[BHTT][Cương Hảo Dụ Kiến Ny] NGƯỜI CŨ CÒN THƯƠNG (cover)

Chương 174. Tin đồn



"Tôi không có bạn gái."

"Nhưng tôi sắp kết hôn, có vợ sắp cưới."

Hai câu này của Tăng Khả Ny quét sạch toàn công ty chỉ sau một tiếng, tất cả mọi người đều suy đoán vợ sắp cưới của cô là ai, hễ là sếp nữ độc thân đã từng hợp tác với cô đều bị lôi lên, cô này ngoại hình không được, chị kia quá lớn tuổi, không ai thoát được mí mắt những người trong công ty, sau đó họ phát hiện, không tìm thấy người tình nghi!

Có trách thì trách Tăng tổng bình thường luôn mang vẻ ngoài người sống chớ gần, nói chuyện cùng ai cũng đều nghiêm túc và mạnh mẽ, thái độ luôn cẩn thận tỉ mỉ, bọn họ thật sự không thể tìm thấy người phụ nữ nào có thể vượt qua giới hạn.

Ngoại trừ người giám đốc Ngô nhìn thấy trong văn phòng ngày hôm đó.

Quỳ xuống xoa chân đau cho một cô gái, ôm người ta vào lòng che chắn tầm nhìn của người khác, chỉ tưởng tượng thôi cũng đã cảm thấy --- mẹ nó thật phấn khích!

Nhưng bọn họ làm thế nào cũng không tìm thấy đối tượng gây phấn khích này!

Nhưng càng không tìm ra, trong lòng lại càng ngứa ngáy như mèo cào. Sự kiện bí ẩn số một của công ty cứ thế được lan truyền, hơn nữa càng truyền càng xa. Đúng như Thịnh Nhàn từng nói, trong ngành này tin tức là thứ linh hoạt nhất. Không cần đến nửa ngày, toàn ngành đều biết có chuyện như vậy.

Ngay cả Dụ Hoài Viễn cũng tự mình gọi cho Dụ Ngôn hỏi: "Em cưới rồi?"

Dụ Ngôn: ? ? ? ?

Đang ở hậu trường trang điểm, Dụ Ngôn ngây ngẩn cả người. Chung Thần bên cạnh nhìn thời gian nói: "Ngôn Ngôn, đến lượt chị lên rồi."

Dụ Ngôn đành nhắn lát nữa nói sau với đầu bên kia rồi cúp máy.

Tối nay có một lễ trao giải, Dụ Ngôn là khách mời lên sân khấu. Sau mấy năm, cô một lần nữa đứng trên thảm đỏ, trên người là chiếc váy dài không tay màu xanh nhạt, mái tóc màu nâu đậm được uốn sóng xõa sau lưng, khuôn mặt xinh đẹp vốn như được tỉ mỉ chạm khác, đường nét tinh xảo, đường cong có thể nói là hoàn mĩ, nhất là đôi mắt, vừa long lanh vừa sáng ngời.

Dáng người uyển chuyển, cô bước đi chầm chậm trên thảm đỏ. Ánh đèn một mực đi theo cô từ lúc bước ra khỏi hậu trường, giống như ánh sao từ vạn trượng rơi xuống người. Mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười, từng cử chỉ từng động tác, đều tao nhã quý phải, xinh đẹp vạn phần.

Phía dưới bàn tán xôn xao, phóng viên xô xô đẩy đẩy bắt đầu chụp ảnh.

Đây là lễ trao giải trực tiếp, từ khi Dụ Ngôn ra ngoài, màn bình luận cũng bị lấp đầy, fans hâm mộ ngao ngao hò hét!

--- Trời ơi, Ngôn Ngôn, đẹp quá đi!

--- Người đẹp ở cốt không ở da, Ngôn Ngôn, cậu thật sự là da đẹp cốt càng đẹp!

--- Aaaaaa vợ tôi đẹp quá ngao ngao!

--- Đoàn tụ sum vầy hằng năm có, ba nghìn tuyệt sắc chỉ Dụ Ngôn!

Bình luận này chạy qua, mọi người đều cảm thấy cực kì hợp lý, hình dung rất chính xác, dứt khoát không bình luận gì khác, trực tiếp copy câu này: Đoàn tụ sum vầy hằng năm có, ba nghìn tuyệt sắc chỉ Dụ Ngôn!

Đến lúc Dụ Ngôn vào hậu trường tẩy trang sau đó trở về, câu này đã lên hot search.

Không phải Bạch Vũ Đường mua, là bên giải thưởng muốn lăng xê. Sự tham dự của Dụ Ngôn ở lễ trao giải lần này vốn chính là chủ đề trung tâm, hiện giờ chỉ cần đổ thêm dầu vào lửa là lập tức bay lên hot search.

