thiếu niên, trong đó nổi tiếng nhất là Mạc Ninh Hoan, xem như là fan theo đuổi thần tượng thành công nhất. Mạc Ninh Hoan hợp tác cùng Dụ Ngôn trong hai phim truyền hình và một phim điện ảnh, còn thành công trở thành phù dâu của Dụ Ngôn trong lễ cưới. Trong một cuộc phỏng vấn, người dẫn chương trình cười hỏi: "Cô Mạc, hiện tại cô còn theo đuổi thần tượng không?" Dưới sân khấu cười ồ lên, Mạc Ninh Hoan lắc đầu, chân thành nói: "Cho đến bây giờ tôi chưa từng cảm thấy tôi đang theo đuổi thần tượng." "Tôi chỉ đi theo tín ngưỡng của tôi." ...... Cuối tháng mười, sân bay, Dụ Ngôn vừa xuống máy bay liền bị fans chặn đường. Hiện giờ lịch trình của cô được giữ bí mật tuyệt đối, không tiết lộ nửa phần với truyền thông và người hâm mộ, vậy mà giờ vẫn bị chặn. Bạch Vũ Đường cười ghé vào tai cô nói: "Nhìn fans của em xem, còn biết thời gian em trở về rõ hơn cả em." Dụ Ngôn chỉ đành cười. Ngày mai là sinh nhật Tăng Khả Ny. Mấy năm trước Tiền Thải Hà được chẩn đoán mắc bệnh tim, nguyện vọng của bà là mỗi năm đều có thể đón sinh nhật cùng Tăng Khả Ny. Cũng chính vì điều đó, hằng năm Dụ Ngôn đều sẽ trở về vào thời điểm này. Không chỉ người hâm mộ, ngay cả cộng đồng mạng không phải fans cũng biết, chẳng trách bị chặn ở đây. "Aaaaaa Ngôn Ngôn, Ngôn Ngôn đi ra rồi!" "Ngôn Ngôn!" "Dụ Ngôn ở đây!" Fans và truyền thông được điều động toàn bộ, lập tức khiến nơi đây bị vây chặt như nêm cối. Thấy bị nhận ra, Dụ Ngôn cũng liền cởi mũ tháo khẩu trang, mặc dù đêm qua không nghỉ ngơi tốt, sắc mặt hơi mệt mỏi, nhưng khoảnh khắc khi tháo khẩu trang xuống vẫn lập tức khiến đôi mắt của mọi người phát sáng. Tiếng hoan hô và hò hét ngút trời, Dụ Ngôn chỉ vẻn vẹn đứng tại chỗ, cũng là một hình ảnh đẹp đến nỗi không ai có thể bỏ qua. "Cô Dụ có thể nói vài câu không?" "Cô Dụ, xin hỏi cô đã nhận phim mới của đạo diễn Vệ đúng không?" "Cô Dụ, nghe nói cô được NICE mời làm giám khảo, có thật không?" Dụ Ngôn tỏ ra thản nhiên, đường cong của góc nghiêng vừa tinh xảo vừa hoàn mỹ, treo trên đó là một nụ cười đúng mực. Bạch Vũ Đường bên cạnh không ngừng đẩy đám đông: "Xin lỗi, tạm thời Dụ Ngôn không nhận bất kì cuộc phỏng vấn nào." "Xin lỗi, xin nhường một chút." Sau một hồi nhốn nháo hỗn loạn cùng vô số ánh đèn flash và tiếng hò hét của người hâm mộ, rốt cuộc Dụ Ngôn và Bạch Vũ Đường cũng có thể lên xe. Chung Thần ngồi ghế phụ lái nói: "Mấy nhà truyền thông này thính thật, nhanh vậy đã biết tin." Bạch Vũ Đường gõ đầu cô: "Cũng đâu có giấu, sao có thể không biết." Chung Thần cười toe toét: "E là Ngôn Ngôn lại sắp tạo nên kỳ tích rồi." Dụ Ngôn nghe hai cô trò chuyện cũng không