#Đoàn tụ sum vầy hằng năm có, ba nghìn tuyệt sắc chỉ Dụ Ngôn#

--- Các chị em, lời miêu tả này quá hợp với Ngôn Ngôn!

--- Tôi cũng để lại một câu. Dụ Ngôn, yêu!

--- Tôi cảm thấy mấy người thổi phồng hơi quá thì phải? Dụ Ngôn rất xinh đẹp không sai, nhưng để nói là tuyệt sắc thì vẫn còn hơi xa.

--- Lầu trên từng nghe câu tình nhân trong mắt hóa Tây Thi chưa? Lại nói, chúng tôi thổi cho chúng tôi, cậu không vui thì hoàn toàn có thể không cần xem, cần gì vào đây đá đểu nhau?

--- Bình luận này là do tôi đăng, xin lỗi vì đã khiến mọi người hiểu lầm. Từ tuyệt sắc này không phải để chỉ ngoại hình của Dụ Ngôn, mà là do bộ phim ngắn của Dụ Ngôn lần trước đã giúp hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa, vì thế tôi cảm thấy cô ấy hoàn toàn xứng đáng với hai chữ tuyệt sắc này, tôi dùng nó để nói về nhân cách của cô ấy. Còn nữa, tôi không phải fan của Dụ Ngôn, xin đừng suy diễn cảm ơn.

Bình luận này trở thành bình luận nóng nhất chỉ trong nháy mắt.

Đọc đến đây, Chung Thần ôm bụng cười: "Úi chà, Ngôn Ngôn, anti bị vả mặt, thật là phê!"

Dụ Ngôn vẫn đang trả lời điện thoại của Dụ Hoài Viễn. Chuyện cô sắp kết hôn mới chỉ nói với Hồ Tiểu Tĩnh và Tôn Nhuế, những người khác vẫn chưa biết, đương nhiên cô sẽ không nhiều chuyện thông báo với người nhà họ Dụ.

Hai năm qua, ông lão đều có ý muốn đón cô trở về nhà, là đồng ý để Tăng Khả Ny đón cô về. Ngày giỗ Thịnh Nhàn hằng năm, ông lão cũng đích thân đến, sau đó nói với cô mấy câu, trong lời đều có ý muốn cô về nhà. Dụ Ngôn chỉ nghe mà làm như không hiểu.

Nhà họ Dụ, từ khi Thịnh Nhàn ra đi, đối với cô đã không còn ý nghĩa, về nhà, chẳng qua cũng chỉ giống như một cái vỏ trống rỗng.

Cô không nói sẽ về, ông lão cũng không ép, dù sao cũng đã già, không còn cứng rắn như xưa, dường như muốn để số phận quyết định, chỉ là số lần nhắc đến Dụ Ngôn trước mặt Dụ Hoài Viễn ngày càng nhiều hơn.

Dụ Hoài Viễn và Dụ Ngôn vẫn liên hệ với nhau, thỉnh thoảng vẫn nhắn tin qua lại. Lúc này nghe tin Dụ Ngôn sắp kết hôn, Dụ Hoài Viễn lập tức gọi đến hỏi.

"Vẫn chưa quyết thời gian."

Dụ Hoài Viễn cười: "Tức là đã quyết định rồi?"

Dụ Ngôn nói rất nhẹ: "Vâng, đã quyết định"

Dụ Hoài Viễn dùng chất giọng của người thân dặn dò đôi câu. Dụ Ngôn đỏ mắt, cô không nghĩ tới, sau khi mẹ qua đời, người cuối cùng có thể cho cô cảm nhận được tình thân, lại là người anh họ chỉ gặp gỡ vài lần này.

"Vậy cứ thế đi, anh làm việc đây, đợi thông báo của em."

Dụ Ngôn mỉm cười: "Vâng."

Sau khi cúp máy, Dụ Ngôn nhìn điện thoại trong tay khẽ cười. Chung Thần ngồi cạnh không hiểu, hỏi: "Ngôn Ngôn, chị đang xem vả mặt à?"

"Vả mặt?" Dụ Ngôn quay đầu: "Vả mặt cái gì?"

Chung Thần khó hiểu: "Vả mặt anti đó."

Cô nói rồi đưa điện thoại cho Dụ Ngôn. Khi nhìn thấy hot search #Đoàn tụ sum vầy hằng năm có, ba nghìn tuyệt sắc chỉ Dụ Ngôn#, Dụ Ngôn thoáng xấu hổ, thổi phồng cũng quá mức đi, nhưng fans hâm mộ lại cảm thấy dùng từ rất đúng.