ngẩng đầu, chỉ cúi đầu nhắn tin với Tăng Khả Ny: Tan làm chưa? Trên bàn họp, Tăng Khả Ny đang ngồi cùng mấy người luật sư, Tiếu Tri Thu đứng thẳng phía sau, các cô đang ngồi đối diện ông Will, hai bên đều cúi xuống ký hợp đồng. Ngoài cửa thỉnh thoảng có thư ký đi ngang qua, để lại tiếng bước chân vội vàng. Trong phòng thư ký, một người nhỏ giọng hỏi: "Vẫn chưa ký hợp đồng sao?" "Sao nhanh vậy được, làm mất mấy tháng, mấy phút này đã là gì." Sau vài năm, Tăng thị phát triển nhanh chóng, nghiễm nhiên chiếm một nửa giang sơn ngành tài chính. Tăng Khả Ny cũng xuất hiện trên báo Tài chính Toàn cầu, nối gót Thịnh Nhàn, trở thành "nữ cường nhân" thứ hai của nước Z được lên báo Tài chính Toàn Cầu. Trong phòng thư ký, mọi người đều đang ngóng bên trong ký hợp đồng, không biết ai nói một câu: "Dụ Ngôn về nước." Mấy người khác lũ lượt nghiêng đầu: "Dụ Ngôn?" Một người khác tiếp lời: "Đến công ty không?" Cô gái được hỏi nhún vai: "Có lẽ không đến." Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không khỏi nhớ đến tháng sáu đó Dụ Ngôn về nước đến công ty, không biết truyền thông cùng người hâm mộ nghe được phong thanh thế nào, trực tiếp vây kín công ty chật như nêm cối. Cũng từ lần đó, công ty lắp đặt cổng kiểm soát, không phải nhân viên công ty thì không được vào. Trong lúc mấy người đang suy nghĩ miên man, có tiếng giày cao gót thanh thúy bước trên gạch men đi đến cửa phòng, mà Dụ Ngôn các cô vừa nói có lẽ không đến đang đè thấp mũ, để lộ đường nét tinh tế xinh đẹp, khóe môi nâng lên thành một độ cong vừa đủ, làm người ta cảm thấy không lạnh lùng nhưng cũng không dễ gần. Cô nhìn qua mọi người trong phòng thư ký, nhẹ nhàng dời ánh mắt đi. Mọi người trong phòng thư ký cùng đứng dậy: "Chào phu nhân!" Dụ Ngôn gật đầu một cách tự nhiên: "Làm việc nhé." Tiếng nói không lớn nhưng vẫn uy nghiêm, mấy người cùng nhìn nhau, rồi cúi xuống bận bịu, tiếng gõ bàn phím trở lại trong phòng. Bạch Vũ Đường nhìn đồng hồ nói: "Em vào văn phòng đi, chị xuống dưới lấy ít giấy tờ." Dụ Ngôn: "Vâng." Vừa dứt lời, cửa phòng họp bên cạnh mở ra, Tăng Khả Ny cùng Will đi tới, bắt tay nhau, Tăng Khả Ny nói: "Hợp tác vui vẻ." Will cười: "Hợp tác vui vẻ." Nói xong, ông ta nhìn Dụ Ngôn cách đó không xa, nói thêm một câu: "Phu nhân của cô còn xinh đẹp hơn so với trên ti vi." Tăng Khả Ny liếc qua, rũ mắt: "Cảm ơn." "Trợ lý Tiếu, đưa ông Will xuống." Tiếu Tri Thu thu ánh mắt đang nhìn Bạch Vũ Đường về, hơi cúi người: "Ông Will, mời." Mấy người đàn ông mặc com-lê giày da đi theo sau Will. Bạch Vũ Đường nhìn Tiếu Tri Thu đang nói chuyện cùng Will bằng tư thế ung dung, không tự ti không kiêu ngạo. Đợi đến khi cô ấy rời khỏi tầm mắt, Dụ Ngôn mới nói: "Bạch tỷ, không phải chị nói muốn xuống dưới lấy giấy tờ ạ?" Bạch Vũ Đường nhìn Tăng Khả Ny đã đi đến bên cạnh cô, khụ hai tiếng: "Chị xuống trước." Nói xong, cô quay đầu: "Mai chỉ nghỉ ngơi một ngày, ngày kia..." Dụ Ngôn ngắt lời cô: "Em biết mà." Bạch Vũ Đường liếc nhìn Tăng Khả Ny, ghé vào tai Dụ Ngôn nói: "Ngày kia chụp bìa tạp chí, em bảo Tăng tổng nhẹ nhàng chút." Dụ Ngôn: "..." Đợi Bạch Vũ Đường đi khỏi, Tăng Khả Ny ôm Dụ Ngôn vào văn phòng, đóng cửa, khóa lại, cúi đầu hôn cô, thấp giọng hỏi: "Vừa rồi nói chuyện gì đấy?" Dụ Ngôn ôm cổ Tăng Khả Ny ngồi xuống sô pha, đá rơi giày cao gót, đặt đôi chân dài lên đùi cô, trả lời: "Không có gì, Bạch tỷ nói ngày kia phải chụp ảnh, bảo chị chú ý đúng mực." Nét mặt giãn ra, Tăng Khả Ny véo mũi Dụ Ngôn: "Chị biết rồi." Cô nói rồi chuẩn bị đứng dậy, lại bị Dụ Ngôn kéo tay ngã ngồi về sô pha. Dụ Ngôn ngồi lên chân cô, ôm mặt cô nói: "Em muốn hôn chị." Dứt lời, cô cúi xuống. Tăng Khả Ny ôm eo cô, nói: "Chú ý đúng mực." Dụ Ngôn đáp lại bằng giọng thấp thoáng không rõ: "Bạch tỷ nói chị chú ý đúng mực. Không phải nói em." Vừa nói, cô vừa cúi đầu hôn chiếc cổ thon dài trắng nõn của Tăng Khả Ny, nhanh chóng hôn nên nhiều đóa hoa hồng đỏ tươi nở rực rỡ. Buổi chiều, Tăng Khả Ny tan làm sớm. Trước ánh mắt cực kì hâm mộ của các thư ký, cô ôm Dụ Ngôn vào thang máy, về nhà. Về nhà, Dụ Ngôn mới không biết thế nào là đúng mực. Hai người làm hết một buổi tối Dụ Ngôn mới cảm thấy thỏa mãn ôm người kia đi ngủ. Tờ mờ sáng hôm sau, Tăng Khả Ny liền bị Dụ Ngôn lôi dậy kéo về nhà cũ. Năm ngoái Tiền Thải Hà đã phẫu thuật, hiện giờ không còn trở ngại, nhưng bà đã quen mỗi năm Tăng Khả Ny đều về nhà ăn cơm vào sinh nhật. Tăng Khả Ny và Dụ Ngôn cũng muốn tụ họp cùng mọi người, vì thế Dụ Ngôn liền sớm gọi cho Chung Thần và Bạch tỷ, còn dặn Bạch tỷ tiện đường đưa trợ lý Tiếu đi cùng. Bạch tỷ một lần nữa nhấn mạnh: "Chị và cô ấy không phải quan hệ kiểu đó!" Dụ Ngôn cười: "Mời bạn." Bạch Vũ Đường hài lòng: "Được rồi." Hơn chín giờ sáng, mọi người đi tới quán cà phê của Lưu Lệnh Tư. Sau khi ngừng đóng phim, Lưu Lệnh Tư mở một quán cà phê ở gần nhà. Vì bản thân là ngôi sao, hơn nữa kênh X thường xuyên chiếu phim ngắn của cô và Dụ Ngôn, nên người hâm mộ không hề ít, người ngưỡng mộ càng nhiều hơn, ngày nào quán cũng kín chỗ, cũng là điều tốt đẹp. Hôm nay quán không mở, tấm bảng nghỉ ngơi được treo lên. Trong quán là mấy người đang bận rộn. Tiền Thải Hà ở phòng bếp phía sau nấu ăn. Ở ngoài, hai chiếc bàn dài được ghép lại cùng nhau. Lưu