--- Lời nhắc thần tiên! Dụ Ngôn thần tiên! Sự kết hợp hoàn hảo!

--- Không sai, Dụ Ngôn xứng đáng với danh xưng thịnh thế mỹ nhan!

--- Người ta cũng đã giải thích, lời này không nói về vẻ ngoài của Dụ Ngôn, mà đang khen ngợi tính cách của Ngôn Ngôn, các cậu có thể đừng tầm thường vậy hông?

--- Không sai, tui chỉ là người tầm thường, tui yêu khuôn mặt của Dụ Ngôn.

--- Thổi đi thổi đi thổi đi, cẩn thận thổi bay đầu là bị cắn trả đấy!

Nhìn Weibo ồn ào, Dụ Ngôn chỉ biết cười trừ.

Khi đến dưới nhà, Dụ Ngôn nhanh mắt nhìn thấy một người đi xuống từ chiếc xe đỗ phía trước. Tóc dài tùy ý buộc sau gáy, âu phục đứng đắn, dáng người cao gầy, nét mặt nghiêm túc. Cô cười, mở cửa xe, gọi: "Khả Ny."

Tăng Khả Ny quay đầu, thấy Dụ Ngôn ở phía sau.

Chung Thần cùng Tiếu Tri Thu nhìn nhau, sau đó nói: "Chúng em đi trước."

Dụ Ngôn thản nhiên gật đầu, kéo Tăng Khả Ny đi vào trong.

Cô vẫn chưa thay lễ phục, chiếc váy dài không tay màu xanh nhạt làm nổi bật vòng eo thon thả, đôi tay trắng nõn như ngọc tựa phát sáng, trên cổ tay là chiếc vòng màu bạc lấp lánh dưới ánh đèn.

Tăng Khả Ny còn chưa mở cửa đã nghe thấy tiếng cười của Dụ Ngôn: "Bạn gái không có, có vợ sắp cưới."

Là câu trần thuật.

Dụ Ngôn vừa biết được từ Dụ Hoài Viễn, câu nói này của Tăng Khả Ny đang lan truyền trong giới của họ, còn có người muốn bỏ số tiền lớn muốn mua tin tức về người vợ sắp cưới này. Lúc đó nghe xong cô cảm thấy buồn cười, nhưng hiện giờ: "Tăng tổng vẫn nổi tiếng như vậy."

Nghe lời nói đầy vị chua, Tăng Khả Ny mở cửa dắt cô vào nhà: "Tăng tổng nổi tiếng bao nhiêu cũng không nổi bằng lão bà của mình nha."

Dụ Ngôn phản kích: "Công ty của chị có nhiều cô gái trẻ thích chị lắm nhỉ!"

Tăng Khả Ny ôm cô. Mùi hương tươi mát thoang thoảng trong không khí. Tối nay Dụ Ngôn không xịt loại nước hoa thường dùng, Tăng Khả Ny chỉ cảm thấy ngửi rất thơm, đầu mũi rơi trên cổ thon của cô, nhẹ nhàng cọ cọ, đầu lưỡi bắt đầu không thành thật mà vươn ra khẽ liếm, cắn mút nhẹ nhàng để lại những cái hôn, Dụ Ngôn run rẩy, nghe giọng nói yếu ớt của người kia: "Em có nhiều người hâm mộ hơn."

Dụ Ngôn cắn môi: "Vậy cô Hạ nói thế nào?"

Tăng Khả Ny cắn chiếc cổ trắng nõn, dùng sức không nặng không nhẹ, răng nhọn nhẹ day, cất giọng thấp thoáng không rõ: "Vậy Liễu Ngọc Dao nói thế nào?"

Dụ Ngôn: "..."

Hai người ghi nợ để tính sổ sau. Mỗi một tiếng nói của Tăng Khả Ny đều mang theo hơi thở ấm áp, đầu Dụ Ngôn ù ù, cô không biết mình bị đè trên sô pha từ lúc nào, giày cao gót cũng chưa kịp thay, cứ thế treo trên mũi chân, cô nằm trên sô pha một chân buông lỏng, chân còn lại gác trên vai Tăng Khả Ny đang quỳ dưới sàn nhà chôn đầu thám hiểm, Dụ Ngôn run lên theo từng nhịp của cơ thể, nhịn không được mà đưa tay ôm lấy đầu người kia mà rên rỉ.

Rèm phòng khách đã sớm bị đóng lại, chỉ có đèn thủy tinh được nghe âm thanh trầm thấp mà vui thích, rồi hóa thành sắc màu ấm áp.