Lệnh Tư mang hoa quả cho mọi người, nói: "Ngồi đi." Tiếu Tri Thu giữ chặt Bạch Vũ Đường đang chuẩn bị ngồi xuống, nhỏ giọng: "Nói chuyện?" Bạch Vũ Đường không lên tiếng, Chung Thần đẩy cô: "Đi đi đi đi, không nói là già ấy!" Đổi lại được một cái lườm của Bạch Vũ Đường. Để che giấu vẻ mặt bối rối, Chung Thần nói với Lưu Lệnh Tư: "Cần em giúp không?" Lưu Lệnh Tư im lặng vài giây: "Em muốn giúp thì giúp thôi." Chung Thần vui vẻ đi theo cô vào phòng bếp. Dụ Ngôn rũ mắt nhìn đồng hồ, nhíu mày. Tăng Khả Ny đưa một cốc nước cho cô: "Khi nào họ đến?" Vừa dứt lời liền nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, Liễu Ngọc Dao và Mạc Ninh Hoan cùng nhau đi vào, cả hai đều đeo khẩu trang, che chắn kín mít. Liễu Ngọc Dao vừa mở cửa vừa nói: "Đổi cái cô quản lý kia của em đi, nghe chưa? Bị bán đi lúc nào cũng không biết đâu, thật không hiểu em giả vờ ngây ngô hay ngây thơ thật." Bị nói vậy, Mạc Ninh Hoan cắn môi: "Em cảm thấy chị Mộng rất tốt." "Tốt cái mông!" Liễu Ngọc Dao ấn trán Mạc Ninh Hoan nói: "Em vào nghề mấy năm rồi? Vẫn là đại tiểu thư trong nhà ấm à? Vừa nhìn liền biết cái cô quản lý kia không phải người đàng hoàng!" Mạc Ninh Hoan vừa định mở miệng liền nghe thấy Dụ Ngôn nói: "Nghe lời Ngọc Dao." "Đổi đi." Thần tượng đã lên tiếng, Mạc Ninh Hoan ủ rũ nói: "Vâng." Nhìn dáng vẻ sợ sệt này của em ấy, Liễu Ngọc Dao âm thầm nổi giận trong bụng, hung dữ chọc trán em ấy hai lần rồi bắt đầu trò chuyện cùng Dụ Ngôn. Tiền Thải Hả bê đồ ăn ra liền nhìn thấy những người trẻ đồng trang lứa đang thoải mái trò chuyện cùng nhau. Trên mặt bà nhuốm màu vui vẻ. Không ngờ Khả Ny cô đơn gần nửa đời, bên cạnh không một người bạn, giờ đây lại có nhiều bạn tốt đối xử chân thành với nhau, thật sự khiến người ta vui mừng. Nghĩ đến đây, bà nhìn sang Dụ Ngôn. May mà có Dụ Ngôn. Bằng không bà vẫn không biết khi nào mới có thể nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng như vậy trên khuôn mặt Khả Ny. "Mẹ." Tăng Khả Ny nhận đĩa từ trên tay bà: "Để con đi." Tiền Thải Hà cười cười: "Tốt lắm, tốt lắm." Thấy đôi mắt ướt nhòa của mẹ đang nhìn Dụ Ngôn, Tăng Khả Ny cũng nhìn theo. Dụ Ngôn đang trò chuyện cùng Liễu Ngọc Dao, thỉnh thoảng gật đầu, nét mặt bình thản. Dường như nhận ra ánh mắt của cô, Dụ Ngôn nghiêng đầu nhìn qua. Hai ánh mắt chạm vào nhau giữa khoảng không, hai cô nhìn nhau mỉm cười. Trong quán cà phê đầy nắng, bên cạnh nhóm bạn tốt, hình ảnh hai cô trong mắt nhau dần dần trở nên rõ ràng, phóng đại, phản chiếu vào tim, hằn sâu trong đó, để lại những đường nét thật đậm. Từ nay về sau, mưa gió cùng đường, sánh bước bên nhau. --------