Hai tiếng sau, Tăng Khả Ny ngẩng đầu, nói với Dụ Ngôn: "Chị ôm em vào?"

Dụ Ngôn mềm nhũn đá cô một cái: "Em đi tắm."

Lúc đứng dậy còn phải tựa vào ghế sô pha, Dụ Ngôn bực mình trừng Tăng Khả Ny. Người kia đuối lý ho khẽ, vành tai ửng đỏ.

Đến lúc tắm gội xong ra ngoài, Dụ Ngôn liền ngửi thấy mùi thơm. Trong bếp có tiếng của máy hút mùi, cô ngó vào, nhìn thấy Tăng Khả Ny mặc áo sơ mi quần âu đứng nấu cơm, không đeo tạp dề. Vừa vận động thời gian dài, áo sơ mi của Tăng Khả Ny có thêm mấy nếp nhăn, tóc dài cũng hơi rối, đâu còn hình tượng nghiêm khắc đứng đắn ở công ty. Dụ Ngôn nhìn kỹ một hồi rồi phì cười, đi vào: "Làm gì thế?"

Tăng Khả Ny đổ mì xào vào hai đĩa, múc nước canh, mùi thơm đậm đà lập tức lan tỏa. Dụ Ngôn vốn phải nhịn ăn cả ngày để đi thảm đỏ, lúc này bụng rất thành thật kêu ục một tiếng. Cô vẫn không hề xấu hổ, dùng ngón tay nhặt miếng thịt ba chỉ, vừa nhai vừa híp mắt cười: "Ngon."

Cũng không đợi Tăng Khả Ny đáp lời liền nói tiếp: "Ngon hơn Tăng tổng."

Tăng Khả Ny nhìn cô bằng ánh mắt cưng chiều.

Ăn xong, Tăng Khả Ny đi tắm, Dụ Ngôn ôm điện thoại nằm dài trên ghế sô pha. Trên ti vi là chương trình tạp kỹ đang hot, hiệu ứng giải trí rất tốt, khán giả liên tục cười. Dụ Ngôn liếc nhìn, rồi tiếp tục xem điện thoại.

Video thảm đỏ đã lên, người hâm mộ vẫn khen ngợi ở dưới như mọi khi, chỉ thiếu không khen từng sợi tóc của cô rất đẹp. Dụ Ngôn lắc lư hai chân, bất chợt được tag, cô còn tưởng là fan, ấn vào nhìn mới thoáng cau mày.

--- Xin Dụ Ngôn hãy tự trọng, đừng hút máu người đã khuất để kiếm tiền! @Dụ Ngôn.

Là một Weibo dài, người đăng tự xưng là fan của Tiêu Lệ Thủy, hy vọng Dụ Ngôn đừng tiếp tục hút máu Tiêu Lệ Thủy để trở lại, Tiêu Lệ Thủy là người không thể thay thế trong lòng họ, không mong cứ thế bị Dụ Ngôn làm bẩn, dùng làm đá kê chân. Còn có phim ngắn lần trước, rõ ràng là chính sách của nước Z, lại bị nói thành công lao của Dụ Ngôn. Lẽ nào đất nước lại bị một con hát chi phối sao? #Đoàn tụ sum vầy hằng năm có, ba nghìn tuyệt sắc chỉ Dụ Ngôn# là trò nực cười nhất tối nay!

Lời nói đầy ác ý chĩa vào cô. Dụ Ngôn lướt xuống, cũng có người hưởng ứng.

--- Đúng rồi, tôi đã muốn nói từ lâu, cái thứ gì, thật sự nghĩ mình giỏi lắm sao?

--- Ha ha rốt cuộc cũng có người nói ra, đợt trước khắp nơi vui mừng, tôi còn tưởng Dụ Ngôn làm chủ tịch nước cơ đấy.

--- Người chị em thật can đảm, tôi là fan của Tiêu Lệ Thủy, tôi cũng muốn nói, quỳ xuống xin Dụ Ngôn đừng hút máu chị Tiêu nữa được không? Coi như chúng tôi cầu xin cô!

--- Đúng vậy, nếu chị Tiêu biết mình qua đời nhiều năm như vậy còn bị người ta lấy ra làm vũ khí, không biết sẽ như thế nào đây, tưởng tượng thôi tôi đã thấy không chịu nổi!

--- Đúng, phim ngắn kia thì có gì đâu, chỉ là một bộ phim ủy mị sướt mướt, còn ảo tưởng thành có thể chi phối được chính sách của đất nước?

Đọc Weibo này, sắc mặt Dụ Ngôn tối càng thêm tối.

Chương trước Chương tiếp
Loading...